Cầm Đế

Chương 134: Chung cực bài vị chiến (phần 2)

Đường Gia Tam Thiểu

06/04/2013



Trước mắt là một màn mờ mịt , thậm chí ngay cả tinh thần lực của Diệp Âm Trúc cũng chịu chấn động kịch liệt , có điều bản thân hắn cảm thấy trong lòng có chút điểm kì quái , hắn cũng không nghĩ rằng mình có khả năng tổn thương đến Hắc Phượng Hoàng . Nguyên tố đạn mà Thiểm Lôi phát ra uy lực đã càng ngày càng ghê gớm , nhất là khi 2 quả quả đạn tập trung một điểm , uy lực bộc phát đã mạnh mẽ hơn cấm chú bình thường nhiều lần . Mặc dù chịu hạn chế một ngày chỉ sử dụng được một lần , nhưng đối với Diệp Âm Trúc mà nói , lực lượng cường đại như vậy đã trở thành trợ thủ đắc lực nhất của hắn trong lúc nguy cấp .

Ầm – Diệp Âm Trúc chỉ cảm thấy như mình đập vào một tấm thép dày thật lớn kiên cố , toàn thân chấn động , mắt nảy đom đóm , thân thể dưới sức phản chấn mãnh liệt bắn thẳng về phía sau , từ từ rơi xuống đất .

Màn trắng mờ trước mắt rốt cục cũng có ánh sáng , mặc dù trong cơ thể khí huyết nhộn nhạo nhưng DIệp Âm Trúc cũng cảm giác được một luồng khí nóng từ trong sâu thẳm linh hồn phát xuất , chạy khắp toàn thân , đau đơn khó chịu trong người trong nháy mắt tiêu biến . Lực lượng mạnh mẽ cùng cảm giác linh mẫn lại nhanh chóng quay lại thân thể hắn .

Thân thể tại không trung tà tà chậm lại , rồi nhẹ nhàng tiếp đất , Diệp Âm Trúc kinh ngạc phát hiện , thân ảnh Hắc Phượng Hoàng đã tiêu biến hoàn toàn . Mà không chỉ có thân ảnh của nàng , ngay cả hơi thở cũng đã biến mất , tựa hồ như đã rời khỏi khu rừng này , nhưng hắn hoàn toàn khẳng định là Hắc Phượng Hoàng vẫn còn sống , nếu không , trận chiến Thất quốc thất long bài vị chiến này hẳn đã phải kết thúc . Uy lực nguyên tố đạn của Thiểm Lôi mặc dù cường đại nhưng lực công kích của Hắc Phượng Hoàng sau khi biến thân cũng tuyệt đối không kém hơn . Cú va chạm vừa rồi nhiều nhất cũng chỉ có thể làm cho nàng bị thương . Nếu muốn đánh bại nàng cũng khó có khả năng chứ đừng nói là sát tử .

Diệp Âm Trúc rất sáng suốt , hoàn toàn không động , chỉ tích cực dùng cảm ứng lực của mình , cố gắng tìm kiếm tung tích của Hắc Phượng Hoàng . Đồng thời , hắn cũng kinh ngạc phát hiện , da tay mình đã có thêm một tầng tử tinh dày đặc . Đúng vậy , chính là tử tinh .

Diệp Âm Trúc mỉm cười , trong lòng nghĩ thầm , lão bằng hữu . Nguyên lai là ngươi dùng lực lượng trợ giúp ta .

Lúc trước , Diệp Âm Trúc đã dùng sinh mạng lực cộng với tác dụng của Bích Ti hồi sinh Tử , cứu hắn thoát khỏi tay Thần Chết . Cũng bởi vì vậy , hắn đã chính thức dung hợp huyết mạch của mình với Tử , cũng hoàn toàn kế thừa Tử tinh huyết mạch thuần chủng ấy . Tử tinh huyết mạch vẫn ngầm chảy trong cơ thể hắn , lúc này gặp nguy cơ chính thức mới triển hiện , bắt đầu dung hợp cùng thân thể Diệp Âm Trúc một cách hoàn mỹ .

