Chương 17: Mút vú
Thời Phân Dịch
13/01/2024
Phùng Dao phút chốc nóng cả đầu, không ngờ cô bị nhìn thấy rồi, còn bị ba chồng nói trực tiếp ra nữa.
Một mình cô sống ở tầng 3, không có ai quấy rầy, nhất thời phóng túng, cơ thể lại để cho người không nên thấy nhất nhìn thấy.
Ba chồng càng lúc càng gần sát cô, hai người sắp quấn lấy nhau.
Nghĩ đến ba chồng nhìn thấy nơi riêng tư nhất của mình, còn nói lời lưu manh, Phùng Dao vội lui về sau, tay chống lên lồng ngực Phàn Tín, vừa tức vừa xấu hổ nói: "Ba... sao ba có thể thế này chứ."
Nửa đêm đến phòng con dâu, hắn mới là không biết xấu hổ.
Nhưng cô không biết làm sao mà cơ thể bỗng mềm nhũn, vùng vẫy cũng như có như không.
Phàn Tín là người đàn ông trung niên có cơ thể cường tráng, hắn muốn kẹp chặt cô thì dễ như trở bàn tay, nhưng hắn không dùng hết sức, chỉ ôm cô trong lòng mặc cho cô giãy dụa.
Hắn nhịn quá lâu rồi, nhìn cô mỗi ngày tới lui trước mặt, giờ nói rõ ra, cả người hắn thoải mái vô cùng.
Nhìn hai bầu vú của con dâu lắc lư theo động tác của cô, chực chờ muốn tràn ra khỏi cổ váy, ánh mắt người đàn ông tối dần, động tác trên tay vẫn nhẹ nhàng, chạm cằm cô chậm rãi nói: "Ba vốn có ý tốt, thấy con uống say nên đi đưa nước cho con, nào ngờ con dâu ngoan của ba lại không chịu nổi cô đơn? Cửa còn không đóng, vừa vào đã cho ba thấy hết cảnh đẹp."
Nghĩ lại cảnh đẹp giữa hai chân cô, cổ họng hơi chát, tay đặt trên eo dịch chuyển đến trước ngực, hỏi bên tai cô: "Có phải muốn đàn ông rồi không?"
Phải, Phùng Dao thừa nhận trong lòng. Cô bị bàn tay trên ngực làm cho khô khốc miệng lưỡi, cô là người từng trải, chỉ dựa vào bản thân thì không thể thỏa mãn được, tối qua là vì ban ngày mệt quá nên mới ngủ thiếp đi, chứ ra có một lần sao mà thỏa mãn.
Cơn nghiện vẫn còn, một khi bị dụ dỗ, cơn nghiện sẽ bộc phát từng chút một.
Cô lén liếc Phàn Tín, cô đã sớm thèm thuồng cơ thể cường tráng của hắn.
Nhưng cô vẫn khó khăn vớt lại lý trí, cô quyết không thừa nhận với ba chồng, cô giữ chặt bàn tay đang sờ vú mình của người đàn ông, yếu ớt nói: "Ba ơi, đừng mà, ba không thể thế này với con, mà còn đang ở trên xe..."
Môi hồng khép mở, hơi thở không đều, Phàn Tín nhìn dáng vẻ từ chối hời hợt, không chút thật lòng này của cô, quả đúng là đĩ dâm.
Hắn xoa thịt mềm khắp người cô: "Không làm gì cả, con ngoan ngoãn đi, chỉ sờ hôn một chút thôi, có phải đụ con đâu, con sợ gì?"
Phùng Dao nhìn hắn, dáng vẻ có vẻ rất kiên nhẫn. Nếu hắn không gấp gáp đòi đụ cô, họ chỉ thỏa mãn nhau một chút cũng không phá vỡ mối quan hệ vốn có, hình như cũng được?
Tay cô nhẹ lại, trong lòng rục rịch, kiều diễm nói: "Ai biết ba có lừa con không?"
"Con không tin?" Phàn Tín khẽ nhướng mày, giọng cũng hạ thấp, tay trực tiếp mò xuống vạt váy, để lộ ra đùi trắng nõn: "Vậy thì chúng ta đụ luôn, dù gì con cũng không tin."
"Đừng mà..." Phùng Dao vội lên tiếng, giờ đang trên đường đi làm, sợ lát nữa hắn khiến cô không thể gặp được ai, bèn hèn nhát nói: "Vậy ba không được quá đáng, con còn phải gặp người khác..."
Phàn Tín thấp giọng cười, ôm cả người lên đùi, sờ mó đùi non của cô: "Được, con ngoan đi, đĩ dâm."
"Hừ hừ..." Dưới mông Phùng Dao là đùi lớn rắn chắc, lòng cô ngứa ngáy, yêu kiều hừ mấy tiếng.
Mắt nhìn xuống dưới liền thấy vú bị bàn tay to móc ra khỏi váy.
Mặt cô nóng bừng, vội bao lấy ngực mình, giọng điệu bất mãn: "Mới đụng đã trực tiếp..."
Phàn Tín thèm khát hai vú trước ngực cô đã lâu, vừa bật ra ngoài như bánh bao lớn.
Ánh mắt hắn không di chuyển, túm lấy một bên vú ước chừng trong lòng bàn tay, thấp giọng nói: "Đây mà là trực tiếp? Lồn còn lộ ra cho ba nhìn rồi, chưa đụ bên dưới con đã là chậm lắm rồi."
