Chương 252: Kỳ binh tái xuất (trung)
Đường Gia Tam Thiểu
06/04/2013
Lời của Khắc Lôi Tư Ba phảng phất như ném một viên đá vào
mặt hồ, nhất thời khiến trong lòng Khắc Lôi Na nổi sóng. Thần sắc của nàng lập
tức trở nên mất tự nhiên, lại thêm vài phần xấu hổ của con gái.
- Chà, có vẻ ta đã đoán đúng rồi. Nói cho cha, rốt cuộc tiểu
tử nào may mắn thế?
Khắc Lôi Tư Ba có chút kinh hãi nhìn con gái, trong lòng có
chút mất mát. Dù sao gả con gái cho người ta có nghĩa là sẽ phải rời khỏi mình.
Khắc Lôi Na lắc đầu, khẽ cắn môi:
- Cha, không có. Con không thích ai cả. Khắc Lôi Na vĩnh
viễn không lấy chồng, vĩnh viễn là Khắc Lôi Na bé nhỏ của cha.
Khắc Lôi Tư Ba nói:
- Sao lại thế được. Con gái thì phải lập gia đình. Chẳng lẽ
phải giữ bí mật với cha nữa sao? Khắc Lôi Na bé nhỏ của cha, con biết là ta rất
hiểu con mà, hãy nói cho cha đi.
Khắc Lôi Na ngẩng đầu nhìn ánh mắt tha thiết của Khắc Lôi Tư
Ba, không biết tại sao liền đỏ mắt, trong nội tâm như có gì đó tủi thân, nước
mắt không khống chế nổi, cứ thế chảy xuống.
Khắc Lôi Tư Ba không ngờ con gái lại phản ứng như vậy, trong
lòng cả kinh:
- Khắc Lôi Na bé nhỏ của cha, con làm sao vậy? Chẳng lẽ tên
đó dám khinh dễ con sao? Hừ, ta muốn xem ai dám khinh dễ Khắc Lôi Na bé nhỏ của
ta.
Lửa giận chợt hiện khiến người cha hiền lành này trở nên uy
nghiêm hẳn lên, thậm chí nhiệt độ trong phòng cũng như lạnh thêm vài phần.
Khắc Lôi Na biết cha nói là làm, vô thức kinh hô:
- Không, cha không thể, hắn quá lợi hại.
Nghe Khắc Lôi Na nói, Khắc Lôi Tư Ba hơi sửng sốt. Lão cũng
không phải thực sự tức giận mà chỉ hy vọng dùng phương pháp này để thu được lời
nói thật từ miệng con gái mình. So với lão, Khắc Lôi Na quả là quá thơ ngây,
nhưng câu trả lời của con gái đã khiến lão phải giật mình.
Phải biết rằng, Khắc Lôi Tư Ba cũng là một vũ giả cường đại.
Cho dù lão là Quân vụ đại thần nên về phương diện thực chiến không bằng huynh
đệ mình là Khắc Lỗ Tư, nhưng dù sao lão cũng đã đạt tới trình độ tử cấp, người
thường không thể sánh nổi. Người mà lão không thể chiến thắng thì ít nhất cũng
phải là tử cấp. Cường giả tử cấp thì đều ngoài 40 tuổi, vậy rốt cuộc con gái
mình thích ai?
- Xem ra ta sai rồi. Rốt cuộc Khắc Lôi Na bé nhỏ của ta
thích ai nhỉ? Sao hắn lại khinh dễ con?
Sắc mặt Khắc Lôi Tư Ba hơi trầm xuống, nhìn kỹ Khắc Lôi Na,
toát lên uy nghiêm của người cha.
Khắc Lôi Na nói xong liền biết mình lỡ miệng, cúi đầu, cắn
môi không nói nên lời.
- Nói cho ta. Nếu không nói, cho dù lật tung cả Lam Địch Á
Tư thành, ta cũng phải tìm được kẻ đó.
- Cha, không nên. Hắn không ở Lam Địch Á Tư thành đâu! Hơn
nữa, con cũng không thích hắn.
Thanh âm của Khắc Lôi Na có chút kỳ lạ.
Trong lòng Khắc Lôi Tư Ba khẽ động, đầu óc xoay chuyển rất
nhanh, lục tìm trong trí nhớ xem người mà con gái mình coi trong, lại có thực
lực rất cường đại mà không ở Lam Địch Á Tư thành. Đột nhiên, trong đầu lão hiện
lên một bóng dáng làm nội tâm lão phải sợ hãi, thân thể kịch liệt chấn động,
mắt hổ toát lên vẻ hoảng sợ, trừng mắt nhìn Khắc Lôi Na.
