Quyển 3 - Chương 901: Kề vai chiến đấu
Thần Đăng
05/04/2016
Hàng Tử Kỳ là một nhà đầu cơ, gã đã từng tham gia vào sự kiện chào bán công khai mùa xuân Myanmar, chính là một trong những người đã bị giới Tiêu Vương làm tổn thất đến hơn mấy trăm triệu tệ. Gã đã từng cho người đối phó với Đỗ Long. Đỗ Long nghĩ chắc là gã đã biết thân phận thứ hai của hắn rồi.
- Cũng chưa chắc Đỗ Khang hiểu được những suy nghĩ trong đầu của Đỗ Long, ông nói: - Cha đã điều tra qua, một tiếng trước, gã đã nhận được một cuộc điện thoại, đây là một thuê bao trả trước, gọi xong cuộc điện thoại này thì thuê bao trên cũng bị ngắt luôn, con nghĩ gì về chuyện này.
Đỗ Long hít sâu một cái rồi nói: - Chính là hắn, là nhân vật thần bí của Đoàn Kết Xã, bố có biết hắn gọi cuộc gọi này từ đâu không?
Đỗ Khang nói: - Sydney
Đỗ Long nói: - Có vẻ như tên khốn này có không ít cơ sở ngầm, chúng ta có thể bắt đầu điều tra từ nơi này không?
Đỗ Khang nói - Không thể, hắn ra tay rất gọn gàng, không để lại tý dấu vết nào, với lại đấy cũng không phải là tỉnh Thiên Nam, ta không thể làm ra hành động gì khinh suất.
Đỗ Long nói:
- Thôi, bỏ đi, tên này thật giảo hoạt.
Đỗ Khang nói: - Hắn không chỉ giảo hoạt mà cái tổ chức này cũng thâm sâu khó lường, con làm gì cũng phải cẩn thận.
Đỗ Long lại một lần nữa từ chối việc cha hắn phái người bảo vệ hắn. Sau khi suy nghĩ một lúc, hắn xoay người lại ngủ thiếp đi.
Sáng sớm hôm sau, Đỗ Long và Bạch Nhạc Tiên cùng nhau đi đến bệnh viện. Chiều muộn hôm nay Bạch Tùng Tiết sẽ phẫu thuật nhưng ông lại rất bình tĩnh trái ngược với người vợ Triệu Tuệ Anh của ông, bà luôn thấp thỏm lo lắng, thường trong lúc ông không để ý giấu diếm lau nước mắt, ngay cả Bạch Nhạc Tiên cũng khóc đến hai mắt đỏ bừng.
Bạch Tùng Tiết cười nói: - Đúng là phụ nữ, động tí là khóc như mưa, hai người xem Đỗ long kia, nó một chút cũng không lo lắng.
Đỗ Long cười nói: - Cháu thật sự nghĩ rằng đây chỉ là việc nhỏ, chú có thể dễ dàng vượt qua thôi.
Bạch Tùng Tiết cười cười, thay đổi đề tài nói: - Đỗ Long, nghe nói tối qua hai đứa gặp chuyên phiền phức? Sao không gọi điện cho chú mà lại phải nhờ đến bạn bè bên quân đội? Làm vậy không phải là làm lớn chuyện lên à?
Đỗ Long cười khổ nói - Cháu không gọi cho chú là vì sợ chú lo lắng ảnh hưởng đến sức khỏe, không ngờ là mấy người kia vẫn nói cho chú biết. Chuyện ngày hôm qua cũng không thể trách cháu, là do những người đó cố tình đến gây sự thôi.
Bạch Tùng Tiết nói: - Việc gì cũng có nguyên nhân của nó, kẻ gây khó dễ vô tình cũng được, cố ý cũng thế. Nếu là bên trong cục có kẻ muốn gây khó dễ cho cháu thì lẽ ra cháu phải tìm một người trong cục âm thầm giải quyết. Đằng này, cháu lại nhờ người ngoài đến áp chế họ. Việc này thật không hay chút nào.
Đỗ Long trầm mặc một lúc rồi nói: - Cháu hiểu rồi thưa chú, về sau sẽ không còn chuyện như vậy xảy ra nữa.
Bạch Nhạc Tiên tiến đến nói đỡ lời: - Cha, anh Long chỉ là quan tâm đến sức khỏe của cha thôi mà …
Bạch Tùng Tiết nói: - Cha biết, nhưng có những chuyện khi làm phải chú ý một chút. Việc làm tối qua của Đỗ Long thực sự là đã gây hiềm khích với toàn bộ sở công an, đắc tội không biết với bao nhiêu người. Sống trong xã hội này cần phải tuân thủ nhiều quy tắc, trừ khi năng lực của cháu mạnh đến mức vượt qua được quyền lực của tất cả những người đấy.
Đỗ Long chỉ cúi đầu không nói gì, Nhạc Tiên tiếp tục nói đỡ cho hắn: - Cha, con lại cảm thấy anh Long xử lí việc này rất tốt, từ khi con biết anh Long đến nay, anh ấy đều làm nhiều việc chẳng giống ai nhưng chẳng phải cuối cùng cũng ổn đấy thôi, không phải sao cha.
Bạch Tùng Tiết nhìn Đỗ Long đầy vẻ thâm ý rồi nói: - Cũng mong được như vậy, a Long, ở trong phòng mãi thật buồn chán hay là cháu đẩy chú ra ngoài hít thở không khí chút đi. Nhạc Tiên, con ở trong phòng nói chuyện với mẹ con đi.
Mọi người đều hiểu ông có chuyện riêng muốn nói với Đỗ Long nên cũng không có đi theo. Khi đi đến một khu vườn nhỏ trước bệnh viện, ông khẽ thở dài, ông đang định mở miệng nói thì Đỗ Long đã cướp lời: - Chú, cháu biết chú định nói cái gì nhưng cháu thấy chú vẫn nên đừng nói gì cả, những chuyện nên làm cháu đã làm cả rồi. Với lại người tốt sẽ được ông trời phù hộ, sức khỏe của chú sẽ khá lên nhanh thôi.
Bạch Tùng Tiết cười nói: - Cái tên nhóc này, thôi được rồi, ta không nói chuyện đấy nữa nhưng chuyên tối qua rốt cục là như thế nào, cháu nói rõ ràng cho ta.
Đỗ Long đem hết thảy mọi chuyện đã phát sinh tối hôm qua cho Bạch Tùng Tiết nghe, ông vừa nghe đã biết có nội tình trong đấy, hắn không có cách nào khác đành phải đem hết mọi chuyện liên quan đến Đoàn Kết Xã nói cho ông biết.
Bạch Tùng Tiết suy nghĩ môt lát rồi nghiêm trọng nói: - Cái tổ chức này cũng thật là thần bí, không ngờ là từ trước đến giờ chú vẫn chưa từng nghe qua …
Đỗ Long nói: - Có lẽ là do nó có quá ít hành động, cháu muốn nó gây ra cho cháu ít phiền phức như vậy nó mới dễ lộ ra dấu vết.
Bạch Tùng Tiết nói: - Đối phó với những tổ chức như thế này chú thấy vẫn nên giao lại cho Cục An Ninh quốc gia giải quyết, chú sẽ liên lạc với Cục trưởng cục An Ninh quốc gia tại tỉnh Thiên Nam.
Đỗ Long nói: - Không cần đâu chú, bố cháu cũng làm trong cục An Ninh quốc gia, ông ấy đã biết việc này rồi.
Bạch Tùng Tiết cười nói: - Thì ra là thế, vậy thì ta an tâm rồi.
Bữa trưa, Bạch Tùng Tiết cũng không ăn cơm khiến cho hai mẹ con Nhạc Tiên cũng ăn không ngon, chỉ có Đỗ Long vẫn ăn uống như bình thường.
