[Cao H] Thánh Tăng Xin Dừng Chân
Chương 24:
LÊ HẢI MẠT
19/09/2024
“Tiểu quốc phương xa, không đáng nhắc đến.” Tăng nhân quả thực có chút khẩu âm nước ngoài, hơi gật đầu với vương tử, nói một lời Phật, nhanh chóng khôi phục vẻ mặt lạnh nhạt không cảm xúc.
“Cao tăng nói đến đây bắt yêu?” Tuy nhìn Khổng tước vương tử không giống người khí độ lớn, nhưng lại không cho sự thờ ơ của tăng nhân là ngang ngược, trái lại cung kính hỏi.
Lúc này, tăng nhân vẫn mắt nhìn mũi mũi nhìn tim mới ngước hàng mi rậm dài lên ――
Bởi vì không có tóc, hàng mi dài trên gương mặt trắng tuấn tú lộ ra ý lạnh, có vẻ vô cùng mềm mại động lòng người.
Mà người đầu tiên hắn nhìn thẳng vào cũng không phải chủ nhân nơi này.
Hắn…
Ánh mắt hắn lộ ra vẻ lạnh lẽo, còn làm Sí Nhi sợ hãi hơn vương tử Khổng tước vừa nãy!
Ánh nhìn của tăng nhân làm sự chú ý của tất cả mọi người trong đại điện đều tập trung vào thiếu nữ dáng người uyển chuyển, thoạt nhìn tuấn tú, yếu ớt mảnh mai.
“Ta…”
Trong nháy mắt bị tất cả mọi người xem là “yêu tà”, là loại trải nghiệm thế nào? Dù sao Sí Nhi lớn như vậy cũng chưa từng làm ra chuyện gì buồn bực đến thế này. Thậm chí tăng nhân còn không cần nói câu nào, mọi người ở đây đã cho rằng――
Thiếu nữ dáng người xinh đẹp này chính là yêu trong miệng tăng nhân!
Đúng, ngoài nàng ra, thành Lâu Lan tốt đẹp trước giờ nào có yêu tà ở đâu?
"Cao tăng nói nữ tử này là yêu?" Dù sao vương tử Lâu Lan kiến thức rộng rãi, nhìn Sí Nhi vài lần, lại phóng tầm mắt kỹ lưỡng lên người tăng nhân, “Có cách gì để chứng minh?”
“Vương tử không ngửi thấy…” Ánh mắt tăng nhân chưa từng rời khỏi người Sí Nhi giây phút nào, “Trên người nàng sót lại mùi tinh khí nam tử sao?”
“…”
“…”
Trong ánh mắt đánh giá càng trở nên ám muội của vương tử Lâu Lan cùng nhóm thị tòng, Sí Nhi đỏ bừng mặt! May mà trên mặt còn có mạng che kín, nếu không nàng thật sự muốn chui xuống lòng đất!
“Ừm… Cho dù ‘thị nữ’ này của ta bất trinh, cũng không thể nhận định nàng là yêu được chứ?” Mắt xanh của Khổng tước vương tử ngập tràn hứng thú, giống như muốn khai quật ra được những giá trị trước đó không ngờ trên người Sí Nhi.
Chịu nhiều ánh mắt ‘rửa tội’ của nhiều người như vậy, Sí Nhi siết chặt làn váy, lắc đầu theo bản năng…
Mà trong mắt người khác, vị thiếu nữ xinh đẹp này vòng eo mảnh nhỏ, ngực đầy đặn, trổ mã tốt, chỉ là lộ ra một đôi thu thủy trong trẻo, con ngươi hơi ánh lệ đã đủ để câu dẫn linh hồn tất cả mọi người ――
Nếu nàng nháy mắt ‘quyến rũ’ vương tử này, sợ là toàn bộ thành Lâu Lan sẽ trở thành vật trong tay tộc Hắc Vũ! Cái gọi là khuynh quốc khuynh thành thời cổ, e là cũng chỉ đến thế…
Thiếu nữ dụ dỗ mình phá giới đột nhiên bị người bắt đi, tăng nhân vốn tự trách mình rảnh rỗi quản nhiều ‘chuyện vô bổ’ không nhịn được đuổi theo. Mắt thấy thiếu nữ vẫn không khóc không nháo, trái lại chuyển mình biến hóa thành yêu cơ ăn mặc hở hang, bình yên hầu hạ cùng hai bên trái phải vương tử Lâu Lan, càng khiến tăng nhân kiên định thêm ý nghĩ muốn trừng trị yêu nữ câu người, không để nàng gây ‘nguy hại’ thêm nhiều nam tử nữa.
Tăng nhân không nhiều lời nữa, tiến lên hai bước duỗi cánh tay dài ra, bắt lấy ống tay áo thiếu nữ muốn đi!
“Ấy, cao tăng làm gì vậy?” Khổng tước vương tử cũng tay mắt lanh lẹ ra tay ngăn cản động tác của tăng nhân, mặt trắng xám đến mức hơi âm u, ý cười có vài phần thâm trầm.
