Chương 136: Lấy thịt đè người sao? (phần 3)
Đường Gia Tam Thiểu
06/04/2013
Bọn họ đương nhiên biết ai là kẻ địch,nhìn thấy bao nhiêu kẻ thù trước mắt,nhưng bọn họ không hề có chút lo sợ nào,xếp thành hàng ngang đồng thời hướng về phía 5 con cự long lao đến.Trong đó,người đứng bên trái trong mắt lóa lên một tia kim sắc quang mang đột nhiên xuất hiện thêm 2 thân ảnh.2 thân ảnh xuất hiện lần này toàn thân một màu trắng.3 người biến thành 5 người,nhảy vọt qua đầu đám Tử Thần chiến sĩ đè lên kẻ địch cách đó không xa.
Diệp Âm Trúc có một chút kinh ngạc nói với Tử
-Ngươi đã thu linh hồn chi hỏa của bọn họ rồi à?!
Tử khẽ gật đầu :
-Nhưng kẻ thù ngươi phải đối mặt càng ngày càng mạnh,mà sức mạnh của ta chưa hoàn toàn thức tỉnh,không làm như vậy làm sao đối phó với cục diện như thế này?
Không sai!3 kim sắc thân ảnh vừa xuất hiện đó chính là 3 hoàng kim Bỉ Mông cự thú : Địch Tư,Mạt Kim Tư,Áo Lợi Phật.2 thân ảnh xuất hiện liền sau đó đương nhiên là băng cực ma viên Viên Đại và Viên Nhị-ma thú của Địch Tư.Nhìn bề ngoài thì chỉ thấy đó là 5 người có khí tức cường đại nhưng thực chất đó đều là 5 tử cấp cửu giai thượng vị ma thú ah!Đó là lực lượng mạnh nhất của Tử,đương nhiên cũng là lực lực mạnh nhất của Diệp Âm Trúc.
Diệp Âm Trúc biết rõ,bây giờ không phải lúc để giấu diếm thực lực,đại lục sắp loạn,trước tiên cần phải sống sót rời khỏi đây,tất cả sau đó mới có thể tiếp tục.Trong tất cả mọi người,Nguyệt Huy là người Diệp Âm Trúc khó nắm chắc nhất,cho nên mới phải đánh ngất Nguyệt Huy.Còn như tất cả những người khác liệu có nói ra hay không bản thân hắn hiện nay không thể lo nhiều đến như vậy.
Băng lãnh khí tức khủng bố đồng thời bạo phát,bất kể là 3 tên hoàng kim bỉ mông hay 2 tên bắc cực ma viên,bọn chúng bình thường ở Cầm thành không có việc gì làm buồn chán muốn chết,nay có cơ hội tham gia trận chiến,tất cả trong lòng đều rất hưng phấn.
“Hống!” Địch Tư ngửa mặt lên trời gầm lên một tiếng,cùng với kim quang mãnh liệt tỏa ra thân thể hắn chốc lát trở nên to lớn,khiến tất cả mọi người trên chiến trường lúc đó đều phải chú ý,cùng lúc Mạt Kim Tư,Áo Lợi Phật,Viên Nhị Viên Tam đều hóa thành bản thể.
-Hoàng kim Bỉ Mông!
Âm thanh khiếp đảm vang lên,cùng với sự xuất hiện của 3 tên hoàng kim Bỉ Mông lúc đó 5000 Ai Li Khắc Mẫn Long kị binh trì trệ lại một lúc.Bỉ Mông cự thú-Lục chiến vô địch-danh hiệu đó vốn đã đi sâu vào trong tâm khảm bọn chúng,làm gì có ai muốn quyết đấu với cự thú mạnh nhất trong số Bỉ Mông cự thú-Hoàng Kim Bỉ Mông chứ?
Nhìn thấy Địch Tư và Mạt Kim Tư biến thân,Diệp Âm Trúc không khỏi lộ ra một tia kinh ngạc trong mắt,bởi vì hắn phát hiện cơ thể 2 vị Hoàng Kim Bỉ Mông đó to lớn hơn lúc trước,mà màng kim sắc bao quanh toàn thân cũng đậm hơn,rực rỡ chói mắt hơn, khí tức cường đại đó Diệp Âm Trúc mới chỉ nhìn thấy ở trên người của Bỉ Mông cự thú đệ nhất dũng sĩ Tang Thác Ti cũng chính là anh trai của Tử.
