Chương 38:
Tô Mã Lệ
24/09/2024
Không biết có phải cô uống rượu hay không nhưng đêm nay cô vô cùng mẫn cảm, phản ứng kịch liệt hơn, toàn thân run rẩy, cô hét to bò về phía trước, cố gắng thoát khỏi dương vật nóng bỏng đằng sau nhưng bị Triệu Phi Minh dùng cả hai tay ôm eo, hung hăng đâm thọc.
Cô bị đụ đến mức run rẩy, cổ ngẩng cao, hai mắt trắng xóa.
Đường đi điên cuồng siết chặt, kẹp đến mức gân xanh trên trán Triệu Phi Minh đập, anh đâm mạnh mấy chục lần, sau đó mới thở gấp xuất tinh.
Lê Nghiên nằm trên giường thở dốc, miệng huyệt đỏ tươi đang chảy tinh dịch màu trắng ngà, hai chân cô thỉnh thoảng vẫn run, Triệu Phi Minh cúi người lại gần, vuốt mái tóc dài rối bù của cô, khuôn mặt đỏ bừng của cô đầy nước mắt, hai mắt mờ ảo, mũi đỏ bừng, trông vô cùng đáng thương.
Anh nhìn chằm chằm mặt cô một lúc rồi mới giơ tay bế cô lên.
Dường như Lê Nghiên bị đụ đến mức không có ý thức, cô ngoan ngoãn dựa vào lòng ngực anh, chỉ là sống lưng khẽ run vài lần, như thể dòng điện trong cơ thể vẫn chưa biến mất.
Triệu Phi Minh bế cô đến dưới vòi hoa sen, thấy mái tóc dài của cô ướt nhẹp, anh cau mày túm tóc cô, theo lực của anh, Lê Nghiên ngửa mặt, dòng nước ấm áp rửa sạch khuôn mặt cô, chảy qua bộ ngực đầy đặn, trượt xuống tận giữa hai chân.
Núm vú của cô vẫn luôn ở trạng thái hưng phấn, núm vú đỏ tươi đứng thẳng giữa bầu ngực trắng nõn, khi bị nước rửa sạch, nó nhạy cảm, co rúm run rẩy.
Triệu Phi Minh giơ tay nắm một bên, ngón tay cái búng nhẹ đầu núm vú, Lê Nghiên không chịu nổi, cô cắn môi kêu một tiếng, đôi tay đặt ở phía sau cổ anh theo bản năng, ôm đầu anh.
“Đĩ dâm thích người khác chơi ngực như vậy đúng không?” Triệu Phi Minh nghĩ đến việc người đàn ông nhà đối diện bóp ngực cô, ánh mắt anh lại tối sầm, anh bóp bầu ngực trắng nõn, cúi đầu cắn mạnh, Lê Nghiên đau, cô khóc lóc kêu lên, mềm mại cầu xin anh: “Đừng…Đau quá…”
Triệu Phi Minh nhả ra, nhìn vết răng rõ ràng trên ngực cô, anh hừ lạnh một tiếng, cắn nốt bầu ngực còn lại.
“Mẹ nhỏ, cô nhớ kỹ cho tôi.”
Anh giơ tay nâng cằm cô, khi nói, khoảng cách giữa hai người gần đến mức mũi chạm vào nhau: “Lần sau còn dám đến nhà người đàn ông khác uống rượu.”
“Tôi sẽ đụ chết cô trước mặt người đó.” Anh lại cương, dương vật cứng rắn chọc vào bụng cô, khi nói, anh còn dùng lực chọc cô.
Lê Nghiên bị anh giữ cằm hoàn toàn không thể động đậy, cô nhìn anh với đôi mắt đỏ hoe. Cô chậm rãi chớp mắt, những giọt nước rơi xuống hàng mi dài của cô, giống như một giọt nước mắt rơi xuống từ trong mắt cô.
Anh cúi đầu liếm giọt nước đó, nặng nề nhìn cô, ánh mắt liếc xuống dưới, lướt qua đôi môi đỏ bừng, ngón tay cái niết mạnh: “Nói!”
Cô mấp máy môi, khàn giọng nói: “Không đi…”
Cô vừa bị nện, đến bây giờ vẫn chưa kịp hoàn hồn, mắt vẫn đỏ hoe, khi nói, nước trên đỉnh đầu chảy vào trong mắt, khoảnh khắc cô chớp mắt, cằm bị người ta siết chặt, môi đau xót.
Triệu Phi Minh không biết hôn.
Anh chỉ biết cắn.
Lê Nghiên đau, cô khẽ kêu, âm thanh bị bóp nghẹt trong khoang miệng càng trở nên gợi tình hơn.
Triệu Phi Minh nắm cằm cô, cắn môi cô xong, anh lại cắn lưỡi cô, cô đau đớn rút lưỡi về, mím chặt môi, đặt tay lên ngực anh nói: “Đau…”
Cuối cùng anh cũng ngừng cắn cô, anh vuốt ve một lúc, sau đó ngón cái tách cánh môi cô ra, luồn lưỡi vào trong, mút mạnh.
Kỹ năng hôn vừa ngây ngô vừa lỗ mãng.
Lê Nghiên bị anh hôn một lúc lâu mới nhận ra có lẽ Triệu Phi Minh chưa có bạn gái.
Đêm đó…Có thể là lần đầu tiên của anh.
Cô bị đụ đến mức run rẩy, cổ ngẩng cao, hai mắt trắng xóa.
Đường đi điên cuồng siết chặt, kẹp đến mức gân xanh trên trán Triệu Phi Minh đập, anh đâm mạnh mấy chục lần, sau đó mới thở gấp xuất tinh.
Lê Nghiên nằm trên giường thở dốc, miệng huyệt đỏ tươi đang chảy tinh dịch màu trắng ngà, hai chân cô thỉnh thoảng vẫn run, Triệu Phi Minh cúi người lại gần, vuốt mái tóc dài rối bù của cô, khuôn mặt đỏ bừng của cô đầy nước mắt, hai mắt mờ ảo, mũi đỏ bừng, trông vô cùng đáng thương.
Anh nhìn chằm chằm mặt cô một lúc rồi mới giơ tay bế cô lên.
Dường như Lê Nghiên bị đụ đến mức không có ý thức, cô ngoan ngoãn dựa vào lòng ngực anh, chỉ là sống lưng khẽ run vài lần, như thể dòng điện trong cơ thể vẫn chưa biến mất.
Triệu Phi Minh bế cô đến dưới vòi hoa sen, thấy mái tóc dài của cô ướt nhẹp, anh cau mày túm tóc cô, theo lực của anh, Lê Nghiên ngửa mặt, dòng nước ấm áp rửa sạch khuôn mặt cô, chảy qua bộ ngực đầy đặn, trượt xuống tận giữa hai chân.
Núm vú của cô vẫn luôn ở trạng thái hưng phấn, núm vú đỏ tươi đứng thẳng giữa bầu ngực trắng nõn, khi bị nước rửa sạch, nó nhạy cảm, co rúm run rẩy.
Triệu Phi Minh giơ tay nắm một bên, ngón tay cái búng nhẹ đầu núm vú, Lê Nghiên không chịu nổi, cô cắn môi kêu một tiếng, đôi tay đặt ở phía sau cổ anh theo bản năng, ôm đầu anh.
“Đĩ dâm thích người khác chơi ngực như vậy đúng không?” Triệu Phi Minh nghĩ đến việc người đàn ông nhà đối diện bóp ngực cô, ánh mắt anh lại tối sầm, anh bóp bầu ngực trắng nõn, cúi đầu cắn mạnh, Lê Nghiên đau, cô khóc lóc kêu lên, mềm mại cầu xin anh: “Đừng…Đau quá…”
Triệu Phi Minh nhả ra, nhìn vết răng rõ ràng trên ngực cô, anh hừ lạnh một tiếng, cắn nốt bầu ngực còn lại.
“Mẹ nhỏ, cô nhớ kỹ cho tôi.”
Anh giơ tay nâng cằm cô, khi nói, khoảng cách giữa hai người gần đến mức mũi chạm vào nhau: “Lần sau còn dám đến nhà người đàn ông khác uống rượu.”
“Tôi sẽ đụ chết cô trước mặt người đó.” Anh lại cương, dương vật cứng rắn chọc vào bụng cô, khi nói, anh còn dùng lực chọc cô.
Lê Nghiên bị anh giữ cằm hoàn toàn không thể động đậy, cô nhìn anh với đôi mắt đỏ hoe. Cô chậm rãi chớp mắt, những giọt nước rơi xuống hàng mi dài của cô, giống như một giọt nước mắt rơi xuống từ trong mắt cô.
Anh cúi đầu liếm giọt nước đó, nặng nề nhìn cô, ánh mắt liếc xuống dưới, lướt qua đôi môi đỏ bừng, ngón tay cái niết mạnh: “Nói!”
Cô mấp máy môi, khàn giọng nói: “Không đi…”
Cô vừa bị nện, đến bây giờ vẫn chưa kịp hoàn hồn, mắt vẫn đỏ hoe, khi nói, nước trên đỉnh đầu chảy vào trong mắt, khoảnh khắc cô chớp mắt, cằm bị người ta siết chặt, môi đau xót.
Triệu Phi Minh không biết hôn.
Anh chỉ biết cắn.
Lê Nghiên đau, cô khẽ kêu, âm thanh bị bóp nghẹt trong khoang miệng càng trở nên gợi tình hơn.
Triệu Phi Minh nắm cằm cô, cắn môi cô xong, anh lại cắn lưỡi cô, cô đau đớn rút lưỡi về, mím chặt môi, đặt tay lên ngực anh nói: “Đau…”
Cuối cùng anh cũng ngừng cắn cô, anh vuốt ve một lúc, sau đó ngón cái tách cánh môi cô ra, luồn lưỡi vào trong, mút mạnh.
Kỹ năng hôn vừa ngây ngô vừa lỗ mãng.
Lê Nghiên bị anh hôn một lúc lâu mới nhận ra có lẽ Triệu Phi Minh chưa có bạn gái.
Đêm đó…Có thể là lần đầu tiên của anh.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.