Cầm Đế

Chương 26: A tạp địch á chi chiến ( Phần 3 )

Đường Gia Tam Thiểu

06/04/2013



Nhưng nếu xét theo góc độ tình cảm , ông tuyệt đối không thể chấp nhận điều này . Nếu có thể , ông không cần sự hi sinh của 500 ưng chuẩn long kỵ sĩ đổi lấy 4 vạn quân tinh nhuệ của thú nhân .

Nhìn sắc mặt lạnh lùng của Mã Nhĩ , không khí trong đại trướng trở nên nặng nề hơn rất nhiều . Các tướng lĩnh theo Mã Nhĩ nhiều năm đều quá rõ tính cách của ông , sợ rằng ông không thể chịu nổi đả kích này , sẽ không kiềm chế được bản thân mình nữa .

Hương Loan cũng cảm thấy không khí ở đây không được ổn cho lắm , miễn cưỡng cười , nói : “ Mã Nhĩ nguyên soái , lần này quân ta tuy tổn thất không nhỏ nhưng thú nhân lại thiệt hại nặng nề hơn chúng ta nhiều . Đây là một trận đại thắng a ! Sau khi trở về, ta nhất định sẽ xin phụ hoàng truy tặng danh hiệu cho những binh lính đã hi sinh trong trận chiến này , người thân của họ cũng sẽ được đế quốc trợ cấp đầy đủ “ .

Mã Nhĩ chậm rãi đứng lên , xoay mình đối mặt với Hương Loan và Tư Thiết Lạp , khom người nói : “ Đúng như lời công chúa điện hạ vừa nói , lần này chúng ta đã có một trận đại thắng . Có thể nói đây là trận thắng lớn nhất của chúng ta tư trước đến nay với Lôi thần bộ lạc , quan trọng hơn là đã đập tan âm mưu tấn công vào Phổ lợi á bình nguyên của thú nhân . Trong trận chiến lần này , người có công lớn nhất là Diệp Âm Trúc , mặc dù hắn chỉ là một đệ tử của Mễ lan học viện , hơn nữa lại là một ma pháp sư , nhưng một mình có thể dẹp tan đại quân thú nhân . Với công trạng như thế , ta nhất định sẽ tới quân bộ bẩm báo , để đích thân hoàng thượng ban thưởng cho hắn “ .

Nghe Mã Nhĩ nói , Hương Loan và Tư Thiết Lạp thở phào nhẹ nhõm . Đối với vị nguyên soái này , thẳng thắn mà nói , trong lòng họ đều có chút e ngại . Nếu Mã Nhĩ nhất định truy cứu đến cùng việc Âm Trúc hủy diệt hơn 1000 tuần long cùng ưng chuẩn long kỵ sĩ thì quả thực rất phiền toái . Trong quân danh , Mã Nhĩ còn có biệt hiệu là ‘ thiết huyết ‘ , vạn nhất ông ấy nổi điên lên muốn giết Diệp Âm Trúc , Hương Loan và Tư Thiết Lạp cũng chỉ biết bó tay đứng nhìn . Dù sao địa vị của La lan gia tộc trong Mễ lan đế quốc cũng vô cùng trọng yếu , hoàng đế Tây Nhĩ Duy Áo cũng sẽ biết nên tôn trọng ý kiến của Mã Nhĩ , tuyệt đối không vì một gã ma pháp sư cỏn con mà trách phạt Mã Nhĩ .

Diệp Âm Trúc cảm thấy không khí trong đại trướng đã trở nên dễ thở hơn . Hắn vẫn tin rằng Mã Nhĩ nguyên soái đối với mình sẽ không gây ra một bất lợi gì . Nghe thấy ông nói mình lập công lớn , hắn vội nói : “ Lão Mã , không , Mã Nhĩ nguyên soái , kỳ thật mình ta cũng chẳng làm nên điều gì . Nếu không phải do mọi người tận tình trợ giúp , ta cũng không thể làm được như vậy đâu “ .