- Trời ạ! Khắc Lôi Na bé nhỏ của ta. Không phải con thích kẻ
đó chứ!
Nhìn ánh mắt cha, Khắc Lôi Na biết lão đã đoán được, không
dám đối mắt với cha, chỉ không ngừng lắc đầu, nhưng lại không dám nói câu nào.
Khắc Lôi Tư Ba hít một hơi dài. Từ thần thái của con gái,
lão đã biết mình đóan đúng.
- Này, này… Khắc Lôi Na nhỏ bé của ta. Sao con lại thích
hắn. Cho dù con thích ai, cha cũng có thể tiếp nhận, nhưng nam nhân đó thì
không thể!
Khắc Lôi Tư Ba cũng không biết mình nên nói gì. Trên triều,
tâm tình của lão đã cực kỳ trầm trọng, vốn định đến thăm con gái để thư giãn
tâm tình, không ngờ con gái lại gây cho lão một ngạc nhiên lớn, thậm chí là
sốc.
Khắc Lôi Tư Ba hít một hơi dài, gắng gượng bình phục tâm
tình. Đúng vậy, con gái đã thích người đó kể cũng không sai. Hắn cường đại như
vậy, thậm chí một vị tháp chủ của Pháp lam cũng bị hắn đánh lui. Tướng mạo của
hắn lại anh tuấn, vì người yêu dám nỗ lực hết thảy. Quả thật có sức hấp dẫn rất
lớn đối với nữ nhân. Mặc dù đế quốc và hắn đối địch, nhưng từ góc độ công chính
(công bằng, vô tư) mà nói, không thể nghi ngờ hắn chính là nhân vật kiệt xuất
nhất trong thế hệ trẻ hiện nay, ngay cả bệ hạ cũng phải khâm phục hắn. Nhưng
tại sao con gái mình lại thích hắn cơ chứ..
Khắc Lôi Na gắng gượng lắc đầu:
- Không, không, con không thích hắn. Con không thích hắn.
Khắc Lôi Tư Ba kéo con gái đứng lên, hai tay nắm bả vai Khắc
Lôi Na, nghiêm giọng nói:
- Khắc Lôi Na bé nhỏ của ta, quên hắn đi. Nam nhân đó và con
không có kết quả gì đâu. Hắn cơ bản là không hợp với con. Con và hắn không thể
có chút khả năng nào.
Mặc dù biết lời cha là thật nưhng Khắc Lôi Na nghe thấy cha
trịnh trọng nói như vậy thì trong lòng vẫn không khỏi kịch liệt đau xót, chậm
rãi ngẩng đầu nhìn cha, không thể kìm nổi thương cảm, gục đầu vào ngực lão òa
khóc.
- Tại sao? Cha, tại sao hắn lại xuất hiện trước mặt con?
Xuất hiện trong đời con? Con cũng biết rằng nên quên hắn đi, nhưng bất kể con
dùng biện pháp gì thì trong đầu vẫn lưu giữ hình ảnh của hắn. Xin lỗi cha.
Nghe thanh âm nghẹn ngào của con gái, tâm tình của Khắc Lôi
Tư Ba cũng rất không ổn. Trong mắt Khắc Lôi Tư Ba lóe lên, than nhẹ một tiếng,
nói:
- Không cần phải nói xin lỗi. Con cũng không sai, nếu cha
còn trẻ như con, cũng là con gái như con, chắc chắn sẽ thích nam nhân như vậy.
Dù sao, hắn cung thực sự quá xuất sắc, xuất sắc khó có thể tưởng tượng nổi.
Dừng lại một chút, trong mắt Khắc Lôi Tư Ba toát lên vẻ suy
tư:
- Khắc Lôi Na bé nhỏ của ta, con biết không. Tin tức mới đến
của chúng ta hôm nay nói rằng, nam nhân kia đã đem quân đội Cầm Thành của hắn
tới bắc cương Mễ Lan đế quốc, tới nơi giao chiến với thú nhân. Bởi vì hắn gia
nhập nên phương bắc trở nên cực kỳ khẩn cấp. Thú nhân đã phát tin tức cầu cứu
trợ tới chúng ta. Còn Mã Nhĩ Đế Ni là Mễ Lan chi thuẫn (Lá chắn của Mễ Lan)
cũng bởi vì có Cầm Thành gia nhập nên đã đem hai mươi vạn quân của Phương Bắc
quân đoàn điều tới phương nam của Mễ Lan, hội hợp với Tây Đa Phu. Tất cả thế
cục đều bất lợi đối với sự phát triển của chúng ta.
- Hắn đi bắc cương?