Tử tự nhiên hiểu được điều thắc mắc đó của Diệp Âm Trúc :
-Đó chính là sức mạnh của ngươi,nhận được ảnh hưởng từ sự tiến hóa của ngươi,trong lúc ta tiến hóa cũng tiện tay giúp đỡ bọn chúng một chút!Âm Trúc,chúng ta cũng bắt đầu thôi!
Diệp Âm Trúc khẽ gật đầu.Phải!.Cũng đã đến lúc bản thân xuất chiến rồi.Ánh mắt của hắn chuyển đến chỗ Ly Sát đang ngẩn ngơ vì kinh ngạc
-Phiền người bảo vệ Hải Dương và Hương Loan công chúa.Hồng Nhạn hạ lệnh cho những Long kị binh còn sống sót lui về sau bảo vệ công chúa,300 Tử Thần chiến sĩ,tất cả theo ta!
Diệp Âm Trúc đã bắt đầu hành động.Trong tình huống Tử vẫn phải thu liễm khí tức,hóa thành hình người,Diệp Âm Trúc đành phải thúc Ai Li Khắc Mẫn Long tiếp tục đứng dậy xông lên trước.Tay phải của Diệp Âm Trúc xuất hiện thêm một đạo ám hồng sắc quang mang.Quang ảnh đó thân dài 6 mét,toàn thân lấp lánh ám hồng sắc quang mang đỏ như máu,tràn ngập hắc ám khí tức,đó chính là thần khí mà hắn vừa có được tại Quang Minh tháp ở Pháp Lam-Phượng Hoàng Vũ.
Tử cũng bước từng bước dài theo sau Diệp Âm Trúc,nhìn bề ngoài thì tốc độ của Tử không phải là nhanh nhưng hắn luôn luôn có mặt ở bên cạnh Diệp Âm Trúc.300 Tử Thần chiến sĩ bao gồm cả 7 ma pháp sư không cần Diệp Âm Trúc chỉ huy cũng tự sắp xếp thành tam giác trận hình bám sát Diệp Âm Trúc và Tử hướng về phía quân địch xông tới.
3 vị Hoàng Kim Bỉ Mông lần lượt tìm đến vị trí của 3 con Kim long,Địch Tư là người xông đến trước nhất,nắm đấm to lớn của hắn trực tiếp hướng lên thân thể của một con Kim long.Thân hình cao tới 17 mét,so với chiều cao của con Kim long trước mặt còn cao hơn nửa cái đầu,lợi trảo dài trăm thốn chìa ra trên quyền đầu tỏa ra kim sắc quang mang giống như một cơn lốc màu vàng hùng hổ lao về phía kẻ địch.
Trong long tộc thì Kim long có lực công kích và phòng ngự vật lý cao nhất,điều này không có gì phải bàn cãi.Chỉ tiếc là kẻ địch bọn chúng gặp lúc này là Hoàng Kim Bỉ Mông,cũng cùng là cửu cấp thượng vị ma thú.Nếu xét thế chỉnh thể thì thực lực 2 bên không hơn kém nhau bao nhiêu,nhưng trong lúc này đám cự long kia hiện tại đang ở dưới mặt đất chứ không phải trên không trung.Một trong những ưu thế của Long tộc đó là bay,nhưng lúc này chúng đã bị Hoàng Kim Bỉ Mông áp sát quấn lấy,đã mất đi cơ hội có thể bay lên,mất đi ưu thế vốn có của mình.Danh hiệu Bỉ Mông cự thú-Lục chiến vô địch ( tức là đánh nhau trên mặt đất thì vố đối-Aqua) lẽ nào lại chỉ là hư danh?thêm vào đó thì Mạt Kim Tư và Địch Tư hiện tại đã trở thành một trong những người mạnh nhất của Hoàng Kim Bỉ Mông.Một loạt tiếng nổ lớn vang lên,đối thủ của Địch Tư và Mạt Kim Tư đều bị bọn họ một quyền đánh bay đi,Áo Lợi Phật ở bên cạnh cũng không hề thua kém,lợi trảo dài trăm thốn đã cào rách vẩy rồng bảo vệ thân thể,lưu lại trên thân thể con Kim long đối thủ vô số những vết rạch sâu.
