Chương 66: Thiểm, Lôi huyết khế (phần 3)
Đường Gia Tam Thiểu
06/04/2013
Tất cả mọi người đều bị cảnh tượng vừa xảy ra làm cho kinh ngạc đến ngây ra, trong đó người kinh ngạc nhất là Tử và hai người đến từ Đông Long Bát Tông Mã Lương và Thường Hạo. Hai người bọn họ giật mình chính là bởi vì tu vi của Diệp Âm Trúc, bọn họ đương nhiên rõ đạm kim sắc ý nghĩa gì, với cầm tông mà nói chỉ có tiến vào cảnh giới thất giai Kiếm Đảm Cầm Tâm thì mới có hiệu quả như vậy, điều đó cũng tương đương có thực lực của Lam cấp sơ giai, mà bây giờ Diệp Âm Trúc mới chỉ có 16 tuổi mà thôi. So với bọn họ thì Tử còn kinh ngạc hơn bội phần vì chỉ có hắn mới là người biết rõ lai lịch của Kim Giáp Cấm Trùng, cũng chỉ có hắn mới hiểu hành động vừa rồi của hai con Kim Giáp Cấm Trùng đại biểu điều gì.
Tô Lạp vẫn không hiểu nên cất tiếng hỏi :
-Chuyện gì xảy ra vậy ?
Diệp Âm Trúc bất đắc dĩ nhún nhún vai nói :
-Ta cũng không biết nữa nhưng ta đói bụng lắm, hay chúng ta đi ăn trước đi.
Thấy Diệp Âm Trúc không muốn nói thêm cũng không ai hỏi tiếp, mấy ngày nay cả đoàn đều gặp nhiều chuyện quái dị rồi, bữa ăn hôm nay cũng trở nên trầm lặng hơn, mỗi người đều đắm chìm trong sự suy tư chỉ có An Kỳ là vẫn hoạt bát như bình thường. Cả ngày mọi người đều đi đường khổ cực, hơn nữa những kinh biến buổi tối đã khiến mọi người đều trở nên uể oải không chịu nổi, sau khi ăn cơm tối mỗi người chọn một góc động rồi ngồi xuống bắt đầu tu luyện. Đêm khuya yên tĩnh, tiếng gió bên ngoài tựa hồ càng thêm mãnh liệt khiến cho đống lửa đốt trong động cũng lay động, nương theo tiếng reo của lửa cháy Diệp Âm Trúc và Tử cơ hồ cùng mở mắt, cả hai nhìn nhau, không hề nói câu nào chỉ lặng lẽ đứng lên rồi bước ra khỏi động. Ngồi trên một mỏm đá, gió đêm lạnh lẽo xuy phất tóc cả hai, với thực lực giờ đây cả hai dĩ nhiên không bị ảnh hưởng bởi nhiệt độ buốt giá này nữa.
-Âm Trúc, ngươi biết không, từ sau khi quen ngươi, đây là lần đầu tiên ta phát hiện đã không cách nào hoàn toàn hiểu được ngươi.
Tử khẽ nói.
Diệp Âm Trúc sửng sốt một chút :
-Tại sao nói như vậy ?
-Bởi vì ta đột nhiên phát hiện hình như trên người ngươi có một loại mị lực đặc thù, tiếng đàn của ngươi dường như có ma lực sinh ra lực hấp dẫn cực mạnh đối với ma thú, ma thú càng mạnh loại cảm giác đó lại càng mãnh liệt, ví dụ như con Ngân long kia, còn có ta lúc ban đầu và hai đầu Kim Giáp Cấm Trùng hôm nay nữa, đó là tác dụng của Xích Tử Cầm Tâm hay là dấu hiệu Đông Long sắp giác tỉnh ?
Diệp Âm Trúc nhìn Tử :
-Có lẽ vậy. Tử, ta cảm giác như ngươi đang sợ hãi ?
Tử cười khổ nói :
-Không sợ hãi sao được khi mới chỉ rời khỏi nhà có một năm mà ngươi đã tiến bộ như vậy, ta đã không thể nhìn rõ tương lai của ngươi cũng như của chính mình nữa rồi. Âm Trúc, có thể đáp ứng ta một chuyện hay không ?
-Cái gì ?
-Đáp ứng với ta, bất luận sau này ngươi trở thành thế nào, chính ngươi cường đại thế nào thì cũng vĩnh viễn đừng xâm nhập cực bắc hoang nguyên, đừng phá hư mảnh đất mà thú nhân đã sinh tồn ngàn ngàn năm này.
