Chương 13:
Tô Mã Lệ
09/09/2024
Cô trở về phòng, khóa trái cửa rồi chui vào trong chăn.
Mỗi lần Triệu Cao Hồng uống canh tráng dương, hiệu quả quả thực tốt hơn bình thường một chút nhưng cũng chỉ một chút mà thôi.
Nhưng Triệu Phi Minh thì khác, anh trẻ tuổi, sung sức, uống xong không biết có giống sói động dục hay không nữa. Nghĩ đến việc tối hôm đó suýt bị anh làm chết, cô liền cảm thấy lưng tê dại, không khỏi quấn chăn chặt hơn.
Cũng may không lâu sau Triệu Cao Hồng đã về nhà nhưng uống rượu say, tiếng động mở cửa rất lớn, Lê Nghiên sợ tới mức tưởng Triệu Phi Minh lên đây, nghe thấy tiếng Triệu Cao Hồng lẩm bẩm, lúc này cô mới xuống giường mở cửa cho ông ấy đi vào.
“Sao anh uống nhiều rượu vậy?” Cô đỡ Triệu Cao Hồng lên giường, cởi áo sơ mi và quần cho ông ấy, đang định kêu ông ấy đi tắm thì đã thấy Triệu Cao Hồng nằm ngửa, chưa đến một giây, tiếng ngáy vang lên.
“Haiz.” Lê Nghiên thở dài, cô cởi tất cho ông ấy, đi vào phòng tắm, giặt khăn mặt lau mặt cho ông ấy.
Ngoài cửa sổ nổi sấm sét, kèm theo tiếng ầm ầm, tia chớp xé toạc màn đêm để lộ ánh sáng ngắn ngủi, trong lúc Lê Nghiên mơ màng ngủ, cô cảm nhận được có người chạm vào người mình, cô tưởng là Triệu Cao Hồng nên xích lại gần theo bản năng, ngay khi ngón cái đặt lên áo mới nhận ra có gì đó không đúng.
Mặc dù Triệu Cao Hồng bảo dưỡng khá tốt nhưng bụng bia, bụng vẫn có mỡ, cảm giác không giống như lúc này…Nóng bỏng, cứng.
Khoảnh khắc cô mở mắt ra, tia chớp tạo một tia sáng trong bóng đêm, cô nhìn thấy Triệu Phi Minh đứng ở mép giường, anh trần truồng, làn da đỏ bừng, trong khu rừng rậm rạp, thứ cứng rắn kia đứng thẳng trong không khí.
Nhãi con này thậm chí còn không mặc quần áo!
Lê Nghiên đột nhiên bừng tĩnh.
Cô giơ tay muốn đẩy anh nhưng lại bị anh nắm lấy cổ tay ấn lên đỉnh đầu, người anh cũng đè lên, bao phủ người cô.
Người anh rất nóng, dương vật cứng như muốn nổ tung, anh siết chặt cổ tay của cô, lực mạnh đến mức suýt nữa muốn bóp nát xương cô.
Triệu Cao Hồng nằm bên cạnh vẫn đang ngủ say, ngáy to đến rung trời.
Lê Nghiên giãy giụa mấy lần, cô muốn nói nhưng lại sợ đánh thức Triệu Cao Hồng, một tia chớp ngoài cửa sổ lại lóe sáng, chiếu sáng tư thế ái muội của hai người vào lúc này, cô sợ Triệu Cao Hồng tỉnh dậy nhìn thấy cảnh tượng này, sợ đến mức lỗ chân lông mở ra, tim đập thình thịch như muốn nhảy ra khỏi cổ họng.
Triệu Phi Minh đè lên người cô, một tay kéo chân cô ra, cầm dương vật đâm vào trong.
Lê Nghiên né tránh nhưng không được, liên tục lắc đầu với anh.
Triệu Cao Hồng còn đang ở đây, nhãi ranh này muốn làm gì!
Cô khép chặt hai chân, vặn vẹo người đẩy anh ra, chuyển động lớn đến mức va phải Triệu Cao Hồng, cả hai đều dừng lại, Lê Nghiên quay đầu lại, tiếng ngáy của Triệu Cao Hồng tạm dừng một giây rồi lại tiếp tục.
Trái tim cô suýt nữa ngừng đập.
Triệu Phi Minh dùng lực tách hai chân cô ra, cầm dương vật đâm vào trong —— không lâu sau khi anh uống bát canh kia xong, dương vật trở nên cương cứng, anh thủ dâm một lúc lâu vẫn không được, sau đó anh biết bát canh kia chắc hẳn đã bị Lê Nghiên bỏ thuốc, mục đích để Triệu Cao Hồng tráng dương, nhưng không may bị anh uống hết, anh hoàn toàn không chịu nổi độ nóng trong cơ thể, dương vật vừa cứng vừa nóng, anh khó chịu vô cùng, di chuyển vài lần vẫn chưa cắm vào trong.
Lê Nghiên thấy anh thật sự muốn làm, cô nhìn anh, gần như cầu xin nói: “Triệu Phi Minh, tôi cầu xin cậu, cậu xuống đi…Tôi đến phòng cậu…”
Giọng nói của cô rất nhỏ, gần như đè trên đầu lưỡi.
Nhưng Triệu Phi Minh không dừng lại, anh ước gì Triệu Cao Hồng nhìn thấy, sau đó bầu trời sụp đổ, mọi người cùng chết.
Đây là cách trả thù tốt nhất mà anh có thể nghĩ ra dành cho Triệu Cao Hồng.
Anh thô lỗ kéo chân Lê Nghiên sang một bên, sau đó cầm dương vật đâm vào miệng huyệt vẫn chưa ẩm ướt, Lê Nghiên sợ tới mức run rẩy, cô khóc nấc lên, nhưng giọng nói đè xuống, không ngừng cầu xin anh: “Tôi cầu xin cậu…Triệu Phi Minh…”
Triệu Phi Minh đâm mấy lần vẫn không vào được, anh mất kiên nhẫn, buông cổ tay cô ra, kéo cô đứng dậy, sau đó ghì chặt đầu cô, thọc dương vật vào trong cổ họng cô.
Mỗi lần Triệu Cao Hồng uống canh tráng dương, hiệu quả quả thực tốt hơn bình thường một chút nhưng cũng chỉ một chút mà thôi.
Nhưng Triệu Phi Minh thì khác, anh trẻ tuổi, sung sức, uống xong không biết có giống sói động dục hay không nữa. Nghĩ đến việc tối hôm đó suýt bị anh làm chết, cô liền cảm thấy lưng tê dại, không khỏi quấn chăn chặt hơn.
Cũng may không lâu sau Triệu Cao Hồng đã về nhà nhưng uống rượu say, tiếng động mở cửa rất lớn, Lê Nghiên sợ tới mức tưởng Triệu Phi Minh lên đây, nghe thấy tiếng Triệu Cao Hồng lẩm bẩm, lúc này cô mới xuống giường mở cửa cho ông ấy đi vào.
“Sao anh uống nhiều rượu vậy?” Cô đỡ Triệu Cao Hồng lên giường, cởi áo sơ mi và quần cho ông ấy, đang định kêu ông ấy đi tắm thì đã thấy Triệu Cao Hồng nằm ngửa, chưa đến một giây, tiếng ngáy vang lên.
“Haiz.” Lê Nghiên thở dài, cô cởi tất cho ông ấy, đi vào phòng tắm, giặt khăn mặt lau mặt cho ông ấy.
Ngoài cửa sổ nổi sấm sét, kèm theo tiếng ầm ầm, tia chớp xé toạc màn đêm để lộ ánh sáng ngắn ngủi, trong lúc Lê Nghiên mơ màng ngủ, cô cảm nhận được có người chạm vào người mình, cô tưởng là Triệu Cao Hồng nên xích lại gần theo bản năng, ngay khi ngón cái đặt lên áo mới nhận ra có gì đó không đúng.
Mặc dù Triệu Cao Hồng bảo dưỡng khá tốt nhưng bụng bia, bụng vẫn có mỡ, cảm giác không giống như lúc này…Nóng bỏng, cứng.