Ngân tinh long kỵ tướng Áo Tư Đinh cười lạnh một tiếng : “ Cái gì mà nhiệt tình trợ giúp , chẳng lẽ 500 ưng chuẩn long kỵ sĩ cũng nhiệt tình trợ giúp ngươi sao ? “.

“ Câm miệng ! “ . Mã Nhĩ chợt quát lên một tiếng . Áo Tư Đinh sợ run cầm cập , áp lực cực lớn từ người ông nội hắn tỏa ra khiến hắn cảm thấy hít thở cũng có chút khó khăn .

Trong mắt Mã Nhĩ hàn quang lóe ra , hướng tới Diệp Âm Trúc nói : “ Được lắm , không hổ danh là người được An Nhã tiểu thư coi trọng . Cho dù có là ta ở đấy cũng không thể đánh bại được 4 vạn quân thú nhân . Có điều ngươi lại dùng chiêu hi sinh 500 ưng chuẩn long kỵ sĩ , công cũng lớn mà tội cũng không nhỏ . Ta sẽ báo cáo lại mọi việc với bệ hạ , để người tự mình xử trí “ .

Hương Loan và Tư Thiết Lạp còn lạ gì vị nguyên soái này nữa , nếu không phải là Diệp Âm Trúc mà là người khác , sợ rằng kết cục của hắn đã rất thê thảm rồi . Bởi vì có mối quan hệ với An Nhã nên Mã Nhĩ cố nén sự giận dữ trong nội tâm lại .

“ Ta không nghĩ tới công lao , lúc đó ta chỉ không muốn chứng kiến thú nhân làm tổn hại đến bằng hữu và các bạn học của ta nên mới ra tay . Mã Nhĩ nguyên soái , ta tự thấy bản thân ta cũng không làm gì quá đáng cả . Áo Lợi Duy Lạp đại ca đã nói với ta , trên chiến trường , chỉ cần đạt được thắng lợi thì có thể dùng mọi thủ đoạn “ .

“ Âm Trúc ... “ . Diệp Âm Trúc vô tình nói như vậy khiến Áo Lợi Duy Lạp đứng một bên cũng phải sợ hãi . Tính tình ông nội mình hắn biết rất rõ , nếu người biết việc này do mình cổ vũ , hắn thật không dám nghĩ tới phẫn nộ của Mã Nhĩ đến đâu nữa .



Quả nhiên , ánh mắt của Mã Nhĩ chuyển qua Áo Lợi Duy Lạp , có chút trào phúng nói : “ Nga , nói như vậy Áo Lợi Duy Lạp cũng có công không nhỏ đâu nhỉ ? Không sai , không sai , cuối cùng La lan gia tộc chúng ta cũng xuất hiện một vị tướng quân thiên tài giỏi ma pháp . Các ngươi đều có công lớn a ! “ . Nói đến đây , thanh âm của ông chợt biến thành giận dữ : “ Áo Tư Đinh , Áo Tạp Phúc , bước lên phía trước ! “ .

Hai huynh đệ liếc nhìn nhau , bước từng bước một lên phía trước , tim đập thình thịch . Mã Nhĩ chậm rãi đi đến bên cạnh Áo Tạp Phúc : “ Lúc đầu mệnh lệnh của ta giao cho ngươi là gì ? “ .

Áo Tạp Phúc mặc dù trong lòng kinh hãi , nhưng vẫn phải nói : “ Mệnh lệnh của ngài là giao cho ta thống lĩnh 1000 long kỵ binh bảo vệ các đệ tử của Mễ lan học viện tại Khoa ni á thành “ .

Mã Nhĩ trầm giọng nói : “ Vậy tại sao ngươi lại đem hơn nửa long kỵ binh trong số đó chạy đến Thánh tâm thành ? Còn có ngươi nữa , Áo Tư Đinh , làm một vị đại ca mà ngươi lại không ngăn cản Áo Tạp Phúc , thậm chí còn thông đồng câu kết với nó nữa . Nếu không phải sai lầm của các ngươi , quân đội của chúng ta tại Khoa ni á thành mới tổn thất lớn đến thế “ .

