Chương 5:
Tô Mã Lệ
27/08/2024
Lê Nghiên thật sự không ngờ hai cha con nhà này giống nhau, thêm màn dạo đầu trước đó thì Triệu Cao Hồng còn kéo dài được 3 phút, trong khi đó Triệu Phi Minh thậm chí còn chưa được 1 phút, tệ hơn cả cha anh.
Cô coi như mình bị chó cắn, vén dây áo ngủ lên trên vai.
Nhưng Triệu Phi Minh lại bóp cổ cô, đè lên người cô, Lê Nghiên bị ép phải ngẩng mặt, thấy anh nhìn mình một cách hung dữ, tay nhanh chóng di chuyển vuốt ve, dương vật dần đứng thẳng, anh ưỡn hông, đâm vào trong cơ thể cô một lần nữa.
Có lẽ câu nói kia của Lê Nghiên đã xúc phạm lòng tự trọng đáng thương của anh cho nên động tác của anh vừa ngang ngược vừa mạnh mẽ, một tay bóp cổ cô, giọng nói truyền vào trong tai cô như giọng của ác quỷ: “Mẹ nó, đêm nay tôi không làm chết cô thì tôi không mang họ Triệu!”
Lê Nghiên bị đâm đến mức khẽ kêu một tiếng, kích thước của dương vật thật sự khiến người ta ngạc nhiên, lực đâm vào dữ dội hơn, quy đầu khổng lồ đâm thẳng đến cổ tử cung khiến linh hồn cô kích động, cô còn chưa kịp phản bác đã bị đối phương tấn công liên tục, nức nở run rẩy.
Sợ bị Triệu Cao Hồng ở trên lầu nghe thấy âm thanh, cô cắn môi ngăn tiếng rên rỉ của mình, một tay đẩy Triệu Cao Hồng đang bóp cổ mình, tay khác đặt lên ngực anh, mặc dù Triệu Phi Minh mới 20 tuổi nhưng anh khỏe hơn cô rất nhiều, cô giãy giụa một lúc lâu vẫn không thể thoát khỏi anh, bị anh chơi một lúc, ngay cả giọng điệu cũng thay đổi.
Khoái cảm tê dại dâng lên chạy dọc khắp người đến da đầu, cô thoải mái đến mức gần như khóc thành tiếng, hốc mắt nóng rực, khoái cảm không thể kiềm chế dâng trào khắp cơ thể, cô cắn răng nức nở: “Triệu Phi Minh…Buông ra…Tôi…”
Nếu lúc này Triệu Cao Hồng đi xuống nhìn thấy cảnh tượng này chắc chắn sẽ giết chết cô.
Cho dù biết Triệu Phi Minh làm như vậy thuần túy là gì ghê tởm ông ta nhưng ông ta sẽ không bỏ qua cho cô.
“Không được…” Cô lắc đầu đẩy anh ra nhưng cơ thể bủn rủn không còn sức, bởi vì bị bóp cổ nên âm thanh phát ra như bị bóp nghẹt trong cổ họng, điều này khiến nó càng quyến rũ hơn.
“Đĩ dâm.” Tiếng kêu của cô khiến Triệu Phi Minh nổi giận hơn, anh đâm mạnh vào trong, bóp cổ cô mạnh hơn, “Kêu lớn tiếng lên, gọi cha tôi xuống đây nhìn dáng vẻ lẳng lơ của cô.”
Anh cúi đầu nhìn hai bầu ngực nặng trĩu, tay còn lại di chuyển bóp nhẹ, Lê Nghiên nhạy cảm ưỡn ngực run nhẹ, cổ họng bật ra hai tiếng rên, sau đó bụng cô run lên dữ dội, cô khóc lóc nắm lấy cổ tay của anh, móng tay đâm vào da thịt anh, ngửa cổ, âm đạo co rút, suýt nữa kẹp gãy Triệu Phi Minh.
Anh nhỏ giọng chửi rủa, sau đó lùi lại một khoảng rồi đột nhiên đâm mạnh vào hang động đẫm nước, nước trong âm hộ trào ra ngoài, anh cúi đầu nhìn xuống, ấn hai chân cô sang hai bên, đưa đẩy mạnh mẽ hơn.
Cơ thể vẫn đang đạt cực khoái không chịu nổi lực mạnh như vậy, Lê Nghiên không nhịn được mà muốn bật khóc thành tiếng, hốc mắt cô nóng rực, nước mắt tuôn rơi, linh hồn của cô như muốn bay ra ngoài, da đầu luôn trong tình trạng tê liệu, cả người run rẩy như bị điện giật. Triệu Phi Minh đâm một cái thật sâu, cô ngửa cổ nức nở rên rỉ, dâm thủy chảy một nhiều hơn, làm ướt ghế sô pha.
Lâu lắm rồi cô mới làm tình trong khoảng thời gian dài như vậy, thậm chí còn đạt cao trào, quên mất phải giãy giụa, trong lúc nhất thời cô gần như quên mấy người đang chơi mình là con trai của chồng mình.
Con riêng trên danh nghĩa của mình.
Một chàng trai chỉ mới 20 tuổi.
“Không được, không…” Cô lấy lại lý trí giãy giụa lần nữa, nhưng hai cánh tay bị Triệu Phi Minh nắm lấy đè lên đỉnh đầu, khoảng cách được rút ngắn lại, người anh gần như đè trên người cô, mùi mồ hôi trộn lẫn với mùi máu phả tới.
