Chương 19:
Tô Mã Lệ
14/09/2024
Giả Nhạc Nguyên tới rất nhanh, Lê Nghiên ngồi ở phòng bảo vệ, thấy anh ta gọi tới, lúc này mới lạnh lùng dẫn anh ta đi vào.
Giả Nhạc Nguyên vẫn mặc chiếc áo sơ mi trắng mà Lê Nghiên mua cho anh ta khi họ yêu nhau, nhưng lúc này Lê Nghiên không còn mang cảm xúc trước kia nữa, cô cũng không muốn nói chuyện với anh ta cho nên dọc đường đi Giả Ngạc Nguyên đều đơn phương hỏi, hỏi cô gần đây sống như thế nào, hỏi cô liệu có thể bỏ chặn Wechat anh ta hay không và hỏi cô liệu sau này bọn họ có thể làm bạn bè không.
Lê Nghiên không nói dù chỉ một chữ, khi bước đến cửa nhà, cô nhìn Tào Lan Thúy, lúc này mới nói với anh ta: “Anh đưa mẹ anh đi đi.”
Tào Lan Thúy thấy Lê Nghiên và Giả Nhạc Nguyên xuất hiện cùng nhau lập tức nổi giận lao tới, khuôn mặt tràn ngập phẫn nộ, hận không thể xé xác Lê Nghiên. Bà ta bước xuống mấy bậc thang, hung hãn lao về phía Lê Nghiên, nói những lời không sạch sẽ: “Tôi đã nói cô là loại đàn bà lẳng lơ mà, kết hôn rồi vẫn không chịu an phận, ở chỗ này ngủ với một ông già, chỗ kia lại quyến rũ con trai tôi không buông! Tránh xa con trai tôi ra!”
Lê Nghiên lùi lại vài bước.
Giả Nhạc Nguyên ngăn cản Tào Lan Thúy, cau mày nói: “Mẹ, sao mẹ lại nói chuyện khó nghe thế? Với cả tại sao mẹ lại đến đây tìm A Nghiên?”
“Tại sao mẹ tìm cô ta?! Con còn dám hỏi sao?! Nếu không phải tại cô ta, con có biến thành như thế này không?! Bảo con đi xem mắt con không đi, con bao nhiêu tuổi rồi hả? Sang năm con 31 tuổi rồi đấy! Một người sống sờ sờ bị một đứa đàn bà không ra gì kéo xuống! Có phải con muốn đợi mẹ và cha con chết, chôn xuống đất rồi con mới chịu tìm bạn gái kết hôn rồi sinh con không! Hay là con không quên được loại đàn bà lẳng lơ này!” Tào Lan Thúy vừa nói vừa dùng tay chỉ Lê Nghiên: “Kết hôn rồi vẫn không chịu an phận, người đàn ông lấy phải cô đúng là xui xẻo tám kiếp!”
Lê Nghiên im lặng lắng nghe, không cãi lại dù chỉ một câu.
Giả Nhạc Nguyên kéo mẹ mình về: “Mẹ, mẹ đừng nói nữa, khó nghe quá. Đi thôi, con đưa mẹ về nhà.”
“Mẹ không về! Con thành ra như ngày hôm nay tất cả đều do cái con Lê Nghiên này gây ra! Hôm nay mẹ phải dạy dỗ cô ta một trận mới được!” Tà Lan Thúy gân cổ nói, “Mọi người ơi mau đến đây nhìn này! Mấy người nhìn Lê Nghiên hiện tại trông có vẻ là một người biết cách sống nhưng thật ra là một con hồ ly tinh, bàn chuyện kết hôn với con trai tôi hơn 2 năm, sắp đến ngày kết hôn đột nhiên đổi ý, coi trọng một người đàn ông có tiền, vỗ mông đá con trai tôi đi, con trai tôi còn từng hầu hạ cha cô ta một khoảng thời gian, cô ta không hề có lương tâm chút nào!”
“Mẹ, mẹ đừng nói nữa!” Sắc mặt của Giả Nhạc Nguyên vô cùng khó coi, nhưng dù sao bà cũng là mẹ của anh ta, anh ta không đánh, không mắng được, chỉ có thể dùng sức kéo bà ta đi, Tà Lan Thúy thuận thế nằm xuống dưới đất, không chịu đứng dậy. Bà ta ngồi dưới đấy chỉ trỏ mắng Lê Nghiên, nói ra những lời khó nghe nhất, coo giúp việc ở trong nhà nghe thấy tiếng động vội đi ra ngoài, hỏi Lê Nghiên có cần báo bảo vệ đến đây hay không.
Lê Nghiên gật đầu.
Giả Nhạc Nguyên vẫn mặc chiếc áo sơ mi trắng mà Lê Nghiên mua cho anh ta khi họ yêu nhau, nhưng lúc này Lê Nghiên không còn mang cảm xúc trước kia nữa, cô cũng không muốn nói chuyện với anh ta cho nên dọc đường đi Giả Ngạc Nguyên đều đơn phương hỏi, hỏi cô gần đây sống như thế nào, hỏi cô liệu có thể bỏ chặn Wechat anh ta hay không và hỏi cô liệu sau này bọn họ có thể làm bạn bè không.
Lê Nghiên không nói dù chỉ một chữ, khi bước đến cửa nhà, cô nhìn Tào Lan Thúy, lúc này mới nói với anh ta: “Anh đưa mẹ anh đi đi.”
Tào Lan Thúy thấy Lê Nghiên và Giả Nhạc Nguyên xuất hiện cùng nhau lập tức nổi giận lao tới, khuôn mặt tràn ngập phẫn nộ, hận không thể xé xác Lê Nghiên. Bà ta bước xuống mấy bậc thang, hung hãn lao về phía Lê Nghiên, nói những lời không sạch sẽ: “Tôi đã nói cô là loại đàn bà lẳng lơ mà, kết hôn rồi vẫn không chịu an phận, ở chỗ này ngủ với một ông già, chỗ kia lại quyến rũ con trai tôi không buông! Tránh xa con trai tôi ra!”
Lê Nghiên lùi lại vài bước.
Giả Nhạc Nguyên ngăn cản Tào Lan Thúy, cau mày nói: “Mẹ, sao mẹ lại nói chuyện khó nghe thế? Với cả tại sao mẹ lại đến đây tìm A Nghiên?”
“Tại sao mẹ tìm cô ta?! Con còn dám hỏi sao?! Nếu không phải tại cô ta, con có biến thành như thế này không?! Bảo con đi xem mắt con không đi, con bao nhiêu tuổi rồi hả? Sang năm con 31 tuổi rồi đấy! Một người sống sờ sờ bị một đứa đàn bà không ra gì kéo xuống! Có phải con muốn đợi mẹ và cha con chết, chôn xuống đất rồi con mới chịu tìm bạn gái kết hôn rồi sinh con không! Hay là con không quên được loại đàn bà lẳng lơ này!” Tào Lan Thúy vừa nói vừa dùng tay chỉ Lê Nghiên: “Kết hôn rồi vẫn không chịu an phận, người đàn ông lấy phải cô đúng là xui xẻo tám kiếp!”
Lê Nghiên im lặng lắng nghe, không cãi lại dù chỉ một câu.
Giả Nhạc Nguyên kéo mẹ mình về: “Mẹ, mẹ đừng nói nữa, khó nghe quá. Đi thôi, con đưa mẹ về nhà.”
“Mẹ không về! Con thành ra như ngày hôm nay tất cả đều do cái con Lê Nghiên này gây ra! Hôm nay mẹ phải dạy dỗ cô ta một trận mới được!” Tà Lan Thúy gân cổ nói, “Mọi người ơi mau đến đây nhìn này! Mấy người nhìn Lê Nghiên hiện tại trông có vẻ là một người biết cách sống nhưng thật ra là một con hồ ly tinh, bàn chuyện kết hôn với con trai tôi hơn 2 năm, sắp đến ngày kết hôn đột nhiên đổi ý, coi trọng một người đàn ông có tiền, vỗ mông đá con trai tôi đi, con trai tôi còn từng hầu hạ cha cô ta một khoảng thời gian, cô ta không hề có lương tâm chút nào!”
“Mẹ, mẹ đừng nói nữa!” Sắc mặt của Giả Nhạc Nguyên vô cùng khó coi, nhưng dù sao bà cũng là mẹ của anh ta, anh ta không đánh, không mắng được, chỉ có thể dùng sức kéo bà ta đi, Tà Lan Thúy thuận thế nằm xuống dưới đất, không chịu đứng dậy. Bà ta ngồi dưới đấy chỉ trỏ mắng Lê Nghiên, nói ra những lời khó nghe nhất, coo giúp việc ở trong nhà nghe thấy tiếng động vội đi ra ngoài, hỏi Lê Nghiên có cần báo bảo vệ đến đây hay không.
Lê Nghiên gật đầu.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.