Chương 286
Sở Ly
27/10/2020
Nghĩ đến Lạc Phi đêm nay sẽ ở lại, nam nhân đi vào phòng, lau sạch sẽ sàn nhà hai lần, mới đem chăn nệm mới vừa mua cách đây không lâu, trải ra dưới đất, còn có hai cái gối đầu.
Nhưng mà... ai ngủ chăn đệm dưới đất đây?
Nam nhân hỏi ba người kia. Bọn họ đều muốn cùng với nam nhân ngủ trên giường. Bốn người, ngủ cùng trên một cái giường, làm sao có thể!
Nam nhân nhíu mày, cẩn thận nghĩ nghĩ, cuối cùng nghĩ ra một biện pháp -- rút thăm.
Nam nhân tìm giấy bút, viết hai phiếu " trên giường ", hai phiếu "dưới đất ", để cho bọn họ chọn trước. Chờ bọn hắn chọn xong, nam nhân mới cầm lấy phiếu cuối cùng mở ra.
"Ha ha! Buổi tối ta cùng ba ngủ giường rồi!"
Bạch Tiểu Hàn vui vẻ đem tờ giấy để trên bàn, ôm lấy nam nhân cọ cọ.
Thật đúng là không hay ho! Tần Tường đem tờ giấy vò nát, khó chịu trừng mắt nhìn Bạch Tiểu Hàn.
Nhìn bên cạnh mình là Lạc Phi, Tần Tường đem thân mình dời ra bên ngoài, tận lực tạo ra khoảng cách cùng Lạc Phi.
So sánh với Tần Tường không được tự nhiên, Lạc Phi thoạt nhìn thật ra có vẻ rất thản nhiên, hắn ôn nhu cùng nam nhân nằm ở trên giường nói ngủ ngon, liền kéo chăn đắp lên người, nhắm mắt lại ngủ.
Trên giường, Bạch Tiểu Hàn kéo nam nhân lại gần, ôm thắt lưng, lại tựa đầu trước ngực nam nhân, im lặng ngửi mùi hương trên người nam nhân.
Ngày hôm sau, nam nhân tỉnh lại phát giác tư thế đã thay đổi, rõ ràng buổi tối Bạch Tiểu Hàn nằm trong lòng ngực mình, nhưng tỉnh dậy nam nhân bị Bạch Tiểu Hàn ôm ở trong lòng, đầu còn gối trên tay Bạch Tiểu Hàn.
Thật tốt, Tần Tường còn đang ngủ, nếu như bị hắn nhìn thấy tình hình như vậy, nói không chừng lại sẽ làm ầm ĩ. Trong khoảng thời gian này ở chung, nam nhân nhận thấy, chỉ cần mình đối với ai hơi tốt một chút, hoặc là cùng ai thân mật một chút, Tần Tường sẽ mất vui.
"Ba, chào buổi sáng."
"Chào buổi sáng."
Nam nhân khẽ chạm cánh tay Bạch Tiểu Hàn, dò hỏi:
"Tay con có đau hay không?"
"Không đau."
"Vậy là tốt rồi. Nhìn con còn chưa tỉnh ngủ, lại ngủ thêm một lát đi, ta đi làm bữa sáng."
"Dạ."
Sau khi mọi người đều đã rửa mặt xong, bốn người ngồi vào bàn ăn sáng. Nhiều người sẽ rất ồn ào. Họ đều là người trẻ tuổi, một khi nói chuyện cũng rất dễ dàng hòa hợp.
Tần Tường cùng Lạc Phi nói về đề tài quân sự linh tinh, thậm chí còn muốn đi tìm một nơi để xem ai có thuật bắn súng chuẩn hơn, hoặc là tìm một nơi huấn luyện chơi đánh trận giả.
Nghe Tần Tường nói thật rất thú vị, nam nhân nghe cũng mê, thậm chí còn muốn đi theo chơi. Bạch Tiểu Hàn cũng ồn ào đòi phải đi cùng.
Thống nhất ý kiến xong, nam nhân nhìn quanh bốn phía, liền nhỏ giọng đề nghị, bọn họ đi chơi không bằng rủ thêm Lăng Duệ.
Nam nhân đề nghị xong, Tần Tường hờn giận trừng mắt. Bạch Tiểu Hàn tiếp tục ăn sáng, không có chú ý tới nam nhân.
Nam nhân đành phải hướng về Lạc Phi, chần chờ mở miệng,
"Phi Phi, không bằng... Chúng ta cũng gọi Lăng Duệ cùng đi."
Quả nhiên, Lạc Phi liền gật đầu,
"Được, vậy cũng tốt."
Nhìn nam nhân vui sướng, Lạc Phi cũng đồng ý, Bạch Tiểu Hàn cũng không có tỏ vẻ gì, Tần Tường cũng không có lên tiếng nữa.
"Lăng Tịch, chúng ta hôm nay đi xem nhà ở đi. Tịch xem, gian phòng này đúng là nhỏ, cũng không có tiện. Mấy ngày nữa ta sẽ tương đối bận, có thể xuất ngoại nửa tháng. Sớm một chút mua nhà, có thể còn có thời gian trang hoàng tốt để dọn vào."
"Xem nhà ở?"
Không đợi nam nhân đáp lại, Tần Tường ở một bên lên tiếng,
"Các người muốn mua nhà ở sao?"
"Vâng."
Nam nhân gật gật đầu,
"Lúc trước Phi Phi cùng ta nói rồi, đi mua nhà cùng nhau ở."
"Cũng đúng, là nên mua nhà, phòng này thật sự là quá nhỏ, lại phải ngủ ra đất! Trên mặt đất cứng rắn, ta đau hết cả lưng."
Tần Tường oán giận nói:
"Còn nữa phòng tắm cũng quá nhỏ, bồn tắm cũng không có, rất không thoải mái."
Nếu phòng tắm có thể lớn một chút, bên trong có một cái bồn tắm lớn, đem bồn tắm đổ đầy nước, đem nam nhân ôm vào, yêu thương hắn, thật là có nhiều tình thú.
Giờ phút này, Tần Tường trong đầu óc toàn hình ảnh tình dục, thế cho nên trên mặt của hắn cũng bắt đầu hiện ra nụ cười quỷ dị làm cho ba người kia nhíu mày.
"Ba, muốn chuyển nhà sao?"
Bạch Tiểu Hàn kéo kéo nam nhân, nháy mắt hỏi:
"Con đây cũng có thể cùng các người ở chung không?"
"Việc này..."
Nam nhân chần chờ, làm cho Bạch Tiểu Hàn sắc mặt ảm đạm, nói:
"Không được sao? Ba, người có phải không cần Tiểu Hàn?"
"Sao lại thế? Em hiểu rõ Lăng Tịch mà."
Lạc Phi ở một bên trấn an Bạch Tiểu Hàn, cười cười nói
"Em có thể dọn vào, chúng ta rất hoan nghênh. Nếu em không thể ở bên kia, chúng ta cũng sẽ cho em một phòng. Tiểu Hàn, như vậy có được không?"
"Dạ!"
"Phi Phi."
Nam nhân nghiêng đầu nhìn về phía Lạc Phi, nắm lấy bàn tay của hắn, nói tiếng cám ơn.
"Còn có ta! Ta cũng muốn theo các người ở chung một chỗ!"
Tần Tường vội vàng mở miệng, tỏ vẻ chính mình cũng muốn một gian phòng.
"Ngươi cũng muốn ở?"
Lạc Phi hướng Tần Tường cười gian,
"Có thể chứ! Bất quá... Không đạo lý gì ta một mình xuất tiền, không bằng như vậy đi, ta xuất một phần ba tiền, còn lại ngươi trả."
Hắn có nghe nam nhân nói qua, Tần Tường hiện tại cái gì cũng không có, mà ngay cả nhà ở, đều bị thu trở về. Cho nên, hắn muốn mượn cơ hội tốt này, làm Tần Tường thua trước kỳ hạn.
Nhưng mà... Không đợi Lạc Phi vui vẻ, Tần Tường nhanh chóng đáp ứng.
"Tần Tường, không phải..."
Nam nhân ở một bên có chút sốt ruột, sợ thương tổn tự tôn Tần Tường, nam nhân nhéo nhéo tay Lạc Phi, muốn cho hắn đem lời nói mới rồi thu hồi đi, đừng làm khó dễ Tần Tường.
"Không là cái gì? Tưởng ta không còn tiền thật sao?"
Tần Tường cười đến đắc ý,
"Ta chỉ nói là tiền kiếm chỗ cha nuôi không còn, lại chưa nói tiền của mình không có."
Mấy năm nay dốc sức làm, hắn tích lũy càng ngày càng nhiều, thế lực cũng không thể khinh thường. Hắn cũng không phải vì đi tranh quyền mà thành lập sự nghiệp của mình, hắn chính là không nghĩ cả đời đều bị người khác khống chế, hắn muốn độc lập.
Hiện tại xem ra, hắn lúc ấy thật sáng suốt!
"Là... Gạt ta sao?"
Nam nhân nhíu mày, không vui.
"Không có, không lừa ngươi. Ngươi không có hỏi, ta sẽ không nói, đây không tính là lừa ngươi đâu? Hiện tại ta cho ngươi biết, ta còn có cổ phần trong mấy công ty, hàng năm đều có thể lấy ít tiền. Cho nên ta hẳn là còn nuôi được ngươi rất tốt."
"Không cần, ta nuôi là được rồi."
"Ai muốn các ngươi nuôi, chính ta chẳng lẽ kiếm sống nuôi không được chính mình sao?"
Càng nói giọng nam nhân càng nhỏ, lí nhí, mặt cũng đỏ lên.
Thật đáng yêu nha! Nhìn nam nhân ngượng ngùng, Tần Tường nuốt nuốt nước miếng, cảm thấy được miệng hơi khô.
Nam nhân mau đứng lên, hướng tới cửa đi ra. Tần Tường cùng Lạc Phi cũng đi theo, đem Bạch Tiểu Hàn để lại phía sau.
Nhìn nam nhân bị Tần Tường cùng Lạc Phi kẹp ở giữa, Bạch Tiểu Hàn trên mặt nụ cười chậm rãi biến mất, ngón tay chậm rãi nắm chặt thành nắm đấm.
Nhìn bọn họ quan hệ ái muội, hắn lại muốn giả làm cái gì cũng không biết, tiếp tục sắm vai kẻ ngốc, hắn cũng rất không cam lòng. Nhưng mà... Bây giờ còn chưa phải thời điểm ngả bài.
Tiêu phí cả ngày, bọn họ đến vài trung tâm, cũng nhìn vài phòng mẫu, cuối cùng quyết định mua một trong số đó.
Còn trang hoàng thì định để cho một công ty thiết kế đảm nhận, Lạc Phi yêu cầu thiết kế có mười phương án, để bọn họ chọn lựa. Bọn họ mỗi người chọn một cái mình thích, lại thảo luận, bố trí phòng khách, còn phòng ngủ vẫn là dựa theo sở thích mỗi người mà làm.
Lạc Phi suy xét thật sự chu đáo, tuy rằng phiền phức một chút, nhưng làm như vậy quả thật mỗi người đều thích.
Đang nghe Lạc Phi nói cũng vì Lăng Duệ chuẩn bị một phòng, nam nhân thật vui.
Đợi phòng ở trang hoàng xong, dọn đi vào, trong có phòng mình, có phòng Lạc Phi, có phòng Tần Tường, Bạch Tiểu Hàn cùng Lăng Duệ cũng có thể thường xuyên lại đây ở, như vậy không phải là bọn họ người một nhà ở cùng nhau sao?
Nhà này cách Lăng gia không xa, đi bộ chưa tới nửa giờ có thể thường xuyên đi Lăng gia thăm Lăng lão gia. Còn Lăng Duệ, cũng có thể thường xuyên lại đây.
Ngày hôm sau, nam nhân cùng bọn họ muốn ăn lẩu, nam nhân đề nghị kêu Lăng Duệ đến, mọi người cùng nhau ăn.
Nam nhân đề nghị, không có ai phản đối.
Gọi cho Lăng Duệ xong, nam nhân liền an bài Tần Tường cùng Lạc Phi đi chợ mua chút thịt cùng rau. Còn mình, thì cùng Bạch Tiểu Hàn đi dưới lầu mua chút đồ uống, sau đó về nhà chuẩn bị bếp lò.
Nam nhân cùng Bạch Tiểu Hàn đi mua mấy bình sữa lớn, nước chanh, lại mua hai thùng bia. Hai người khuân vác đem một đống trở về nhà.
Về đến nhà, nam nhân tựa vào cạnh cửa thở hổn hển, sau đó giơ tay lên lau mồ hôi trên trán.
"Ba, người ra nhiều mồ hôi, không bằng đi tắm rửa một cái đi? Dù sao bọn họ còn chưa có trở về, không cần gấp chuẩn bị."
