Chương 11:
Niệm Niệm Bất Vong
19/09/2024
Từng câu từng chữ của người đàn ông vang lên thật trịnh trọng khiến Giang Tuyết Nịnh lâm vào trầm tư. Từ nhỏ đến lớn, bên cạnh cô chỉ có người thân, bạn bè, bạn học cùng thầy cô. Khi vào công ty, cô còn không có đến một người đồng nghiệp thân thiết. Lúc trước, cô một lòng nghĩ tới công việc, cũng không có người nào nhắc nhở cô, cô cũng cảm thấy không có gì kì lạ.
Hiện tại ngẫm lại mới phát hiện thật nhiều vấn đề, làm cô đột nhiên có chút mê man. Cố Thần Quang nhìn bộ dạng của cô không khỏi buồn cười, muốn nhéo mũi cô. Cô gái ngốc của hắn thật là ngày càng đáng yêu.
“Đừng sợ, ta sẽ không để con bị tổn thương. Bây giờ ta chỉ cần con nói cho ta biết con nguyện ý đi cùng ta không.” Cố Thần Quang vốn đã quen với bình tĩnh, lúc này cũng không khỏi có chút lo lắng. Niềm vui của đêm qua và sáng nay, hắn miễn cưỡng buông tay, nhưng hắn cũng biết con đường phía trước còn rất nhiều khó khăn. Giang Tuyết Nịnh khác với những cô gái trước đây, vì cô là người trong lòng của anh.
Giang Tuyết Nịnh nhớ tới những mảnh vụn ký ức những năm gần đây, còn có sự hoà hợp trên giường của hai người, không khỏi đỏ mặt vùi vào trong vòng tay người đàn ông, dùng tay ôm lấy anh. Cô không biết đây là thích hay là yêu, nhưng muốn cô rời khỏi người đàn ông này thì cô khẳng định sẽ rất đau khổ.
Khi hai người từ văn phòng đi ra thì đã là giờ tan tầm, mà bởi vì chủ tịch chưa về nên bên ngoài cũng không ai dám rời đi, Cố Thần Quang đi ở phía trước, Giang Tuyết Nịnh theo ở phía sau. Nửa giờ ngắn ngủi trong văn phòng, trợ lý Lâm đã đem chuyện Giang Tuyết Nịnh là Cố gia nhị thiếu phu nhân truyền ra.
Tin tức này nhanh chóng lan truyền, những người đã từng nói xấu cô lúc này mới hốt hoảng trong khi những người khác thì vừa ăn dưa vừa xem diễn. Nhị thiếu phu nhân nhà họ Cố vậy mà lăn lộn mấy năm ở vị trí thực tập sinh, có thể nói là một tấm gương mẫu mực a~
Hướng gió thay đổi thất thường, hiện tại công ty trên dưới đều là ca ngợi Giang Tuyết Nịnh, căn bản không có người nào lại đi nói hai người có quan hệ mờ ám. Rốt cuộc hai người ở công ty một người là chủ tịch còn người còn lại là tổng giám đốc lạnh lùng.
Mà Giang Tuyết Nịnh hết sức mẫu mực trong miệng mọi người hiện tại đang cùng Cố Thần Quang ngồi xe về nhà. Cố Thần Quang cũng không làm cái gì, chỉ kéo kéo cái tay nhỏ, ngẫu nhiên sờ sờ đầu tóc Giang Tuyết Nịnh, hắn hiện tại càng sờ càng thuận tay, thế nào cũng thấy giống như nuôi sủng vật.
Đứng đầu Cố gia đương nhiên là Cố Thần Quang, hắn có bốn người con. Con trai cả Cố Bắc Nguyên cùng con trai thứ hai Cố Bắc Dã là con của hắn cùng người vợ đã mất sinh, hai cô con gái còn lại là con tư sinh, không gần gũi với hắn. Cả hai đều đã lấy chồng tự nhiên sẽ không quay lại.