Đột nhiên , cảm giác thấy nguy cơ . Diệp Âm Trúc cơ hồ phóng vọt người về phía trước , nhưng hắn vẫn còn chậm mất một nhịp , sau lưng tiếng va chạm đinh đinh vang lên . Một luồng đấu khí lạnh như băng nháy mắt truyền đến kích thích Tử Trúc đấu khí trong cơ thể mãnh liệt phát xuất mới miễn cưỡng đẩy được đấu khí phong nhuệ ghê gớm nọ ra khỏi cơ thể . Không cần phải nhìn , hắn cũng biết Tử tinh sau lưng mình đã phải chịu một vết rạch thật sâu , nhưng điều làm hắn kinh ngạc nhất là Thần Nguyên Ma Pháp Bào ngược lại không hề chịu chút thương tổn nào , rõ ràng không bị dao găm của Hắc Phượng Hoàng làm rách .

Một giọt mồ hôi lạnh thoát ra trên trán Diệp Âm Trúc , công kích không phát ra tiếng động . Chính xác là công kích không hề phát ra tiếng . Làm sao có thể ? Thậm chí ngay cả một tia sát khí cũng không hề xuất hiện . chẳng lẽ là nàng sử dụng thuấn di tấn công hay sao ? Nhưng mà cho dù là thuấn di cũng phải để lại dấu vết không gian nguyên tố lưu động chứ !

Hắn đột nhiên phát hiện , chính bản thân mình tính toán về thực lực của Hắc Phượng Hoàng quá sai lầm . Thực lực của nàng vốn đã vượt xa khỏi sự tưởng tượng của bản thân . Chỉ riêng một thủ đoạn công kích không phát ra tiếng động này đã đủ làm cho nàng trở thành đối thủ cường đại hơn mình rất nhiều .

Diệp Âm Trúc vẫn bất động . Hắn biết , cho dù mình di chuyển cũng không có khả năng so bì tốc độ với Hắc Phượng Hoàng được . Lấy tĩnh chế động mặc dù hiện giờ xem ra là một biện pháp tồi , nhưng cũng không còn biện pháp nào khả dĩ hơn . Tử Trúc đấu khí từ từ lan rộng khắp toàn thân cùng với Tử tinh trên da nhẹ nhàng chậm rãi khép miệng vết thương lại . Để không cho Hắc Phượng Hoàng cơ hội đột kích , Bích Ti trong tay Âm Trúc lại phát xuất một tầng quang ảnh nhàn nhạt , sử dụng Ngạo Trúc kiếm pháp hộ thể tối đa . Tốc độ quá nhanh của Hắc Phượng Hoàng khiến hắn lâm vào thế hạ phong . Đấu khí tiêu hao rõ ràng rất nhiều so với Hắc Phựơng Hoàng .



Đinh – Lại một tiếng vang nhỏ , lực va chạm kịch liệt làm cho Diệp Âm Trúc suýt chút nữa ngả sấp mặt xuống đất . Bức tường phòng ngự do Bích Ti tạo thành cũng lóe ra một lỗ hổng . Căn bản chưa cho Diệp Âm Trúc cơ hội đứng vững .

Lúc này , Diệp Âm Trúc đã bổ túc lại vết thương trên vai vừa chịu công kích .

Cứ tiếp tục như vậy , hẳn là mình phải thua không nghi ngờ gì . Diệp Âm Trúc âm thầm tính toán . Muốn chiến thắng Hắc Phựơng Hoàng , đầu tiên là phải xác định được vị trí của nàng , nhưng làm sao có thể làm được điều này ? Bằng vào Bích Ti phòng ngự cùng Tử tinh thân thể kiên cố , mình vẫn có thể chống đỡ được một khoảng thời gian nữa , nhưng tuyệt đối không lâu . Một khi đấu khí tiêu hao hết , chính mình sẽ chỉ còn kết cục là thất bại .

Đinh – Lần công kích thứ 3 lại tới . Lúc này Hắc Phượng Hoàng không tìm được sơ hở trong phòng ngự của Diệp Âm Trúc . Thân ảnh màu đen trượt qua Bích Ti . Lực lượng cường đại thần kì , Diệp Âm Trúc chỉ vừa mơ hồ thấy đôi cánh màu đen thì thân thể Hắc Phượng Hoàng đã tiêu mất .

Nhưng từ lần công kích này , Diệp Âm Trúc đột nhiên thấy được một quái điểu trong rừng rậm , chính là loại quái điểu hắn đã gặp lúc trước . Hiện tại , ma thú hầu như không dám công kích hắn cùng Hắc Phựơng Hoàng nhưng vừa nhìn thấy nó , Diệp Âm Trúc linh cơ chợt động , nghĩ tới một biện pháp có thể tìm được chỗ ẩn thân của Hắc Phựơng Hoàng , thậm chí có thể khắc chế nàng chiến thắng .

Quang mang lại lóe ra , Diệp Âm Trúc trong mắt ánh lên một tia sáng linh mẫn . Lúc này , hắn trực tiếp ngồi hẳn xuống đất , không ngồi lên cành cây để tránh nguy cơ bị chém gãy cành rơi xuống đất . Cổ cầm trên tay chuyển thành Xuân Lôi , Xuân Lôi Cầm không phải thần khí , trong số Ngũ đại danh cầm cũng là cây bình thường nhất , nhưng lúc này đối với Diệp Âm Trúc mà nói , nó lại trở thành cây đàn hữu dụng nhất .

Từng âm thanh nhẹ nhàng theo tay gẩy đàn của Diệp Âm Trúc vang lên , giai điệu êm ái nhu hoà mang cho người khác một cảm giác thư giãn sung sướng , Diệp Âm Trúc thậm chí lúc này nhắm nghiền cả 2 mắt , Ngạo Trúc kiếm pháp vẫn huy vũ bảo vệ thân thể nhưng không có chút nào ảnh hưởng đến tay trái đang đánh đàn . Có thể phân tâm nhị dụng , hai tay làm 2 việc như thế , cho dù là Tần Thương cũng vị tất đạt được trình độ như hắn hiện giờ .

“ Vạn Mộc Đồng Xuân “ . Chính là khúc nhạc như khi mới bắt đầu bước vào trong rừng , khúc “ Vạn Mộc Đồng Xuân “ , khúc nhạc này đã giải quyết vấn đề hắn cùng Diệp Hồng Nhạn bị ma thú công kích , tâm thần lực của Diệp Âm Trúc dung nhập cầm khúc , cũng tự nhiên dung nhập vào trong hoàn cảnh hiện tại .

Không hề có ma pháp phát xuất , chỉ có tiếng đàn nhu hòa êm ái xoay quanh thân thể Diệp Âm Trúc , cả không gian xung quanh tựa như tĩnh lặng lại , tất cả như đang lắng nghe giai điệu tuyệt vời từ tiếng đàn . Tiếng đàn vẩn vơ như lá cây rơi nhẹ trên bãi đất , lại nỉ non thì thào như gió xuân thổi qua . Cầm khúc hài hoà làm cho ngay cả Tử Vi Cầm Tâm phát ra sát khí đằng đằng trong lòng DIệp Âm Trúc cũng từ từ tiêu biến . Lúc này , Diệp Âm Trúc cùng với khu rừng xung quanh như đã hòa vào làm một thể , không hề phân biệt .

-Ta nói rồi , cầm khúc của ngươi đối với ta không hề có hiệu quả , chẳng lẽ ngươi vẫn chưa từ bỏ ý định hay sao ? Diệp Âm Trúc , nhận thua đi , ngươi hoàn toàn không có cơ hội đâu .

Thanh âm của Hắc Phượng Hoàng từ 4 phương 8 hướng vang lên , căn bản lúc này không thể xác định được đâu là vị trí của nàng trên mặt đất .

Diệp Âm Trúc vẫn bất động , cũng không trả lời , vẫn lẳng lặng nhắm mắt gảy đàn , vẻ mặt hắn lại khôi phục như trước kia , ưu nhã , tự nhiên , khí chất cao quý . Tiếng đàn êm ái nhu hòa như đã thanh tẩy tâm linh của hắn .



Đinh – Hắc quang lại lóe ra . Lớp phòng ngự của Ngạo Trúc kiếm pháp kịch liệt rung động , Tử Trúc đấu khí phát xuất mạnh mẽ , Bích Ti cũng tán loạn đi vài phần .

