Chương 599: Tới cửa
Miêu Khiêu
30/09/2014
Gương mặt tươi tắn đầy đặn ngày thường của Từ Đại tiểu thư sưng lên như
bánh bao, miệng chu lên thật cao, người quen nàng đều biết tâm trạng vị
Đại tiểu thư này hiện tại không tốt chút nào.
Bốn nàng Giáp Ất Bính Đinh mượn cớ vội vàng chạy đi, Đại tiểu thư nổi giận, ở gần ắt sẽ bị cháy thành vạ lây.
- Tân Di tỷ tỷ, có chuyện gì vậy?!
Thanh Đại kéo cánh tay của Từ Tân Di, cười ngọt ngào:
- Muội biết, nhất định là Tần ca ca lại chọc cho tỷ tức giận nữa rồi…
Từ Tân Di hừ mũi một tiếng thật lớn, giận không chỗ phát tiết:
- Họ Tần quá ghê tởm, ta nghe nói chức Tuyên Úy Sứ của Kim tiểu yêu kia chính là hắn ra sức!
- Như vậy thì sao?
Thanh Đại ngơ ngác không hiểu, mắt to trong suốt như dòng suối chớp chớp liên hồi, nàng thật sự không hiểu vì sao Kim tỷ tỷ làm quan, Tân Di tỷ tỷ lại tức giận.
Từ Tân Di hậm hực nói:
- Bây giờ Kim tiểu yêu là tòng tam phẩm Tuyên Úy Sứ, đời đời trấn Đông Hải, vĩnh viễn là bình phiên, quyền lực thực tế còn lớn hơn thân vương triều đình, ả… ả gặp ta ắt sẽ chê cười ta…
Nói tới đây, giọng Từ Đại tiểu thư trở nên thấp xuống.
Thanh Đại chợt hiểu ra, rốt cuộc minh bạch tại sao Từ Tân Di tức tối.
Nhớ tới trước đây Từ Tân Di là con gái Quốc Công, Thanh Đại bất quá chỉ là con nhà y quán, Kim Anh Cơ còn là Ngũ Phong thuyền chủ lưu lạc trên biển, thân phận địa vị Từ Đại tiểu thư không thể nghi ngờ là cao nhất.
Bây giờ Thanh Đại đã là nhị phẩm phu nhân triều đình sắc phong, địa vị bình thê của Từ Tân Di chẳng qua chỉ được trong nhà cùng dân gian thừa nhận, triều đình không nhận (về mặt luật pháp chỉ coi là thiếp), cũng không có sắc phong cho nàng. Bất quá Thanh Đại cùng nàng tỷ muội tình thâm, chuyện này cũng không sao.
Không ngờ rằng Kim Anh Cơ được phong Tuyên Úy Sứ, trên danh nghĩa tòng tam phẩm, thực tế là đời đời thế tập chẳng khác nào quốc vương nước độc lập, nhất thời làm vỡ hũ giấm của Từ Đại tiểu thư, nàng chỉ cảm thấy trong lòng khó chịu vô cùng.
Tính Từ Tân Di gần giống như nam nhân, có chuyện gì cũng viết rõ ràng trên mặt, Thanh Đại hơi suy nghĩ một chút bật cười lên:
- Hì hì, Tân Di tỷ tỷ của muội hào phóng nhất, vì sao lại so đo tính toán như vậy? Kim tỷ tỷ cũng mới tòng tam phẩm, vậy muội cho tỷ chức cáo mệnh chính nhị phẩm này.
Thanh Đại cười khúc khích, tháo mũ phượng trên đầu búp bê xuống đội lên đầu Từ Tân Di.
Lòng của nữ y tiên trong suốt như pha lê, trong ánh mắt toát ra ánh sáng chân thành thuần khiết. Nàng hoàn toàn không thèm để ý chính thê hay bình thê, hay vinh quang của nhị phẩm cáo mệnh, chỉ cần thật vui vẻ cùng Tần ca ca, Từ tỷ tỷ, những chuyện khác sao cũng được.
