Chương 251: Băng sâm thần phục (phần 1)
Đường Gia Tam Thiểu
07/04/2013
Mắt thấy Cách Lạp Tây Tư lại bắt đầu tăng tốc một lần nữa, Toàn Phong Kích Quang Trảm của Tử vẫn đang tiến tới rất nhanh , Long Sư kích động kêu lên:
- Dừng tay, chúng ta chịu thua rồi.
Cái băng sâm này có thể nói là vẫn phát triển dưới sự bảo vệ của nàng . Nàng cũng kế thừa sự sống lâu của Long tộc, thực tế tuổi của nàng còn lớn hơn cả Cách Lạp Tây Tư. Mắt nhìn thấy lực lượng được tích góp bao nhiêu năm của mình sắp hỏng mất, nàng rốt cuộc buông tha cho tất cả sự chống cự. Đã sinh tồn mấy ngàn năm, nàng tuyệt không có cái loại ý nghĩ “thà là ngọc vỡ không làm ngòi lành” này. Nàng có táng mạnh rất dài lâu, nên nàng tuyệt đối không muốn chết, đồng thời tâm của nàng cũng đã hoàn toàn bị lực lượng mạnh mẽ của Tử Tinh Bỉ Mông chinh phục.
Chánh thức thấy qua được thực lực của Tử Tinh Bỉ Mông, Long sư đã hoàn toàn tin tưởng Tử nhất định sẽ trở thành vị vua của cả Thú nhân tộc như trong truyền thuyết. Ma thú của băng sâm ít đi một con thì các lá bài trong tay nàng lại ít đi một lá. Nếu nàng càng hỗ trợ nhiều đối với sự phát triển trong tương lai của Tử, địa vị của nàng tự nhiên cũng sẽ càng cao. Tâm tình của nàng phi thương phức tạp, số lượng ma thú băng sâm bị tiêu diệt làm nàng cực độ hối hận, nhưng càng là như thế, lòng ái mộ này của nàng đối với Tử lại càng mãnh liệt. Ở trong lòng nàng, chỉ nam nhân như thế mới xứng được với nàng.
Chân đang giơ cao của Cách Lạp Tây Tư lại hạ xuống mặt đất, nhưng lần này không phóng thích chiến tranh tiễn đạp. Mà các băng sâm ma thú còn lại cũng đã biến thành tàn binh bại tướng, chạy trối chết về phía băng sâm. Bọn chúng đang cực độ khủng hoảng, cho dù Long Sư ra lệnh cũng không có tác dụng gì.
Suối chảy màu tím cũng dừng lại ở đây, thân ảnh cao lớn của Tử lại một lần nữa xuất hiện, xoay người. Mặc dù đang cách xa cả mấy ngàn thước nhưng Long sư vẫn có thể thấy rõ cặp đôi mắt màu tím sát phạt quả quyết ấy của hắn, nàng không có hoài nghi một chút nào rằng nam nhân này có thể thống lĩnh thuộc hạ của hắn tiến hành đuổi tận giết tuyệt đối với băng sâm ma thú.
Hồng quang trong mắt Các chiến sĩ Bỉ Mông quân đoàn của Cầm Thành do cuồng hóa dần dần thu rút, trở lại hình dáng Bỉ Mông cự thú như lúc trước. Ngoại trừ hô hấp có chút nặng nề ra, cùng với máu tươi của băng sâm ma thú đã đóng thành các miếng băng trên thân thể, từ trong cái nhìn của bọn họ đã không thể nhận ra nổi bọn họ vừa mới trải qua một hồi chém giết. Phảng phất việc chém giết vừa mới xảy ra chỉ là một việc cỏn con mà thôi.
Cách Lạp Tây Tư cười ha hả, đi tới bên cạnh Tử:
- Lão Đại, con nhỏ này không tồi nghen, hơi bị nóng bỏng đấy, tại sao ngươi vẫn chưa tới?
Từ lườm hắn một cái, rồi rảo bước hướng tới phía của Long sư và đám cửu cấp ma thú.