“ Ông nội , chúng con ... “ . Áo Tư Đinh vừa muốn giải thích đã bị Mã Nhĩ nguyên soái chặn lại .

“ Câm mòm ! Ngươi phải gọi ta là nguyên soái . Giờ ta tuyên bố , Áo Tư Đinh , Áo Tạp Phúc huynh đệ tự ý làm trái lệnh cấp trên , làm cho quân đội tổn thất trầm trọng . Trước hết bác bỏ tước hiệu long kỵ tướng của chúng đi , đợi áp giải về đế quốc rồi xử trí sau . Dẫn đi ! “ .

Không một ai dám đứng ra cầu xin cho hai huynh đệ Áo Tư Đinh vào lúc Mã Nhĩ nổi giận như thế này . Trong đại trướng lúc này may ra chỉ có Diệp Âm Trúc là vẫn bình thường như cũ , những người khác đều bị cơn thịnh nộ của Mã Nhĩ làm cho run rẩy . Nhưng hắn cũng hoàn toàn tán đồng với cách xử lý này của Mã Nhĩ vì cảm thấy hai huynh đệ Áo Tư Đinh hoàn toàn không oan uổng chút nào .

Bốn binh lính cường tráng chạy vào từ bên ngoài áp giải hai huynh đệ Áo Tư ĐInh đi . Mặc dù thực lực của hai người đều không phải yếu nhưng chẳng dám kháng cự , ngoan ngoãn chịu trói . Thật ra tuy bề ngoài Mã Nhĩ tỏ ra phẫn nộ như vậy nhưng bên trong đều có dụng tâm cả . Nếu tướng lĩnh mà mắc phải tội như hai người , theo quân lệnh được quyền chém luôn chứ cần gì phải áp giải về đế quốc .

“ Vương tử điện hạ , công chúa điện hạ , Thánh tâm thành ở sát biên cương , không thích hợp cho hai người ở lâu . Ta sẽ lập tức sai người hộ tống hai vị cùng các đệ tử học viện trở về Mễ lan thành , thuận tiện cũng áp giải hai thằng nghiệt chướng kia luôn . Áo Lợi Duy Lạp , ngươi mau đưa hai vị điện hạ và Diệp Âm Trúc về nghỉ ngơi “ .

Áo Lợi Duy Lạp thầm thở phào nhẹ nhõm , không dám nhìn lại ông nội mình một lần , vội đáp ứng một tiếng . Ra ngoài đại trướng , Tư Thiết Lạp mới thở dài một hơi : “ Mã Nhĩ nguyên soái tựa hồ rất tức giận “ .

Áo Lợi Duy Lạp cười khổ nói : “ Tính khí của ông nội ta vốn là vậy , chọc giận vào rồi thì hậu quả rất nghiêm trọng . Đại ca , nhị ca lần này xui xẻo rồi “ .

Tư Thiết Lạp vỗ vỗ vai hắn , nói : “ Yên tâm đi , học trường , phụ hoàng nhất định sẽ không trừng phạt La lan gia tộc đâu . Dù sao hai vị long kỵ tướng đều do ý nghĩ ra trận giết địch lập công , nếu là ta mà rơi vào tình cảnh ấy chắc cũng lựa chọn tương tự “ .

Áo Lợi Duy Lạp gật đầu , sau đó chuyển hướng qua Âm Trúc nói : “ Âm Trúc , vừa rồi thiếu chút nữa ngươi hại chết ta a ! Ta thật không biết việc dạy ngươi binh pháp có phải là sai lầm trong đời ta không nữa “ .

Diệp Âm Trúc không hiểu hỏi lại : “ Ta hại ngươi sao ? Lúc nào ? “ .



