Cầm Tù Nam Thần

Chương 11: Bỏ Thuốc

Ly Lộc Lộc

13/10/2024

Nghe xong câu chuyện, trong lòng Tống Tâm Nghiên hiểu rõ. Cố Diệc Thần là một người cực kỳ hiếu thắng và được mọi người săn đón, một khi bị một bạn học nữ không quen bắt cóc một cách khó hiểu, không làm tổn thương Nhan Nặc đã là may mắn lắm rồi. Tống Tâm Nghiên thở dài nói: "Đàn ông mà, bình thường đều thích những cô gái dịu dàng nghe lời. Cậu làm được như vậy, hình tượng của cậu ở chỗ cậu ấy có thể mãi mãi không thể cứu vãn được."

"Vậy mình nên làm gì bây giờ?" Nhan Nặc vẻ mặt rầu rĩ hỏi.

"Vậy đoán chừng chỉ có thể mở lối tắt khác, dùng biện pháp thứ hai."

"Cách nào?"

"Đàn ông mà, tất cả đều là động vật suy nghĩ bằng nửa thân dưới. Cứ lên giường với cậu ấy, ngủ nhiều mấy lần, biết đâu Cố Diệc Thần lại mềm lòng với cậu."

Lời nói của Tống Tâm Nghiên khiến cho tai Nhan Nặc nóng lên. Cô cũng không nói cho Tống Tâm Nghiên họ thật ra đã ngủ qua một lần. Bất giác nhớ lại chuyện đêm qua, Nhan Nặc vội vàng lắc đầu đuổi suy nghĩ của mình đi, tiếp theo mở miệng nói: 

"Nhưng anh ấy cũng không để ý tới mình, ngủ... loại chuyện này, chắc anh ấy sẽ không đồng ý..."

"Bạn tốt của tôi ơi, có phải cậu não yêu đương quá mức rồi không? Cậu trói người ta còn dám làm, cậu cho cậu ấy uống chút thuốc kích dục không được sao! Không phải cậu nói cậu ấy nguyện ý ăn đồ cậu đưa à, cậu bỏ vào nước cho cậu ấy uống không phải được rồi sao!"

"Thế nhưng... nếu như anh ấy biết... sẽ càng chán ghét mình..."



"Cậu còn lo lắng cái này? Chẳng lẽ cậu ấy còn có thể chán ghét cậu hơn hiện tại sao? Dù sao hiện tại độ hảo cảm là số âm, chẳng phải âm 1 và âm 100 đều là số âm sao? Còn không bằng tự mình thoải mái một chút, biết đâu sau này sẽ không có cơ hội. Nặc Nặc xinh đẹp như vậy, chướng mắt cậu là tổn thất của cậu ta. Mà này Nặc Nặc, có nghe nói qua một câu gần đây đang thịnh hành hay không, đỏ thẫm cũng là đỏ, cậu có thể trở thành người phụ nữ Cố Diệc Thần ghét nhất cả đời, cũng coi như là để lại ấn ký khắc sâu trong lòng cậu ta đấy."

Tống Tâm Nghiên lại lôi kéo Nhan Nặc nói một hồi mới cúp điện thoại.

Nhan Nặc nhớ tới lúc trước mình đúng là có mua một ít thuốc kích dục, lại nghĩ đến vừa rồi đưa cơm, cũng thật sự quên chừa nước cho Cố Diệc Thần uống. Anh chắc là sẽ khát, nhưng trực tiếp bỏ thuốc vào chén cho anh uống có thể quá lộ liễu, vạn nhất bị phát hiện, Cố Diệc Thần không ăn đồ mình làm thì phải làm sao.

Nghĩ đi nghĩ lại, Nhan Nặc quyết định lấy một chai nước khoáng chưa mở niêm phong, lặng lẽ tiêm thuốc vào nắp. Nhan Nặc làm xong tất cả, lại khẽ cắn môi gõ cửa phòng.

Trong phòng yên tĩnh như không có người, Cố Diệc Thần vẫn dựa lưng vào giường đọc sách, cơm trưa trên bàn có thể thấy được dấu vết đã có người dùng qua, nhưng không biết có phải không hợp khẩu vị hay không, chỉ ăn rất ít.

Nhan Nặc nhìn bóng lưng anh, dịu dàng nói: "Cố Diệc Thần, em mang cho anh một chai nước khoáng, em nghĩ chắc anh khát rồi, uống chút nước đi."

Cố Diệc Thần coi cô như không khí, cô đã quen rồi, thấy anh không trả lời, Nhan Nặc đành phải đặt nước xuống, đi ra ngoài.

Vừa ra khỏi cửa lại âm thầm hối hận, cô không ở bên trong làm sao biết Cố Diệc Thần uống hay không! Nhỡ may Cố Diệc Thần uống mà cô không có ở đây thì làm sao bây giờ? Nhưng cô hiển nhiên không có lý do gì để quay vào lần nữa, đành lòng tràn đầy do dự chờ đợi đến lúc đưa cơm tối.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Cầm Tù Nam Thần

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook