Chương 47: Mạc Đình Ca đến Tiêu gia.
Thập Nguyệt Sơ
13/10/2015
Chương 47:
Giải quyết xong chuyện Tiêu Long, Tiêu Yên bắt đầu đem toàn bộ tâm tư đặt vào chuyện phá hư hôn sự của Tiêu Uyển.
Chỉ là việc này cũng không dễ làm, hình như Tiêu lão gia quyết tâm giam nàng nửa năm, một năm.
Cho dù lời đồn bên ngoài truyền thành dạng gì đi chăng nữa, hắn cũng không có ý định thả Tiêu Yên ra.
Nhưng điều khiến nàng hoàn toàn không nghĩ tới chính là vào thời điểm nàng khó khăn nhất, gấp rút nhất, không đợi nàng ra tay thì Mạc Đình Ca lại tự mình đưa đến cửa, hơn nữa còn là do cha con Chu Minh Tường đưa đến Tiêu gia.
Chu Minh Tường thì muốn khoe khoang, dù sao làm bằng hữu với một người như Mạc Đình Ca là một chuyện rất vinh hạnh, rất có mặt mũi và rất đáng để khoe khoang.
Đi cùng Mạc Đình Ca thì cấp bậc của hắn cũng cao hơn, sẽ có ấn tượng tốt trong mắt nhạc phụ đại nhân.
Đáng tiếc Chu Minh Tường đã tính sai nước cờ, hắn và Mạc Đình Ca đứng chung một chỗ thì cũng giống với vận mệnh của Tiêu Yên mà thôi, cũng chỉ là pháo hôi, hỗ trợ cho hình tượng chói lọi của Mạc Đình Ca, và tự chèn ép chính bản thân hắn.
Nếu nói Mạc Đình Ca là nhân trung long phượng, thì Chu Minh Tường chính là chó hoang có thể tùy ý bắt gặp ở bên đường.
[ dìm ku Tường quá, cơ mà kệ]
Mạc Đình Ca tay cầm quạt ngọc, đứng ở phòng khách Tiêu gia, mọi người trong phòng trở thành phụ gia cho hắn.
Mạc Đình Ca hướng Tiêu lão gia chắp tay thi lễ, ôn nhu nói:
“Vãn bối rất ngưỡng mộ Ngũ Vân sơn nhân, nghe nói Tiêu bá phụ có cất bức “Sơn Thủy đồ” tiền triều, trong nôi tâm kích động không thôi, liền nhờ Chu huynh mang vãn bối đến đây, vì muốn được tận mắt chứng kiến bức họa này, hy vọng Tiêu bá phụ thành toàn.”
Tiêu lão gia không kìm được vui mừng, sắc mặt đỏ ửng, miệng cười đến tận mang tai.
“Đâu có, đâu có, công tử đến chơi là vinh hạnh lớn của Tiêu phủ, Sơn Thủy đồ mặc dù hiếm có, nhưng chỉ cần công tử thích, lão phu mười phần nguyện ý dâng tặng bằng cả hai tay.”
Dù sao Tiêu lão gia cũng hoành hành nhiều năm trên thương trường, mặc dù ….thủ đoạn buôn bán không đến nỗi tệ, nhưng nội tâm cũng chả phải người tốt.
Từ lúc hắn trông thấy Mạc Đình Ca trong lòng liền tính kế, nếu như có thể nhấc lên quan hệ với Mạc Đình Ca thì cho dù trời sập cũng không sợ.
Giải quyết xong chuyện Tiêu Long, Tiêu Yên bắt đầu đem toàn bộ tâm tư đặt vào chuyện phá hư hôn sự của Tiêu Uyển.
Chỉ là việc này cũng không dễ làm, hình như Tiêu lão gia quyết tâm giam nàng nửa năm, một năm.
Cho dù lời đồn bên ngoài truyền thành dạng gì đi chăng nữa, hắn cũng không có ý định thả Tiêu Yên ra.
Nhưng điều khiến nàng hoàn toàn không nghĩ tới chính là vào thời điểm nàng khó khăn nhất, gấp rút nhất, không đợi nàng ra tay thì Mạc Đình Ca lại tự mình đưa đến cửa, hơn nữa còn là do cha con Chu Minh Tường đưa đến Tiêu gia.
Chu Minh Tường thì muốn khoe khoang, dù sao làm bằng hữu với một người như Mạc Đình Ca là một chuyện rất vinh hạnh, rất có mặt mũi và rất đáng để khoe khoang.
Đi cùng Mạc Đình Ca thì cấp bậc của hắn cũng cao hơn, sẽ có ấn tượng tốt trong mắt nhạc phụ đại nhân.
Đáng tiếc Chu Minh Tường đã tính sai nước cờ, hắn và Mạc Đình Ca đứng chung một chỗ thì cũng giống với vận mệnh của Tiêu Yên mà thôi, cũng chỉ là pháo hôi, hỗ trợ cho hình tượng chói lọi của Mạc Đình Ca, và tự chèn ép chính bản thân hắn.
Nếu nói Mạc Đình Ca là nhân trung long phượng, thì Chu Minh Tường chính là chó hoang có thể tùy ý bắt gặp ở bên đường.
[ dìm ku Tường quá, cơ mà kệ]
Mạc Đình Ca tay cầm quạt ngọc, đứng ở phòng khách Tiêu gia, mọi người trong phòng trở thành phụ gia cho hắn.
Mạc Đình Ca hướng Tiêu lão gia chắp tay thi lễ, ôn nhu nói:
“Vãn bối rất ngưỡng mộ Ngũ Vân sơn nhân, nghe nói Tiêu bá phụ có cất bức “Sơn Thủy đồ” tiền triều, trong nôi tâm kích động không thôi, liền nhờ Chu huynh mang vãn bối đến đây, vì muốn được tận mắt chứng kiến bức họa này, hy vọng Tiêu bá phụ thành toàn.”
Tiêu lão gia không kìm được vui mừng, sắc mặt đỏ ửng, miệng cười đến tận mang tai.
“Đâu có, đâu có, công tử đến chơi là vinh hạnh lớn của Tiêu phủ, Sơn Thủy đồ mặc dù hiếm có, nhưng chỉ cần công tử thích, lão phu mười phần nguyện ý dâng tặng bằng cả hai tay.”
Dù sao Tiêu lão gia cũng hoành hành nhiều năm trên thương trường, mặc dù ….thủ đoạn buôn bán không đến nỗi tệ, nhưng nội tâm cũng chả phải người tốt.
Từ lúc hắn trông thấy Mạc Đình Ca trong lòng liền tính kế, nếu như có thể nhấc lên quan hệ với Mạc Đình Ca thì cho dù trời sập cũng không sợ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.