Chương 14:
Tô Mã Lệ
10/09/2024
Lê Nghiên không dám phản kháng, cô sợ đánh thức Triệu Cao Hồng nên gần như ngoan ngoãn nuốt dương vật thô dài kia.
Cô hy vọng có thể bỏ chạy sau khi Triệu Phi Minh phát tiết xong, cô chịu đựng khó chịu, nhắm mắt lại để mặc đối phương thô bạo túm lấy gáy mình, đâm thọc vào trong khoang miệng cô.
Dương vật vừa thô vừa dài, cô đã nuốt đến giới hạn nhưng vẫn dư một đoạn ở bên ngoài. Triệu Phi Minh ấn gáy cô, đẩy mạnh về phía trước, đâm toàn bộ dương vật vào miệng cô.
Lê Nghiên đau đớn khẽ kêu một tiếng, hai tay vô thức siết chặt đùi anh, nước mắt trào ra, người cô run rẩy, khoang miệng không ngừng chảy nước miếng, bị dương vật thọc mười mấy lần, miệng cô bị chặn hoàn toàn, chỉ nghe thấy tiếng nước.
Không biết trôi qua bao lâu Triệu Phi Minh mới thấp giọng thở một tiếng, phun đầy tinh dịch vào khoang miệng cô.
Cô kiềm chế cảm giác buồn nôn, hai chân mềm nhũn quỳ trên mặt đất thở dốc.
Triệu Phi Minh kéo cô lên, muốn ném cô lên giường. Sau khi nhận ra ý đồ của anh, Lê Nghiên vùng vẫy, cô muốn đẩy anh ra ngoài nhưng lực quá yếu, đương nhiên không thể chống lại Triệu Phi Minh. Khi bị anh đè trên giường, cô chỉ khàn giọng nói: “Cầu xin cậu…Đừng…”
Tia sét ngoài cửa sổ một lần nữa xuyên qua bầu trời đêm, chiếu sáng một phương trời.
Đồng thời cũng chiếu sáng Lê Nghiên trên giường, tối nay cô ăn mặc rất đẹp, đuôi tóc bôi tinh dầu óng ả, toàn bộ cơ thể tỏa ra mùi thơm của dưỡng thể, bởi vì vừa mới giãy giụa nên dây áo ngủ tuột xuống dưới, để lộ một nửa bầu ngực.
Trên bầu ngực trắng như tuyết núm vú hồng hào đang hưng phấn đứng thẳng.
Cánh môi bị dương vật đâm đến đỏ bừng, óng ánh lấp lánh, đôi mắt sáng rực nhìn anh, khóe mắt đỏ hoe, giọng nói hơi nức nở và khàn gần như không nghe thấy rõ: “Làm ơn…Tôi đi xuống với cậu…”
“Ngay tại đây đi.” Triệu Phi Minh kéo váy ngủ của cô xuống, ấn chân cô sang một bên, động tác cố ý đụng vào Triệu Cao Hồng, sau đó mới cúi đầu nhìn Lê Nghiên nói: “Để cha tôi nhìn thật kỹ.”
Lê Nghiên gần như sụp đổ, “Khốn nạn! Cậu điên thật rồi!”
Triệu Phi Minh cầm dương vật màu đỏ tím đâm vào trong tiểu huyệt của cô, mặc dù vừa rồi bị ép buộc phải khẩu giao nhưng cơ thể lại chảy nước, Triệu Phi Minh vừa mới cầm dương vật thọc vào đã cảm nhận được một mảng ướt át.
Anh cười lạnh nói: “Đĩ dâm.”
Sau đó anh hạ eo xuống, dương vật thô dài đâm thẳng vào trong.
Lê Nghiên không thể tin được anh thực sự dám làm chuyện này với cô ở đây, ở trên giường của cha anh, thậm chí Triệu Cao Hồng còn nằm ngay bên cạnh!
Trái tim cô bị tra tấn như sắp ngừng đập, cô cố gắng đẩy anh ra nhưng Triệu Phi Minh đã nắm lấy ấn lên đỉnh đầu, một tay anh nắm tay cô, tay kia nhéo đùi cô, bắt đầu ưỡn hông nện cô.
Cô không dám phát ra âm thanh, chỉ liên tục lắc đầu.
Cô không biết mình đang sợ hãi hay bị kích thích mà toàn thân cô đang run rẩy.
Sợ Triệu Cao Hồng đột nhiên tỉnh dậy, cô không ngừng nhìn chằm chằm về phía Triệu Cao Hồng. Mỗi lần tia chớp xé ngang màn đêm, lỗ chân lông của cô đều mở ra, nhưng Triệu Cao Hồng vẫn ngủ say, tiếng ngáy không ngừng vang lên.
Triệu Phi Minh nện cô mạnh hơn, thân dưới đâm mạnh vào miệng huyệt, khiến cả giường rung chuyển.
Lê Nghiên bị nện nức nở, cô khóc lóc, lắc đầu, muốn cầu xin anh chậm lại nhưng không dám nói, sợ bản thân không kiểm soát được giọng nói của mình.
Tiếng bạch bạch bạch vang không dứt bên tai, Lê Nghiên lúc nào cũng sợ Triệu Cao Hồng tỉnh dậy, cơ thể căng cứng tới cực điểm, có lẽ do quá căng thẳng nên cô cao trào nhanh hơn, khi Triệu Phi Minh bóp đùi cô đâm thọc mạnh mẽ, anh nghe thấy cô cắn môi khóc một tiếng, ngửa cao đầu, bụng run lên năm sáu lần.
Tiểu huyệt điên cuồng co rút.
Giống như vô số cái miệng nhỏ tham ăn điên cuồng cắn mút quy đầu, thắt lưng Triệu Phi Minh tê dại, dương vật thả lỏng, toàn bộ tinh trùng phun ra ngoài.