Đối thủ của 2 con Băng Cực Ma Viên là 2 con Hắc long,tuy cùng là thượng vị cửu cấp ma thú song thực lực của Băng cực ma viên so với Hắc long vẫn còn một khoảng cách vì thế chúng không trực tiếp đối đầu ngay mà chọn phương thức biến hoàn cảnh chiến đấu xung quanh thành môi trường băng tuyết,sau đó mới trực tiếp công kích.
Khi 5 con cửu cấp thượng vị ma thú xuất hiện,5 con cự long đã cảm nhận được sự phi thường của đối thủ, thời gian từ lúc chúng biến thân cho đến lúc phát động tấn công là quá nhanh,trong khi 5 con cự long vẫn còn đang tận hưởng cảm giác tàn sát,nhất thời 2 con Hắc long phản ứng chậm một bước nên đã rơi vào thế hạ phong,chỉ kịp sử dụng ám hệ ma pháp lập thành phòng ngự.
Lực lượng mạnh nhất của địch là 5 con cự long bị quấn lấy phản ứng tự nhiên chậm lại đã tạo cơ hội cho những Long kị binh còn sống sót của Mễ Lan đế quốc rút lui về phía sau.Lúc đó bọn họ cũng không rảnh quan tâm xem là ai đã giúp đỡ chỉ vội vàng rút lui về phía sau,dưới sự chỉ huy của Diệp Hồng Nhạn đám Long kị binh với số lượng không đến 500 vội vã bay đến bảo vệ bọn Hải Dương,Hương Loan ở bên trong.Diệp Hồng Nhạn không xa lạ gì với cách chiến đấu của Diệp Âm Trúc,hắn tự nhiên biết rõ Diệp Âm Trúc muốn làm gì,sau khi ổn định thế trận nhân cơ hội còn cách đám 3 vạn trọng kỵ binh của địch phía sau hơn một nghìn mét,Diệp Hồng Nhạn lập tức chỉ huy đám tàn quân Long kị binh theo sát 300 Tử Thần chiến sĩ tiến về phía 5000 Long kị binh của địch ở phía trước.
5000 Ai Li Khắc Mẫn Long kị binh có kim thuộc hóa phòng ngự ma pháp của Kim Long trên người,dưới mệnh lệnh của tên chỉ huy của bọn chúng lúc này cũng đã xông lên chiến trường.Đối với bọn chúng mà nói đám người Mễ Lan trước mắt chỉ có xấp sỉ khoảng 800,tiêu diệt toàn bộ cũng không phải là một việc quá khó khăn,kể cả không thể tiêu diệt hết đám người kia cũng chỉ cần chặn bọn họ lại để 3 vạn trọng kị binh phía sau đuổi kịp đám người Mễ Lan này chắc chắn không thể có kẻ nào còn sống sót mà rời khỏi đây.
Diệp Âm Trúc xung phong lên trước nhất,lúc này trái tím hắn đã hóa thành một khối vạn năm hàn băng lạnh lẽo.Diệp Âm Trúc biết rõ một điều rằng sự tồn tại của mấy người bọn Tử ở đây không thể kéo dài quá lâu,nói cho cùng thì sự xuất hiện của mấy người này đều là do hiệu triệu khế ước nên không thể duy trì lâu được,cần phải tốc chiến tốc thắng đột phá vòng vây của đối phương bên ta mới có cơ hội thoát khỏi đây.Nếu như không có 300 Tử Thần chiến sĩ kia thì hắn nhất định sẽ cùng Ly Sát rời khỏi đây mặc kệ tất cả.Nhưng trong lòng hắn 300 Tử Thần chiến sĩ này đều là bạn bè,là huynh đệ của mình.Cái chết của 200 Tử Thần chiến sĩ trong cuộc chiến Thất Long Thất Bài Vị đã như một vết dao cứa sâu vào trái tim hắn,giờ phút này hắn đã hạ quyết tâm nhất định phải mang 300 Tử Thần chiến sĩ bọn họ an toàn rời đi.