Sí Nhi bị hai nam nhân lôi kéo một trận, cái miệng nhỏ dưới mạng che mặt hơi hé, cũng không biết nên nói gì…
“Đuổi hết yêu tà, không chỉ giúp vương tử mà cũng là nhiệm vụ của bần tăng.”
“Cao tăng nói đến đây bắt yêu?” Tuy nhìn Khổng tước vương tử không giống người khí độ lớn, nhưng lại không cho sự thờ ơ của tăng nhân là ngang ngược, trái lại cung kính hỏi.
Lúc này, tăng nhân vẫn mắt nhìn mũi mũi nhìn tim mới ngước hàng mi rậm dài lên ――
Bởi vì không có tóc, hàng mi dài trên gương mặt trắng tuấn tú lộ ra ý lạnh, có vẻ vô cùng mềm mại động lòng người.
Mà người đầu tiên hắn nhìn thẳng vào cũng không phải chủ nhân nơi này.
Hắn…
Ánh mắt hắn lộ ra vẻ lạnh lẽo, còn làm Sí Nhi sợ hãi hơn vương tử Khổng tước vừa nãy!
Ánh nhìn của tăng nhân làm sự chú ý của tất cả mọi người trong đại điện đều tập trung vào thiếu nữ dáng người uyển chuyển, thoạt nhìn tuấn tú, yếu ớt mảnh mai.
“Ta…”
Trong nháy mắt bị tất cả mọi người xem là “yêu tà”, là loại trải nghiệm thế nào? Dù sao Sí Nhi lớn như vậy cũng chưa từng làm ra chuyện gì buồn bực đến thế này. Thậm chí tăng nhân còn không cần nói câu nào, mọi người ở đây đã cho rằng――
Thiếu nữ dáng người xinh đẹp này chính là yêu trong miệng tăng nhân!
Đúng, ngoài nàng ra, thành Lâu Lan tốt đẹp trước giờ nào có yêu tà ở đâu?
"Cao tăng nói nữ tử này là yêu?" Dù sao vương tử Lâu Lan kiến thức rộng rãi, nhìn Sí Nhi vài lần, lại phóng tầm mắt kỹ lưỡng lên người tăng nhân, “Có cách gì để chứng minh?”
“Vương tử không ngửi thấy…” Ánh mắt tăng nhân chưa từng rời khỏi người Sí Nhi giây phút nào, “Trên người nàng sót lại mùi tinh khí nam tử sao?”
“…”
“…”
Trong ánh mắt đánh giá càng trở nên ám muội của vương tử Lâu Lan cùng nhóm thị tòng, Sí Nhi đỏ bừng mặt! May mà trên mặt còn có mạng che kín, nếu không nàng thật sự muốn chui xuống lòng đất!
“Ừm… Cho dù ‘thị nữ’ này của ta bất trinh, cũng không thể nhận định nàng là yêu được chứ?” Mắt xanh của Khổng tước vương tử ngập tràn hứng thú, giống như muốn khai quật ra được những giá trị trước đó không ngờ trên người Sí Nhi.
Chịu nhiều ánh mắt ‘rửa tội’ của nhiều người như vậy, Sí Nhi siết chặt làn váy, lắc đầu theo bản năng…
Mà trong mắt người khác, vị thiếu nữ xinh đẹp này vòng eo mảnh nhỏ, ngực đầy đặn, trổ mã tốt, chỉ là lộ ra một đôi thu thủy trong trẻo, con ngươi hơi ánh lệ đã đủ để câu dẫn linh hồn tất cả mọi người ――
Nếu nàng nháy mắt ‘quyến rũ’ vương tử này, sợ là toàn bộ thành Lâu Lan sẽ trở thành vật trong tay tộc Hắc Vũ! Cái gọi là khuynh quốc khuynh thành thời cổ, e là cũng chỉ đến thế…
Thiếu nữ dụ dỗ mình phá giới đột nhiên bị người bắt đi, tăng nhân vốn tự trách mình rảnh rỗi quản nhiều ‘chuyện vô bổ’ không nhịn được đuổi theo. Mắt thấy thiếu nữ vẫn không khóc không nháo, trái lại chuyển mình biến hóa thành yêu cơ ăn mặc hở hang, bình yên hầu hạ cùng hai bên trái phải vương tử Lâu Lan, càng khiến tăng nhân kiên định thêm ý nghĩ muốn trừng trị yêu nữ câu người, không để nàng gây ‘nguy hại’ thêm nhiều nam tử nữa.
Tăng nhân không nhiều lời nữa, tiến lên hai bước duỗi cánh tay dài ra, bắt lấy ống tay áo thiếu nữ muốn đi!
“Ấy, cao tăng làm gì vậy?” Khổng tước vương tử cũng tay mắt lanh lẹ ra tay ngăn cản động tác của tăng nhân, mặt trắng xám đến mức hơi âm u, ý cười có vài phần thâm trầm.
Sí Nhi bị hai nam nhân lôi kéo một trận, cái miệng nhỏ dưới mạng che mặt hơi hé, cũng không biết nên nói gì…
“Đuổi hết yêu tà, không chỉ giúp vương tử mà cũng là nhiệm vụ của bần tăng.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.