Long sư phát ra vài tiếng thét dồn dập, các cửu cấp ma thú xung quanh nàng bắt đầu bình tĩnh lại, vẻ mặt chán nản mà cúi đầu, năng lượng vốn đang ngưng tụ bị tán đi, đem địch ý hoàn toàn thu lại.
Rất nhanh, Tử cùng Cách Lạp Tây Tư đã trở về giữa các thần thú, Cách Lạp Tây Tư không có chút nào che dấu sự hứng thú của hắn đối với Long Sư.
- Sư tử cái, ngươi nếu quyết định sớm một chút thì làm sao lại phải chịu khổ đâu? Sau này ngươi cũng đi theo lão đại, chúng ta chính là người một nhà. Ta chính là một kẻ thành thật, ngươi nếu muốn giải quyết một chút các vấn đề về sinh lý, ta hết sức nguyện ý phụng bồi.
Long sư lạnh lùng liếc Cách Lạp Tây Tư một cái, một mình một người đi tới phía Tử , cho tới cách Tử ba mét mới dừng lại, đối với cao cấp cường đại ma thú mà nói, khoảng cách này đã rất gần, tương đương với việc đã hoàn toàn buông thả phòng ngự.
- Ngươi nguyện ý thuần phục rồi chứ?
Tử trầm giọng hỏi.
Long sư nhìn chằm chằm vào Tử,
- Hy vọng ngươi đáp ứng ta một điều kiện nho nhỏ.
Lời vừa dứt, nàng thấy ánh mắt Tử lại bắt đầu trở nên lạnh lùng, nàng vội vàng tiếp lời:
- Không phải điều kiện khi nãy, chuyện này đối với ngươi mà nói rất đơn giản, chỉ cần một câu nói là xong.
Nghe Long sư giải thích một cách vội vàng, sát khí của Tử mới hòa hoãn đi vài phần,
- Ngươi nói.
Long sư liếc mắt vào Cách Lạp Tây Tư một cái, rồi nói:
- Ta nguyện ý trở thành thuộc hạ của ngươi, trợ giúp ngươi chinh phục cả thế giới của thú nhân. Nhưng xin ngươi không nên bắt buộc ta cùng các nam nhân khác, cũng không có thể để cho bọn họ ép ta. Ta biết mấy người bọn họ đều cường đại hơn so với ta, hoàn toàn có thể dựa vào vũ lực mà có được thân thể của ta. Cho nên xin ngươi cho ta lưu lại một chút tôn nghiêm cuối cùng.
Trong đôi mắt đẹp của Long sư, vốn chứa đựng trí tuệ cùng với sự kiêu ngạo đã hoàn toàn biến mất, thay thế lại đây là một sự u oán, thậm chí cả Tử cũng không khỏi buông lỏng vài phần, quay đầu lại nhìn thấy bên cạnh Cách Lạp Tây Tư cùng mấy vị thần thú khác. Hắn lập tức phát hiện sự lo lắng của Long sư không phải là không có lý, đừng nói là Cách Lạp Tây Tư sớm đã coi trọng nàng, thậm chí kể cả huynh đệ của hắn, tam đại bạch kim Bỉ Mông vương đều rõ ràng toát ra ánh mắt hứng thú, chỉ có Sơn Lĩnh cự nhân vẫn còn duy trì vẻ lạnh lùng trấn định.
Giống như Long sư hy vọng có thể có được một nam nhân cường đại giống như Tử. Hễ là ma thú hoặc thần thú càng cường đại, lại có yêu cầu càng cao đối với phối ngẫu. Với Long sư, ở mọi mặt đều có thể xem như là kiệt xuất trong ma thú, làm cho các thần thú cao nhất này khó tránh khỏi được lòng mơ ước.
Tử gật đầu, nói:
- Được, ta đáp ứng ngươi, trừ phi ngươi nguyện ý, nếu không sẽ không có ai có thể ép ngươi về điều này, kể cả ta.