Khoảng cách đến đám Ai Li Khắc Mẫn Long kị binh của địch càng ngày càng gần,Diệp Âm Trúc dường như đã quên đi thân thể mệt mỏi của mình,tử trúc đấu khí chớp mắt bạo phát,Phượng Hoàng Vũ trong tay phát ra vô số quang ảnh,dưới lực xung kích của con Ai Li Khắc Mẫn Long đang cưỡi,hắn trực tiếp xông vào giữa trận doanh của địch.
Phốc, phốc,phốc,phốc,phốc,phốc------,cùng với 6 thanh âm nhẹ vang lên 6 vệt máu bắn ra xung quanh.Đối mặt với Phượng Hoàng Vũ kim thuộc hóa phòng ngự cơ bản là không có tác dụng gì,6 kẻ địch trước mặt Diệp Âm Trúc lúc đó lập tức bị 1 nhát chém bay đầu máu tươi phun ra mà chết.Diệp Âm Trúc không biết sử dụng thương nhưng biết dùng kiếm,áp dụng ngạo trúc kiếm pháp lên Phượng Hoàng Vũ tuy không thể nhanh nhẹn như dùng kiếm nhưng lại có thêm vài phần bá đạo.Tay phải cầm Phượng Hoàng Vũ lại kết hợp với tử trúc đấu khí tấn công kẻ địch trước mặt Diệp Âm Trúc chẳng khác gì cỏ khô gỗ mục,tiêu diệt dễ như trở bàn tay..Cùng lúc đó,trên tay trái của hắn lóe lên một tia quang mang,một thanh cổ trường kiếm đầy ắp quang minh khí tức,trên thân kiếm có một đường vân ánh sáng,quang mang lóe lên,chớp mắt đã lấy đi sinh mạng của mấy con Ai Li Khắc Mẫn Long mà chủ nhân của bọn chúng vừa bị chém bay đầu lúc trước xong.
Tay phải cầm kiếm,tay trái cầm thương,trong lúc Diệp Âm Trúc đang điên cuồng chém giết trong trận doanh của địch,não hải đột nhiên trầm xuống,khí tức trong người nhộn nhạo khiến hành động của hắn nhất thời bị chậm lại,đâm sầm vào một con Ai Li Khắc Mẫn Long trước mặt.Hắn không khỏi thầm mắng bản thân quá hồ đồ.Tuy rằng Áo Cổ Tư Đô Chi kiếm và Phượng Hoàng Vũ bản thân đều là thần khí nhưng 2 kiện thần khí này một cái là Ánh Sáng một cái là Hắc Ám không thể cùng lúc sử dụng được.Hắn vội thu lại Áo Cổ Tư Đô Chi kiếm,lập tức khởi động Bích ti thay thế trường kiếm.Bích Ti tuy không thể chém đứt thân thể đối thủ nhưng phàm những tên địch đã bị Bích Ti xuyên thủng cơ thể xương cốt đều đứt gãy sớm muộn cũng phải chết.
Trong lúc Diệp Âm Trúc điên cuồng chém giết,Tử luôn ở bên cạnh Diệp Âm Trúc cũng không nhàn rỗi hơn,tuy phải duy trì nhân hình trạng thái,trong tay cũng không có bất cứ binh khí gì nhưng chỉ cần hắn huơ tay lên một cái đạo đạo tử sắc quang mang trong tay bắn ra,một cảnh tượng kì dị xuất hiện.Những tên Ai Li Khắc Mẫn Long kị binh mặc dù được kim thuộc tính hóa phòng ngự ma pháp hỗ trợ một khi bị làn sương tử sắc đó nhiễm vào người,tốc độ toàn thân chốc lát trở nên trì trệ rồi sau đó đứng im như khúc gỗ không thể cử động được,cả bản thân bọn chúng lẫn Ai Li Khắc Mẫn Long tọa kị của chúng đều chớp mắt hoàn toàn mất đi sức chiến đấu.toàn thân không thể cử động đứng im tại chỗ giống như những bức tượng điêu khắc vậy
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.