-Ngươi không nghe ta nói gì sao ? Chẳng lẽ muốn ta giết ngươi à ? Đừng nghĩ rằng lớp Tử tinh giáp trên người ngươi có thể bảo vệ tính mạng cho ngươi . Nếu ta dốc toàn lực công kích , phòng ngự của ngươi cơ bản không có khả năng ngăn trở . Chỉ cần công kích một vị trí nhiều lần , tất sẽ phá vỡ phòng tuyến của ngươi . Huống hồ , đấu khí của ngươi còn khả năng duy trì phòng tuyến đó bao lâu nữa đây ?

Thanh âm của Hắc Phượng Hoàng lần này còn pha lẫn chút lo lắng , nàng hình như trong lòng cũng không hy vọng trận chiến này sẽ tiếp tục .

Có điều , Diệp Âm Trúc dường như không nghe thấy thanh âm nàng nói , vẫn ngay ngắn ngồi yên như cũ , say sưa tấu khúc nhạc của hắn , cùng với toàn thể không gian khu rừng tương hợp , Lúc này , hắn vừa là đá , vừa là hoa , vừa là cỏ , lại như mây trắng gió lành xung quanh , tựa như đã sớm thoát ly khỏi thế giới này rồi .

Quang mang màu đen lại xuất hiện , Hắc Phượng Hoang tựa như vì Diệp Âm Trúc phớt lờ lời cảnh báo của mình mà phẫn nộ . Lúc này , quang mang màu đen cường thịnh không gì bằng , năng lượng khí tức khổng lồ tràn ngập , sát khí lạnh lẽo như băng . Năng lượng hắc ám cường đại tung hoành , ngay cả lá cây vốn đang sáng rạng rỡ dưới ánh mặt trời cũng bị nó làm cho u ám đi vài phần .

Ngay lúc quang mang màu đen sắp tiến đến cái kén phòng ngự màu xanh lá của Diệp Âm Trúc thì đột nhiên cái kén biến mất , tiếng đàn cũng đồng thời tiêu biến theo . Trong rừng cây chỉ còn dư âm tiếng đàn của khúc “ Vạn Mộc Đồng Xuân “ văng vẳng lại .

Quang mang tan biến nhanh chóng . Hắc Phượng Hoàng ngơ ngác đứng tại chỗ , nàng không cách nào tin được sự thật trước mắt . Thân thể mềm mại động lòng người của nàng đã bị một vòng tơ bích lục quấn quanh toàn bộ , ngay cả đôi cánh chim thật lớn nọ cũng bị quấn lấy . Còn đôi cánh tay mảnh dẻ của nàng thì lại bị một đôi bàn tay mạnh mẽ nắm chắc lấy . Nói khác đi , cả người nàng đang dựa vào lồng ngực của một nam nhân .

Diệp Âm Trúc ôm Hắc Phượng Hoàng , hơn nữa còn ôm thật chặt , Tử Trúc đấu khí cùng Bích Ti , mạnh mẽ phong tỏa đấu khí cường hãn của Hắc Phượng Hoàng bên trong . Thân thể của nàng thật sự mềm mại , mặc dù còn cách lớp vải quần áo , vẫn có khả năng cảm thấy sự ấm áp . Cứ ôm chặt Hắc Phượng Hoàng như vậy , Diệp Âm Trúc phát hiện , thân thể của nàng đang căng cứng lại từ từ mềm lại . Phản kháng của đấu khí cũng từ từ yếu dần . Bàn tay hắn đã nắm chặt cổ tay phải cầm dao găm của nàng , tiến rất gần đến chiến thắng , hắn tuyệt đối không để cho nàng bất kì cơ hội phản kháng nào khác .

-Phượng Hoàng , ngươi thua rồi .

Diệp Âm Trúc cúi đầu , thanh âm lúc này có chút trầm thấp . Lời nói tựa như thì thầm bên tai Hắc Phượng Hoàng , hơi thở của hắn ở gần mặt Hắc Phượng Hoàng , kích thích da thịt nàng run lên một chặp , mà thân thể nàng giờ đây cũng trở nên mềm nhũn trong tay hắn .

-Ngươi làm sao được như vây ?

Hắc Phượng Hoàng cũng không vì Diệp Âm Trúc chiến thắng mà phẫn nộ . Ngược lại , trong thanh âm của nàng , vẻ lạnh lẽo phớt lờ cũng mau chóng biến mất , chỉ còn sự bình hòa êm ái , thậm chí còn có chút vui mừng .

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Cầm Đế

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook