Chương 5:
Hạ Đa
19/11/2023
"Con...không có việc gì." Nhan Thiến lắc đầu nói.
Tuy rằng quan hệ của hai ba con có hơi xa cách, nhưng mà dù sao thì đây cũng là con gái ruột của mình, Nhan Tê Trì vẫn phải quan tâm chăm sóc cho cô, chỉ là trong lúc nhất thời không biết nên làm cái gì, vì thế đứng yên trước mặt của cô, đứng đó yên lặng nhìn một hồi, nhanh chóng phát hiện, cái váy cô đang mặc trên người khá mỏng, sau khi bị dính nước mưa đã trở nên xuyên thấu.
Nhan Tê Trì chau mày, suy nghĩ một lúc, lúc này mới cởi cái áo thun duy nhất trên người của mình, đưa cho Nhan Thiến, nói:"Lấy cái này mặc vào đi."
Quần áo của ông lúc này cũng đã bị nước mưa dính ướt, nhưng mà tốt xấu gì nó cũng là màu tối, chất vải cũng dày hơn cái váy của cô đang mặc.
Nhan Thiến liền ngẩng đầu lên xem thử, bất ngờ nhìn thấy ba cô đang cởi trần nửa người trên, gương mặt không nhịn được mà nóng lên, hơi hoảng loạn mà dời tầm mắt qua chỗ khác, không dám nhìn tiếp, lại nghe thấy âm thanh trong sáng của ba cô "Con mau lấy cái áo này của ba mặc vào đi."
Cô đột nhiên ngẩn người hai giây, rốt cuộc mới hiểu được dụng ý của ba mình, liền vội duỗi tay ra cầm lấy cái áo, hoảng loạn mà nhanh chóng mặc lên người.
Ba ba của cô cao khoảng 1 mét 80 mấy, cái áo này mặc trên người Nhan Thiến, hoàn mỹ che đến cái mông của cô, việc này làm cho cô không nhịn được mà thở phào nhẹ nhõm một hơi, nhưng mà trong nội tâm của cô lại không nhịn được mà cảm thấy áy náy, không nghĩ đến ba ba là người luôn lạnh nhạt với mọi người như vậy, bây giờ lại nguyện ý cởi áo cho cô mặc, lộ ra nửa người trên của mình.
Nhan Thiến liền nói một câu:"Cảm ơn ba ba.", lại nhanh chóng cúi đầu xuống, mới vừa rồi cô còn nhìn thấy được cơ bụng của ba ba, còn có tuyến nhân ngư nữa !
Phi phi phi, cô nhìn loạn cái gì thế không biết!!!
Nhan Thiến một bên thì cưỡng bách bản thân phải dời đi lực chú ý của mình, một bên thì nhịn không được mà đỏ mặt.
Bên ngoài cây cầu đá lúc này vẫn còn mưa lớn giống như lúc nãy, rơi xuống tầm tã, bên ngoài bị bao phủ bởi một lớp sương mờ ảo.
Nhan Tê Trì lấy điện thoại ra muốn liên lạc với tài xế, nhưng mà vị trí chỗ bọn họ đang ở ngay lúc này lại không được tốt, điện thoại cũng khó bắt sóng để gọi đi, cũng không biết được rốt cuộc đối phương có lại đây đón bọn họ hay không nữa.
Nhớ đến lúc nãy ông lại để cho vợ của mình gây sự rồi tùy hứng làm bậy, tự mình lái xe rời khỏi đi một mình, sắc mặt của Nhan Tê Trì lại càng trở nên khó coi hơn.
Gió to bí mật mang theo hơi nước, thổi qua bên dưới cây cầu đá, làm cho Nhan Tê Trì đang không mặc áo cảm thấy rùng mình một cái, ông rũ mắt xuống nhìn thấy con gái đang ngồi xổm trên mặt đất, nhanh chóng phát hiện, sắc mặt của cô đã trắng bệch, toàn thân còn liên tục run rẩy.
Tuy rằng trên người Nhan Thiến lúc này đang mặc đến hai lớp áo, nhưng mà cả hai cái đều đã ướt hết, lúc này lại bị gió lạnh thổi đến, quả thực đã làm cô bị đông lạnh đến nỗi cảm thấy hoài nghi cuộc sống, rõ ràng là thời tiết sắp tiến vào mùa hè, thế nhưng ngay lúc này lại lạnh giống như mùa đông khắc nghiệt vậy.
Nhan Tê Trì biết ông không thể nào có thể bỏ mặc con gái của mình để cho con bé cứ bị lạnh như vậy được, bằng không chờ đến khi về nhà, khẳng định sẽ đổ bệnh nặng ngay lập tức.
Nhưng mà ở đây lại không có bất cứ thứ gì có thể che chắn lại cả, cái áo của ông cũng đã mặc lên người cô, còn có thể làm cái gì nữa đây?
Sau khi đi dạo qua dạo lại, trên khuôn mặt điển trai của Nhan Tê Trì lại đột nhiên hiện lên cảm xúc có chút không được tự nhiên, ông đi đến sau lưng của con gái, chậm rãi ngồi xổm xuống, sau đó vươn hai cánh tay ra, ôm lấy cơ thể đang cuộn tròn lại của cô vào trong lòng ngực của chính mình.