Vừa nói đồng thời ánh mắt tím của hắn xẹt qua trên người mấy vị thần thú, ánh mắt với uy thế bắn ra bốn phía làm mấy vị thần thú đều vô thức cúi đầu.
Long sư thầm thở phào nhẹ nhỏm, trong lòng thầm nghĩ, ngươi bây giờ không chấp nhận ta, không có nghĩa là sau này cũng không tiếp nhận. Chỉ chẳng qua là bây giờ ngươi còn không biết mấy mặt tốt của ta mà thôi, chỉ cần sau này vẫn có thể ở bên cạnh ngươi, ta cũng không tin rằng ngươi vẫn có thể cự tuyệt ta, ta sẽ dùng năng lực của chính mình để chứng minh, ta mới phải là bạn lữ tốt nhất của ngươi để thống nhất cả thú nhân thế giới.
Long sư kiêu ngạo, rốt cuộc đã gập lại cặp đùi đẹp thon dài và nóng bỏng của nàng, quỳ một gối trên mặt đất, hai tay ôm trước ngực (che lại cặp đỉnh núi cao ngất), làm ra động tác thần phục.
Cùng lúc đó, các cửu cấp ma thú của băng sâm cũng đều quỳ xuống trên mặt đất, hướng về Tử bái lạy, dưới sự dẫn đầu của Long sư, cung kính nói:
- Tham kiến Tử Đế đại nhân.
Qua một trận đánh ngắn ngủi, Tử dựa vào lực lượng mạnh mẻ của thần thú cùng với thực lực kinh khủng của Bỉ Mông quân đoàn dễ dàng quét ngang băng sâm, tiến một bước đầu tiên trên con đường thống nhất thú nhân của hắn, cũng là một bước chắc chắn nhất. Mặc dù băng sâm ma thú bị tiêu diệt đã vượt qua hai phần năm, nhưng số lượng còn lại vẫn hơn tám ngàn. Với số lượng cao cấp ma thú đông đảo như thế, dưới sự thống lĩnh của Bỉ Mông quân đòan, rốt cuộc đã cho hắn có được thực lực cường đại có thể chống lại tam đại bộ lạc. Mà các cao cấp ma thú này cũng giống như Bỉ Mông quân đoàn, trở thành lực lượng căn bản để tương lai Tử thống trị cực bắc hoang nguyên, hợp thành Tử Tinh quân đoàn nổi tiếng cả đại lục.
Một thanh âm lại reo lên bên tai Tử:
- Chúc mừng ngươi, Tử.
Tử xoay người lại nhìn, chỉ thấy Diệp Âm Trúc không biết từ lúc nào đã tới bên cạnh , với nụ cười trên môi đứng ở sau lưng hắn.
Diệp Âm Trúc mặc dù vẫn đắm chìm trong tu luyện, nhưng tới cấp bậc này như hắn, ngoại giới phát sinh tiếng vang lớn như thế cùng với các loại sóng năng lượng, hắn sao lại không biết đây? Ngay lúc Tử thi triển Toàn Phong Kích Quang trảm thì Diệp Âm Trúc đã tỉnh lại từ trong tu luyện. Mặc dù vẫn chưa hoàn toàn hồi phục, nhưng với tu vị của hắn, khôi phục vài thành năng lực đã đủ để trợ giúp cả Bỉ Mông quân đoàn rồi.
Tám đại thần thú có thực lực quá mạnh mẽ, Diệp Âm Trúc cũng không có bất kỳ cơ hội nào để nhúng tay, huống chi việc này chính là việc nội bộ của thú nhân, hắn dù sao cũng chỉ là một con người, dưới tình huống này có thể không phải nhúng tay thì tốt nhất, nếu không sẽ dễ dàng ảnh hưởng đến uy tín của Tử đối với ma thú. Cho nên, dưới tình huống một bên Tử hoàn toàn chiếm ưu thế, Diệp Âm Trúc chờ mãi cho đến lúc Tử hoàn toàn thu phục được băng sâm ma thú mới từ bên trong Bỉ Mông cự thú đi ra, tới bên cạnh Tử.