Bạch Tiểu Hàn săn sóc đề nghị.
"Hả? Cũng được."
Nhưng mà... ai ngủ chăn đệm dưới đất đây?
Nam nhân hỏi ba người kia. Bọn họ đều muốn cùng với nam nhân ngủ trên giường. Bốn người, ngủ cùng trên một cái giường, làm sao có thể!
Nam nhân nhíu mày, cẩn thận nghĩ nghĩ, cuối cùng nghĩ ra một biện pháp -- rút thăm.
Nam nhân tìm giấy bút, viết hai phiếu " trên giường ", hai phiếu "dưới đất ", để cho bọn họ chọn trước. Chờ bọn hắn chọn xong, nam nhân mới cầm lấy phiếu cuối cùng mở ra.
"Ha ha! Buổi tối ta cùng ba ngủ giường rồi!"
Bạch Tiểu Hàn vui vẻ đem tờ giấy để trên bàn, ôm lấy nam nhân cọ cọ.
Thật đúng là không hay ho! Tần Tường đem tờ giấy vò nát, khó chịu trừng mắt nhìn Bạch Tiểu Hàn.
Nhìn bên cạnh mình là Lạc Phi, Tần Tường đem thân mình dời ra bên ngoài, tận lực tạo ra khoảng cách cùng Lạc Phi.
So sánh với Tần Tường không được tự nhiên, Lạc Phi thoạt nhìn thật ra có vẻ rất thản nhiên, hắn ôn nhu cùng nam nhân nằm ở trên giường nói ngủ ngon, liền kéo chăn đắp lên người, nhắm mắt lại ngủ.
Trên giường, Bạch Tiểu Hàn kéo nam nhân lại gần, ôm thắt lưng, lại tựa đầu trước ngực nam nhân, im lặng ngửi mùi hương trên người nam nhân.
Ngày hôm sau, nam nhân tỉnh lại phát giác tư thế đã thay đổi, rõ ràng buổi tối Bạch Tiểu Hàn nằm trong lòng ngực mình, nhưng tỉnh dậy nam nhân bị Bạch Tiểu Hàn ôm ở trong lòng, đầu còn gối trên tay Bạch Tiểu Hàn.
Thật tốt, Tần Tường còn đang ngủ, nếu như bị hắn nhìn thấy tình hình như vậy, nói không chừng lại sẽ làm ầm ĩ. Trong khoảng thời gian này ở chung, nam nhân nhận thấy, chỉ cần mình đối với ai hơi tốt một chút, hoặc là cùng ai thân mật một chút, Tần Tường sẽ mất vui.
"Ba, chào buổi sáng."
"Chào buổi sáng."
Nam nhân khẽ chạm cánh tay Bạch Tiểu Hàn, dò hỏi:
"Tay con có đau hay không?"
"Không đau."
"Vậy là tốt rồi. Nhìn con còn chưa tỉnh ngủ, lại ngủ thêm một lát đi, ta đi làm bữa sáng."
"Dạ."
Sau khi mọi người đều đã rửa mặt xong, bốn người ngồi vào bàn ăn sáng. Nhiều người sẽ rất ồn ào. Họ đều là người trẻ tuổi, một khi nói chuyện cũng rất dễ dàng hòa hợp.
Tần Tường cùng Lạc Phi nói về đề tài quân sự linh tinh, thậm chí còn muốn đi tìm một nơi để xem ai có thuật bắn súng chuẩn hơn, hoặc là tìm một nơi huấn luyện chơi đánh trận giả.
Nghe Tần Tường nói thật rất thú vị, nam nhân nghe cũng mê, thậm chí còn muốn đi theo chơi. Bạch Tiểu Hàn cũng ồn ào đòi phải đi cùng.
Thống nhất ý kiến xong, nam nhân nhìn quanh bốn phía, liền nhỏ giọng đề nghị, bọn họ đi chơi không bằng rủ thêm Lăng Duệ.
Nam nhân đề nghị xong, Tần Tường hờn giận trừng mắt. Bạch Tiểu Hàn tiếp tục ăn sáng, không có chú ý tới nam nhân.
Nam nhân đành phải hướng về Lạc Phi, chần chờ mở miệng,
"Phi Phi, không bằng... Chúng ta cũng gọi Lăng Duệ cùng đi."
Quả nhiên, Lạc Phi liền gật đầu,
"Được, vậy cũng tốt."
Nhìn nam nhân vui sướng, Lạc Phi cũng đồng ý, Bạch Tiểu Hàn cũng không có tỏ vẻ gì, Tần Tường cũng không có lên tiếng nữa.
"Lăng Tịch, chúng ta hôm nay đi xem nhà ở đi. Tịch xem, gian phòng này đúng là nhỏ, cũng không có tiện. Mấy ngày nữa ta sẽ tương đối bận, có thể xuất ngoại nửa tháng. Sớm một chút mua nhà, có thể còn có thời gian trang hoàng tốt để dọn vào."
"Xem nhà ở?"
Không đợi nam nhân đáp lại, Tần Tường ở một bên lên tiếng,
"Các người muốn mua nhà ở sao?"
"Vâng."
Nam nhân gật gật đầu,
"Lúc trước Phi Phi cùng ta nói rồi, đi mua nhà cùng nhau ở."
"Cũng đúng, là nên mua nhà, phòng này thật sự là quá nhỏ, lại phải ngủ ra đất! Trên mặt đất cứng rắn, ta đau hết cả lưng."
Tần Tường oán giận nói:
"Còn nữa phòng tắm cũng quá nhỏ, bồn tắm cũng không có, rất không thoải mái."
Nếu phòng tắm có thể lớn một chút, bên trong có một cái bồn tắm lớn, đem bồn tắm đổ đầy nước, đem nam nhân ôm vào, yêu thương hắn, thật là có nhiều tình thú.
Giờ phút này, Tần Tường trong đầu óc toàn hình ảnh tình dục, thế cho nên trên mặt của hắn cũng bắt đầu hiện ra nụ cười quỷ dị làm cho ba người kia nhíu mày.
"Ba, muốn chuyển nhà sao?"
Bạch Tiểu Hàn kéo kéo nam nhân, nháy mắt hỏi:
"Con đây cũng có thể cùng các người ở chung không?"
"Việc này..."
Nam nhân chần chờ, làm cho Bạch Tiểu Hàn sắc mặt ảm đạm, nói:
"Không được sao? Ba, người có phải không cần Tiểu Hàn?"
"Sao lại thế? Em hiểu rõ Lăng Tịch mà."
Lạc Phi ở một bên trấn an Bạch Tiểu Hàn, cười cười nói
"Em có thể dọn vào, chúng ta rất hoan nghênh. Nếu em không thể ở bên kia, chúng ta cũng sẽ cho em một phòng. Tiểu Hàn, như vậy có được không?"
"Dạ!"
"Phi Phi."
Nam nhân nghiêng đầu nhìn về phía Lạc Phi, nắm lấy bàn tay của hắn, nói tiếng cám ơn.
"Còn có ta! Ta cũng muốn theo các người ở chung một chỗ!"
Tần Tường vội vàng mở miệng, tỏ vẻ chính mình cũng muốn một gian phòng.
"Ngươi cũng muốn ở?"
Lạc Phi hướng Tần Tường cười gian,
"Có thể chứ! Bất quá... Không đạo lý gì ta một mình xuất tiền, không bằng như vậy đi, ta xuất một phần ba tiền, còn lại ngươi trả."
Hắn có nghe nam nhân nói qua, Tần Tường hiện tại cái gì cũng không có, mà ngay cả nhà ở, đều bị thu trở về. Cho nên, hắn muốn mượn cơ hội tốt này, làm Tần Tường thua trước kỳ hạn.
Nhưng mà... Không đợi Lạc Phi vui vẻ, Tần Tường nhanh chóng đáp ứng.
"Tần Tường, không phải..."
Nam nhân ở một bên có chút sốt ruột, sợ thương tổn tự tôn Tần Tường, nam nhân nhéo nhéo tay Lạc Phi, muốn cho hắn đem lời nói mới rồi thu hồi đi, đừng làm khó dễ Tần Tường.
"Không là cái gì? Tưởng ta không còn tiền thật sao?"
Tần Tường cười đến đắc ý,
"Ta chỉ nói là tiền kiếm chỗ cha nuôi không còn, lại chưa nói tiền của mình không có."
Mấy năm nay dốc sức làm, hắn tích lũy càng ngày càng nhiều, thế lực cũng không thể khinh thường. Hắn cũng không phải vì đi tranh quyền mà thành lập sự nghiệp của mình, hắn chính là không nghĩ cả đời đều bị người khác khống chế, hắn muốn độc lập.