Thần sắc trong mắt Âm Trúc hơi đổi, không biết tại sao khi nghe Tử nói vậy từ sâu trong linh hồn hắn chợt nảy ra một ý nghĩ cực kỳ đặc biệt
-Chỉ cần ngươi còn sống và làm chủ nhân của cực bắc hoang nguyên này thì bất luận là ta có thực lực cường đại cỡ nào chúng ta vẫn sẽ là huynh đệ, quan hệ của ta với cực bắc hoang nguyên cũng sẽ giống như quan hệ của ta với ngươi vậy.
Tử nở nụ cười :
-Có thể bảo vệ được bắc cực hoang nguyên hòa bình cũng coi như là ta đã hoàn thành trách nhiệm của mình rồi, à, Âm Trúc, nói cho ta biết về việc ngươi trao đổi được cùng Kim Giáp Cấm Trùng hôm nay đi.
Diệp Âm Trúc gật đầu rồi chậm rãi kể lại sự việc xảy ra vừa qua. Nghe xong Tử lặng im suy tư, đôi mắt tím tràn ngập vẻ kinh ngạc, hiển nhiên tình huống này tựa hồ không giống với những gì mà tổ tiên hắn lưu truyền lại về Kim Giáp Cấm Trùng.
-Chẳng lẽ có biến dị sao ? Tại sao lại có ngân quang xuất hiện, thần thánh cự long Nặc Khắc Hi truy giết Kim Giáp Cấm Trùng thì ta có thể hiểu được nhưng ta chỉ không rõ là tại sao lại có ngân quang và xuất hiện đôi cánh, theo lời tổ tiên thì Kim Giáp Cấm Trùng đâu có năng lực phi hành, mà cũng không có chút nào lưu lại năng lượng ngân sắc đó là gì. Trong tứ đại thần thú thượng cổ trừ Tử Tinh Bỉ Mông chúng ta còn ba loại thần thú kia đều có những nhược điểm, trong đó nhược điểm của Kim Giáp Cấm Trùng là rõ ràng nhất. Nặc Khắc Hi là cường giả trong Long tộc muốn giết chết Kim Giáp Cấm Trùng chắc chắn không có khó khăn gì vì đạn nguyên tố không có tác dụng với nó nhưng theo như lời ngươi kể thì trong một kích cuối cùng cha mẹ của Thiểm Lôi đã dụng toàn lực nên đã khiến Nặc Khắc Hi bị trọng thương nếu không nó đã truy tìm chung quanh xem có hậu nhân của Kim Giáp Cấm Trùng hay không rồi.
Diệp Âm Trúc vuốt cằm nói :
-Đúng vậy, ta cảm thấy lúc bọn họ dung hợp Nặc Khắc Hi rõ ràng tỏ ra có chút sợ hãi.
Tử nói :
-Vậy có thể có hai cách giải thích, một là hai Kim Giáp Cấm Trùng kia có sự đột biến nên năng lực của chúng cũng biến hóa theo, còn hai là do tổ tiên của ta không hề biết rõ về Kim Giáp Cấm Trùng nên căn bản không biết thực lực chính thức của chúng.
Nói đến đây ánh mắt của Tử lại hướng về Âm Trúc :
-Âm Trúc, ngươi có biết tại sao Thiểm Lôi lại cắn và hấp thu máu của ngươi không ?
Diệp Âm Trúc lắc đầu nói :
-Đó cũng chính là lý do chính vì sao mà ta dụng tâm linh cảm ứng gọi ngươi ra ngoài này đấy.
Tử trầm giọng nói :
-Đó là huyết khế, nguyên thủy nhất và cũng là một trong tam đại khế ước từ thượng cổ, đồng cấp với Đồng Đẳng Bổn Mệnh mà chúng ta dùng đó.
-Huyết khế ?
Diệp Âm Trúc kinh ngạc hỏi :
-Không phải cả đời chỉ có thể thiêm ước cùng một ma thú thôi hay sao ? Mà chúng ta đã thiết lập khế ước rồi thì sao chúng có thể ...