Khoảnh khắc cô mở mắt ra, tia chớp tạo một tia sáng trong bóng đêm, cô nhìn thấy Triệu Phi Minh đứng ở mép giường, anh trần truồng, làn da đỏ bừng, trong khu rừng rậm rạp, thứ cứng rắn kia đứng thẳng trong không khí.
Nhãi con này thậm chí còn không mặc quần áo!
Lê Nghiên đột nhiên bừng tĩnh.
Cô giơ tay muốn đẩy anh nhưng lại bị anh nắm lấy cổ tay ấn lên đỉnh đầu, người anh cũng đè lên, bao phủ người cô.
Người anh rất nóng, dương vật cứng như muốn nổ tung, anh siết chặt cổ tay của cô, lực mạnh đến mức suýt nữa muốn bóp nát xương cô.
Triệu Cao Hồng nằm bên cạnh vẫn đang ngủ say, ngáy to đến rung trời.
Lê Nghiên giãy giụa mấy lần, cô muốn nói nhưng lại sợ đánh thức Triệu Cao Hồng, một tia chớp ngoài cửa sổ lại lóe sáng, chiếu sáng tư thế ái muội của hai người vào lúc này, cô sợ Triệu Cao Hồng tỉnh dậy nhìn thấy cảnh tượng này, sợ đến mức lỗ chân lông mở ra, tim đập thình thịch như muốn nhảy ra khỏi cổ họng.
Triệu Phi Minh đè lên người cô, một tay kéo chân cô ra, cầm dương vật đâm vào trong.
Lê Nghiên né tránh nhưng không được, liên tục lắc đầu với anh.
Triệu Cao Hồng còn đang ở đây, nhãi ranh này muốn làm gì!
Cô khép chặt hai chân, vặn vẹo người đẩy anh ra, chuyển động lớn đến mức va phải Triệu Cao Hồng, cả hai đều dừng lại, Lê Nghiên quay đầu lại, tiếng ngáy của Triệu Cao Hồng tạm dừng một giây rồi lại tiếp tục.
Trái tim cô suýt nữa ngừng đập.
Triệu Phi Minh dùng lực tách hai chân cô ra, cầm dương vật đâm vào trong —— không lâu sau khi anh uống bát canh kia xong, dương vật trở nên cương cứng, anh thủ dâm một lúc lâu vẫn không được, sau đó anh biết bát canh kia chắc hẳn đã bị Lê Nghiên bỏ thuốc, mục đích để Triệu Cao Hồng tráng dương, nhưng không may bị anh uống hết, anh hoàn toàn không chịu nổi độ nóng trong cơ thể, dương vật vừa cứng vừa nóng, anh khó chịu vô cùng, di chuyển vài lần vẫn chưa cắm vào trong.
Lê Nghiên thấy anh thật sự muốn làm, cô nhìn anh, gần như cầu xin nói: “Triệu Phi Minh, tôi cầu xin cậu, cậu xuống đi…Tôi đến phòng cậu…”
Giọng nói của cô rất nhỏ, gần như đè trên đầu lưỡi.
Nhưng Triệu Phi Minh không dừng lại, anh ước gì Triệu Cao Hồng nhìn thấy, sau đó bầu trời sụp đổ, mọi người cùng chết.
Đây là cách trả thù tốt nhất mà anh có thể nghĩ ra dành cho Triệu Cao Hồng.
Anh thô lỗ kéo chân Lê Nghiên sang một bên, sau đó cầm dương vật đâm vào miệng huyệt vẫn chưa ẩm ướt, Lê Nghiên sợ tới mức run rẩy, cô khóc nấc lên, nhưng giọng nói đè xuống, không ngừng cầu xin anh: “Tôi cầu xin cậu…Triệu Phi Minh…”
Triệu Phi Minh đâm mấy lần vẫn không vào được, anh mất kiên nhẫn, buông cổ tay cô ra, kéo cô đứng dậy, sau đó ghì chặt đầu cô, thọc dương vật vào trong cổ họng cô.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.