Chương 35: Văn Kiện
Ly Lộc Lộc
13/10/2024
Sáng hôm đó, lúc Nhan Nặc sạc điện thoại cho Cố Diệc Thần thì thấy có hai cuộc gọi nhỡ, chắc là gọi lúc nấu cơm, nên cô không biết. Xem dãy số hẳn là số công việc ở địa phương, không biết có phải là số điện thoại lừa đảo hay không. Nhưng thông thường số điện thoại lừa đảo sẽ không gọi liên tục hai lần, ngay khi Nhan Nặc do dự có nên gọi lại hay không, phát hiện số này lại gửi cho Cố Diệc Thần một tin nhắn.
【Chào khách hàng tôn kính, bạn có một văn kiện quan trọng cần ký nhận, công ty chúng tôi gọi điện thoại không có người nghe, không thể giao cho bạn, xin hãy liên hệ với công ty chúng tôi sau khi nhận được tin nhắn này, cảm ơn bạn đã phối hợp, chúc bạn có một ngày tốt lành!】
Nhìn qua là văn kiện quan trọng, Nhan Nặc lập tức chạy vào phòng nói cho Cố Diệc Thần biết, hỏi xem phải làm sao.
Cố Diệc Thần suy nghĩ một hồi rồi nói: "Có lẽ là thành quả nghiên cứu của nhóm nghiên cứu khoa học trước đây đã được công nhận chính thức, địa chỉ nhà tôi lúc đó đã điền vào đó, đương nhiên cũng có thể là thứ khác."
"Chắc chắn đó là một văn kiện rất quan trọng!" Tuy Nhan Nặc không hiểu nhưng cũng nhận ra tầm quan trọng của nó, văn kiện quan trọng mà cô từng thấy bố và anh trai nhận cũng được gửi đến bằng chuyển phát nhanh của công ty này, những văn kiện bình thường sẽ không được gửi đi bằng một loại chuyển phát nhanh đắt tiền như vậy.
"Ừ."
"Vậy giờ em đi lấy giúp anh nhé!" Nhan Nặc xung phong nhận việc.
"Tích cực thế? Chẳng lẽ cậu biết nhà tôi ở đâu à?"
"À... không biết..." Nhan Nặc nói dối.
"Vậy cậu lấy thế nào?" Cố Diệc Thần cảm thấy cô gái này thật ngốc nghếch.
"Vậy anh nói cho em biết, được không?" Nhan Nặc cười nịnh nhìn Cố Diệc Thần.
"Không nói cho cậu, không phải cậu muốn giúp tôi sao? Tự mình nghĩ cách đi." Cố Diệc Thần đương nhiên là không tin cô gái này không biết địa chỉ nhà mình.
Quả nhiên lại nghe thấy cô giả vờ giả vịt nói "A! Em nhớ ra rồi, trước đó lúc phụ đạo viên bảo em hỗ trợ lấy tài liệu, em hình như vô tình... thật là vô tình, nhìn thấy địa chỉ nhà anh..." Ánh mắt Nhan Nặc mất tự nhiên lại lập tức giải thích: "Nhưng mà em chỉ nhớ tên khu nhà anh, số nhà anh và thẻ vào cửa em hoàn toàn không nhìn thấy."
Dường như càng nói càng sai, cũng không biết Cố Diệc Thần có tin hay không, Nhan Nặc có chút hối hận vì mình nói quá nhiều.
"Vậy thì thật sự cảm ơn cậu, bạn học Nhan tốt bụng." Cố Diệc Thần mỉm cười nói: "Kiểu người thà trói bạn học lại, muốn đích thân đi giúp người ta đi lấy hàng chuyển phát nhanh, nếu như bị trường học biết có thể được tuyên dương khen thưởng đấy."
"Ha ha..." Nhan Nặc cười trừ, nhanh chóng rời khỏi tầm mắt của Cố Diệc Thần.
Lấy điện thoại của Cố Diệc Thần gọi cho công ty chuyển phát nhanh, hẹn một tiếng sau đến cổng đưa, Nhan Nặc liền trang điểm một chút rồi ra cửa.
Từ nhà cô đến nhà Cố Diệc Thần đại khái khoảng nửa giờ, cho nên khi cô đi đến trước cửa nhà Cố Diệc Thần phát hiện còn sớm mười phút, nhìn chằm chằm cửa phòng màu đen đóng chặt của nhà Cố Diệc Thần, Nhan Nặc đột nhiên nảy sinh một ý muốn đi vào, lại tự biết là vô vọng mà lắc đầu, nghĩ thầm không biết sau này có cơ hội có thể đi vào nhìn một cái hay không, không vì lý do gì khác chỉ là tò mò phòng Cố Diệc Thần ở trông như thế nào.
Ngay lúc Nhan Nặc đang ngẩn người, thang máy mở ra, nhân viên chuyển phát nhanh cầm đồ đi tới trước mặt cô: "Xin hỏi Cố Diệc Thần tiên... à không, tiểu thư phải không?"
"Là tôi..." Nhan Nặc không muốn phức tạp, chỉ có thể chấp nhận.
Chỉ thấy nhân viên chuyển phát nhanh lại quan sát thẻ số nhà phía sau Nhan Nặc "Phiền cung cấp số điện thoại của người nhận được không?"
"À à, xin lỗi tôi không nhớ rõ số điện thoại của mình..., nhưng mà anh có thể gọi điện thoại xác nhận cho tôi một chút." Nhan Nặc may mắn trước khi mình ra khỏi cửa đã cầm điện thoại của Cố Diệc Thần.
Nhân viên chuyển phát nhanh chóng gọi điện thoại, Nhan Nặc lấy điện thoại ra ấn tắt. Lúc này nhân viên chuyển phát nhanh mới mỉm cười nói: "Xin lỗi, Cố tiểu thư, làm phiền cô rồi, đây là quy trình bắt buộc của chúng tôi, trước đó có người mạo danh người khác để lấy trộm chuyển phát nhanh, nhân viên chuyển phát nhanh của chúng tôi phải bồi thường tổn thất, nhìn tên của cô tôi còn tưởng là một vị tiên sinh, ha ha ha."
"Không sao không sao, tôi hiểu." Nhan Nặc có chút chột dạ trả lời.
"Đây là văn kiện chuyển phát nhanh của cô, làm phiền ký nhận. Chúc cô một ngày tốt lành!"
Đợi nhân viên chuyển phát nhanh đi một lúc, Nhan Nặc mới xuống thang máy về nhà.
——————
"Cố Diệc Thần! Em về rồi~" Nhan Nặc đặt điện thoại di động xuống, cầm văn kiện đi vào phòng.
"Ừ." Cố Diệc Thần đứng dậy nhận lấy văn kiện mở ra.
"Vậy anh cứ xem từ từ, em đi làm đồ ăn ngon cho anh."
Cố Diệc Thần gật đầu.
Chờ Nhan Nặc mang bữa tối vào, Cố Diệc Thần đi đến trước mặt cô nghiêm túc nói: "Nhan Nặc, văn kiện này hơi gấp, nếu không chịu thả tôi ra ngoài, vậy cậu lại giúp tôi một việc."
"Được... Được" Nhan Nặc nghiêm túc gật đầu.
Trên thực tế chỉ cần Cố Diệc Thần mở miệng, dù có bận rộn đến đâu, Nhan Nặc đều sẽ hỗ trợ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.