Cô hy vọng có thể bỏ chạy sau khi Triệu Phi Minh phát tiết xong, cô chịu đựng khó chịu, nhắm mắt lại để mặc đối phương thô bạo túm lấy gáy mình, đâm thọc vào trong khoang miệng cô.
Dương vật vừa thô vừa dài, cô đã nuốt đến giới hạn nhưng vẫn dư một đoạn ở bên ngoài. Triệu Phi Minh ấn gáy cô, đẩy mạnh về phía trước, đâm toàn bộ dương vật vào miệng cô.
Lê Nghiên đau đớn khẽ kêu một tiếng, hai tay vô thức siết chặt đùi anh, nước mắt trào ra, người cô run rẩy, khoang miệng không ngừng chảy nước miếng, bị dương vật thọc mười mấy lần, miệng cô bị chặn hoàn toàn, chỉ nghe thấy tiếng nước.
Không biết trôi qua bao lâu Triệu Phi Minh mới thấp giọng thở một tiếng, phun đầy tinh dịch vào khoang miệng cô.
Cô kiềm chế cảm giác buồn nôn, hai chân mềm nhũn quỳ trên mặt đất thở dốc.
Triệu Phi Minh kéo cô lên, muốn ném cô lên giường. Sau khi nhận ra ý đồ của anh, Lê Nghiên vùng vẫy, cô muốn đẩy anh ra ngoài nhưng lực quá yếu, đương nhiên không thể chống lại Triệu Phi Minh. Khi bị anh đè trên giường, cô chỉ khàn giọng nói: “Cầu xin cậu…Đừng…”
Tia sét ngoài cửa sổ một lần nữa xuyên qua bầu trời đêm, chiếu sáng một phương trời.
Đồng thời cũng chiếu sáng Lê Nghiên trên giường, tối nay cô ăn mặc rất đẹp, đuôi tóc bôi tinh dầu óng ả, toàn bộ cơ thể tỏa ra mùi thơm của dưỡng thể, bởi vì vừa mới giãy giụa nên dây áo ngủ tuột xuống dưới, để lộ một nửa bầu ngực.
Trên bầu ngực trắng như tuyết núm vú hồng hào đang hưng phấn đứng thẳng.
Cánh môi bị dương vật đâm đến đỏ bừng, óng ánh lấp lánh, đôi mắt sáng rực nhìn anh, khóe mắt đỏ hoe, giọng nói hơi nức nở và khàn gần như không nghe thấy rõ: “Làm ơn…Tôi đi xuống với cậu…”
“Ngay tại đây đi.” Triệu Phi Minh kéo váy ngủ của cô xuống, ấn chân cô sang một bên, động tác cố ý đụng vào Triệu Cao Hồng, sau đó mới cúi đầu nhìn Lê Nghiên nói: “Để cha tôi nhìn thật kỹ.”
Lê Nghiên gần như sụp đổ, “Khốn nạn! Cậu điên thật rồi!”
Triệu Phi Minh cầm dương vật màu đỏ tím đâm vào trong tiểu huyệt của cô, mặc dù vừa rồi bị ép buộc phải khẩu giao nhưng cơ thể lại chảy nước, Triệu Phi Minh vừa mới cầm dương vật thọc vào đã cảm nhận được một mảng ướt át.
Anh cười lạnh nói: “Đĩ dâm.”
Sau đó anh hạ eo xuống, dương vật thô dài đâm thẳng vào trong.
Lê Nghiên không thể tin được anh thực sự dám làm chuyện này với cô ở đây, ở trên giường của cha anh, thậm chí Triệu Cao Hồng còn nằm ngay bên cạnh!
Trái tim cô bị tra tấn như sắp ngừng đập, cô cố gắng đẩy anh ra nhưng Triệu Phi Minh đã nắm lấy ấn lên đỉnh đầu, một tay anh nắm tay cô, tay kia nhéo đùi cô, bắt đầu ưỡn hông nện cô.
Cô không dám phát ra âm thanh, chỉ liên tục lắc đầu.
Cô không biết mình đang sợ hãi hay bị kích thích mà toàn thân cô đang run rẩy.
Sợ Triệu Cao Hồng đột nhiên tỉnh dậy, cô không ngừng nhìn chằm chằm về phía Triệu Cao Hồng. Mỗi lần tia chớp xé ngang màn đêm, lỗ chân lông của cô đều mở ra, nhưng Triệu Cao Hồng vẫn ngủ say, tiếng ngáy không ngừng vang lên.
Triệu Phi Minh nện cô mạnh hơn, thân dưới đâm mạnh vào miệng huyệt, khiến cả giường rung chuyển.
Lê Nghiên bị nện nức nở, cô khóc lóc, lắc đầu, muốn cầu xin anh chậm lại nhưng không dám nói, sợ bản thân không kiểm soát được giọng nói của mình.
Tiếng bạch bạch bạch vang không dứt bên tai, Lê Nghiên lúc nào cũng sợ Triệu Cao Hồng tỉnh dậy, cơ thể căng cứng tới cực điểm, có lẽ do quá căng thẳng nên cô cao trào nhanh hơn, khi Triệu Phi Minh bóp đùi cô đâm thọc mạnh mẽ, anh nghe thấy cô cắn môi khóc một tiếng, ngửa cao đầu, bụng run lên năm sáu lần.
Tiểu huyệt điên cuồng co rút.
Giống như vô số cái miệng nhỏ tham ăn điên cuồng cắn mút quy đầu, thắt lưng Triệu Phi Minh tê dại, dương vật thả lỏng, toàn bộ tinh trùng phun ra ngoài.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.