Một giờ chiều, y tá bắt đầu chuẩn bị giải phẫu. Bạch Tùng Tiết bị đẩy vào phòng giải phẫu còn Đỗ Long và hai mẹ con Nhạc Tiên thì phấp phỏm chờ ở bên ngoài…
Bên ngoài phòng giải phẫu đột nhiên xuất hiện một đôi nam nữ , người con gái rất xinh đẹp, dáng người còn cao hơn người cả người con trai. Bọn họ cùng xuất hiện khiến cho mọi người không thể dời mắt, lúc mọi người đang mải chú ý đến họ thì Đỗ Long cũng nhận ra hai người.
Đỗ Long véo nhẹ tay Nhạc Tiên, nói nhỏ với cô: - Hồng Quân đến đấy.
Cô ta quay đầu nhìn lại rồi hai người cùng đứng lên, lúc Hạ Hồng Quân đến gần hai người, Nhạc Tiên gượng cười chào hỏi còn Đỗ Long lại nói: - Hồng Quân, anh làm cách nào mà có thể mời được huấn luyện viên Hồ đến đây vậy? Người theo đuổi cô ta nhiều lắm đấy, anh cẩn thận một chút, không lại bị họ xem như chiếc đinh trong mắt, ah…
Hồ Tuyết Mai nói: - Anh đừng nói vớ vẩn, tôi là vì muốn cảm ơn Trình Đào nên mới đến đây đấy. Cô Bạch, cô thật xinh đẹp. Cô yên tâm, sức khỏe ba cô nhất định sẽ khá lên thôi, cha tôi trước đây cũng bị mắc bệnh này, cũng mổ ở đây, sau đó ông hồi phục rất nhanh.
- Thật vậy sao? Nhạc Tiên cảm kích nói: - Cảm ơn cô.
Ba người phụ nữ cùng nhau nói chuyện còn Hồng Quân và Đỗ Long đi ra chỗ khác. Hắn nói cho Hồng Quân biết về Đoàn Kết Xã kia. Đôi mắt Hồng Quân ánh lên vẻ nghiêm trọng, y nói: - Một tổ chức chuyên đào tạo sát thủ ngầm? Từ trước đến giờ những kẻ tôi đối phó đều là bọn buôn ma túy hay là tổ chức khủng bố còn tổ chức như thế này tôi cũng không hiểu biết nhiều nhưng tôi cũng đã từng chạm trán vài tên sát thủ rất lợi hại, có một lần còn suýt mất mạng trong tay họ …
Đỗ Long phát hiện trong mắt y ngoài sự nghiêm trọng ra còn có một tia phiền muộn . Đỗ Long cười nói: - Hồng Quân, tên sát thủ trước đây anh gặp không phải chính là cô gái xinh đẹp kia chứ? Anh bình thường chỉ bị người đẹp làm cho đau khổ thôi, ví dụ như hai mẹ con người Nhật Bản chẳng hạn, mau nói thật đi có phải anh cùng người đẹp sát thủ kia có phát sinh ra chuyện tình một đêm rồi?
Y lắc đầu nói: - Anh đừng nói vớ vẩn nữa… Xem ra tôi đã đánh giá quá thấp cái phiền phức này của anh rồi, tôi phải gọi thêm hai người nữa đến giúp anh mới được.
Đỗ Long nói: - Chỉ cẩn thận đề phòng cũng không phải cách hay, tôi lại muốn tấn công gã, gã đã chọc tức tôi rồi, chúng ta phải nghĩ ra cách để tìm ra gã, tốt nhất là tìm thấy cả cái tổ chức ấy rồi diệt trừ nó.
Hồng Quân nói: - Được, đấy cũng là một cách hay nhưng hiện nay để đối phó với một tổ chức như vậy thì chúng ta thật sự không đủ người, tốt nhất chúng ta nên sử dụng lực lượng quốc gia. Cha anh không phải là làm trong cục An Ninh quốc gia sao, mau nhờ ông ấy giúp đỡ đi.
Đỗ Long cười nói: - Ông ấy cũng bắt đầu bắt tay vào điều tra rồi, tối hôm qua kì thật tôi cùng ba tôi đã bày ra một cái bẫy nhưng thật đáng tiếc, đối phương quá gian xảo, một chút sơ hở cũng không lưu lại. Nhưng mặc kệ chúng có giảo hoạt đến đâu thì ở tên đất nước chúng ta có cục Công an, cục An Ninh quốc gia còn có cả quân đội. Ba lực lượng này liên kết lại tôi không tin là còn chướng ngại nào mà chúng ta lại không đánh bại được.
- Cũng chưa chắc Đỗ Khang hiểu được những suy nghĩ trong đầu của Đỗ Long, ông nói: - Cha đã điều tra qua, một tiếng trước, gã đã nhận được một cuộc điện thoại, đây là một thuê bao trả trước, gọi xong cuộc điện thoại này thì thuê bao trên cũng bị ngắt luôn, con nghĩ gì về chuyện này.
Đỗ Long hít sâu một cái rồi nói: - Chính là hắn, là nhân vật thần bí của Đoàn Kết Xã, bố có biết hắn gọi cuộc gọi này từ đâu không?
Đỗ Khang nói: - Sydney
Đỗ Long nói: - Có vẻ như tên khốn này có không ít cơ sở ngầm, chúng ta có thể bắt đầu điều tra từ nơi này không?
Đỗ Khang nói - Không thể, hắn ra tay rất gọn gàng, không để lại tý dấu vết nào, với lại đấy cũng không phải là tỉnh Thiên Nam, ta không thể làm ra hành động gì khinh suất.
Đỗ Long nói:
- Thôi, bỏ đi, tên này thật giảo hoạt.
Đỗ Khang nói: - Hắn không chỉ giảo hoạt mà cái tổ chức này cũng thâm sâu khó lường, con làm gì cũng phải cẩn thận.
Đỗ Long lại một lần nữa từ chối việc cha hắn phái người bảo vệ hắn. Sau khi suy nghĩ một lúc, hắn xoay người lại ngủ thiếp đi.
Sáng sớm hôm sau, Đỗ Long và Bạch Nhạc Tiên cùng nhau đi đến bệnh viện. Chiều muộn hôm nay Bạch Tùng Tiết sẽ phẫu thuật nhưng ông lại rất bình tĩnh trái ngược với người vợ Triệu Tuệ Anh của ông, bà luôn thấp thỏm lo lắng, thường trong lúc ông không để ý giấu diếm lau nước mắt, ngay cả Bạch Nhạc Tiên cũng khóc đến hai mắt đỏ bừng.
Bạch Tùng Tiết cười nói: - Đúng là phụ nữ, động tí là khóc như mưa, hai người xem Đỗ long kia, nó một chút cũng không lo lắng.
Đỗ Long cười nói: - Cháu thật sự nghĩ rằng đây chỉ là việc nhỏ, chú có thể dễ dàng vượt qua thôi.
Bạch Tùng Tiết cười cười, thay đổi đề tài nói: - Đỗ Long, nghe nói tối qua hai đứa gặp chuyên phiền phức? Sao không gọi điện cho chú mà lại phải nhờ đến bạn bè bên quân đội? Làm vậy không phải là làm lớn chuyện lên à?
Đỗ Long cười khổ nói - Cháu không gọi cho chú là vì sợ chú lo lắng ảnh hưởng đến sức khỏe, không ngờ là mấy người kia vẫn nói cho chú biết. Chuyện ngày hôm qua cũng không thể trách cháu, là do những người đó cố tình đến gây sự thôi.
Bạch Tùng Tiết nói: - Việc gì cũng có nguyên nhân của nó, kẻ gây khó dễ vô tình cũng được, cố ý cũng thế. Nếu là bên trong cục có kẻ muốn gây khó dễ cho cháu thì lẽ ra cháu phải tìm một người trong cục âm thầm giải quyết. Đằng này, cháu lại nhờ người ngoài đến áp chế họ. Việc này thật không hay chút nào.
Đỗ Long trầm mặc một lúc rồi nói: - Cháu hiểu rồi thưa chú, về sau sẽ không còn chuyện như vậy xảy ra nữa.
Bạch Nhạc Tiên tiến đến nói đỡ lời: - Cha, anh Long chỉ là quan tâm đến sức khỏe của cha thôi mà …
Bạch Tùng Tiết nói: - Cha biết, nhưng có những chuyện khi làm phải chú ý một chút. Việc làm tối qua của Đỗ Long thực sự là đã gây hiềm khích với toàn bộ sở công an, đắc tội không biết với bao nhiêu người. Sống trong xã hội này cần phải tuân thủ nhiều quy tắc, trừ khi năng lực của cháu mạnh đến mức vượt qua được quyền lực của tất cả những người đấy.
Đỗ Long chỉ cúi đầu không nói gì, Nhạc Tiên tiếp tục nói đỡ cho hắn: - Cha, con lại cảm thấy anh Long xử lí việc này rất tốt, từ khi con biết anh Long đến nay, anh ấy đều làm nhiều việc chẳng giống ai nhưng chẳng phải cuối cùng cũng ổn đấy thôi, không phải sao cha.
Bạch Tùng Tiết nhìn Đỗ Long đầy vẻ thâm ý rồi nói: - Cũng mong được như vậy, a Long, ở trong phòng mãi thật buồn chán hay là cháu đẩy chú ra ngoài hít thở không khí chút đi. Nhạc Tiên, con ở trong phòng nói chuyện với mẹ con đi.
Mọi người đều hiểu ông có chuyện riêng muốn nói với Đỗ Long nên cũng không có đi theo. Khi đi đến một khu vườn nhỏ trước bệnh viện, ông khẽ thở dài, ông đang định mở miệng nói thì Đỗ Long đã cướp lời: - Chú, cháu biết chú định nói cái gì nhưng cháu thấy chú vẫn nên đừng nói gì cả, những chuyện nên làm cháu đã làm cả rồi. Với lại người tốt sẽ được ông trời phù hộ, sức khỏe của chú sẽ khá lên nhanh thôi.
Bạch Tùng Tiết cười nói: - Cái tên nhóc này, thôi được rồi, ta không nói chuyện đấy nữa nhưng chuyên tối qua rốt cục là như thế nào, cháu nói rõ ràng cho ta.
Đỗ Long đem hết thảy mọi chuyện đã phát sinh tối hôm qua cho Bạch Tùng Tiết nghe, ông vừa nghe đã biết có nội tình trong đấy, hắn không có cách nào khác đành phải đem hết mọi chuyện liên quan đến Đoàn Kết Xã nói cho ông biết.
Bạch Tùng Tiết suy nghĩ môt lát rồi nghiêm trọng nói: - Cái tổ chức này cũng thật là thần bí, không ngờ là từ trước đến giờ chú vẫn chưa từng nghe qua …
Đỗ Long nói: - Có lẽ là do nó có quá ít hành động, cháu muốn nó gây ra cho cháu ít phiền phức như vậy nó mới dễ lộ ra dấu vết.
Bạch Tùng Tiết nói: - Đối phó với những tổ chức như thế này chú thấy vẫn nên giao lại cho Cục An Ninh quốc gia giải quyết, chú sẽ liên lạc với Cục trưởng cục An Ninh quốc gia tại tỉnh Thiên Nam.
Đỗ Long nói: - Không cần đâu chú, bố cháu cũng làm trong cục An Ninh quốc gia, ông ấy đã biết việc này rồi.
Bạch Tùng Tiết cười nói: - Thì ra là thế, vậy thì ta an tâm rồi.
Bữa trưa, Bạch Tùng Tiết cũng không ăn cơm khiến cho hai mẹ con Nhạc Tiên cũng ăn không ngon, chỉ có Đỗ Long vẫn ăn uống như bình thường.
Một giờ chiều, y tá bắt đầu chuẩn bị giải phẫu. Bạch Tùng Tiết bị đẩy vào phòng giải phẫu còn Đỗ Long và hai mẹ con Nhạc Tiên thì phấp phỏm chờ ở bên ngoài…
Bên ngoài phòng giải phẫu đột nhiên xuất hiện một đôi nam nữ , người con gái rất xinh đẹp, dáng người còn cao hơn người cả người con trai. Bọn họ cùng xuất hiện khiến cho mọi người không thể dời mắt, lúc mọi người đang mải chú ý đến họ thì Đỗ Long cũng nhận ra hai người.
