Chương 4:
Tô Mã Lệ
27/08/2024
Khi cô đứng dậy, cô nghiêng đầu, liếc anh một cái với ánh mắt chán ghét: “Cho dù tôi quyến rũ cũng không dến lượt một đứa trẻ con chưa đủ lông đủ cánh như cậu đâu.”
Không biết có phải bị kích thích hay không, ánh mắt của Triệu Phi Minh như phun lửa, khóe mắt anh và cằm vẫn còn dính máu, khiến ánh mắt của anh trở nên đáng sợ hơn, anh đột nhiên đứng dậy, chiều cao gần 1m90 khiến cảm giác ngột ngạt tăng cao.
Lê Nghiên xoay người muốn đi lên lầu lại bị anh nắm lấy cổ tay ném xuống ghế sô pha.
“Cậu muốn làm gì?” Lê Nghiên đau, bộ ngực đung đưa dưới bộ đồ ngủ tơ tằm, cô rút tay về, che ngực lại, hai chân tạo khoảng cách bị Triệu Phi Minh đè xuống, thấy cô muốn trốn, cậu túm tóc cô ném cô xuống ghế sô pha.
“Không phải cô nói tôi chưa đủ lông đủ cánh sao?” Anh nhìn khuôn mặt cô, rõ ràng chán ghét, ánh mắt lộ ra sự oán hận nhưng cơ thể cứ đè cô xuống, “Tôi cho cô biết tôi có dài hay không.”
“Cậu bị điên à?” Lê Nghiên không biết tại sao anh phát điên, cô giãy giụa mấy lần, đột nhiên Triệu Phi Minh tiến lại gần, thì thầm vào tai cô; “Nếu cha tôi nhìn thấy cảnh này, cô đoán xem ông ta sẽ tin cô hay tin tôi?”
Anh thực sự muốn đuổi Lê Nghiên ra khỏi cái nhà này bằng cách này.
Lê Nghiên cố gắng hét lên nhưng Triệu Phi Minh đã bịt miệng cô, anh cởi quần lót, một tay cọ xát bầu ngực của cô, bầu ngực mềm mại bị cọ vài cái, núm vú lập tức đứng thẳng.
Anh cởi chiếc váy ngủ tơ tằm của cô, bộ ngực trắng nõn lập tức nhảy thẳng vào tầm nhìn của anh.
Làn da của Lê Nghiên rất trắng, cô có dáng người gợi cảm, bầu ngực to tròn, núm vú hồng hào, bởi vì bị vật thể lạ kích thích nên chúng đứng thẳng, giống như một bông mai hồng nở rộ trên bầu ngực.
Triệu Phi Minh tuy ghét cô nhưng cũng vì cơ thể trước mặt mà nảy sinh dục vọng. Dương vật vừa rồi vẫn còn mềm nhũn lập tức cứng lại, to ra. Anh cầm quy đầu, ác ý đâm vào ngực cô, anh muốn nhét vào miệng cô, làm nhục cô, chỉ sợ cô đột nhiên nổi điên cắt đứt mình.
Hiện tại Triệu Cao Hồng đang ở trên lầu, nếu lát nữa Lê Nghiên không quay lại, chắc chắn sẽ xuống lầu tìm.
Đến lúc đó, ông ta chứng kiến người phụ nữ của mình bị chính con trai mình đè dưới người, với tình tình vô liểm sỉ của Triệu Cao Hồng, ông ta sẽ giữ người phụ nữ trước mặt này lại sao?
Triệu Phi Minh cười lạnh, anh cầm dương vật cọ vào giữa hai chân cô, Lê Nghiên vừa làm cách đây không lâu, cơ thể vẫn chưa rửa sạch, dâm thủy và tinh dịch ở miệng huyệt vẫn chưa chảy hết ra ngoài, Triệu Phi Minh cầm quy đầu đẩy về phía trước, cô liền vặn vẹo giãy giụa.
“Hức…” Lê Nghiên bị bịt miệng, hai chân dang rộng sang hai bên, cơ giơ tay đánh vào vai anh, nhưng lực quá yếu, hoàn toàn không thể ngăn cản anh.
Cô lùi lại nhưng hông của anh lại đẩy về phía trước.
Dương vật thô dài đâm thẳng vào chỗ sâu nhất, cô rên rỉ nức nở, da đầu lập tức tê dại.
Cái đó của Triệu Phi Minh rõ ràng dày và dài hơn nhiều so với cha anh, Triệu Cao Hồng, lần này nó gần như đâm xuyên qua linh hồn của cô.
Xương sống của cô run lên, cô vùng vẫy mấy lần, chỉ thấy Triệu Phi Minh thọc bốn năm lần, đột nhiên sắc mặt thay đổi, rút ra ngoài.
Cô cúi đầu nhìn xuống, thấy anh đã xuất tinh, tinh dịch màu trắng ngà đang chảy ra ngoài.
Cô lại liếc nhìn Triệu Phi Minh, vốn dĩ vẫn đang tức giận muốn tát anh một cái, nhưng lúc này cô đột nhiên cười thành tiếng, trong mắt tràn ngập khinh thường.
“À, giống hệt cha cậu.”
“Đồ vô dụng.”
Không biết có phải bị kích thích hay không, ánh mắt của Triệu Phi Minh như phun lửa, khóe mắt anh và cằm vẫn còn dính máu, khiến ánh mắt của anh trở nên đáng sợ hơn, anh đột nhiên đứng dậy, chiều cao gần 1m90 khiến cảm giác ngột ngạt tăng cao.
Lê Nghiên xoay người muốn đi lên lầu lại bị anh nắm lấy cổ tay ném xuống ghế sô pha.
“Cậu muốn làm gì?” Lê Nghiên đau, bộ ngực đung đưa dưới bộ đồ ngủ tơ tằm, cô rút tay về, che ngực lại, hai chân tạo khoảng cách bị Triệu Phi Minh đè xuống, thấy cô muốn trốn, cậu túm tóc cô ném cô xuống ghế sô pha.
“Không phải cô nói tôi chưa đủ lông đủ cánh sao?” Anh nhìn khuôn mặt cô, rõ ràng chán ghét, ánh mắt lộ ra sự oán hận nhưng cơ thể cứ đè cô xuống, “Tôi cho cô biết tôi có dài hay không.”
“Cậu bị điên à?” Lê Nghiên không biết tại sao anh phát điên, cô giãy giụa mấy lần, đột nhiên Triệu Phi Minh tiến lại gần, thì thầm vào tai cô; “Nếu cha tôi nhìn thấy cảnh này, cô đoán xem ông ta sẽ tin cô hay tin tôi?”
Anh thực sự muốn đuổi Lê Nghiên ra khỏi cái nhà này bằng cách này.
Lê Nghiên cố gắng hét lên nhưng Triệu Phi Minh đã bịt miệng cô, anh cởi quần lót, một tay cọ xát bầu ngực của cô, bầu ngực mềm mại bị cọ vài cái, núm vú lập tức đứng thẳng.
Anh cởi chiếc váy ngủ tơ tằm của cô, bộ ngực trắng nõn lập tức nhảy thẳng vào tầm nhìn của anh.
Làn da của Lê Nghiên rất trắng, cô có dáng người gợi cảm, bầu ngực to tròn, núm vú hồng hào, bởi vì bị vật thể lạ kích thích nên chúng đứng thẳng, giống như một bông mai hồng nở rộ trên bầu ngực.
Triệu Phi Minh tuy ghét cô nhưng cũng vì cơ thể trước mặt mà nảy sinh dục vọng. Dương vật vừa rồi vẫn còn mềm nhũn lập tức cứng lại, to ra. Anh cầm quy đầu, ác ý đâm vào ngực cô, anh muốn nhét vào miệng cô, làm nhục cô, chỉ sợ cô đột nhiên nổi điên cắt đứt mình.
Hiện tại Triệu Cao Hồng đang ở trên lầu, nếu lát nữa Lê Nghiên không quay lại, chắc chắn sẽ xuống lầu tìm.
Đến lúc đó, ông ta chứng kiến người phụ nữ của mình bị chính con trai mình đè dưới người, với tình tình vô liểm sỉ của Triệu Cao Hồng, ông ta sẽ giữ người phụ nữ trước mặt này lại sao?
Triệu Phi Minh cười lạnh, anh cầm dương vật cọ vào giữa hai chân cô, Lê Nghiên vừa làm cách đây không lâu, cơ thể vẫn chưa rửa sạch, dâm thủy và tinh dịch ở miệng huyệt vẫn chưa chảy hết ra ngoài, Triệu Phi Minh cầm quy đầu đẩy về phía trước, cô liền vặn vẹo giãy giụa.
“Hức…” Lê Nghiên bị bịt miệng, hai chân dang rộng sang hai bên, cơ giơ tay đánh vào vai anh, nhưng lực quá yếu, hoàn toàn không thể ngăn cản anh.
Cô lùi lại nhưng hông của anh lại đẩy về phía trước.
Dương vật thô dài đâm thẳng vào chỗ sâu nhất, cô rên rỉ nức nở, da đầu lập tức tê dại.
Cái đó của Triệu Phi Minh rõ ràng dày và dài hơn nhiều so với cha anh, Triệu Cao Hồng, lần này nó gần như đâm xuyên qua linh hồn của cô.
Xương sống của cô run lên, cô vùng vẫy mấy lần, chỉ thấy Triệu Phi Minh thọc bốn năm lần, đột nhiên sắc mặt thay đổi, rút ra ngoài.
Cô cúi đầu nhìn xuống, thấy anh đã xuất tinh, tinh dịch màu trắng ngà đang chảy ra ngoài.
Cô lại liếc nhìn Triệu Phi Minh, vốn dĩ vẫn đang tức giận muốn tát anh một cái, nhưng lúc này cô đột nhiên cười thành tiếng, trong mắt tràn ngập khinh thường.
“À, giống hệt cha cậu.”
“Đồ vô dụng.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.