Chương 3: Quyết Định
Tích Nhất
21/11/2023
Sau khi ăn cháo xong, Hạ Cần quyết định xuống giường hoạt động một chút, nên cô cầm chén đi xuống bếp.
Khi đi ngang qua phòng khách, Hạ Cần nhìn thấy ba chồng đang xem thời sự, dáng ngồi của người đàn ông vô cùng ngay ngắn, xem thời sự mà cứ như đang ngồi xem báo cáo học thuật vậy, cô không tiện làm phiền, nên sau khi rửa chén xong thì trở về phòng.
Tuy cô không làm phiền anh, nhưng Lưu Thắng Quân vẫn nghe được tiếng loẹt xoẹt của dép lê khi cô đi tới. Anh bèn nói:
“Cứ nghỉ ngơi cho khoẻ đi, sáng mai ba sẽ nấu cơm, con không cần dậy sớm đâu.”
Hạ Cần vui vẻ nhìn Lưu Thắng Quân, gật đầu, “Cảm ơn ba.”
Thị lực của Lưu Thắng Quân rất tốt, anh có thể thấy được bầu vú của con dâu nảy lên nảy xuống khi cô gật mạnh đầu. Anh ho khan một tiếng nói, “Khi mặc áo ngủ trong nhà thì đừng có đi lung tung.”
Hạ Cần đỏ mặt, hai tay che vú lại chạy về phòng, không ngờ chạy nhanh quá nên vấp ngã.
“Á…”
Lưu Thắng Quân nhanh chóng chạy tới đỡ con dâu dậy, cú ngã này mạnh tới nỗi khiến khoé mắt cô ầng ậc nước.
Vốn dĩ đang yếu, ngã một cú quá mạng như thế khiến Hạ cần đau đến khóc, may mà ba chồng đỡ cô dậy, nếu không thì thực sự cô cũng chẳng đứng dậy nổi. Tay Hạ Cần gác lên vai ba chồng, cơ hồ để trọng lượng toàn thân đè hết lên người anh. Mà lúc này Lưu Thắng Quân xem Hạ Cần như bệnh nhân, anh ôm eo cô để cố định không cho cô ngã xuống lần nữa.
Đoạn đường chỉ hơn mười mét, Hạ Cần đi từng bước tập tễnh mà ba chồng vẫn kiên nhẫn đi theo bên cạnh cô. Cô liếc trộm ba chồng một cái, khoé miệng hơi cong lên.
Lưu Thắng Quân nhìn nụ cười của cô mà không hiểu được, mới này còn đau đến phát khóc, bây giờ là cười vì cái gì?
Sau khi đưa con dâu về phòng, Lưu Thắng Quân bắt đầu dọn dẹp nhà bếp, đi vứt rác xong rồi mới tắm rửa đi ngủ.
Sáng dậy sớm nấu cơm sáng, Lưu Thắng Quân vội vàng ăn vài miếng rồi chừa một ít lại cho con dâu, sau đó đi làm. Ngày thứ hai sau khi “bà dì” ghé thăm, Hạ Cần đã có thể tự do hoạt động, sáng nay cô dậy hơi muộn, khi cô dậy thì ba chồng đã đi làm mất rồi, cô chán nản ngồi một mình ăn bữa sáng.
Bởi vì kết hôn nên Hạ Cần đã từ chức, cho nên bây giờ cô thuộc về thành phần ăn không ngồi rồi, chỉ ở trong nhà ngây ngẩn cả ngày.
Chơi hết một ngày, khi Hạ Cần mới chuẩn bị nấu cơm thì nhận được tin nhắn của ba chồng: [Đêm nay ba không về nhà ăn cơm.]
Hạ Cần cảm thấy buồn cười, chồng mình thì cả ngày chả thấy đâu, trong khi người sống cùng mình, báo cáo hành trình với mình lại là ba chồng. Đôi khi cô nghĩ, nếu ba chồng là chồng cô thì tốt rồi.
Nếu tối nay chỉ còn mình cô ăn cơm thì Hạ Cần cũng không định nấu nữa, ăn đại chút gì trong lúc xem phim cũng được. Khi xem mệt rồi thì cô đi tắm, sau đó mới phát hiện mình quên mang quần áo vào phòng tắm. Đúng lúc này, cô lại nghe tiếng mở cửa, Hạ Cần đoán chừng ba chồng đã về, cô quyết định làm một chuyện vô cùng to gan.
Khi đi ngang qua phòng khách, Hạ Cần nhìn thấy ba chồng đang xem thời sự, dáng ngồi của người đàn ông vô cùng ngay ngắn, xem thời sự mà cứ như đang ngồi xem báo cáo học thuật vậy, cô không tiện làm phiền, nên sau khi rửa chén xong thì trở về phòng.
Tuy cô không làm phiền anh, nhưng Lưu Thắng Quân vẫn nghe được tiếng loẹt xoẹt của dép lê khi cô đi tới. Anh bèn nói:
“Cứ nghỉ ngơi cho khoẻ đi, sáng mai ba sẽ nấu cơm, con không cần dậy sớm đâu.”
Hạ Cần vui vẻ nhìn Lưu Thắng Quân, gật đầu, “Cảm ơn ba.”
Thị lực của Lưu Thắng Quân rất tốt, anh có thể thấy được bầu vú của con dâu nảy lên nảy xuống khi cô gật mạnh đầu. Anh ho khan một tiếng nói, “Khi mặc áo ngủ trong nhà thì đừng có đi lung tung.”
Hạ Cần đỏ mặt, hai tay che vú lại chạy về phòng, không ngờ chạy nhanh quá nên vấp ngã.
“Á…”
Lưu Thắng Quân nhanh chóng chạy tới đỡ con dâu dậy, cú ngã này mạnh tới nỗi khiến khoé mắt cô ầng ậc nước.
Vốn dĩ đang yếu, ngã một cú quá mạng như thế khiến Hạ cần đau đến khóc, may mà ba chồng đỡ cô dậy, nếu không thì thực sự cô cũng chẳng đứng dậy nổi. Tay Hạ Cần gác lên vai ba chồng, cơ hồ để trọng lượng toàn thân đè hết lên người anh. Mà lúc này Lưu Thắng Quân xem Hạ Cần như bệnh nhân, anh ôm eo cô để cố định không cho cô ngã xuống lần nữa.
Đoạn đường chỉ hơn mười mét, Hạ Cần đi từng bước tập tễnh mà ba chồng vẫn kiên nhẫn đi theo bên cạnh cô. Cô liếc trộm ba chồng một cái, khoé miệng hơi cong lên.
Lưu Thắng Quân nhìn nụ cười của cô mà không hiểu được, mới này còn đau đến phát khóc, bây giờ là cười vì cái gì?
Sau khi đưa con dâu về phòng, Lưu Thắng Quân bắt đầu dọn dẹp nhà bếp, đi vứt rác xong rồi mới tắm rửa đi ngủ.
Sáng dậy sớm nấu cơm sáng, Lưu Thắng Quân vội vàng ăn vài miếng rồi chừa một ít lại cho con dâu, sau đó đi làm. Ngày thứ hai sau khi “bà dì” ghé thăm, Hạ Cần đã có thể tự do hoạt động, sáng nay cô dậy hơi muộn, khi cô dậy thì ba chồng đã đi làm mất rồi, cô chán nản ngồi một mình ăn bữa sáng.
Bởi vì kết hôn nên Hạ Cần đã từ chức, cho nên bây giờ cô thuộc về thành phần ăn không ngồi rồi, chỉ ở trong nhà ngây ngẩn cả ngày.
Chơi hết một ngày, khi Hạ Cần mới chuẩn bị nấu cơm thì nhận được tin nhắn của ba chồng: [Đêm nay ba không về nhà ăn cơm.]
Hạ Cần cảm thấy buồn cười, chồng mình thì cả ngày chả thấy đâu, trong khi người sống cùng mình, báo cáo hành trình với mình lại là ba chồng. Đôi khi cô nghĩ, nếu ba chồng là chồng cô thì tốt rồi.
Nếu tối nay chỉ còn mình cô ăn cơm thì Hạ Cần cũng không định nấu nữa, ăn đại chút gì trong lúc xem phim cũng được. Khi xem mệt rồi thì cô đi tắm, sau đó mới phát hiện mình quên mang quần áo vào phòng tắm. Đúng lúc này, cô lại nghe tiếng mở cửa, Hạ Cần đoán chừng ba chồng đã về, cô quyết định làm một chuyện vô cùng to gan.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.