Một mình cô sống ở tầng 3, không có ai quấy rầy, nhất thời phóng túng, cơ thể lại để cho người không nên thấy nhất nhìn thấy.
Ba chồng càng lúc càng gần sát cô, hai người sắp quấn lấy nhau.
Nghĩ đến ba chồng nhìn thấy nơi riêng tư nhất của mình, còn nói lời lưu manh, Phùng Dao vội lui về sau, tay chống lên lồng ngực Phàn Tín, vừa tức vừa xấu hổ nói: "Ba... sao ba có thể thế này chứ."
Nửa đêm đến phòng con dâu, hắn mới là không biết xấu hổ.
Nhưng cô không biết làm sao mà cơ thể bỗng mềm nhũn, vùng vẫy cũng như có như không.
Phàn Tín là người đàn ông trung niên có cơ thể cường tráng, hắn muốn kẹp chặt cô thì dễ như trở bàn tay, nhưng hắn không dùng hết sức, chỉ ôm cô trong lòng mặc cho cô giãy dụa.
Hắn nhịn quá lâu rồi, nhìn cô mỗi ngày tới lui trước mặt, giờ nói rõ ra, cả người hắn thoải mái vô cùng.
Nhìn hai bầu vú của con dâu lắc lư theo động tác của cô, chực chờ muốn tràn ra khỏi cổ váy, ánh mắt người đàn ông tối dần, động tác trên tay vẫn nhẹ nhàng, chạm cằm cô chậm rãi nói: "Ba vốn có ý tốt, thấy con uống say nên đi đưa nước cho con, nào ngờ con dâu ngoan của ba lại không chịu nổi cô đơn? Cửa còn không đóng, vừa vào đã cho ba thấy hết cảnh đẹp."
Nghĩ lại cảnh đẹp giữa hai chân cô, cổ họng hơi chát, tay đặt trên eo dịch chuyển đến trước ngực, hỏi bên tai cô: "Có phải muốn đàn ông rồi không?"
Phải, Phùng Dao thừa nhận trong lòng. Cô bị bàn tay trên ngực làm cho khô khốc miệng lưỡi, cô là người từng trải, chỉ dựa vào bản thân thì không thể thỏa mãn được, tối qua là vì ban ngày mệt quá nên mới ngủ thiếp đi, chứ ra có một lần sao mà thỏa mãn.
Cơn nghiện vẫn còn, một khi bị dụ dỗ, cơn nghiện sẽ bộc phát từng chút một.
Cô lén liếc Phàn Tín, cô đã sớm thèm thuồng cơ thể cường tráng của hắn.
Nhưng cô vẫn khó khăn vớt lại lý trí, cô quyết không thừa nhận với ba chồng, cô giữ chặt bàn tay đang sờ vú mình của người đàn ông, yếu ớt nói: "Ba ơi, đừng mà, ba không thể thế này với con, mà còn đang ở trên xe..."
Môi hồng khép mở, hơi thở không đều, Phàn Tín nhìn dáng vẻ từ chối hời hợt, không chút thật lòng này của cô, quả đúng là đĩ dâm.
Hắn xoa thịt mềm khắp người cô: "Không làm gì cả, con ngoan ngoãn đi, chỉ sờ hôn một chút thôi, có phải đụ con đâu, con sợ gì?"
Phùng Dao nhìn hắn, dáng vẻ có vẻ rất kiên nhẫn. Nếu hắn không gấp gáp đòi đụ cô, họ chỉ thỏa mãn nhau một chút cũng không phá vỡ mối quan hệ vốn có, hình như cũng được?
Tay cô nhẹ lại, trong lòng rục rịch, kiều diễm nói: "Ai biết ba có lừa con không?"
"Con không tin?" Phàn Tín khẽ nhướng mày, giọng cũng hạ thấp, tay trực tiếp mò xuống vạt váy, để lộ ra đùi trắng nõn: "Vậy thì chúng ta đụ luôn, dù gì con cũng không tin."
"Đừng mà..." Phùng Dao vội lên tiếng, giờ đang trên đường đi làm, sợ lát nữa hắn khiến cô không thể gặp được ai, bèn hèn nhát nói: "Vậy ba không được quá đáng, con còn phải gặp người khác..."
Phàn Tín thấp giọng cười, ôm cả người lên đùi, sờ mó đùi non của cô: "Được, con ngoan đi, đĩ dâm."
"Hừ hừ..." Dưới mông Phùng Dao là đùi lớn rắn chắc, lòng cô ngứa ngáy, yêu kiều hừ mấy tiếng.
Mắt nhìn xuống dưới liền thấy vú bị bàn tay to móc ra khỏi váy.
Mặt cô nóng bừng, vội bao lấy ngực mình, giọng điệu bất mãn: "Mới đụng đã trực tiếp..."
Phàn Tín thèm khát hai vú trước ngực cô đã lâu, vừa bật ra ngoài như bánh bao lớn.
Ánh mắt hắn không di chuyển, túm lấy một bên vú ước chừng trong lòng bàn tay, thấp giọng nói: "Đây mà là trực tiếp? Lồn còn lộ ra cho ba nhìn rồi, chưa đụ bên dưới con đã là chậm lắm rồi."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.