Tuy rằng quan hệ của hai ba con có hơi xa cách, nhưng mà dù sao thì đây cũng là con gái ruột của mình, Nhan Tê Trì vẫn phải quan tâm chăm sóc cho cô, chỉ là trong lúc nhất thời không biết nên làm cái gì, vì thế đứng yên trước mặt của cô, đứng đó yên lặng nhìn một hồi, nhanh chóng phát hiện, cái váy cô đang mặc trên người khá mỏng, sau khi bị dính nước mưa đã trở nên xuyên thấu.
Nhan Tê Trì chau mày, suy nghĩ một lúc, lúc này mới cởi cái áo thun duy nhất trên người của mình, đưa cho Nhan Thiến, nói:"Lấy cái này mặc vào đi."
Quần áo của ông lúc này cũng đã bị nước mưa dính ướt, nhưng mà tốt xấu gì nó cũng là màu tối, chất vải cũng dày hơn cái váy của cô đang mặc.
Nhan Thiến liền ngẩng đầu lên xem thử, bất ngờ nhìn thấy ba cô đang cởi trần nửa người trên, gương mặt không nhịn được mà nóng lên, hơi hoảng loạn mà dời tầm mắt qua chỗ khác, không dám nhìn tiếp, lại nghe thấy âm thanh trong sáng của ba cô "Con mau lấy cái áo này của ba mặc vào đi."
Cô đột nhiên ngẩn người hai giây, rốt cuộc mới hiểu được dụng ý của ba mình, liền vội duỗi tay ra cầm lấy cái áo, hoảng loạn mà nhanh chóng mặc lên người.
Ba ba của cô cao khoảng 1 mét 80 mấy, cái áo này mặc trên người Nhan Thiến, hoàn mỹ che đến cái mông của cô, việc này làm cho cô không nhịn được mà thở phào nhẹ nhõm một hơi, nhưng mà trong nội tâm của cô lại không nhịn được mà cảm thấy áy náy, không nghĩ đến ba ba là người luôn lạnh nhạt với mọi người như vậy, bây giờ lại nguyện ý cởi áo cho cô mặc, lộ ra nửa người trên của mình.
Nhan Thiến liền nói một câu:"Cảm ơn ba ba.", lại nhanh chóng cúi đầu xuống, mới vừa rồi cô còn nhìn thấy được cơ bụng của ba ba, còn có tuyến nhân ngư nữa !
Phi phi phi, cô nhìn loạn cái gì thế không biết!!!
Nhan Thiến một bên thì cưỡng bách bản thân phải dời đi lực chú ý của mình, một bên thì nhịn không được mà đỏ mặt.
Bên ngoài cây cầu đá lúc này vẫn còn mưa lớn giống như lúc nãy, rơi xuống tầm tã, bên ngoài bị bao phủ bởi một lớp sương mờ ảo.
Nhan Tê Trì lấy điện thoại ra muốn liên lạc với tài xế, nhưng mà vị trí chỗ bọn họ đang ở ngay lúc này lại không được tốt, điện thoại cũng khó bắt sóng để gọi đi, cũng không biết được rốt cuộc đối phương có lại đây đón bọn họ hay không nữa.
Nhớ đến lúc nãy ông lại để cho vợ của mình gây sự rồi tùy hứng làm bậy, tự mình lái xe rời khỏi đi một mình, sắc mặt của Nhan Tê Trì lại càng trở nên khó coi hơn.
Gió to bí mật mang theo hơi nước, thổi qua bên dưới cây cầu đá, làm cho Nhan Tê Trì đang không mặc áo cảm thấy rùng mình một cái, ông rũ mắt xuống nhìn thấy con gái đang ngồi xổm trên mặt đất, nhanh chóng phát hiện, sắc mặt của cô đã trắng bệch, toàn thân còn liên tục run rẩy.
Tuy rằng trên người Nhan Thiến lúc này đang mặc đến hai lớp áo, nhưng mà cả hai cái đều đã ướt hết, lúc này lại bị gió lạnh thổi đến, quả thực đã làm cô bị đông lạnh đến nỗi cảm thấy hoài nghi cuộc sống, rõ ràng là thời tiết sắp tiến vào mùa hè, thế nhưng ngay lúc này lại lạnh giống như mùa đông khắc nghiệt vậy.
Nhan Tê Trì biết ông không thể nào có thể bỏ mặc con gái của mình để cho con bé cứ bị lạnh như vậy được, bằng không chờ đến khi về nhà, khẳng định sẽ đổ bệnh nặng ngay lập tức.
Nhưng mà ở đây lại không có bất cứ thứ gì có thể che chắn lại cả, cái áo của ông cũng đã mặc lên người cô, còn có thể làm cái gì nữa đây?
Sau khi đi dạo qua dạo lại, trên khuôn mặt điển trai của Nhan Tê Trì lại đột nhiên hiện lên cảm xúc có chút không được tự nhiên, ông đi đến sau lưng của con gái, chậm rãi ngồi xổm xuống, sau đó vươn hai cánh tay ra, ôm lấy cơ thể đang cuộn tròn lại của cô vào trong lòng ngực của chính mình.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.