Chương 39:
Tô Mã Lệ
24/09/2024
Lê Nghiên cảm thấy bất lực.
Cô tưởng bản thân ly hôn sẽ thoát khỏi sự “trả thù” của Triệu Phi Minh, nhưng ai ngờ thằng nhãi khốn nạn này vẫn quấn lấy cô không buông, thậm chí còn phóng thích tính chiếm hữu của mình mọi lúc mọi nơi.
Anh đánh Hoàng Cương, yêu cầu một lời hứa hẹn từ Lê Nghiên, hành vi vừa bốc đồng vừa trẻ con, nhưng lại giống hệt một chàng trai trẻ đang yêu.
Lê Nghiên cứ tưởng anh làm điều này với cô là để trả thù cô.
Nhưng hiện tại xem ra cô không thể hiểu nổi anh.
“Đau quá…” Khi Lê Nghiên định thần lại, cô thấy Triệu Phi Minh để lại dấu vết trên cổ mình, anh mút hai chỗ, sau đó dọc theo cổ cô cắn nhẹ đầu vú cô, đầu lưỡi quấn lấy núm vú ở giữa, mút mạnh một cái, da đầu của Lê Nghiên tê rần, cô nức nở, hai tay vô thức nắm lấy tóc anh, sống lưng run rẩy kịch liệt.
Triệu Phi Minh dùng tay phải bóp ngực bên phải của cô, ngón tay cái ấn núm vú, anh cúi đầu cắn ngực bên trái, dùng răng cắn mút núm vú yếu ớt, âm thanh cắn nuốt khiến Lê Nghiên nức nở.
Anh ngẩng đầu mút cắn môi cô, một tay dọc theo eo cô đi xuống dưới bóp mông cô, tay còn lại âu yếm bầu ngực của cô, một trên một dưới di chuyển khắp nơi, ngón tay chạm vào hai núm vú, mỗi khi chạm vào đều khiến cô run lên.
Anh dùng đầu gối tách hai chân cô ra, sau đó bế cô lên, chân cô vòng quanh eo anh, lưng tựa vào cửa kính. Một tay anh cầm dương vật chọc vào miệng huyệt ướt át, đường đi bên trong ngập nước nên anh tiến vào rất thuận lợi, vừa cắm vào đã đụ cô một cách cuồng nhiệt.
Lê Nghiên bị đụ choáng váng, đôi tay vô thức vòng qua cổ anh.
Dù sao Triệu Phi Minh vẫn còn trẻ, toàn thân có năng lượng vô hạn, anh có thể đụ Lê Nghiên hơn mười phút trong một tư thế. Lê Nghiên bị anh đè lên cửa kính nện vài phút, tiếng rên rỉ của cô thay đổi âm điệu, cô ngửa cổ thở dốc, ngón tay véo gáy anh, móng tay cào lưng anh, để lại vài vết máu.
Triệu Phi Minh thở hổn hển cắn cổ cô, cơ thể hạ xuống, xương hông đập mạnh vào giữa hai chân, trong phòng tắm vang lên những tiếng bạch bạch bạch rõ ràng, Lê Nghiên bị đụ đến mức khóc thành tiếng, nước mắt sinh lý trào ra. Cô khóc lóc gọi tên anh, hàm hồ kêu từ bỏ, rồi lại khóc lóc cầu xin.
Khoái cảm mãnh liệt khiến cô như phát điên.
Khi cô cao trào, anh vẫn không dừng lại, anh ôm eo cô, đụ cô ngày càng mãnh liệt, dương vật đâm vào nơi sâu nhất, tốc độ nhanh và mạnh, những cú thúc liên tục kéo dài cả phút, trực tiếp khiến Lê Nghiên hét lên.
Tiếng nước chảy tí tách, cô run rẩy ôm cổ Triệu Phi Minh khóc lớn.
Triệu Phi Minh ngẩng đầu nhìn, sau khi xác nhận cô vẫn chưa hôn mê, anh lật người cô lại, đè cô lên cửa kính, bụng của Lê Nghiên vẫn đang run, anh tiếp tục bóp mông cô giã mạnh.
Lê Nghiên run rẩy, hai tay đặt lên cửa kính, miệng lúc đóng lúc mở, cổ họng bật ra tiếng nức nở: “A…”
Triệu Phi Minh bị kẹp chặt, anh ngửa mặt thở hổn hển, yết hầu lên xuống. Anh cúi xuống cắn bả vai cô, xương hông dùng sức đẩy mạnh về phía trước.
Ngón chân của Lê Nghiên co rút, cô không chịu nổi, run rẩy dựa vào cửa kính. Cô muốn quay đầu nhìn vết thương trên vai nhưng bị Triệu Phi Minh bóp cổ, cắn môi.
Cô tưởng bản thân ly hôn sẽ thoát khỏi sự “trả thù” của Triệu Phi Minh, nhưng ai ngờ thằng nhãi khốn nạn này vẫn quấn lấy cô không buông, thậm chí còn phóng thích tính chiếm hữu của mình mọi lúc mọi nơi.
Anh đánh Hoàng Cương, yêu cầu một lời hứa hẹn từ Lê Nghiên, hành vi vừa bốc đồng vừa trẻ con, nhưng lại giống hệt một chàng trai trẻ đang yêu.
Lê Nghiên cứ tưởng anh làm điều này với cô là để trả thù cô.
Nhưng hiện tại xem ra cô không thể hiểu nổi anh.
“Đau quá…” Khi Lê Nghiên định thần lại, cô thấy Triệu Phi Minh để lại dấu vết trên cổ mình, anh mút hai chỗ, sau đó dọc theo cổ cô cắn nhẹ đầu vú cô, đầu lưỡi quấn lấy núm vú ở giữa, mút mạnh một cái, da đầu của Lê Nghiên tê rần, cô nức nở, hai tay vô thức nắm lấy tóc anh, sống lưng run rẩy kịch liệt.
Triệu Phi Minh dùng tay phải bóp ngực bên phải của cô, ngón tay cái ấn núm vú, anh cúi đầu cắn ngực bên trái, dùng răng cắn mút núm vú yếu ớt, âm thanh cắn nuốt khiến Lê Nghiên nức nở.
Anh ngẩng đầu mút cắn môi cô, một tay dọc theo eo cô đi xuống dưới bóp mông cô, tay còn lại âu yếm bầu ngực của cô, một trên một dưới di chuyển khắp nơi, ngón tay chạm vào hai núm vú, mỗi khi chạm vào đều khiến cô run lên.
Anh dùng đầu gối tách hai chân cô ra, sau đó bế cô lên, chân cô vòng quanh eo anh, lưng tựa vào cửa kính. Một tay anh cầm dương vật chọc vào miệng huyệt ướt át, đường đi bên trong ngập nước nên anh tiến vào rất thuận lợi, vừa cắm vào đã đụ cô một cách cuồng nhiệt.
Lê Nghiên bị đụ choáng váng, đôi tay vô thức vòng qua cổ anh.
Dù sao Triệu Phi Minh vẫn còn trẻ, toàn thân có năng lượng vô hạn, anh có thể đụ Lê Nghiên hơn mười phút trong một tư thế. Lê Nghiên bị anh đè lên cửa kính nện vài phút, tiếng rên rỉ của cô thay đổi âm điệu, cô ngửa cổ thở dốc, ngón tay véo gáy anh, móng tay cào lưng anh, để lại vài vết máu.
Triệu Phi Minh thở hổn hển cắn cổ cô, cơ thể hạ xuống, xương hông đập mạnh vào giữa hai chân, trong phòng tắm vang lên những tiếng bạch bạch bạch rõ ràng, Lê Nghiên bị đụ đến mức khóc thành tiếng, nước mắt sinh lý trào ra. Cô khóc lóc gọi tên anh, hàm hồ kêu từ bỏ, rồi lại khóc lóc cầu xin.
Khoái cảm mãnh liệt khiến cô như phát điên.
Khi cô cao trào, anh vẫn không dừng lại, anh ôm eo cô, đụ cô ngày càng mãnh liệt, dương vật đâm vào nơi sâu nhất, tốc độ nhanh và mạnh, những cú thúc liên tục kéo dài cả phút, trực tiếp khiến Lê Nghiên hét lên.
Tiếng nước chảy tí tách, cô run rẩy ôm cổ Triệu Phi Minh khóc lớn.
Triệu Phi Minh ngẩng đầu nhìn, sau khi xác nhận cô vẫn chưa hôn mê, anh lật người cô lại, đè cô lên cửa kính, bụng của Lê Nghiên vẫn đang run, anh tiếp tục bóp mông cô giã mạnh.
Lê Nghiên run rẩy, hai tay đặt lên cửa kính, miệng lúc đóng lúc mở, cổ họng bật ra tiếng nức nở: “A…”
Triệu Phi Minh bị kẹp chặt, anh ngửa mặt thở hổn hển, yết hầu lên xuống. Anh cúi xuống cắn bả vai cô, xương hông dùng sức đẩy mạnh về phía trước.
Ngón chân của Lê Nghiên co rút, cô không chịu nổi, run rẩy dựa vào cửa kính. Cô muốn quay đầu nhìn vết thương trên vai nhưng bị Triệu Phi Minh bóp cổ, cắn môi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.