-Thượng cổ tam đại khế ước còn được xưng là thượng cổ tam đại cưỡng chế khế ước, Đồng Đẳng Bổn Mệnh của chúng ta là cùng hưởng, nói cách khác chỉ cần một trong hai người thiêm ước Đồng Đẳng Bổn Mệnh khế ước có thực lực cường đại thì sức mạnh của hắn cũng sẽ truyền một bộ phận cho người kia mà tự thân một người cũng không có cách nào đạt tới đỉnh cao, chỉ khi cả hai cùng tăng lên mới có thể tạo được sự hỗ trợ cho nhau cùng tiến bộ, hơn nữa khế ước đồng đẳng bổn mệnh cùng cưỡng chế cả hai người, chỉ cần hoàn thành khế ước thì vĩnh viễn không thể phản bội nhau, một khi người nào vi phạm khế ước thì sẽ bị nó thôn phệ lại, còn huyết khế chính là loại bá đạo nhất trong ba loại.
Nghe lời nói của Tử trong lòng Diệp Âm Trúc không khỏi bồn chồn, căng thẳng, Tử mỉm cười nói :
-Âm Trúc, ta thật sự rất hâm mộ ngươi, ta nói bá đạo không phải là đối với người được thiêm ước mà là đối với người phát động cơ. Huyết khế là một khế ước bị động, một khi hoàn thành thì người phát động sẽ bị hạn chế rất lớn, đó chính là một dạng của khế ước nô dịch. Ngươi nghĩ xem có ai nguyện ý chủ động bị nô dịch cho người khác đây ?
Diệp Âm Trúc vẫn chưa hiểu nên hỏi lại :
-Ngươi nói rõ hiệu quả của huyết khế cho ta đi.
-Huyết khế có ba tác dụng, thứ nhất vì khế ước này thiết lập bằng máu nên người phát động khế ước vĩnh viễn phải phụ thuộc vào người được thiêm ước, nếu người phát động rời khỏi người kia dù chỉ là một ngày nếu không sẽ bị hôi phi yên diệt, bất luận ma thú cường đại cỡ nào cũng sẽ bị hạn chế như vậy. Tiếp theo, huyết khế một khi thành công người phát động thiêm ước vĩnh viễn chịu sự sai khiến của người kia, không thể phản kháng mệnh lệnh cũng giống như khế ước của ma thú đôi với chủ nhân thông thường vậy. Cuối cùng quan trọng nhất là sau khi hoàn thành một khi người phát động thiêm ước bị chết thì người được thiêm ước sẽ hấp thu được sức mạnh của hắn còn nếu người được thiêm ước chết trước thì người phát động thiêm ước cũng liền chết theo.
-A.
Diệp Âm Trúc kinh hãi không thôi, bá đạo, quả nhiên là loại khế ước bá đạo nhất, có huyết khế này hắn có thể khống chế hoàn toàn hai con Kim Giáp Cấm Trùng, chúng nó vĩnh viễn không thể phản bội, một khi hắn chết chúng cũng chết theo, nếu như vậy tại sao chúng lại thiêm ước cùng hắn cơ chứ ?
-Tử, chẳng lẽ khế ước này không có chút tác dụng gì với chúng sao ?
-Chỉ có một tác dụng là chúng sẽ vĩnh viễn không rời khỏi ngươi và sẽ không bao giờ sợ ngươi làm thương tổn chúng, bởi vì có mối quan hệ máu huyết nên khi ngươi phát động công kích với chúng cũng tựa như tự tấn công chính ngươi vậy. Âm Trúc, ngươi biết dưới tình huống nào mới có thể dụng khế ước này không ?
Diệp Âm Trúc lắc đầu vẻ không biết, vẻ mặt Tử chợt hơi cười :
-Huyết khế có thể dụng trên bất kì sinh vật nào, chính là do nhân loại các ngươi sáng tạo, nó còn dùng khi ngươi yêu một người mà không được đáp trả nên mới phải dụng loại khế ước cơ hồ tự tàn này để cho chính mình vĩnh viễn đi theo bên cạnh đối phương, vĩnh bất phân ly.
-Ặc...
Nghe xong lời giải thích của Tử, Diệp Âm Trúc hoàn toàn hiểu ra, dù thế nào hắn cũng không thể ngờ rằng hai con Kim Giáp Cấm Trùng lại coi trọng mình như vậy. Kỳ thật Âm Trúc không biết rằng, dù Thiểm Lôi còn là ấu trùng nhưng trí tuệ của chúng không hề kém nhân loại. Khi Diệp Âm Trúc trao đổi cùng chúng hắn có thể thấy hết ký ức của chúng đồng thời chúng cũng thấy được trí nhớ của hắn. Quan trọng nhất là kẻ thù giết phụ mẫu chúng thần thánh cự long Nặc Khắc Hi đã bị Diệp Âm Trúc hoàn toàn hủy diệt, dưới sự cảm kích vô bờ nên chúng mới quyết định dụng huyết khế để báo ân.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.