Hiện tại xem ra, hắn lúc ấy thật sáng suốt!
"Là... Gạt ta sao?"
Nam nhân nhíu mày, không vui.
"Không có, không lừa ngươi. Ngươi không có hỏi, ta sẽ không nói, đây không tính là lừa ngươi đâu? Hiện tại ta cho ngươi biết, ta còn có cổ phần trong mấy công ty, hàng năm đều có thể lấy ít tiền. Cho nên ta hẳn là còn nuôi được ngươi rất tốt."
"Không cần, ta nuôi là được rồi."
"Ai muốn các ngươi nuôi, chính ta chẳng lẽ kiếm sống nuôi không được chính mình sao?"
Càng nói giọng nam nhân càng nhỏ, lí nhí, mặt cũng đỏ lên.
Thật đáng yêu nha! Nhìn nam nhân ngượng ngùng, Tần Tường nuốt nuốt nước miếng, cảm thấy được miệng hơi khô.
Nam nhân mau đứng lên, hướng tới cửa đi ra. Tần Tường cùng Lạc Phi cũng đi theo, đem Bạch Tiểu Hàn để lại phía sau.
Nhìn nam nhân bị Tần Tường cùng Lạc Phi kẹp ở giữa, Bạch Tiểu Hàn trên mặt nụ cười chậm rãi biến mất, ngón tay chậm rãi nắm chặt thành nắm đấm.
Nhìn bọn họ quan hệ ái muội, hắn lại muốn giả làm cái gì cũng không biết, tiếp tục sắm vai kẻ ngốc, hắn cũng rất không cam lòng. Nhưng mà... Bây giờ còn chưa phải thời điểm ngả bài.
Tiêu phí cả ngày, bọn họ đến vài trung tâm, cũng nhìn vài phòng mẫu, cuối cùng quyết định mua một trong số đó.
Còn trang hoàng thì định để cho một công ty thiết kế đảm nhận, Lạc Phi yêu cầu thiết kế có mười phương án, để bọn họ chọn lựa. Bọn họ mỗi người chọn một cái mình thích, lại thảo luận, bố trí phòng khách, còn phòng ngủ vẫn là dựa theo sở thích mỗi người mà làm.
Lạc Phi suy xét thật sự chu đáo, tuy rằng phiền phức một chút, nhưng làm như vậy quả thật mỗi người đều thích.
Đang nghe Lạc Phi nói cũng vì Lăng Duệ chuẩn bị một phòng, nam nhân thật vui.
Đợi phòng ở trang hoàng xong, dọn đi vào, trong có phòng mình, có phòng Lạc Phi, có phòng Tần Tường, Bạch Tiểu Hàn cùng Lăng Duệ cũng có thể thường xuyên lại đây ở, như vậy không phải là bọn họ người một nhà ở cùng nhau sao?
Nhà này cách Lăng gia không xa, đi bộ chưa tới nửa giờ có thể thường xuyên đi Lăng gia thăm Lăng lão gia. Còn Lăng Duệ, cũng có thể thường xuyên lại đây.
Ngày hôm sau, nam nhân cùng bọn họ muốn ăn lẩu, nam nhân đề nghị kêu Lăng Duệ đến, mọi người cùng nhau ăn.
Nam nhân đề nghị, không có ai phản đối.
Gọi cho Lăng Duệ xong, nam nhân liền an bài Tần Tường cùng Lạc Phi đi chợ mua chút thịt cùng rau. Còn mình, thì cùng Bạch Tiểu Hàn đi dưới lầu mua chút đồ uống, sau đó về nhà chuẩn bị bếp lò.
Nam nhân cùng Bạch Tiểu Hàn đi mua mấy bình sữa lớn, nước chanh, lại mua hai thùng bia. Hai người khuân vác đem một đống trở về nhà.
Về đến nhà, nam nhân tựa vào cạnh cửa thở hổn hển, sau đó giơ tay lên lau mồ hôi trên trán.
"Ba, người ra nhiều mồ hôi, không bằng đi tắm rửa một cái đi? Dù sao bọn họ còn chưa có trở về, không cần gấp chuẩn bị."
Bạch Tiểu Hàn săn sóc đề nghị.
"Hả? Cũng được."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.