Cầm Đế

Chương 270: Ngoại tịch Thần Thánh Cự Long (phần 1)

Đường Gia Tam Thiểu

06/04/2013



Áo Lợi Duy Lạp kích động nói:

“Ta biết, đó là bởi vì gia gia thấy được tiền đồ rộng lớn của Cầm Thành mới làm như vậy, ông hy vọng để lại cho Tử La Lan gia tộc một con đường sống khác. Cho dù trong cuộc chiến giữa Mễ Lan đế quốc cùng Lam Địch Á Tư đế quốc có bị thất bại, ta tại Cầm Thành cũng có thể duy trì huyết mạch của Tử La Lan gia tộc. Nhưng là, gia gia ông ấy lại không biết rằng, quyết định của ông làm cho ước vọng của ta từ trước tới nay bị vỡ tan tành. Khiến cho mục tiêu phấn đấu của ta tiêu biến mất. Rời khỏi Tử La Lan gia tộc, ta không thể thay thế ông ấy chiến đấu tại phương bắc nữa, cũng không thể dùng lực lượng chính mình bảo vệ cho ông ấy, bảo vệ gia đình.”

“Bây giờ, ta kế thừa vị trí tộc trưởng của Tử La Lan gia tộc, nhưng mà, việc này đối với ta mà nói còn có ý nghĩa gì đâu? Gia gia đã chết rồi, Nhị gia gia chết đi rồi, hai vị ca ca đều đã chết. Ha Ha! Ta trở thành một người cô độc, một người cô đơn chân chính, nam nhân duy nhất của Tử La Lan gia tộc. Gia tộc cho dù có cường thịnh đi nữa lại như thế nào? Ta đã không còn có thân nhân, những người thân thiết thương yêu của ta đã tận trung vì nước, mà ta lại không thể ở bên họ vào thời điểm trọng yếu nhất, cùng chung sức với họ chống cự với cường địch.”

Diệp Âm Trúc và Áo Lợi Duy Lạp biết nhau đã qua thời gian rất lâu, nhưng lúc này cũng là lần đầu tiên hắn nghe tâm sự của Áo Lợi Duy Lạp. mỗi người đều có nỗi lòng riêng của mình, Áo Lợi Duy Lạp cũng không ngoại lệ.

Lúc này hắn rất thống khổ, Diệp Âm Trúc hoàn toàn có thể hiểu được. Nhìn tâm tình hắn dường như mắc chứng cuồng loạn, Diệp Âm Trúc chậm rãi đứng lên, sau phút chốc, hắn đi tới trước mặt Áo Lợi Duy Lạp, nắm chắc áo giáp trước ngực hắn, nâng hắn lên.

Thoáng chốc, thân thể cường tráng của Áo Lợi Duy Lạp đã được Diệp Âm Trúc ép vào tường.

Hai người mặt đối mặt, có thể nghe tiếng hô hấp của nhau, cặp mắt của Áo Lợi Duy Lạp đã hoàn toàn biến thành đỏ như máu, hô hấp càng vô cùng nặng nề.

Hắn không hề phản kháng, ở dưới nguyên lực của Diệp Âm Trúc cũng phản kháng không được, mà tinh thần của hắn lại đang từ từ sụp đổ.

Một đạo quang mang màu trắng sữa từ mi tâm Diệp Âm Trúc ào ào tuông ra. Tại trong quang mang ấy bao trùm một điểm sáng màu vàng nhạt, chính là linh hồn lạc ấn Diệp Âm Trúc vừa mới ngưng kết thành hình.

Dưới sự kích thích của linh hồn khí tức to lớn đó, Áo Lợi Duy Lạp toàn thân run rẩy kịch liệt một hồi. Tinh thần lực của hắn so với Diệp Âm Trúc thật sự còn kém quá xa, dưới tình huống cách nhau gần như thế, Diệp Âm Trúc dễ dàng khai mở cánh cửa Tinh Thần Chi Hải của hắn, trực tiếp xâm nhập vào thế giới tinh thần của Áo Lợi Duy Lạp.

“Đại ca, huynh không phải là người cô đơn, ở trên thế giới này, huynh còn có thân nhân, huynh có muội muội. cũng có huynh đệ.”

