Chương 39: Mẹ Chồng Giục Sinh Con
A Phì A
14/01/2024
Nhìn thấy anh làm như vậy, khuôn mặt của Lục Chi đỏ bừng.
Cô che mặt lại, cảm thấy xấu hổ muốn chết, đây là quả cherry đấy.
“Đừng mà… Mất mặt quá đi…”
Giang Ngộ cũng không nhét vào bên trong, anh chỉ dùng quả cherry để cọ qua cọ lại trên âm đế của cô.
Xoa nắn âm đế của cô để kích thích.
Giang Ngộ thật sự rất biết chơi.
Lục Chi che mặt lại, lúc úp lúc mở, Giang Ngộ dùng quả cherry cọ nhẹ lên âm đế của cô, nước chảy ra, trước đó mấy quả cherry này nằm trong tủ lạnh, mới lấy ra được không lâu nên vẫn còn rất lạnh, sau khi cọ xát như vậy, nước chảy ra làm ướt cả tay của Giang Ngộ.
Lục Chi cũng không biết tại sao Giang Ngộ lại làm như vậy, cô không ngờ anh sẽ nghĩ đến chuyện kích thích này.
Lục Chi vẫn rất thích, phía dưới chảy ra càng ngày càng nhiều nước, bị kích thích như vậy khiến cô cảm thấy rất thoải mái.
Nhưng Giang Ngộ không nhét vào bên trong, anh chỉ xoa lên trên âm đế.
Ban đầu Lục Chi còn không dám nhìn, nhưng về sau cô thấy quá kích thích, cô không nhịn được mà liếc nhìn một cái, vẫn cảm thấy rất kích thích.
Nhìn thấy cô bị trêu chọc đến thoải mái như vậy, Giang Ngộ không dùng quả cherry để kích thích nữa, mà anh bỏ quả cherry vào miệng để ăn.
Vừa nhìn thấy hình ảnh này, Lục Chi cảm thấy xấu hổ vô cùng.
Tại sao anh lại… Dâm dục đến vậy.
Cứ ăn quả cherry như vậy, trên đó vẫn còn dính dâm thuỷ của cô đấy.
Lục Chi cảm thấy mặt của mình đỏ đến mức sắp bùng nổ.
Giang Ngộ cởi quần lót của mình ra, lúc nãy dương vật đã cương cứng không chịu được, anh còn phải nhẫn nại đến cực điểm. Anh nắm lấy tay của Lục Chi, để cô vuốt ve dương vật giúp mình.
Anh rất thích cảm giác khi bàn tay của Lục Chi vuốt ve người anh em này của mình, rất mềm mại. Bàn tay của Lục Chi nắm lấy dương vật của anh, cô ngồi dậy giúp anh vuốt ve từ dưới lên trên.
Giang Ngộ thở hổn hển, vẻ mặt cực kỳ thoải mái.
Vuốt ve lên xuống một lúc lâu, cuối cùng thì Lục Chi cũng cảm nhận được anh bắn tinh lên lòng bàn tay của mình.
Giang Ngộ đè cô xuống sô pha, tách miệng huyệt của cô ra, giữ chặt lấy eo của cô, sau đó đỡ lấy dương vật cắm vào trong.
Sau khi nhét vào, cả hai đều thở hổn hển thành tiếng.
Lục Chi trực tiếp ngồi dậy, ngồi lên dương vật của anh, giống như Quan Âm đang tọa trên đài sen, cô giữ chặt bả vai của anh, ngồi trên người anh lên xuống liên tục, mỗi lần va chạm đều cắm vào rất sâu.
...
Sáng ngày hôm sau, Lục Chi tỉnh dậy rất sớm, ngày hôm qua lúc trở về, cô đã mua một vài que thử thai, chủ yếu muốn xem mình có mang thai hay không.
Hai người bọn họ không dùng các biện pháp tránh thai, đều bắn vào trong như bình thường, còn bắn rất nhiều. Lục Chiêu có cảm giác cơ hội trúng thưởng của mình càng ngày càng lớn.
Nhưng cô chỉ nhìn thấy một vạch, không hề có thai.
Lục Chi đã kiểm tra vài lần, nhưng lần nào cũng chỉ hiện một vạch.
Cô còn tưởng hai người làm nhiều lần như vậy thì xác suất mang thai là khá cao.
Lục Chi cảm thấy rất lo lắng, năm nay cô đã 28 tuổi, mấy tháng nữa đến sinh nhật là qua 29, nếu cô vẫn chưa mang thai, có lẽ đợi thêm một khoảng thời gian nữa thì cô đã 30 tuổi rồi. Người ta thường nói mang thai ở tuổi 30 rất vất vả, khó sinh, sau khi sinh xong thì cũng phải mất một thời gian dài mới kịp hồi phục lại.
Cô cũng muốn có con trước 30 tuổi, nhưng cô vẫn chưa mang thai.
Trước khi kết hôn, cả hai người đều đã kiểm tra sức khoẻ, không hề có vấn đề gì, quả nhiên chuyện cái thai này còn phải phụ thuộc vào may rủi.
Lần trước, mẹ của cô còn thúc giục cô sinh con càng sớm càng tốt, trai hay gái cũng được, sợ đến lúc lớn tuổi rồi thì sẽ khó sinh hơn. Thật ra mẹ chồng của cô, cũng muốn cô sớm sinh em bé.
Mặc dù bà ấy không nói rõ, nhưng mới kết hôn chưa được bao lâu, nhưng thỉnh thoảng bà ấy lại hỏi cô, bụng cô có động tĩnh gì hay không.
Giang Ngộ cũng không còn trẻ nữa, ông bà của anh đã già cả rồi, lớn tuổi nên muốn ôm chắt trai, muốn bốn thế hệ ở chung một nhà nên rất sốt ruột thúc giục cô.
Hơn nữa Giang Ngộ lại là đích tôn, trong nhà chỉ có một mình anh, mấy năm nay mải mê cho sự nghiệp, bây giờ mới kết hôn, nhất định phải lấy sinh con làm chủ.
Nhìn thấy mình không mang thai, Lục Chi thở dài một hơi.
Cô vứt que thử thai đi, đúng lúc này, mẹ chồng lại gọi điện thoại cho cô, nói cô tan làm thì về nhà ăn cơm, ông bà muốn gặp hai người bọn họ, họ hàng trong nhà cũng mới ở nước ngoài về, chưa bao giờ gặp nhau, nên hôm nay gọi cô và Giang Ngộ đến ăn tối.
Lục Chi đồng ý.
Lục Chi vừa định cúp điện thoại, mẹ Giang đã hỏi cô. “Tiểu Chi, các con không có ý định tránh thai đấy chứ?”
Lục Chi lập tức nói. “Không có, mẹ, chúng con đều muốn có em bé, không dùng biện pháp tránh thai ạ.”
“Vậy là tốt rồi, chủ yếu là do ông bà đã lớn tuổi, muốn bế chắt trai, cho nên hai đứa cố gắng hơn một chút.
Lục Chi nói vâng.
Cô che mặt lại, cảm thấy xấu hổ muốn chết, đây là quả cherry đấy.
“Đừng mà… Mất mặt quá đi…”
Giang Ngộ cũng không nhét vào bên trong, anh chỉ dùng quả cherry để cọ qua cọ lại trên âm đế của cô.
Xoa nắn âm đế của cô để kích thích.
Giang Ngộ thật sự rất biết chơi.
Lục Chi che mặt lại, lúc úp lúc mở, Giang Ngộ dùng quả cherry cọ nhẹ lên âm đế của cô, nước chảy ra, trước đó mấy quả cherry này nằm trong tủ lạnh, mới lấy ra được không lâu nên vẫn còn rất lạnh, sau khi cọ xát như vậy, nước chảy ra làm ướt cả tay của Giang Ngộ.
Lục Chi cũng không biết tại sao Giang Ngộ lại làm như vậy, cô không ngờ anh sẽ nghĩ đến chuyện kích thích này.
Lục Chi vẫn rất thích, phía dưới chảy ra càng ngày càng nhiều nước, bị kích thích như vậy khiến cô cảm thấy rất thoải mái.
Nhưng Giang Ngộ không nhét vào bên trong, anh chỉ xoa lên trên âm đế.
Ban đầu Lục Chi còn không dám nhìn, nhưng về sau cô thấy quá kích thích, cô không nhịn được mà liếc nhìn một cái, vẫn cảm thấy rất kích thích.
Nhìn thấy cô bị trêu chọc đến thoải mái như vậy, Giang Ngộ không dùng quả cherry để kích thích nữa, mà anh bỏ quả cherry vào miệng để ăn.
Vừa nhìn thấy hình ảnh này, Lục Chi cảm thấy xấu hổ vô cùng.
Tại sao anh lại… Dâm dục đến vậy.
Cứ ăn quả cherry như vậy, trên đó vẫn còn dính dâm thuỷ của cô đấy.
Lục Chi cảm thấy mặt của mình đỏ đến mức sắp bùng nổ.
Giang Ngộ cởi quần lót của mình ra, lúc nãy dương vật đã cương cứng không chịu được, anh còn phải nhẫn nại đến cực điểm. Anh nắm lấy tay của Lục Chi, để cô vuốt ve dương vật giúp mình.
Anh rất thích cảm giác khi bàn tay của Lục Chi vuốt ve người anh em này của mình, rất mềm mại. Bàn tay của Lục Chi nắm lấy dương vật của anh, cô ngồi dậy giúp anh vuốt ve từ dưới lên trên.
Giang Ngộ thở hổn hển, vẻ mặt cực kỳ thoải mái.
Vuốt ve lên xuống một lúc lâu, cuối cùng thì Lục Chi cũng cảm nhận được anh bắn tinh lên lòng bàn tay của mình.
Giang Ngộ đè cô xuống sô pha, tách miệng huyệt của cô ra, giữ chặt lấy eo của cô, sau đó đỡ lấy dương vật cắm vào trong.
Sau khi nhét vào, cả hai đều thở hổn hển thành tiếng.
Lục Chi trực tiếp ngồi dậy, ngồi lên dương vật của anh, giống như Quan Âm đang tọa trên đài sen, cô giữ chặt bả vai của anh, ngồi trên người anh lên xuống liên tục, mỗi lần va chạm đều cắm vào rất sâu.
...
Sáng ngày hôm sau, Lục Chi tỉnh dậy rất sớm, ngày hôm qua lúc trở về, cô đã mua một vài que thử thai, chủ yếu muốn xem mình có mang thai hay không.
Hai người bọn họ không dùng các biện pháp tránh thai, đều bắn vào trong như bình thường, còn bắn rất nhiều. Lục Chiêu có cảm giác cơ hội trúng thưởng của mình càng ngày càng lớn.
Nhưng cô chỉ nhìn thấy một vạch, không hề có thai.
Lục Chi đã kiểm tra vài lần, nhưng lần nào cũng chỉ hiện một vạch.
Cô còn tưởng hai người làm nhiều lần như vậy thì xác suất mang thai là khá cao.
Lục Chi cảm thấy rất lo lắng, năm nay cô đã 28 tuổi, mấy tháng nữa đến sinh nhật là qua 29, nếu cô vẫn chưa mang thai, có lẽ đợi thêm một khoảng thời gian nữa thì cô đã 30 tuổi rồi. Người ta thường nói mang thai ở tuổi 30 rất vất vả, khó sinh, sau khi sinh xong thì cũng phải mất một thời gian dài mới kịp hồi phục lại.
Cô cũng muốn có con trước 30 tuổi, nhưng cô vẫn chưa mang thai.
Trước khi kết hôn, cả hai người đều đã kiểm tra sức khoẻ, không hề có vấn đề gì, quả nhiên chuyện cái thai này còn phải phụ thuộc vào may rủi.
Lần trước, mẹ của cô còn thúc giục cô sinh con càng sớm càng tốt, trai hay gái cũng được, sợ đến lúc lớn tuổi rồi thì sẽ khó sinh hơn. Thật ra mẹ chồng của cô, cũng muốn cô sớm sinh em bé.
Mặc dù bà ấy không nói rõ, nhưng mới kết hôn chưa được bao lâu, nhưng thỉnh thoảng bà ấy lại hỏi cô, bụng cô có động tĩnh gì hay không.
Giang Ngộ cũng không còn trẻ nữa, ông bà của anh đã già cả rồi, lớn tuổi nên muốn ôm chắt trai, muốn bốn thế hệ ở chung một nhà nên rất sốt ruột thúc giục cô.
Hơn nữa Giang Ngộ lại là đích tôn, trong nhà chỉ có một mình anh, mấy năm nay mải mê cho sự nghiệp, bây giờ mới kết hôn, nhất định phải lấy sinh con làm chủ.
Nhìn thấy mình không mang thai, Lục Chi thở dài một hơi.
Cô vứt que thử thai đi, đúng lúc này, mẹ chồng lại gọi điện thoại cho cô, nói cô tan làm thì về nhà ăn cơm, ông bà muốn gặp hai người bọn họ, họ hàng trong nhà cũng mới ở nước ngoài về, chưa bao giờ gặp nhau, nên hôm nay gọi cô và Giang Ngộ đến ăn tối.
Lục Chi đồng ý.
Lục Chi vừa định cúp điện thoại, mẹ Giang đã hỏi cô. “Tiểu Chi, các con không có ý định tránh thai đấy chứ?”
Lục Chi lập tức nói. “Không có, mẹ, chúng con đều muốn có em bé, không dùng biện pháp tránh thai ạ.”
“Vậy là tốt rồi, chủ yếu là do ông bà đã lớn tuổi, muốn bế chắt trai, cho nên hai đứa cố gắng hơn một chút.
Lục Chi nói vâng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.