Chương 5: Thiện lương đích đại giới ( phần 4 )
Đường Gia Tam Thiểu
06/04/2013
“ Ngươi hảo , hoan nghênh ngươi gia nhập chuyến hàng lần này của chúng ta . Mạo muội hỏi ngươi một câu nhé , ngươi thật sự chỉ là xích cấp ma pháp sư sao ? “ . An Nhã hỏi Âm Trúc .
Âm Trúc gật đầu , dáp : “ Đúng vậy ! Xích cấp cao giai “ . Có lẽ do nói dối không quen nên mặt hắn ửng hồng .
An Nhã thấy vậy cũng không nói ra , mỉm cười nói : “ Có một vị cường đại ma pháp sư gia nhập , xem ra là một chuyện tốt “ .
Cách Ân nói : “ Ca ngới Pháp lam , An Nhã tiểu thư , chúng ta đã chuẩn bị đầy đủ , sáng mai có thể xuất phát “ .
An Nhã mỉm cười : “ Ta rất an tâm về các ngươi . Hẹn gặp lại tại cổng thành vào sáng mai “ . Nói xong , nàng ưu nhã xoay người rời đi .
“ Ca ngợi Pháp lam , nàng ấy rốt cục cũng đã đi” . Cách Ân đưa tay lau mồ hôi trên mặt , cả người hắn ướt sũng mồ hôi như vừa phải làm công việc nặng nhọc vậy .
Âm Trúc tò mò hỏi : “ Cách Ân thúc thúc , hình như người rất sợ An Nhã tỷ tỷ ? “ .
Cách Ân trả lời : ‘ Không phải sợ . Không biết tại sao trước mặt nàng ta luôn có cảm giác như vậy , không dám ngẩng đầu lên nói chuyện . Nàng ta quá đẹp , khí chất cao quý , tông nghiêm như nữ thần , khiến lòng ta nảy sinh cảm giác ngưỡng mộ , tuyệt đối không có tà niệm “ .
“ Tà niệm ? Nó là cái gì vậy ? “ .
“ Cái này thì ... nói chung sau này ngươi sẽ hiểu “ .
Âm Trúc nhìn theo phương hướng An Nhã vừa đi : “ Cách Ân thuc thúc , An Nhã tỷ tỷ cũng là một vị ma pháp sư à ? “ .
“ A ? “ . Cách Ân giật mình hoảng sợ , nhìn Âm Trúc nói : “ Không thể nào . Nàng hình như chỉ là một thương nhân mà thôi “ .
Âm Trúc khẳng định : “ Ta dám chắc nàng ta là một vị ma pháp sư . Vừa rồi nàng ta vừa dụng tinh thần lực thử ta . tuyệt đối không sai được “ .
Cách Ân trong mắt tràn ngập sự suy tư , để làm một đoàn trưởng một dong binh đoàn đoàn thì trí tuệ hắn tuyệt đối không thể giống vẻ bề ngoài hào sảng , thô lỗ được . “ Khó trách nàng ta có thể đi tới một địa phương xa xôi như vậy để lấy trà diệp ( lá trà ) , nguyên lai cũng là một vị ma pháp sư . Âm Trúc , ngươi có biết cấp bậc của nàng ta là gì không ? So với ngươi hơn kém thế nào ? “ .
Âm Trúc lắc đầu nói : “ Ta nhìn không ra cấp bậc của nàng ta , nhưng nhất định phải lợi hại hơn ta rất nhiều “ .
“ Nói như vậy , nàng ta có thể là một vị chanh cấp ma pháp sư “ . Cách Ân trong lòng thầm than , tự nhủ may mà từ trước đến giờ chưa có một hành động nào khi phụ lão bản này , nếu đã đắc tội với nàng thì không biết hiện giờ hắn còn sống hay không nữa ? Nhưng hắn hoàn toàn không biết Âm Trúc đã đạt tới cao giai hoàng cấp , thực lực của An Nhã không thể chỉ dừng ở mức chanh cấp ma pháp sư .
Với địa vị là ma pháp sư , Âm Trúc được an bài một mình một phòng . Ngồi trên giường , Âm Trúc cảm thấy buồn rầu vô cùng , hắn đã thử dùng tinh thần lực liên lạc với không gian giới chỉ vài lần nữa nhưng đều không thành công , hơn nữa hắn mơ hồ có cảm giác không gian giới chỉ càng lúc càng xa bản thân .
“ Tại sao ? Tại sao ngươi lại lấy không gian giới chỉ của ta , không phải ta đã cho ngươi kim tệ sao ? Ngươi thật là … “ . Âm Trúc phát hiện bản thân xuất hiện cảm giác nhớ cầm cực kì mãnh liệt , mười sáu năm qua , mối ngày hắn dều gắn bó với những cây cổ cầm , nay đột ngột mất đi khiến hắn hụt hẫng như mất những người bạn thân , trong lòng cực kì đau khổ .