Long sư lúc này vẫn đang quỳ một gối trước mặt Tử, đột nhiên nghe được một thanh âm, liền tò mò ngẩng đầu nhìn lên. Liếc mắt một cái, nàng liền nhìn ra Diệp Âm Trúc tuyệt không phải là ma thú nào biến thành hình người, mà đích thực là một con người. Càng làm cho nàng cảm thấy kinh ngạc là, bất luận là trong chiến đấu hay sau chiến đấu, trong ánh mắt vẫn vốn lạnh như của Tử lại bất ngờ tràn ngập ấm áp, ngay cả khí tức quanh thân cũng bắt đầu trở nên dịu dàng. Ánh mắt nhìn con người mới xuất hiện này thậm chí mang theo cảm giác tôn kính.
Tên loài người này là ai? Một câu hỏi thật lớn xuất hiện trong lòng của Long sư. Trong sự nhận thức của nàng, thú nhân tộc cùng với nhân loại vẫn đều là tử địch, Tử Tinh Bỉ Mông là hoàng giả trong truyền thuyết của thú nhân, sap lại có quan hệ thân thiết như thế đối với một con người đây?
- Âm Trúc, ngươi như thế nào không tu luyện nhiều hơn một chút?
Tử biến trở về hình người, vỗ vỗ vai Diệp Âm Trúc. Hắn không có đem năng lượng của hắn đưa vào trong cơ thể Diệp Âm Trúc, bởi vì ở lúc trước khi đánh đàn thì Diệp Âm Trúc tiêu hao chủ yếu là tinh thần lực, ở cái phương diện này, cho dù Tử đạt tới thứ thần cấp, hắn cũng tự nhận không bằng Diệp Âm Trúc.
Diệp Âm Trúc mỉm cười nói:
- Ta đã không còn vấn đề rồi. “Bồi Nguyên Tĩnh Tâm Khúc” cũng có thể kích phát tiềm lực tự thân của ta, khôi phục cũng nhanh hơn/ Chỉ là không nghĩ tới sự việc bên này có thể được giải quyết nhanh như thế, có các ma thú của băng sâm, ta cũng an tâm mà chúc mừng người sắp trở thành bá chủ chính thức của vùng hoang nguyên rộng lớn này.
Tử dùng sức kéo bả vai của Diệp Âm Trúc một chút.
- Hết thảy những điều ta có bây giờ, có thể nói đều là dưới sự trợ giúp của ngươi mới có được. Tất cả những điều mà ta nắm giữ cũng thuộc về ngươi. Ở trong lòng ta, cực bắc hoang nguyên cũng vĩnh viễn không cách nào bằng được mối quan hệ giữa hai anh em ta.
Diệp Âm Trúc giơ tay vỗ vào ngực Tử một cái,
- Đều là anh em một nhà, nói cái này làm gì. Được rồi, ta về Thánh Quang thành trước đây, chờ tin tức tốt của ngươi.
Tử gật đầu kiên quyết.
- Yên tâm đi, trong vòng một năm, chúng ta sẽ gặp mặt tại pháo đài Lôi Thần Chùy.
Nói đến chỗ này, ánh mắt của hắn chuyển hướng vào đám cửu cấp ma thú đang quỳ trên mặt đất, trong mắt lại một lần nữa xuất hiện sự uy nghiêm của Tử Tinh. Trầm giọng nói:
- Các ngươi cẩn thận nhớ kỹ khí tức của hắn, dung mạo của hắn. Nếu các ngươi đã thần phục ta, chính là thuộc hạ của ta, đồng thời cũng là thuộc hạ của hắn. Mệnh lệnh của hắn chính là mệnh lệnh của ta. Sau này nếu hắn có việc, các ngươi cho dù nỗ lực cả tánh mạng cũng nhất định phải hoàn thành.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.