Áo Lợi Duy Lạp mông lung nhìn Diệp Âm Trúc, tinh thần hắn đã hoàn toàn nằm trong sự chi phối của Diệp Âm Trúc.

“Huynh đệ? Ông ấy, bọn họ đã chết hết rồi.”

Diệp Âm Trúc lắc lắc đầu, tinh thần khí tức chợt tăng mạnh lên:

“Bọn họ mặc dù đã chết đi. Nhưng là còn có ta. Chẳng lẽ huynh không thừa nhận ta là huynh đệ của huynh sao? Từ trước đến nay, ta đều gọi huynh là đại ca. Đại ca, huynh có huynh đệ tỷ muội, nhưng nhà của ta lại chỉ có một mình hài tử ta. Ta vẫn luôn mong đợi có thể có đồng bọn huynh đệ. Mặc dù chúng ta không cùng huyết thống, nhưng là, ta lúc nào cũng đối xử xem huynh như là thân huynh trưởng. Còn có Hồng Nhạn, ba huynh đệ chúng ta lúc trước khi đi tới Pháp Lam tham gia Thất Quốc Thất Long Bài Vị Chiến, cũng đã là huynh đệ rồi. Thân nhân của huynh mặc dù đã chết đi, nhưng người còn sống còn có ý nghĩa lớn hơn nữa, nguyện vọng trước khi chết của Mã Nhĩ Đế Ni Nguyên Soái phải chính huynh đi thực hiện. Đồng thời, những huynh đệ này của chúng ta cũng cần sự bảo vệ của huynh. Cuộc sống của huynh có lẽ xảy ra chuyển biến theo chiều hướng khác, nhưng đây cũng chính là một cái khởi điểm mới.”

Ầm! Dưới tác dụng của linh hồn lực trong lời nói của Diệp Âm Trúc, giống như tiếng thần chung mộ cổ dồn dập đánh vào tận chỗ sâu trong đầu óc Áo Lợi Duy Lạp, đại não phảng phất như nổ bùng một tiếng, ngay sau đó, hàng loạt tiếng đàn du dương lặng lẽ xâm nhập sâu vào đại não hắn, nếu như lúc này sáu vị tháp chủ của Pháp Lam chứng kiến một màn trước mắt này, nhất định sẽ phải giật mình há hốc miệng.



Trong khoảng cách gần sát giữa Áo Lợi Duy Lạp và Diệp Âm Trúc, bảy sợi tơ sáng lóe vàng nhạt tại khoảng không rung động nhè nhẹ. Diệp Âm Trúc vậy mà lại dựa vào tinh thần lực của mình mô phỏng ra hình dáng của dây đàn, mà còn thông qua linh hồn khí tức để kích thích, đem linh hồn chi âm cực kỳ tinh khiết kia truyền vào trong đầu óc Áo Lợi Duy Lạp.

Loại linh hồn chi âm này chỉ dưới tình huống lúc đối phương hoàn toàn mất đi năng lực phản kháng mới có thể thi triển được, hơn nữa cực kỳ nguy hiểm, một bất trắc xảy ra tức thì sẽ bị tinh thần lực chính mình cắn trả lại, thậm chí có thể ảnh hưởng đến linh hồn lạc ấn. Nếu như không phải linh hồn lạc ấn đã ngưng kết thành viên, Diệp Âm Trúc cũng không dám làm như thế.

Linh hồn chi âm đúng là không thể nào dùng để tiến hành công kích địch nhân, nhưng ảnh hưởng với linh hồn lại cực kỳ kinh khủng. Đơn giản mà nói, nếu như Diệp Âm Trúc tại trước trăm vạn linh hồn trên chiến trường kia để an ủi mà diễn tấu linh hồn chi âm, hiệu quả nếu so với siêu thần khí Khô Mộc Long Ngâm cầm có lẽ còn kinh khủng hơn.

Thậm chí có thể tùy tiện thao túng sự sinh tử của linh hồn.

