Chương 26: Phi bộc lưu tuyền cầm đích uy lực ( Phần 2 )
Đường Gia Tam Thiểu
06/04/2013
An Kỳ khinh thường nhìn Diệp Âm Trúc . Lúc này Âm Trúc phát hiện mặc dù vẻ mặt nàng đang tươi cười nhưng ánh mắt thủy chung vẫn lạnh như băng , khiến cho người hắn sởn hết cả gai ốc . Tử cấp bát giai a ! Tại Long khi nỗ tư đại lục mà nói , tuyệt đối là một nhân vật vô cùng mạnh . Bất luận cho dù Diệp Âm Trúc đấu khí có là từ hoàng cấp nhị giai hay hoàng trúc ngũ giai , đối mặt với tử cấp siêu cấp người mạnh , kết quả đều không có gì khác nhau .
Có lẽ do thấy Diệp Âm Trúc bình an vô sự nên khí thế trên người An Nhã đại thịnh , thân hình chợt lóe , từ bên này đầu hố nhảy sang phía bên An Kỳ . Nàng không cho An Kỳ cơ hội có thể ám toán Diệp Âm Trúc một lần nữa . Khi phi thân tấn công An Kỳ , miệng nàng khẽ quát : “ Âm Trúc , chạy mau đi , nhằm phía nam mà chạy , trở về học viện “ .
Hai luồng quang mang màu tím nhanh chóng va chạm , Diệp Âm Trúc ở bên ngoài chỉ thấy lưỡng đạo tàn ảnh , các nàng lúc thì thi triển đấu khí , lúc lại thi triển ma pháp , một vòng năng lượng cuồng bạo từ vị trí trung tâm hai người giao đấu điên cuồng tán ra tứ phía . Năng lượng khổng hồ này tựa hồ có thể xé bầu trời ra làm hai mảnh .
Diệp Âm Trúc không đi đâu hết , hắn ngược lại ngồi xuống tại chỗ . Nếu bảo hắn bỏ An Nhã chạy trốn một mình , điều đó tuyệt đối không xảy ra . Cho dù biết đối thủ cực kì lợi hại , hắn quyết định sẽ cùng An Nhã sát vai tác chiến . Phi bộc lưu tuyền cầm xuất hiện , mang theo huyễn lệ chanh sắc , sự ưu thương tỏa ra xung quanh . Cho dù đây không phải là lần đầu Diệp Âm Trúc chứng kiến nó nhưng mỗi lần nó xuất hiên trước mắt , tình cảm trong lòng Diệp Âm Trúc lại rung động . Hai tay nhẹ nhàng vuốt ve cầm huyền , tựa hồ bây giờ mọi sự việc diễn ra đều không ảnh hưởng tới hắn . Cảm nhận cầm hồn qua sự mềm dẻo , oánh nhuận của cầm huyền , bảy đạo tinh thần khí tức giống nhau từ câm huyền chảy vào nội tâm Diệp Âm Trúc , đó là sự bi thương của phi bộc lưu tuyền .
Bát chỉ lặng lẽ luật động , tiếng đàn đinh đông vang lên , không giống với tiếng đàn trầm thấp trước kia , phảng phất giống nưh núi lửa bộc phát nhưng lại tràn ngập sự nguy nga của nhạc khúc . Mỗi một tiếng đàn từ phi bộc lưu tuyền cầm phát ra tạo cảm tưởng hoàn toàn bất đồng , trực tiếp vang lên trong lòng người nghe .
Diệp Âm Trúc lần này đạn tấu khúc ‘ cao sơn lưu thủy ‘ , cầm khúc này hắn từng khổ luyện không ít thời gian nhưng trước kia cho dù hắn cố gắng khổ luyện như thế nào cũng không cách nào tấu ‘cao sơn lưu thủy ‘ khúc đạt đến cảnh giới hoàn mỹ nhất . Nhưng mà lúc này hắn đã làm được điều đó , không phải bởi vì cảnh giới cầm tâm của hắn tăng lên mà do phi bộc lưu tuyền cầm . Phi bộc lưu tuyền cầm khiến ‘ cao sơn lưu thủy ‘ khúc đạt đến cảnh giới hoàn mỹ nhất , đạt đến trạng thái ‘ nhân giả nhạc sơn , trí giả nhạc thủy ‘ . Một tầng hoàng sắc ma âm lặng lẽ phóng thích , lấy phạm vi trung tâm là Diệp Âm Trúc không ngừng mở rộng diện tích bao phủ .
Phi bộc lưu tuyền cầm quả thực quá tuyệt vời , so với những cây cầm trước kai Diệp Âm Trúc từng đạn tấu thì không có một cây nào có thể sánh được với nó . Tâm huyền cùng cầm huyền kết hợp một cách hoàn mỹ , khiến cho hắn có thể nắm bắt những sự biến hóa nhỏ nhất của âm phù . Song thủ không ngừng biến hóa các loại thủ thế , dĩ cổn , phất , xước , chú , toàn là các phương pháp đạn tấu đặc thù , khiến nhạc khú từ từ lên đến đỉnh điểm .
‘ Cao sơn lưu thủy ‘ khúc trong tai An Kỳ tựa như âm thanh từ thần chung nơi mộ cổ phát ra , không ngừng chấn nhiếp tâm huyền của nàng . Nàng phát hiện bản thân không có cách nào tập trung vào trận đấu , trong đầu xuất hiện vô số ảo ảnh . Nàng như thấy lại lúc bản thân cùng An Nhã khi còn bé đang cùng nhau sống cuộc sống vô ưu vô lo trong tinh linh sâm lâm , tất cả đều rất hoàn mỹ . Ảo ảnh khiến đấu khí và ma pháp lực trong cơ thể nàng nhanh chóng suy giảm , thân thể cũng bắt đầu trở nên trì trệ , đối với sự công kích của An Nhã muốn ngăn cản càng lúc càng khó khăn . Nhưng điều kỳ dị là bản thân An Kỳ không cảm giác được biến hóa trên người mình lúc này , trong đầu nàng chỉ vang vọng cầm khúc ‘ cao sơn lưu thủy ‘ do phi bộc lưu tuyền cầm phát ra .
Cũng với nhạc khúc ấy , An Nhã lại có cảm giác trái ngược hoàn toàn . Vốn trong người nàng chỉ còn không đến hai thành đấu khí cùng ma pháp lực nhưng dưới sự tác động của cầm khúc ‘ cao sơn lưu thủy ‘ , tốc độ vận hành của đấu khí và ma pháp lực tăng lên gấp mấy lần , ngay cả các loại ma pháp nguyên tố trong không khí quanh đấy cũng tập trung toàn bộ về phía nàng . Cơ năng toàn thân nàng tăng lên theo cấp số nhân , nương theo tiếng đàn dồn dập , An Nhã kinh ngạc phát hiện bản thân không những công kích địch nhân mà còn vận hành vũ đạo theo cầm khúc . Từng đọa quang mang màu tím mạnh mẽ phóng ra đã hoàn toàn áp chế An Kỳ , bức bách nàng ấy không ngừng lùi về phía sau .
Lúc này Diệp Âm Trúc lại thay đổi thủ thế , cầm khúc biến đổi tựa như tòa núi cao lớn , uy nghi chuyển thành dòng lưu thủy mềm mại chảy . ‘ Thất thập nhị cổn phất lưu thủy ‘ . Vẫn là khúc ‘ cao sơn lưu thủy ‘ nhưng chủ yếu do thủ pháp mà cầm khúc biến đổi . Lần đầu tiên Diệp Âm Trúc sử dụng thất thập nhị cổn phất mà bản thân khong chút vướng mắc , bát chỉ vận hành như hành vân nước chảy trên thất huyền của phi bộc lưu tuyền cầm .
Dưới sự thôi thúc của cầm khúc , song thủ An Nhã rốt cuộc đã công kích vào thân thể An Kỳ . Kêu lên một tiếng đau đớn , thân thể An Kỳ bị chấn bay về phía sau , va chạm với mười thân cây đại thụ rồi nằm im không động đậy trên mặt đất . Máu tươi từ miệng nàng chảy ra , sắc mặt nhất thời trở nên trắng bệch .
Dư vận của lưu thủy tại không trung trở nên phiêu đãng , song thủ Diệp Âm Trúc nhu hòa đình chỉ , án trên cầm huyền . Khẽ hớp một ngụm thanh khí , hắn cảm giác bản thân bây giờ có cảm giác thoải mái hơn rất nhiều so với lúc đột phá lên hoàng trúc ngũ giai đấu khí . Thần khí phi bộc lưu tuyền cầm không những giúp hắn thể hiện cầm khúc ‘ cao sơn lưu thủy ‘ một cách hoàn mỹ nhất đồng thời cũng khiến cầm ma pháp của hắn tiến bộ một bước dài .
Ma pháp lực của Diệp Âm Trúc chỉ tương đương với lục cấp sơ giai , so với tử cấp bát giai hoàn toàn kếm xa . Ngay khi tiếng đàn kết thúc , An Kỳ cùng An Nhã đồng thời tỉnh lại .
“ Không , không thể có chuyện này được “ . An Kỳ phun ra một ngụm máu tươi , nhìn chằm chàm vào thân ảnh Diệp Âm Trúc ở phía sau . Ánh mắt nàng hoang mang tột độ , như vẫn chưa hiểu chuyện gì vừa diễn ra .
Sự kinh ngạc của An Nhã cũng tuyệt đối không kém An Kỳ , cúi đầu nhìn lại song thủ , nàng phát hiện lượng đấu khí cùng ma pháp lực tiêu hao trong trận đấu với An Kỳ đang từ từ khôi phục . Không cần nói cũng biết , vốn kẻ thua là nàng nhưng dưới nhạc khúc kỳ dị của Diệp Âm Trúc , nàng đã chiến thắng An Kỳ .
“ Ngươi đã thua , điều đó là sự thật “ . An Nhã lạnh lùng nhìn An Kỳ .
An Kỳ có chút khó nhọc đứng lên : “ Ta thua , đúng vậy . Ta đã thua . Nhưng ta không thua ngươi , mà là thua hắn , thua cầm nghệ của hắn . Nhưng điều này làm sao có thể xảy ra ? Tinh thần lực của hắn so với chúng ta chênh lệch quá lớn , làm sao cầm khúc của hắn có thể ảnh hưởng tới chúng ta cơ chứ “ .
Trong mắt An Nha hiện ra một tia sát khí nhưng rất nhanh chóng đã biến mất , nàng than nhẹ một tiếng : “ Tính mạng của ngươi được đảm bảo , ngươi có thể đi đi . Ta không muốn nhìn thấy ngươi nữa , cũng không muốn giết ngươi “ .
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.