Bầu ngực bị người ta bóp mạnh, cô đau đớn khẽ kêu, nhưng đúng lúc này cô nghe thấy giọng nói của Triệu Cao Hồng truyền đến từ trên lầu: “Vợ ơi rót cho anh một cốc nước.”
Cô coi như mình bị chó cắn, vén dây áo ngủ lên trên vai.
Nhưng Triệu Phi Minh lại bóp cổ cô, đè lên người cô, Lê Nghiên bị ép phải ngẩng mặt, thấy anh nhìn mình một cách hung dữ, tay nhanh chóng di chuyển vuốt ve, dương vật dần đứng thẳng, anh ưỡn hông, đâm vào trong cơ thể cô một lần nữa.
Có lẽ câu nói kia của Lê Nghiên đã xúc phạm lòng tự trọng đáng thương của anh cho nên động tác của anh vừa ngang ngược vừa mạnh mẽ, một tay bóp cổ cô, giọng nói truyền vào trong tai cô như giọng của ác quỷ: “Mẹ nó, đêm nay tôi không làm chết cô thì tôi không mang họ Triệu!”
Lê Nghiên bị đâm đến mức khẽ kêu một tiếng, kích thước của dương vật thật sự khiến người ta ngạc nhiên, lực đâm vào dữ dội hơn, quy đầu khổng lồ đâm thẳng đến cổ tử cung khiến linh hồn cô kích động, cô còn chưa kịp phản bác đã bị đối phương tấn công liên tục, nức nở run rẩy.
Sợ bị Triệu Cao Hồng ở trên lầu nghe thấy âm thanh, cô cắn môi ngăn tiếng rên rỉ của mình, một tay đẩy Triệu Cao Hồng đang bóp cổ mình, tay khác đặt lên ngực anh, mặc dù Triệu Phi Minh mới 20 tuổi nhưng anh khỏe hơn cô rất nhiều, cô giãy giụa một lúc lâu vẫn không thể thoát khỏi anh, bị anh chơi một lúc, ngay cả giọng điệu cũng thay đổi.
Khoái cảm tê dại dâng lên chạy dọc khắp người đến da đầu, cô thoải mái đến mức gần như khóc thành tiếng, hốc mắt nóng rực, khoái cảm không thể kiềm chế dâng trào khắp cơ thể, cô cắn răng nức nở: “Triệu Phi Minh…Buông ra…Tôi…”
Nếu lúc này Triệu Cao Hồng đi xuống nhìn thấy cảnh tượng này chắc chắn sẽ giết chết cô.
Cho dù biết Triệu Phi Minh làm như vậy thuần túy là gì ghê tởm ông ta nhưng ông ta sẽ không bỏ qua cho cô.
“Không được…” Cô lắc đầu đẩy anh ra nhưng cơ thể bủn rủn không còn sức, bởi vì bị bóp cổ nên âm thanh phát ra như bị bóp nghẹt trong cổ họng, điều này khiến nó càng quyến rũ hơn.
“Đĩ dâm.” Tiếng kêu của cô khiến Triệu Phi Minh nổi giận hơn, anh đâm mạnh vào trong, bóp cổ cô mạnh hơn, “Kêu lớn tiếng lên, gọi cha tôi xuống đây nhìn dáng vẻ lẳng lơ của cô.”
Anh cúi đầu nhìn hai bầu ngực nặng trĩu, tay còn lại di chuyển bóp nhẹ, Lê Nghiên nhạy cảm ưỡn ngực run nhẹ, cổ họng bật ra hai tiếng rên, sau đó bụng cô run lên dữ dội, cô khóc lóc nắm lấy cổ tay của anh, móng tay đâm vào da thịt anh, ngửa cổ, âm đạo co rút, suýt nữa kẹp gãy Triệu Phi Minh.
Anh nhỏ giọng chửi rủa, sau đó lùi lại một khoảng rồi đột nhiên đâm mạnh vào hang động đẫm nước, nước trong âm hộ trào ra ngoài, anh cúi đầu nhìn xuống, ấn hai chân cô sang hai bên, đưa đẩy mạnh mẽ hơn.
Cơ thể vẫn đang đạt cực khoái không chịu nổi lực mạnh như vậy, Lê Nghiên không nhịn được mà muốn bật khóc thành tiếng, hốc mắt cô nóng rực, nước mắt tuôn rơi, linh hồn của cô như muốn bay ra ngoài, da đầu luôn trong tình trạng tê liệu, cả người run rẩy như bị điện giật. Triệu Phi Minh đâm một cái thật sâu, cô ngửa cổ nức nở rên rỉ, dâm thủy chảy một nhiều hơn, làm ướt ghế sô pha.
Lâu lắm rồi cô mới làm tình trong khoảng thời gian dài như vậy, thậm chí còn đạt cao trào, quên mất phải giãy giụa, trong lúc nhất thời cô gần như quên mấy người đang chơi mình là con trai của chồng mình.
Con riêng trên danh nghĩa của mình.
Một chàng trai chỉ mới 20 tuổi.
“Không được, không…” Cô lấy lại lý trí giãy giụa lần nữa, nhưng hai cánh tay bị Triệu Phi Minh nắm lấy đè lên đỉnh đầu, khoảng cách được rút ngắn lại, người anh gần như đè trên người cô, mùi mồ hôi trộn lẫn với mùi máu phả tới.
Bầu ngực bị người ta bóp mạnh, cô đau đớn khẽ kêu, nhưng đúng lúc này cô nghe thấy giọng nói của Triệu Cao Hồng truyền đến từ trên lầu: “Vợ ơi rót cho anh một cốc nước.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.