Nhìn bộ dạng ngây thơ đan thuần của hắn , Áo Lợi Duy Lạp không biết nói gì hơn , bất đắc dĩ thở dài nói : “ Quên đi , mọi việc đều là quá khứ rồi . Bất quá ngươi đã khiến ta một lần được mở rộng tầm mắt , ta không thể ngờ rằng cách kháng địch của ngươi là như thế . Xem ra cách nhìn nhận của mọi người về thần âm sư từ trước đến nay là hoàn toàn sai rồi , qua trận chiến này , ta nghĩ thần âm sư mới là loại ma pháp sư cường đại nhất “ .

Hương Loan cùng Tư Thiết Lạp gật đầu tán đồng , trong mắt bọn họ , Diệp Âm Trúc mới chỉ là một hoàng cấp ma pháp sư nhưng lại có thể đương đầu với 4 vạn quân thú nhân . Giờ đây ai dám nói thần âm sư là yếu đuối đây ?

Giống như lúc ở tại học viện , Diệp Âm Trúc và Tô Lạp được bố trí vào cùng một phòng . Vừa vào cửa , Âm Trúc đã bị Tô Lạp hỏi luôn : “ Thế nào , Âm Trúc , Mã Nhĩ có làm khó ngươi không ? “ .

Âm Trúc sửng sốt đáp : “ Không có a ! Tại sao ông ấy phải làm khó ta cơ chứ “ .

Tô Lạp thở phào nhẹ nhõm : “ Vậy là tốt rồi . Đám ưng chuẩn long kia đối với Mễ lan đế quốc mà nói cực kỳ trọng yếu , lần này toàn bộ tổn thất , ta sợ Mã Nhĩ không thể chịu được chuyển sang trừng phạt ngươi . Ngươi trước tiên nghỉ ngơi chút đi , thân thể đã hoàn toàn hồi phục chưa ? “ .

Diệp Âm Trúc ngồi xuống giường của mình , mỉm cười nói : “ Hoàn toàn ổn định rồi , tinh thần lực khôi phục rất nhanh . Lần này thật là nguy hiểm , những tinh thần khác truyền vào khiến cho ta suýt nữa không kiềm chế nổi nữa , nhưng sau đó lại trở về bình thường . Hơn nữa ta còn có cảm giác tinh thần lực của ta tăng lên “ .

“ Tinh thần lực tăng lên ? Thông qua chiến đấu cũng có thể sao ? “ . Tô Lạp có chút kinh ngạc hỏi .

Diệp Âm Trúc lắc đầu đáp : “ Ta cũng không biết nữa , tinh thần lực của ta trước đây chỉ như một dòng nước nhỏ , khi mượn tinh thần lực của mọi người tạo thành một dòng thác lớn , khi trả lại thì ít nhiều cũng đã khiến dòng nước nhiều thêm “ .

Tô Lạp cười nói : “ Ngươi a ! Lần sau không nên mạo hiểm như thế nữa . Các ma pháp sư khác rất thận trọng trong việc sử dụng ma pháp , các loại nguyên tố ma pháp thật ra rất nguy hiểm , một khi không khống chế được sẽ phản hồi lại ngay , khiến cho người sử dụng có thể mất mạng . Này , lau mặt cho tỉnh táo đi “ . Vừa nói , hắn vừa đưa cho Diệp Âm Trúc một cái khăn ướt .

Diệp Âm Trúc có chút sửng sốt nhìn chiếc khăn , hương khí từ đó tỏa ra thoang thoảng , rất giống mùi hương của các nữ tử hay dùng . “ Tô Lạp , hình như kể từ sau trận chiến tại Khoa ni á thành , tính tình ngươi thay đổi “ .

Tô Lạp mỉm cười nhìn hắn “ Thay đổi ra sao ? Như thế nào mà ta lại không cảm thấy nhỉ ? “ .

“ Trước kia ngươi đối với ta không có ân cần như thế này a ! “ .

Trong mắt Tô Lạp bỗng lóe lên một tia quang mang quái dị, bất quá Diệp Âm Trúc không nhìn thấy : “ Ngươi không phải là đã trả tiền lương cho ta cả đời sao ? Tiền đã nhận , tự nhiên đối với ngươi phải tử tế một chút “ .

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Cầm Đế

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook