[Cao H] Cưỡng Ép Nam Thần Trên Xe
Chương 42: Lớp Ren Đen Khó Khăn Lắm Mới
3S
14/01/2024
Không có quần áo đi học thế quái nào được?
"Nhân viên phục vụ mang quần áo đi giặt rồi." Khúc Dật Chi đứng dậy, nói: "Em đi tắm trước đi, anh sẽ gọi điện thoại hỏi."
Hải Uyển Uyển nhanh chóng chạy vào phòng tắm đánh răng, rửa mặt, chải đầu. Khi cô vừa bước ra, đã ngay lập tức hỏi Khúc Dật Chi xem quần áo của cô đã được chưa.
Khúc Dật Chi chống khuỷu tay ngồi trên sô pha: "Bộ phận giặt là nói vẫn chưa được, ít nhất cũng phải một tiếng nữa mới có thể sấy khô xong."
Hải Uyển Uyển muốn phát điên: "Vậy thì phải làm sao đây."
Khúc Dật Chi chỉ tay lên một đống đồ quần áo tình thú đầy màu sắc trên mặt đất: "Có quần áo đây."
"Đây... đều là những trang phục cosplay... quá gợi cảm." Hải Uyển Uyển sững sờ, lắp bắp nghĩ ra từ thích hợp để miêu tả những thứ quần áo này.
"Bây giờ cũng chỉ có thể dùng mấy bộ quần áo này thôi. Nhìn hình ảnh trên bao bì cũng khá ổn." Khúc Dật Chi xoè hai tay ra vẻ bó tay.
Méo mó có còn hơn không, trước tiên cứ phải mở ra xem có dùng được hay không.
Hải Uyển Uyển mở đồng phục học sinh và đồng phục nữ cảnh sát trông có vẻ khá bình thường ra.
Không có gì đáng ngạc nhiên cả, đây đều là những trang phục cosplay thật sự rất gợi cảm, mỗi trang phục đều cấm 18+.
Đồng phục học sinh nhìn qua thì có vẻ bình thường nhất, váy thuỷ thủ kẻ ca-rô, nhưng thân trên của bộ váy thủy thủ này chỉ quấn quanh ngực mà thôi, lộ ra một nửa eo trắng nõn.
Váy kẻ sọc cũng khá bình thường, nhưng váy ngắn trên gối tới 10 cm. Làn váy còn hơi rộng, nếu không chú ý khi di chuyển, váy nhất định sẽ bị tốc lên trên.
Khúc Dật Chi cố chống lại ý muốn lấn át cô gái đang mặc đồ cấm 18+ trước mặt, bình luận: "Quá ngắn. "
Còn cần anh nói.
Hải Uyển Uyển trừng mắt nhìn anh.
Nghĩ đến không biết ai đã mang đống quần áo này đến, cô cảm thấy rất tức giận, nhưng cô không còn thời gian để lo nghĩ về những chuyện đó nữa, vì bây giờ cô phải nhanh chóng chọn ra một bộ đồ có thể mặc được ra ngoài trong đống quần áo này.
Bộ đồng phục cảnh sát trông cũng khá phù hợp, nhưng khi mặc vào, cô phát hiện áo trên siêu bó ngực, đã thế váy còn xẻ tà từ eo.
Ngoài ra còn có sườn xám, trang phục cô nàng thỏ xẻ cao, trang phục hầu gái hở hang. Bộ nào cũng khiến cô phải trợn mắt ngán ngẩm.
Chẳng lẽ đây chính là thẩm mỹ của đàn ông sao? Chỉ thích phơi bày cơ thể càng hở càng tốt, không hề hiểu vẻ đẹp “giấu đầu lòi đuôi” càng che giấu càng kích thích là gì.
Cô hơi nản vì không có bộ nào có thể mặc đi ra ngoài được.
Thời gian dần trôi qua, Hải Uyển Uyển cắn ngón tay, mặt mày nhăn nhó.
Khúc Dật Chi nhắc nhở cô: "Sao em không thử mặc lồng vào, mặc áo ngắn vào bên trong áo dài bên ngoài".
Đã 9h35, Hải Uyển Uyển không còn cách nào khác, đành mặc áo sơ mi hầu gái vào bên trong, khoác thêm áo cảnh sát thắt nút ở bên ngoài, cũng không đến mức lộ da thịt ra ngoài, bên dưới mặc một chiếc váy kẻ sọc kẻ ca-rô.
Trông cũng bình thường, chỉ cần không di chuyển quá nhiều vẫn có thể đoàng hoàng đi đến trường gặp Tô Mật.
Sau khi mặc xong, Hải Uyển Uyển vẫn luôn cảm thấy có gì đó không ổn.
Yết hầu của Khúc Dật Chi chuyển động: "Em không mặc qυần lót."
Không chỉ qυần lót mà ngay cả áσ lót cũng chưa mặc.
Cô không còn cách nào khác, cầm bộ đồ lót tình thú lên mặc, ren trong suốt màu đen, lớp vải chỉ đủ che hai đầṳ vú và âm hộ, phần còn lại được giữ bằng dây.
Nhưng cũng may là Hải Uyển Uyển có bộ ngực rất đầy đặn, tuy to nhưng không bị xệ, chặn được đầṳ vú, cũng coi như không bất lịch sự trước mặt người khác.
"Anh nói là có thể tới trường trong nửa giờ nữa, đúng không?" Hải Uyển Uyển đã mặc kệ việc cô đang cởi đồ và mặc quần áo trước mặt anh. Cô vừa mặc quần áo vừa hỏi.
"Ừ." Khúc Dật Chi ậm ừ, quay đi chỗ khác, mặc áo choàng tắm vào.
Nếu còn tiếp tục nhìn, chỉ sợ hôm nay anh sẽ không cho cô ra khỏi cánh cửa này mất.
"Anh đã đặt xe rồi, anh sẽ đưa em xuống."
"Được." Hải Uyển Uyển cúi xuống để xỏ giày vào, chiếc váy của cô quá rộng, chính vì vậy, khi cô nghiêng người, váy trượt đến eo, lộ ra hai mông mập mạp của cô.
"Hôm nay... em đừng cúi xuống... sẽ lộ đấy." Khúc Dật Chi ho nhẹ.
Hải Uyển Uyển vội vàng đứng thẳng dậy, kéo váy xuống.
"Yên tâm, em sẽ nhờ Tô Mật mang quần áo đến cho em." Hải Uyển Uyển lấy điện thoại ra gọi cho Tô Mật, nhờ cô ấy mang theo một chiếc áo khoác mỏng và một chiếc váy.
"Lúc đi đường em sẽ cố gắng hết sức cẩn thận." Hải Uyển Uyển cầm túi, mở cửa.
Khúc Dật Chi đã gọi tài xế, xe đã đợi sẵn ở lối vào thang máy.
Sau khi cô thuận lợi lên xe, Khúc Dật Chi cũng đi theo.
"Anh cũng đi?" Hải Uyển Uyển hơi sửng sốt: "Chỉ mặc áo choàng tắm thôi sao?"
"Anh sẽ đưa em đi, không xuống xe."
Tài xế lái xe nhanh trên đường. Đến Tòa nhà dạy học sớm 5 phút, Tô Mật đã mang quần áo đang đợi cô ở ven đường.
Hải Uyển Uyển mở cửa xe ra hiệu cho Tô Mật, lấy áo khoác ra, mặc vào.
"Trưa nay anh đến đón em." Khúc Dật Chi muốn bật cười khi thấy cô cài cúc áo chặt kín mít.
Trong thời tiết này, mặc một chiếc áo khoác bên ngoài trông còn kỳ quái hơn cả mặc đồ tình thú.
Hải Uyển Uyển vội nói: "Không cần đâu, em về thẳng ký túc xá." Cô nhanh chóng xuống xe, đóng cửa lại.
"Đi thôi, sắp muộn rồi." Không đợi xe rời đi, Hải Uyển Uyển đã kéo Tô Mật vào lớp.
Sau khi vào phòng dạy học, bước chân của Tô Mật chậm lại: "Hải Uyển Uyển?"
Hải Uyển Uyển cầm túi quần áo lên: "Tô Mật thân mến, làm ơn giúp tớ chọn một chỗ ngồi trước, tớ vào nhà vệ sinh thay quần áo đã."
Tô Mật nhìn cô với ánh mắt, "tý nữa sẽ thẩm vấn cậu sau" rồi rời đi trước.
Hải Uyển Uyển nhanh chóng đi vào nhà vệ sinh để thay bộ quần áo kỳ lạ trên người ra, mặc lại bộ váy của mình.
Đồ lót tình thú ba mảnh bên trong khiến Hải Uyển Uyển cảm thấy rất bất an, lúc nào cũng có cảm giác như không mặc đồ lót. Cô nhìn trước gương một chút, nhưng thật ra cũng nhìn không ra có gì dị thường.
Chỉ là, từ cổ đến xương quai xanh của cô nổi lên vài dấu hôn, thắt chặt hết cúc áo khoác cũng không thể che hết được.
"Nhân viên phục vụ mang quần áo đi giặt rồi." Khúc Dật Chi đứng dậy, nói: "Em đi tắm trước đi, anh sẽ gọi điện thoại hỏi."
Hải Uyển Uyển nhanh chóng chạy vào phòng tắm đánh răng, rửa mặt, chải đầu. Khi cô vừa bước ra, đã ngay lập tức hỏi Khúc Dật Chi xem quần áo của cô đã được chưa.
Khúc Dật Chi chống khuỷu tay ngồi trên sô pha: "Bộ phận giặt là nói vẫn chưa được, ít nhất cũng phải một tiếng nữa mới có thể sấy khô xong."
Hải Uyển Uyển muốn phát điên: "Vậy thì phải làm sao đây."
Khúc Dật Chi chỉ tay lên một đống đồ quần áo tình thú đầy màu sắc trên mặt đất: "Có quần áo đây."
"Đây... đều là những trang phục cosplay... quá gợi cảm." Hải Uyển Uyển sững sờ, lắp bắp nghĩ ra từ thích hợp để miêu tả những thứ quần áo này.
"Bây giờ cũng chỉ có thể dùng mấy bộ quần áo này thôi. Nhìn hình ảnh trên bao bì cũng khá ổn." Khúc Dật Chi xoè hai tay ra vẻ bó tay.
Méo mó có còn hơn không, trước tiên cứ phải mở ra xem có dùng được hay không.
Hải Uyển Uyển mở đồng phục học sinh và đồng phục nữ cảnh sát trông có vẻ khá bình thường ra.
Không có gì đáng ngạc nhiên cả, đây đều là những trang phục cosplay thật sự rất gợi cảm, mỗi trang phục đều cấm 18+.
Đồng phục học sinh nhìn qua thì có vẻ bình thường nhất, váy thuỷ thủ kẻ ca-rô, nhưng thân trên của bộ váy thủy thủ này chỉ quấn quanh ngực mà thôi, lộ ra một nửa eo trắng nõn.
Váy kẻ sọc cũng khá bình thường, nhưng váy ngắn trên gối tới 10 cm. Làn váy còn hơi rộng, nếu không chú ý khi di chuyển, váy nhất định sẽ bị tốc lên trên.
Khúc Dật Chi cố chống lại ý muốn lấn át cô gái đang mặc đồ cấm 18+ trước mặt, bình luận: "Quá ngắn. "
Còn cần anh nói.
Hải Uyển Uyển trừng mắt nhìn anh.
Nghĩ đến không biết ai đã mang đống quần áo này đến, cô cảm thấy rất tức giận, nhưng cô không còn thời gian để lo nghĩ về những chuyện đó nữa, vì bây giờ cô phải nhanh chóng chọn ra một bộ đồ có thể mặc được ra ngoài trong đống quần áo này.
Bộ đồng phục cảnh sát trông cũng khá phù hợp, nhưng khi mặc vào, cô phát hiện áo trên siêu bó ngực, đã thế váy còn xẻ tà từ eo.
Ngoài ra còn có sườn xám, trang phục cô nàng thỏ xẻ cao, trang phục hầu gái hở hang. Bộ nào cũng khiến cô phải trợn mắt ngán ngẩm.
Chẳng lẽ đây chính là thẩm mỹ của đàn ông sao? Chỉ thích phơi bày cơ thể càng hở càng tốt, không hề hiểu vẻ đẹp “giấu đầu lòi đuôi” càng che giấu càng kích thích là gì.
Cô hơi nản vì không có bộ nào có thể mặc đi ra ngoài được.
Thời gian dần trôi qua, Hải Uyển Uyển cắn ngón tay, mặt mày nhăn nhó.
Khúc Dật Chi nhắc nhở cô: "Sao em không thử mặc lồng vào, mặc áo ngắn vào bên trong áo dài bên ngoài".
Đã 9h35, Hải Uyển Uyển không còn cách nào khác, đành mặc áo sơ mi hầu gái vào bên trong, khoác thêm áo cảnh sát thắt nút ở bên ngoài, cũng không đến mức lộ da thịt ra ngoài, bên dưới mặc một chiếc váy kẻ sọc kẻ ca-rô.
Trông cũng bình thường, chỉ cần không di chuyển quá nhiều vẫn có thể đoàng hoàng đi đến trường gặp Tô Mật.
Sau khi mặc xong, Hải Uyển Uyển vẫn luôn cảm thấy có gì đó không ổn.
Yết hầu của Khúc Dật Chi chuyển động: "Em không mặc qυần lót."
Không chỉ qυần lót mà ngay cả áσ lót cũng chưa mặc.
Cô không còn cách nào khác, cầm bộ đồ lót tình thú lên mặc, ren trong suốt màu đen, lớp vải chỉ đủ che hai đầṳ vú và âm hộ, phần còn lại được giữ bằng dây.
Nhưng cũng may là Hải Uyển Uyển có bộ ngực rất đầy đặn, tuy to nhưng không bị xệ, chặn được đầṳ vú, cũng coi như không bất lịch sự trước mặt người khác.
"Anh nói là có thể tới trường trong nửa giờ nữa, đúng không?" Hải Uyển Uyển đã mặc kệ việc cô đang cởi đồ và mặc quần áo trước mặt anh. Cô vừa mặc quần áo vừa hỏi.
"Ừ." Khúc Dật Chi ậm ừ, quay đi chỗ khác, mặc áo choàng tắm vào.
Nếu còn tiếp tục nhìn, chỉ sợ hôm nay anh sẽ không cho cô ra khỏi cánh cửa này mất.
"Anh đã đặt xe rồi, anh sẽ đưa em xuống."
"Được." Hải Uyển Uyển cúi xuống để xỏ giày vào, chiếc váy của cô quá rộng, chính vì vậy, khi cô nghiêng người, váy trượt đến eo, lộ ra hai mông mập mạp của cô.
"Hôm nay... em đừng cúi xuống... sẽ lộ đấy." Khúc Dật Chi ho nhẹ.
Hải Uyển Uyển vội vàng đứng thẳng dậy, kéo váy xuống.
"Yên tâm, em sẽ nhờ Tô Mật mang quần áo đến cho em." Hải Uyển Uyển lấy điện thoại ra gọi cho Tô Mật, nhờ cô ấy mang theo một chiếc áo khoác mỏng và một chiếc váy.
"Lúc đi đường em sẽ cố gắng hết sức cẩn thận." Hải Uyển Uyển cầm túi, mở cửa.
Khúc Dật Chi đã gọi tài xế, xe đã đợi sẵn ở lối vào thang máy.
Sau khi cô thuận lợi lên xe, Khúc Dật Chi cũng đi theo.
"Anh cũng đi?" Hải Uyển Uyển hơi sửng sốt: "Chỉ mặc áo choàng tắm thôi sao?"
"Anh sẽ đưa em đi, không xuống xe."
Tài xế lái xe nhanh trên đường. Đến Tòa nhà dạy học sớm 5 phút, Tô Mật đã mang quần áo đang đợi cô ở ven đường.
Hải Uyển Uyển mở cửa xe ra hiệu cho Tô Mật, lấy áo khoác ra, mặc vào.
"Trưa nay anh đến đón em." Khúc Dật Chi muốn bật cười khi thấy cô cài cúc áo chặt kín mít.
Trong thời tiết này, mặc một chiếc áo khoác bên ngoài trông còn kỳ quái hơn cả mặc đồ tình thú.
Hải Uyển Uyển vội nói: "Không cần đâu, em về thẳng ký túc xá." Cô nhanh chóng xuống xe, đóng cửa lại.
"Đi thôi, sắp muộn rồi." Không đợi xe rời đi, Hải Uyển Uyển đã kéo Tô Mật vào lớp.
Sau khi vào phòng dạy học, bước chân của Tô Mật chậm lại: "Hải Uyển Uyển?"
Hải Uyển Uyển cầm túi quần áo lên: "Tô Mật thân mến, làm ơn giúp tớ chọn một chỗ ngồi trước, tớ vào nhà vệ sinh thay quần áo đã."
Tô Mật nhìn cô với ánh mắt, "tý nữa sẽ thẩm vấn cậu sau" rồi rời đi trước.
Hải Uyển Uyển nhanh chóng đi vào nhà vệ sinh để thay bộ quần áo kỳ lạ trên người ra, mặc lại bộ váy của mình.
Đồ lót tình thú ba mảnh bên trong khiến Hải Uyển Uyển cảm thấy rất bất an, lúc nào cũng có cảm giác như không mặc đồ lót. Cô nhìn trước gương một chút, nhưng thật ra cũng nhìn không ra có gì dị thường.
Chỉ là, từ cổ đến xương quai xanh của cô nổi lên vài dấu hôn, thắt chặt hết cúc áo khoác cũng không thể che hết được.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.