Đỗ Long véo nhẹ tay Nhạc Tiên, nói nhỏ với cô: - Hồng Quân đến đấy.
Cô ta quay đầu nhìn lại rồi hai người cùng đứng lên, lúc Hạ Hồng Quân đến gần hai người, Nhạc Tiên gượng cười chào hỏi còn Đỗ Long lại nói: - Hồng Quân, anh làm cách nào mà có thể mời được huấn luyện viên Hồ đến đây vậy? Người theo đuổi cô ta nhiều lắm đấy, anh cẩn thận một chút, không lại bị họ xem như chiếc đinh trong mắt, ah…
Hồ Tuyết Mai nói: - Anh đừng nói vớ vẩn, tôi là vì muốn cảm ơn Trình Đào nên mới đến đây đấy. Cô Bạch, cô thật xinh đẹp. Cô yên tâm, sức khỏe ba cô nhất định sẽ khá lên thôi, cha tôi trước đây cũng bị mắc bệnh này, cũng mổ ở đây, sau đó ông hồi phục rất nhanh.
- Thật vậy sao? Nhạc Tiên cảm kích nói: - Cảm ơn cô.
Ba người phụ nữ cùng nhau nói chuyện còn Hồng Quân và Đỗ Long đi ra chỗ khác. Hắn nói cho Hồng Quân biết về Đoàn Kết Xã kia. Đôi mắt Hồng Quân ánh lên vẻ nghiêm trọng, y nói: - Một tổ chức chuyên đào tạo sát thủ ngầm? Từ trước đến giờ những kẻ tôi đối phó đều là bọn buôn ma túy hay là tổ chức khủng bố còn tổ chức như thế này tôi cũng không hiểu biết nhiều nhưng tôi cũng đã từng chạm trán vài tên sát thủ rất lợi hại, có một lần còn suýt mất mạng trong tay họ …
Đỗ Long phát hiện trong mắt y ngoài sự nghiêm trọng ra còn có một tia phiền muộn . Đỗ Long cười nói: - Hồng Quân, tên sát thủ trước đây anh gặp không phải chính là cô gái xinh đẹp kia chứ? Anh bình thường chỉ bị người đẹp làm cho đau khổ thôi, ví dụ như hai mẹ con người Nhật Bản chẳng hạn, mau nói thật đi có phải anh cùng người đẹp sát thủ kia có phát sinh ra chuyện tình một đêm rồi?
Y lắc đầu nói: - Anh đừng nói vớ vẩn nữa… Xem ra tôi đã đánh giá quá thấp cái phiền phức này của anh rồi, tôi phải gọi thêm hai người nữa đến giúp anh mới được.
Đỗ Long nói: - Chỉ cẩn thận đề phòng cũng không phải cách hay, tôi lại muốn tấn công gã, gã đã chọc tức tôi rồi, chúng ta phải nghĩ ra cách để tìm ra gã, tốt nhất là tìm thấy cả cái tổ chức ấy rồi diệt trừ nó.
Hồng Quân nói: - Được, đấy cũng là một cách hay nhưng hiện nay để đối phó với một tổ chức như vậy thì chúng ta thật sự không đủ người, tốt nhất chúng ta nên sử dụng lực lượng quốc gia. Cha anh không phải là làm trong cục An Ninh quốc gia sao, mau nhờ ông ấy giúp đỡ đi.
Đỗ Long cười nói: - Ông ấy cũng bắt đầu bắt tay vào điều tra rồi, tối hôm qua kì thật tôi cùng ba tôi đã bày ra một cái bẫy nhưng thật đáng tiếc, đối phương quá gian xảo, một chút sơ hở cũng không lưu lại. Nhưng mặc kệ chúng có giảo hoạt đến đâu thì ở tên đất nước chúng ta có cục Công an, cục An Ninh quốc gia còn có cả quân đội. Ba lực lượng này liên kết lại tôi không tin là còn chướng ngại nào mà chúng ta lại không đánh bại được.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.