Cố Bắc Nguyên hiện tại không ở thành phố H, hoàn toàn trái ngược với người em trai không học vấn không nghề nghiệp Cố Bắc Dã, Cố Bắc Nguyên là một học bá, rất thông minh cũng rất quyết đoán. Hắn không muốn làm việc dưới trướng ba mình mà lựa chọn xin một ít gia sản rồi chính mình tự lập nghiệp trên số vốn đó, hiện tại đang ở nước ngoài, người vợ hiện tại cũng là bạn cùng trường bên nước ngoài của hắn.
Hiện tại ngẫm lại mới phát hiện thật nhiều vấn đề, làm cô đột nhiên có chút mê man. Cố Thần Quang nhìn bộ dạng của cô không khỏi buồn cười, muốn nhéo mũi cô. Cô gái ngốc của hắn thật là ngày càng đáng yêu.
“Đừng sợ, ta sẽ không để con bị tổn thương. Bây giờ ta chỉ cần con nói cho ta biết con nguyện ý đi cùng ta không.” Cố Thần Quang vốn đã quen với bình tĩnh, lúc này cũng không khỏi có chút lo lắng. Niềm vui của đêm qua và sáng nay, hắn miễn cưỡng buông tay, nhưng hắn cũng biết con đường phía trước còn rất nhiều khó khăn. Giang Tuyết Nịnh khác với những cô gái trước đây, vì cô là người trong lòng của anh.
Giang Tuyết Nịnh nhớ tới những mảnh vụn ký ức những năm gần đây, còn có sự hoà hợp trên giường của hai người, không khỏi đỏ mặt vùi vào trong vòng tay người đàn ông, dùng tay ôm lấy anh. Cô không biết đây là thích hay là yêu, nhưng muốn cô rời khỏi người đàn ông này thì cô khẳng định sẽ rất đau khổ.
Khi hai người từ văn phòng đi ra thì đã là giờ tan tầm, mà bởi vì chủ tịch chưa về nên bên ngoài cũng không ai dám rời đi, Cố Thần Quang đi ở phía trước, Giang Tuyết Nịnh theo ở phía sau. Nửa giờ ngắn ngủi trong văn phòng, trợ lý Lâm đã đem chuyện Giang Tuyết Nịnh là Cố gia nhị thiếu phu nhân truyền ra.
Tin tức này nhanh chóng lan truyền, những người đã từng nói xấu cô lúc này mới hốt hoảng trong khi những người khác thì vừa ăn dưa vừa xem diễn. Nhị thiếu phu nhân nhà họ Cố vậy mà lăn lộn mấy năm ở vị trí thực tập sinh, có thể nói là một tấm gương mẫu mực a~
Hướng gió thay đổi thất thường, hiện tại công ty trên dưới đều là ca ngợi Giang Tuyết Nịnh, căn bản không có người nào lại đi nói hai người có quan hệ mờ ám. Rốt cuộc hai người ở công ty một người là chủ tịch còn người còn lại là tổng giám đốc lạnh lùng.
Mà Giang Tuyết Nịnh hết sức mẫu mực trong miệng mọi người hiện tại đang cùng Cố Thần Quang ngồi xe về nhà. Cố Thần Quang cũng không làm cái gì, chỉ kéo kéo cái tay nhỏ, ngẫu nhiên sờ sờ đầu tóc Giang Tuyết Nịnh, hắn hiện tại càng sờ càng thuận tay, thế nào cũng thấy giống như nuôi sủng vật.
Đứng đầu Cố gia đương nhiên là Cố Thần Quang, hắn có bốn người con. Con trai cả Cố Bắc Nguyên cùng con trai thứ hai Cố Bắc Dã là con của hắn cùng người vợ đã mất sinh, hai cô con gái còn lại là con tư sinh, không gần gũi với hắn. Cả hai đều đã lấy chồng tự nhiên sẽ không quay lại.
Cố Bắc Nguyên hiện tại không ở thành phố H, hoàn toàn trái ngược với người em trai không học vấn không nghề nghiệp Cố Bắc Dã, Cố Bắc Nguyên là một học bá, rất thông minh cũng rất quyết đoán. Hắn không muốn làm việc dưới trướng ba mình mà lựa chọn xin một ít gia sản rồi chính mình tự lập nghiệp trên số vốn đó, hiện tại đang ở nước ngoài, người vợ hiện tại cũng là bạn cùng trường bên nước ngoài của hắn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.