Khoanh chân tọa hảo , hắn chỉ còn cách ấy để làm cho bản thân bình tĩnh lại : tu luyện trúc đấu khí . Quang mang màu vàng từ trong cơ thể phát ra , hình thành một quả cầu bao bọc lấy thân thể Diệp Âm Trúc ở bên trong , đấu khí liên tục vận hành trong kinh mạch , một cảm giác nhu hòa truyền đến khiến nội tâm hắn từ trạng thái bất an từ từ trở thành nhập định .
Trúc đấu khí chia làm tam trọng : thanh trúc , hoàng trúc , tử trúc . So với việc tu luyện cầm ma pháp hoàn toàn giống nhau , đều không giống với cách đánh giá thực lực bằng bảy sắc cấp bậc trên toàn đại lục . Mỗi một trọng đều gồm cửu giai . Bây giờ trên người Âm Trúc tỏa ra màu vàng nhạt , thể hện hắn mới đạt đến hoàng trúc nhất giai . Luận về cấp bậc mà nói , đấu khí của hắn so với cầm ma pháp òn cao hơn một bậc . Tại đại lục , thực lực của hắn tương đương với lục cấp nhất phẩm , ngang bằng với đại địa chiến sĩ , chỉ bất quá hắn tu luyện đấu khí chủ yếu để hỗ trợ cho cầm ma pháp .
Sáng sớm hôm sau , khi những tia nắng đầu tiên chiếu sáng đại lục , bắc môn La nhĩ thành đã vô cùng náo nhiệt . Cân thiết dong binh đoàn tổng cộng sáu mươi tám thành viên đội ngũ chỉnh tề bao bọc lấy ba cỗ xe ngựa , xe pía trước và phía sau đều chở hàng hóa , xe ở giữa chở An Nhã . Hai mươi trọng kiếm chiến sĩ có nhiệm vụ đi sát theo ba cỗ xe , bên cạnh là cung thủ , vòng ngoài là hai mươi bảy thương thuẫn chiến sĩ , mười khinh kỵ binh đi trước mở đường . Hai mươi giác mã mới mua ngoại trừ dùng để kéo xe thì đều dùng chở đồ đạc . Diệp Âm Trúc là ma pháp sư nên được an bài ngay cạnh xe ngựa của An Nhã .
Cảm giác lần đầu tiên cưỡi giác mã vừa hưng phấn lại vừa hơi hoảng sợ . Giác mã tuy hình dáng có chút đáng sợ nhưng tính tình lại cực kì hiền lành , dễ bảo , dù sao chỉ là ma thú nhất giai nên rất dễ dàng thuần phục . Rất nhanh hắn đã thích ứng được với cảm giác cưỡi ngựa , dù sao hắn cũng là một chiến sĩ , thực lực hoàn toàn không giống với vẻ ngoài gầy yếu !
Lúc này , ánh mắt Âm Trúc tập trung vào đội hình của cân thiết dong binh công đoàn và chủ yếu là vào đoàn trưởng Cách Ân , ánh mắt tràn ngập sự hâm mộ lẫn kinh ngạc . Cách Ân không đơn thuần là một đại địa chiến sĩ mà là một đại địa kỵ sĩ , tọa kỵ của hắn là một tuần long .
Từ tứ giai đến lục giai địa long thân hình dài chừng năm thước , cao hai thước , có thể nói là tương đối nhỏ , đi lại hoàn toàn dựa vào đôi chân lực lưỡng phía sau , toàn thân hiện ra một màu xanh biếc . Loại tứ giai tuần long này lực phòng ngự cũng gọi là khá cao , có thể phòng ngự một số ma pháp đơn giản , so với đê giai ma thú có thể nói là mạnh hơn rất nhiều .
Tuy thực lực của Cách Ân chỉ là lục cấp sơ giai nhưng khi có nó hoàn toàn có thể chống chọi với đại địa chiến sĩ trung giai . Tuần long này chính là bảo bối của cân thiết dong binh đoàn , Cách Ân đã phải hao phí không biết bao nhiêu tâm lực mới có được nó .
Các thành viên của cân thiết dong binh đoàn đều mặc bỉ giáp nên tốc độ rất nhanh , vừa chính ngọ đã rời xa La nhĩ thành , từ từ hướng đến nội lục của Ba bàng vương quốc . Đoàn người cứ đi cho đến giữa trưa thì Cách Ân mới hạ lệnh nghỉ ngơi chốc lát , mọi người ăn tạm chút lương khô rồi lại tiếp tục đi .
“ Âm Trúc “ . Màn xe được kéo lên , lộ ra dung nhan động lòng người của An Nhã .
“ An Nhã tỷ tỷ , có chuyện gì thế ? “ . Diệp Âm Trúc lễ phép hỏi .
An Nhã mỉm cười nói : “ Ngươi là một ma pháp sư , sao có thể khổ cực cưỡi ngựa như vậy được ? Chi bằng lên đây cùng ngồi với ta đi . Nhìn bộ dáng của ngươi chắc hẳn là lần đầu cưỡi giác mã hả ? Đi đường thời gian dài sợ ngươi không thể chịu được , chúng ta lần này mất một tháng mới có thể đến được Mễ lan thành “ .
“ Hảo a ! “ . Âm Trúc thống khoái đáp ứng một tiếng , lập tức nhảy xuống , chui vào trong xe ngựa .
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.