Từ Tân Di cũng cảm thấy xấu hổ, tình cảnh như hiện tại giống như nàng tranh chấp với Thanh Đại, vội vàng tháo mũ phượng xuống, đội trở lại đầu đại a phúc, trợn tròn mắt hạnh:
- Tiểu muội ngốc nghếch này, chẳng lẽ tỷ tỷ lại so đo với muội sao, tỷ chỉ là, chỉ là...
- Chỉ là cái gì?
Tần Lâm từ bên ngoài đi vào, tư xa đã giơ tay lên quạt mũi liên hồi:
- Chua thật, chua thật, bình giấm đổ ở đâu vậy?
Thì ra hắn đã nghe mấy câu… gương mặt Từ Tân Di có hơi nóng lên, cũng không kịp lo quá nhiều, đột nhiên đứng bật dậy, hai tay chống eo thon nhỏ:
- Họ Tần, thiếp cũng muốn làm Tuyên Úy Sứ, làm nữ tướng quân…
Tần Lâm thấy buồn cười, đưa tay vỗ một cái vào mông tròn căng của nàng, ghé sát vào tai nàng nói nhỏ:
- Đại tiểu thư của ta, chẳng lẽ bây giờ nàng còn không phải là nữ tướng quân sao? Chớ nói dẫn theo các nữ binh cưỡi ngựa đi săn, bày binh bố trận, ngay cả bản quan đường đường chính nhị phẩm Đô Chỉ Huy Sứ, cũng bị nàng cỡi trên người…
Sắc mặt Từ Tân Di nhất thời đỏ ửng, mắt hạnh cũng phủ hơi nước mờ mờ, khẽ véo Tần Lâm một cái, trở nên nửa giận nửa vui.
Đúng vào lúc này, chợt bên ngoài vang lên tiếng nữ binh Giáp bẩm nói:
- Doanh Châu Tuyên Úy Sứ Kim Anh Cơ cầu kiến.
- Hừ, đã tìm tới cửa rồi sao?
Từ Tân Di oán hận đẩy Tần Lâm ra, vẻ nũng nịu vừa rồi lập tức biến mất không thấy:
- Họ Tần, còn không mau đi gặp Kim tiểu yêu?
Nữ binh Giáp nghe rõ ràng, nhịn cười nói:
- Kim tướng quân là cầu kiến hai vị phu nhân, cũng không nói muốn gặp Tần trưởng quan.
Dứt lời đưa thiệp lên, cũng không phải thiệp đỏ, không có viết quan hàm danh hiệu, mà là viết nhũ vàng trên trâm hoa, xưng là tỷ muội.
- Gặp chúng ta ư…
Từ Tân Di chỉ mũi mình, lấy làm kinh hãi.
- Hay quá, muội muốn nghe nàng kể chuyện trên biển.
Thanh Đại từ trên giường bò dậy.
- Nhất định là tới để cười cợt ta…
Từ Tân Di hết sức không vui.
Tần Lâm cũng rất là giật mình, Kim Anh Cơ làm việc thường thường ngoài dự đoán mọi người, lần này nàng tới kinh sư đã làm cho hắn hết sức bất ngờ, hôm nay lại tới bái kiến Thanh Đại cùng Từ Tân Di, không biết...
Nhưng người ta chỉ rõ không phải là tới gặp hắn, tuy da mặt Tần trưởng quan dày thật nhưng cũng biết lúc này không thích hợp chơi xấu, bèn tránh qua một bên yên lặng theo dõi biến hóa.
Một cỗ kiệu hết sức tầm thường không có gì là nổi bật dừng ở trước cửa phủ đệ Tần Lâm, nữ tử trong kiệu đã bước xuống. Gương mặt trái xoan của nàng không thoa son phấn càng lộ ra vẻ quyến rũ đa tình, mặc áo vải xanh tay rộng, thắt lưng lụa, thân hình thon thả, eo mềm mại như rắn nước, có một phen phong tình khác biệt, nhìn như lá ngọc cành vàng của nhà quyền quý Giang Nam.
Nhưng đám quan viên đi ngang qua cửa phủ Tần Lâm, cùng đám quan giáo Bắc Trấn Phủ Ty đi làm việc thấy vậy cũng âm thầm thè lưỡi: vị tiểu thư lá ngọc cành vàng này cũng không đơn giản, nàng là Kim Anh Cơ tân nhậm Doanh Châu Tuyên Úy Sứ, Hoài Viễn tướng quân được triều đình sắc phong chính thức, cũng là Ngũ Phong thuyền chủ thống soái mấy vạn hải thương.
Kim tướng quân mặc áo vải cài trâm gỗ tới phủ Tần tướng quân, quan hệ giữa hai người bọn họ rất tốt, bất quá cũng không ai nói gì được. Bệ hạ đã khai kim khẩu khen ngợi Tần Lâm giỏi chiêu an man di, Trương Tướng gia cũng đích thân lên tiếng thỉnh phong Kim Anh Cơ là Tuyên Úy Sứ, ngay cả Tả Đô Ngự Sử Trần Giá cũng khen Tần Lâm là trung lương Đại Minh, còn ai có gan nhiều lời, chẳng lẽ không lo lắng cho tiền đồ của mình bất lợi hay sao?
Nhìn lại Kim Anh Cơ tỏ vẻ ung dung nhàn nhã chờ ở cửa, mọi người không khỏi thầm khen ngợi tận đáy lòng: dung mạo vị Kim trưởng quan này rất xinh đẹp, cũng không biết Tần trưởng quan của chúng ta ‘chiêu an’ thế nào?
Nghĩ thì nghĩ, nhưng không ai dám nói lung tung, triều đình đang ưu ái Kim Anh Cơ, Trương Cư Chính có công chiêu an Yêm Đáp Hãn ở phía Bắc, Ngũ Phong hải thương ở phía Nam, đã có đại thần thượng tấu thỉnh phong lão là Thái Sư. Vào thời khắc mấu chốt này dám đắc tội Kim trưởng quan, lỡ như xảy ra chuyện gì phá hỏng đại cục Trương Tướng gia leo lên đỉnh của văn thần, e rằng sẽ bị Giang Lăng đảng không chút lưu tình đánh cho tan xương nát thịt.
Huống chi Tần Lâm là quan chưởng ấn Bắc Trấn Phủ Ty, cũng là một nhân vật không ai dám đắc tội. Năm xưa Hình bộ Thị Lang Lưu Nhất Nho, Kế Liêu Tổng Đốc Dương Triệu có kết quả thế nào?
Bốn nàng Giáp Ất Bính Đinh mượn cớ vội vàng chạy đi, Đại tiểu thư nổi giận, ở gần ắt sẽ bị cháy thành vạ lây.
- Tân Di tỷ tỷ, có chuyện gì vậy?!
Thanh Đại kéo cánh tay của Từ Tân Di, cười ngọt ngào:
- Muội biết, nhất định là Tần ca ca lại chọc cho tỷ tức giận nữa rồi…
Từ Tân Di hừ mũi một tiếng thật lớn, giận không chỗ phát tiết:
- Họ Tần quá ghê tởm, ta nghe nói chức Tuyên Úy Sứ của Kim tiểu yêu kia chính là hắn ra sức!
- Như vậy thì sao?
Thanh Đại ngơ ngác không hiểu, mắt to trong suốt như dòng suối chớp chớp liên hồi, nàng thật sự không hiểu vì sao Kim tỷ tỷ làm quan, Tân Di tỷ tỷ lại tức giận.
Từ Tân Di hậm hực nói:
- Bây giờ Kim tiểu yêu là tòng tam phẩm Tuyên Úy Sứ, đời đời trấn Đông Hải, vĩnh viễn là bình phiên, quyền lực thực tế còn lớn hơn thân vương triều đình, ả… ả gặp ta ắt sẽ chê cười ta…
Nói tới đây, giọng Từ Đại tiểu thư trở nên thấp xuống.
Thanh Đại chợt hiểu ra, rốt cuộc minh bạch tại sao Từ Tân Di tức tối.
Nhớ tới trước đây Từ Tân Di là con gái Quốc Công, Thanh Đại bất quá chỉ là con nhà y quán, Kim Anh Cơ còn là Ngũ Phong thuyền chủ lưu lạc trên biển, thân phận địa vị Từ Đại tiểu thư không thể nghi ngờ là cao nhất.
Bây giờ Thanh Đại đã là nhị phẩm phu nhân triều đình sắc phong, địa vị bình thê của Từ Tân Di chẳng qua chỉ được trong nhà cùng dân gian thừa nhận, triều đình không nhận (về mặt luật pháp chỉ coi là thiếp), cũng không có sắc phong cho nàng. Bất quá Thanh Đại cùng nàng tỷ muội tình thâm, chuyện này cũng không sao.
Không ngờ rằng Kim Anh Cơ được phong Tuyên Úy Sứ, trên danh nghĩa tòng tam phẩm, thực tế là đời đời thế tập chẳng khác nào quốc vương nước độc lập, nhất thời làm vỡ hũ giấm của Từ Đại tiểu thư, nàng chỉ cảm thấy trong lòng khó chịu vô cùng.
Tính Từ Tân Di gần giống như nam nhân, có chuyện gì cũng viết rõ ràng trên mặt, Thanh Đại hơi suy nghĩ một chút bật cười lên:
- Hì hì, Tân Di tỷ tỷ của muội hào phóng nhất, vì sao lại so đo tính toán như vậy? Kim tỷ tỷ cũng mới tòng tam phẩm, vậy muội cho tỷ chức cáo mệnh chính nhị phẩm này.
Thanh Đại cười khúc khích, tháo mũ phượng trên đầu búp bê xuống đội lên đầu Từ Tân Di.
Lòng của nữ y tiên trong suốt như pha lê, trong ánh mắt toát ra ánh sáng chân thành thuần khiết. Nàng hoàn toàn không thèm để ý chính thê hay bình thê, hay vinh quang của nhị phẩm cáo mệnh, chỉ cần thật vui vẻ cùng Tần ca ca, Từ tỷ tỷ, những chuyện khác sao cũng được.
Từ Tân Di cũng cảm thấy xấu hổ, tình cảnh như hiện tại giống như nàng tranh chấp với Thanh Đại, vội vàng tháo mũ phượng xuống, đội trở lại đầu đại a phúc, trợn tròn mắt hạnh:
- Tiểu muội ngốc nghếch này, chẳng lẽ tỷ tỷ lại so đo với muội sao, tỷ chỉ là, chỉ là...
- Chỉ là cái gì?
Tần Lâm từ bên ngoài đi vào, tư xa đã giơ tay lên quạt mũi liên hồi:
- Chua thật, chua thật, bình giấm đổ ở đâu vậy?
Thì ra hắn đã nghe mấy câu… gương mặt Từ Tân Di có hơi nóng lên, cũng không kịp lo quá nhiều, đột nhiên đứng bật dậy, hai tay chống eo thon nhỏ:
- Họ Tần, thiếp cũng muốn làm Tuyên Úy Sứ, làm nữ tướng quân…
Tần Lâm thấy buồn cười, đưa tay vỗ một cái vào mông tròn căng của nàng, ghé sát vào tai nàng nói nhỏ:
- Đại tiểu thư của ta, chẳng lẽ bây giờ nàng còn không phải là nữ tướng quân sao? Chớ nói dẫn theo các nữ binh cưỡi ngựa đi săn, bày binh bố trận, ngay cả bản quan đường đường chính nhị phẩm Đô Chỉ Huy Sứ, cũng bị nàng cỡi trên người…
Sắc mặt Từ Tân Di nhất thời đỏ ửng, mắt hạnh cũng phủ hơi nước mờ mờ, khẽ véo Tần Lâm một cái, trở nên nửa giận nửa vui.
Đúng vào lúc này, chợt bên ngoài vang lên tiếng nữ binh Giáp bẩm nói:
- Doanh Châu Tuyên Úy Sứ Kim Anh Cơ cầu kiến.
- Hừ, đã tìm tới cửa rồi sao?
Từ Tân Di oán hận đẩy Tần Lâm ra, vẻ nũng nịu vừa rồi lập tức biến mất không thấy:
- Họ Tần, còn không mau đi gặp Kim tiểu yêu?
Nữ binh Giáp nghe rõ ràng, nhịn cười nói:
- Kim tướng quân là cầu kiến hai vị phu nhân, cũng không nói muốn gặp Tần trưởng quan.
Dứt lời đưa thiệp lên, cũng không phải thiệp đỏ, không có viết quan hàm danh hiệu, mà là viết nhũ vàng trên trâm hoa, xưng là tỷ muội.
- Gặp chúng ta ư…
Từ Tân Di chỉ mũi mình, lấy làm kinh hãi.
- Hay quá, muội muốn nghe nàng kể chuyện trên biển.
Thanh Đại từ trên giường bò dậy.
- Nhất định là tới để cười cợt ta…
Từ Tân Di hết sức không vui.
Tần Lâm cũng rất là giật mình, Kim Anh Cơ làm việc thường thường ngoài dự đoán mọi người, lần này nàng tới kinh sư đã làm cho hắn hết sức bất ngờ, hôm nay lại tới bái kiến Thanh Đại cùng Từ Tân Di, không biết...
Nhưng người ta chỉ rõ không phải là tới gặp hắn, tuy da mặt Tần trưởng quan dày thật nhưng cũng biết lúc này không thích hợp chơi xấu, bèn tránh qua một bên yên lặng theo dõi biến hóa.
Một cỗ kiệu hết sức tầm thường không có gì là nổi bật dừng ở trước cửa phủ đệ Tần Lâm, nữ tử trong kiệu đã bước xuống. Gương mặt trái xoan của nàng không thoa son phấn càng lộ ra vẻ quyến rũ đa tình, mặc áo vải xanh tay rộng, thắt lưng lụa, thân hình thon thả, eo mềm mại như rắn nước, có một phen phong tình khác biệt, nhìn như lá ngọc cành vàng của nhà quyền quý Giang Nam.
Nhưng đám quan viên đi ngang qua cửa phủ Tần Lâm, cùng đám quan giáo Bắc Trấn Phủ Ty đi làm việc thấy vậy cũng âm thầm thè lưỡi: vị tiểu thư lá ngọc cành vàng này cũng không đơn giản, nàng là Kim Anh Cơ tân nhậm Doanh Châu Tuyên Úy Sứ, Hoài Viễn tướng quân được triều đình sắc phong chính thức, cũng là Ngũ Phong thuyền chủ thống soái mấy vạn hải thương.
Kim tướng quân mặc áo vải cài trâm gỗ tới phủ Tần tướng quân, quan hệ giữa hai người bọn họ rất tốt, bất quá cũng không ai nói gì được. Bệ hạ đã khai kim khẩu khen ngợi Tần Lâm giỏi chiêu an man di, Trương Tướng gia cũng đích thân lên tiếng thỉnh phong Kim Anh Cơ là Tuyên Úy Sứ, ngay cả Tả Đô Ngự Sử Trần Giá cũng khen Tần Lâm là trung lương Đại Minh, còn ai có gan nhiều lời, chẳng lẽ không lo lắng cho tiền đồ của mình bất lợi hay sao?
Nhìn lại Kim Anh Cơ tỏ vẻ ung dung nhàn nhã chờ ở cửa, mọi người không khỏi thầm khen ngợi tận đáy lòng: dung mạo vị Kim trưởng quan này rất xinh đẹp, cũng không biết Tần trưởng quan của chúng ta ‘chiêu an’ thế nào?
Nghĩ thì nghĩ, nhưng không ai dám nói lung tung, triều đình đang ưu ái Kim Anh Cơ, Trương Cư Chính có công chiêu an Yêm Đáp Hãn ở phía Bắc, Ngũ Phong hải thương ở phía Nam, đã có đại thần thượng tấu thỉnh phong lão là Thái Sư. Vào thời khắc mấu chốt này dám đắc tội Kim trưởng quan, lỡ như xảy ra chuyện gì phá hỏng đại cục Trương Tướng gia leo lên đỉnh của văn thần, e rằng sẽ bị Giang Lăng đảng không chút lưu tình đánh cho tan xương nát thịt.
Huống chi Tần Lâm là quan chưởng ấn Bắc Trấn Phủ Ty, cũng là một nhân vật không ai dám đắc tội. Năm xưa Hình bộ Thị Lang Lưu Nhất Nho, Kế Liêu Tổng Đốc Dương Triệu có kết quả thế nào?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.