Quang mang nhàn nhạt lóe ra, trong mắt Diệp Âm Trúc toát ra một tia năng lượng ba động mạnh mẽ, giai điệu ngân nga kia không ngừng kích động vào bổn nguyên linh hồn lực của Áo Lợi Duy Lạp, nhẹ nhàng vỗ về nổi bi thương trong lòng hắn, mang đi hết thảy tâm tình tiêu cực,đem thâm tình, tình bằng hữu, ân cần, đủ các loại tâm tình tích cực dung nhập vào trong linh hồn Áo Lợi Duy Lạp, tác động hoàn toàn tới tâm tình của hắn.

Một hồi lâu sau, khi Diệp Âm Trúc tách rời khỏi thân thể Áo Lợi Duy Lạp, ánh mắt hắn đã một lần nữa trở nên trong sáng hẳn lên, tựa như một tên tiểu hài tử, quỳ sụp xuống đất nghẹn ngào khóc òa.

Tại dưới nước mắt cùng bi thương trút xuống, vị nam nhân duy nhất này vừa mới kế thừa vị trí tộc trưởng của Tử La Lan gia tộc dần dần rơi vào cơn hôn mê.

Nhìn Áo Lợi Duy Lạp tiến vào trong hôn mê, mặt Diệp Âm Trúc buông lỏng đi rất nhiều. Mặc dù sau khi thi triển linh hồn chi âm, tinh thần hắn cực kỳ mệt mỏi, nhưng cũng yên lòng:

“Đại ca, ngủ một giấc thật tốt đi, khi huynh tỉnh lại, sẽ quên tất cả mọi nỗi bi thương.”

Đúng lúc này, một thanh âm trong trẻo lạnh lùng mà nghiêm túc từ bên ngoài truyền đến:

“Diệp Âm Trúc, ngươi ra đây cho ta.”

Diệp Âm Trúc nhíu mày, thân hình chợt lóe chớp mắt đã biến mất tại trong phòng.

Ngoài cửa, Ly Sát vẻ mặt nghiêm túc đầy sát khí, khí tức toàn thân dao động kịch liệt không ổn định, quang ảnh lóe lên, Diệp Âm Trúc đã xuất hiện tại trước mặt nàng. Trong lòng thầm than một tiếng, Diệp Âm Trúc biết, rốt cục việc phải xảy đến cũng đến rồi.

“Diệp Âm Trúc, ngươi nói cho ta biết, những cốt long đó đến tột cùng là chuyện gì xảy ra?” Ly Sát lạnh lùng nhìn Diệp Âm Trúc.

Mặc dù ngày đó Áo Lợi Duy Lạp tạo ra sự việc giải thích rồi, trợ giúp cho Diệp Âm Trúc tạm thời che giấu đi, nhưng Ly Sát và các cự long khác không giống nhau, lúc đầu, nàng nhớ lại đã từng tự mình mang theo Diệp Âm Trúc đi Long tộc mộ địa.

Tự nhiên biết Diệp Âm Trúc đã từng đến qua nơi đó, mà ngoại trừ Long tộc mộ địa ra, cũng không có cái địa phương nào có thể xuất hiện số lượng nhiều cốt long như thế.

“Ly Sát, ngươi trước tĩnh táo một chút. Xảy ra chuyện gì.” Diệp Âm Trúc đương nhiên không thể nói ra tình hình thực tế.



Ngày đó, hắn từ trong Tinh Thần Chi Hải của Ly Sát lấy được vị trí chính xác của Long tộc mộ địa, bản thân đi trước. Dựa vào năng lượng linh hồn cường đại thêm nữa linh hồn của Thần Thánh Cự Long Nặc Khắc Hi bên trong siêu thần khí Khô Mộc Long Ngâm cầm, khống chế tất cả cốt long.

Từ lúc đi theo Phỉ Nhĩ Kiệt Khắc Tốn tu luyện Vong Linh ma pháp, Diệp Âm Trúc đúng là đã từng nghĩ tới Long tộc mộ địa, hắn đương nhiên cũng biết, đây là điều kiêng kỵ lớn nhất của Long tộc.

Nhưng là, vì bảo vệ Cầm Thành, lực lượng cường đại hắn có thể nhờ vào được cũng chỉ có những cốt long này, vì thế, hắn vẫn cứ đi. Đến khi mang được những cốt long này, hắn cũng đã nghĩ tới sẽ khiến cho Cầm Thành cự long Quân Đoàn phát sinh biến hóa, nhưng lời nói của Áo Lợi Duy Lạp lại trợ giúp hắn đem cái vấn đề đó tạm thời giải quyết.

Nhưng là bất ngờ lúc này Ly Sát đến đây hùng hổ hỏi tội, Diệp Âm Trúc đã hạ quyết tâm, bất kể như thế nào không thể nói ra tình thật, hắn cũng không muốn thương tổn đến Ly Sát, cũng càng không bằng lòng để cho Cầm Thành thật vất vả mới yên bình lại lần nữa dậy lên phong ba bão táp.

“Bình tĩnh? Ngươi bảo ta làm sao bình tĩnh? Ngươi ngay cả thi hài của tổ tiên ta cũng kinh động đến. Ngươi còn bảo ta bình tĩnh thế nào được?”

Diệp Âm Trúc cau mày nói:

“Ngươi tại sao cứ khăng khăng khẳng định những cốt long đó là ta tìm được chứ?”

Ly Sát hừ lạnh một tiếng:

“Trừ ngươi ra, còn ai có lực lượng như vậy? Đừng cho là ta không biết, năng lực Vong Linh ma pháp của ngươi từ lâu đã đạt tới đẳng cấp Đại ma đạo sư, ngươi lại đã từng đi qua Long tộc mộ địa của chúng ta, chỉ có nơi đó mới có thể có nhiều long cốt như vậy, vì để cứu vãn Cầm Thành, mấy ngày nay ngươi biến mất dạng còn có cái gì giải thích? Ngươi thử nói ra xem.”

Diệp Âm Trúc nhìn Ly Sát, trên nét mặt không có lộ ra chút gì bối rối, trên mặt thậm chí có vài phần vô tội:

“Ly Sát sợ rằng ngươi hiểu lầm rồi, không sai, ta quả thật có được năng lực của Đại ma đạo sư Vong Linh hệ, nhưng mà, ngươi ngẫm lại xem, một gã Đại ma đạo sư Vong Linh hệ có thể gọi về được mấy đầu cốt long? Linh hồn Long tộc các ngươi thật rất cường đại, chẳng lẽ ngươi còn không biết sao?”

Ly Sát sửng sờ một chút, nhất thời nghẹn lời.

Vong Linh Ma pháp sư tại Long Khi Nỗ Tư đại lục rất ít xuất hiện, cường đại đạt đến cảnh giới Đại ma đạo sư càng hiếm có, đừng nói nàng không biết, cho dù tại Pháp Lam, cũng không có bao nhiêu người hiểu rõ năng lực của Đại ma đạo sư Vong Linh hệ.

Còn linh hồn của Long tộc nàng tự nhiên là biết được, tại trong Long tộc mộ địa đó, bản thân nàng từng cảm nhận qua sự cường đại của linh hồn Long tộc, cho dù đã tử vong, nhưng linh hồn của Long tộc lại vẫn không tan biến đi, ở trong long mộ, linh hồn thậm chí có thể trở nên càng cường đại hơn.

Mỗi một linh hồn Long tộc, đều đủ để so với lực lượng của một Đại ma đạo sư nhân loại. Dựa theo cấp bậc để tính toán, cho dù là đẳng cấp của một gã Đại ma đạo sư Vong Linh hệ, khống chế số lượng linh hồn Long tộc cũng tuyệt không thể nào đạt tới hơn một ngàn như vậy.

“Ly Sát tỷ tỷ.” Đúng lúc này, Hải Dương và Tô Lạp cùng nhau từ bên ngoài chạy đến. Từ khi trên gương mặt của Tô Lạp khôi phục lại vẻ xinh đẹp tự nhiên rất khó nhìn ra nỗi bi thương trước đây, hai nàng có chút vội vàng đi tới cạnh Ly Sát, Hải Dương nói:

“Ly Sát tỷ tỷ, tỷ trước tiên đừng có nóng nảy, Âm Trúc nhất định sẽ cho tỷ một lời giải thích hợp tình hợp lý.”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Cầm Đế

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook