Chương 48: Vì Mạc Đình Ca mà sinh.
Thập Nguyệt Sơ
15/10/2015
Edit: Hắc Nguyệt.
Hắn vội vàng nháy mắt với quản gia, ý bảo quản gia đi hậu viện thông báo với mấy nữ nhi ăn mặc tỉ mỉ để ra gặp khách.
Tiêu gia nhiều nữ nhi, lão Nhị chết non từ sớm, lão Tam lão Tứ xinh đẹp, lão Ngũ tuổi còn nhỏ nên không cần đi ra.
Tiêu lão gia rất có lòng tin với con gái của mình, hắn cảm thấy nhất định Mạc Đình Ca sẽ vừa ý một trong hai đứa con gái. [ Nguyệt: lão ta thẳng thừng loại bé Yên của ta…]
Về phần Chu Minh Tường, lão ta thật muốn đuổi ngay ra cửa, ngươi một đứa nhà quê đến xem náo nhiệt cái gì?
Nhân tiên nói thêm, Tiêu lão gia thật ra còn có một tiểu nhi tử, hơn nữa cũng không được yêu thương, còn nhỏ đã bị Tiêu lão gia đưa đến Vệ Dương thư viên đọc sách, một năm cũng không được về một lần.
Người khác đều cho rằng Tiêu lão gia không thích con trai, nhưng thật ra đây là đường lui Tiêu lão gia lưu lại.
Hắn sợ để con trai ở nhà một thời gian sẽ bị Nhị phu nhân mà hắn sủng ái nhất hại chết.
Ngồi nhìn bức tranh, Tiêu lão gia nghĩ mọi biện pháp để giữ Mạc Đình Ca ở lại dùng cơm, Tiêu Dao công tử từ chối không được chỉ có thể đồng ý.
Đúng lúc này Tam tiểu thư Tiêu Nhụy, Tứ tiểu thư Tiêu Uyển lên sân khấu.
Tiêu Uyển vốn là tập trung tinh thần đi gặp Chu Minh Tường, nhưng khi nhìn thấy Mạc Đình Ca giây phút đó Tiêu Uyển như trúng định thân chú.
Khóe môi Mạc Đình Ca mỉm cười, dáng người cao ngất, đáng người đoan chính, khuôn mặt như họa, như là tiê nhân giáng trần mang theo thần lực xuất hiện trước mắt nàng.
Tiêu Uyển đột nhiên cảm giác được mình sinh ra hơn mười năm chính là vì chờ đợi thời khắc này, vì Mạc Đình Ca mà sinh.
Toàn bộ sự chú ý của Tiêu Uyển đều dành cho Mạc Đình Ca, hồn nhiên không thấy Chu Minh Tường ở bên cạnh không ngừng hướng nàng đưa mị nhãn.
Tiêu lão gia hắng giọng, nhắc nhở Tiêu Uyển chú ý dáng vẻ, sau đó ân cần hướng Mạc Đình Ca giới thiệu.
“Đây là nhị nữ Nhụy nhi, đây là tứ nữ Uyển nhi, Tiêu Dao công tử học vấn hơn người, không biết có thể chỉ điểm một hai …. ?”
Tiêu Uyển bên này ngăn cản trước mặt Tiêu Nhụy, bày ra tư thế tự cho là tao nhã nhất hướng Mạc Đình Ca yêu kiều thi lễ, thanh âm mị mị nói:
“Uyển nhi nghe danh công tử đã lâu, Uyển nhi hữu lễ, thuở nhỏ Uyển nhi cũng thập phần hâm mộ đối với Ngũ Vân sơn nhân tiền triều, cũng thường xuyên học vẽ, không biết có thể may mắn được công tử chỉ điểm cho tác phẩm của Uyển nhi không.”
Hắn vội vàng nháy mắt với quản gia, ý bảo quản gia đi hậu viện thông báo với mấy nữ nhi ăn mặc tỉ mỉ để ra gặp khách.
Tiêu gia nhiều nữ nhi, lão Nhị chết non từ sớm, lão Tam lão Tứ xinh đẹp, lão Ngũ tuổi còn nhỏ nên không cần đi ra.
Tiêu lão gia rất có lòng tin với con gái của mình, hắn cảm thấy nhất định Mạc Đình Ca sẽ vừa ý một trong hai đứa con gái. [ Nguyệt: lão ta thẳng thừng loại bé Yên của ta…]
Về phần Chu Minh Tường, lão ta thật muốn đuổi ngay ra cửa, ngươi một đứa nhà quê đến xem náo nhiệt cái gì?
Nhân tiên nói thêm, Tiêu lão gia thật ra còn có một tiểu nhi tử, hơn nữa cũng không được yêu thương, còn nhỏ đã bị Tiêu lão gia đưa đến Vệ Dương thư viên đọc sách, một năm cũng không được về một lần.
Người khác đều cho rằng Tiêu lão gia không thích con trai, nhưng thật ra đây là đường lui Tiêu lão gia lưu lại.
Hắn sợ để con trai ở nhà một thời gian sẽ bị Nhị phu nhân mà hắn sủng ái nhất hại chết.
Ngồi nhìn bức tranh, Tiêu lão gia nghĩ mọi biện pháp để giữ Mạc Đình Ca ở lại dùng cơm, Tiêu Dao công tử từ chối không được chỉ có thể đồng ý.
Đúng lúc này Tam tiểu thư Tiêu Nhụy, Tứ tiểu thư Tiêu Uyển lên sân khấu.
Tiêu Uyển vốn là tập trung tinh thần đi gặp Chu Minh Tường, nhưng khi nhìn thấy Mạc Đình Ca giây phút đó Tiêu Uyển như trúng định thân chú.
Khóe môi Mạc Đình Ca mỉm cười, dáng người cao ngất, đáng người đoan chính, khuôn mặt như họa, như là tiê nhân giáng trần mang theo thần lực xuất hiện trước mắt nàng.
Tiêu Uyển đột nhiên cảm giác được mình sinh ra hơn mười năm chính là vì chờ đợi thời khắc này, vì Mạc Đình Ca mà sinh.
Toàn bộ sự chú ý của Tiêu Uyển đều dành cho Mạc Đình Ca, hồn nhiên không thấy Chu Minh Tường ở bên cạnh không ngừng hướng nàng đưa mị nhãn.
Tiêu lão gia hắng giọng, nhắc nhở Tiêu Uyển chú ý dáng vẻ, sau đó ân cần hướng Mạc Đình Ca giới thiệu.
“Đây là nhị nữ Nhụy nhi, đây là tứ nữ Uyển nhi, Tiêu Dao công tử học vấn hơn người, không biết có thể chỉ điểm một hai …. ?”
Tiêu Uyển bên này ngăn cản trước mặt Tiêu Nhụy, bày ra tư thế tự cho là tao nhã nhất hướng Mạc Đình Ca yêu kiều thi lễ, thanh âm mị mị nói:
“Uyển nhi nghe danh công tử đã lâu, Uyển nhi hữu lễ, thuở nhỏ Uyển nhi cũng thập phần hâm mộ đối với Ngũ Vân sơn nhân tiền triều, cũng thường xuyên học vẽ, không biết có thể may mắn được công tử chỉ điểm cho tác phẩm của Uyển nhi không.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.