Khắc Lôi Na kinh ngạc nhìn cha.
Khắc Lôi Tư Ba gật đầu nói:
- Chẳng những hắn đi bắc cương, không chỉ thống lĩnh vài
ngàn quân tinh nhuệ như lần đối mặt với Phật La quốc trước kia, hắn còn mang
theo gần mười vạn đại quân Cầm Thành. Căn cứ theo tin tức của Thú nhân đưa tới,
quân đội thủ hạ của nam nhân kia đều là chiến sĩ cường đại. Toàn bộ quân đoàn
đều là chiến sĩ có đấu khí. Bọn họ gia nhập khiến cho cục diện phương đông hòan
toàn đảo ngược, làm cho bắc cương của Mễ lan đế quốc hoàn toàn ổn định trở lại.
Thậm chí lúc nào cũng có thực lực phản công thú nhân. Có thể nói Cầm Thành này là tử địch của đế quốc.
Đúng là bởi vì hắn xuất hiện nên mới khiến đế quốc chuẩn bị đã nhiều năm bị
thất bại trong gang tấc.
Khắc Lôi Na giật mình nói:
- Bệ hạ chuẩn bị thế nào?
Khắc Lôi Tư Ba cười khổ nói:
- Không cách nào. Trước mắt, bệ hạ cũng không thể nghĩ ra
được đối sách. Hôm nay chúng ta chủ yếu thảo luân về việc này, nhưng đến giờ vẫn
chưa có đáp án. Tiến vào thời kỳ ngưng nghỉ của chiến tranh, Mễ Lan hiển nhiên
sẽ không chủ động khai chiến. Đối với họ, thời gian càng lâu, bọn họ càng chuẩn
bị được kỹ càng. Nhưng bây giờ chúng ta cũng không thể khai chiến.. Bởi vì, cho
dù có khai chiến thì cũng không nắm chắc điều gì cả. Bây giờ ta sợ nhất là có
một ngày nào đó nam nhân kia sẽ xuất hiện trên chiến trường nam phương Mễ Lan
đế quốc. Mỗi khi ta nhớ tới thực lực của hắn có thể đánh bại một tháp chủ của
Pháp Lam, trong lòng ta không khỏi cảm thấy rét lạnh.
- Nhưng như vậy có nghĩa là không còn biện pháp nào, cứ thế
nhìn Mễ Lan càng ngày càng trở nên mạnh mẽ sao?
Dưới ảnh hưởng của cha, Khắc Lôi Na cũng có kiến thức nhất
định về quân sự, không khỏi lo lắng về tiền đồ của đế quốc.
Khắc Lôi Tư Ba thở dài một tiếng, nói:
- Chỉ có đi một bước tính một bước. Bệ hạ đã phải sứ giả cầu
cứu Pháp Lam. Nhưng bởi vì Pháp Lam đang phong bế (đóng cửa), bây giờ vẫn chưa
mở nên chưa thấy hồi âm gì. Đế quốc quật khởi, phát động cuộc chiến tranh này
chính là có Pháp Lam âm thầm ủng hộ, bây giờ bệ hạ chỉ hy vọng Pháp Lam có thể
ra mặt. Cũng chỉ có như vậy thì chúng ta mới có thể hoàn thành mục tiêu thống
nhất đại lục.
Đặt hy vọng lên Pháp Lam, Khắc Lôi Na biết đế quốc đã tới
lúc nguy hiểm tồn vong, bề ngoài thì vẫn ở thế tấn công như trước, nhưng cục
diện trên đại lục đã bắt đầu thay đổi.
Khắc Lôi Tư Ba nói:
- Tại sao đế quốc chúng ta không xuất hiện nhân tài như nam
nhân kia. Cầm Đế Diệp Âm Trúc, một gã Cầm Đế thật là giỏi .
Diệp Âm Trúc, ba chữ này xao động mạnh mẽ trong lòng Khắc
Lôi Na. Hình ảnh của nam nhân kia nhất thời lại xuất hiện trong đầu nàng.
Đêm rất tĩnh lặng, Diệp Âm Trúc ngồi minh tư một mình trên
giường.
Hải Dương và Tô Lạp không ở bên cạnh khiến hắn có chút cảm
giác cô độc, lại càng thêm nhớ nhung thê tử. Nếu tính thời gian, các nàng hẳn
là đã trở về rồi.
Mặc dù đang chiến tranh, hắn là thống lĩnh của Cầm Thành,
nhưng tâm tình của hắn vẫn cực kỳ thỏai mái. Mỗi khi nghĩ đến hai người vợ hiền
thì hắn đều cảm thấy cực kỳ hạnh phúc.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.