[Cao H] Thanh Xuyên : Chuyện Không Thể Nói
Chương 28:
Uy Nhuy
21/11/2023
Cung nữ và thái giám chung quanh thấy thế cũng vội vàng quỳ đầy đất.
Từ đoạn đối thoại giữa Hoàng đế và Lương Cửu Công cũng có thể đoán được vài điều, biết mình đã nghe chuyện không nên nghe; còn có người trên mặt vẫn mang theo sự ngây thơ, không rõ nguyên do, chỉ ngơ ngác theo mọi người quỳ xuống.
Không khí đông cứng lại.
Hoàng đế đứng tại chỗ, nhìn một đám cung nữ thái giám quỳ đầy đất, mặt vô biểu tình.
Hắn thật sự không nghĩ tới, chính mình cư nhiên rất có thể đã lầm gian chính nữ nhi của mình, rồi sau đó còn đối với thân thể của nàng nhớ mãi không quên, dư vị vẫn còn đó.
Thời điểm nghe Lương Cửu Công nhắc đến Tam công chúa, trong lòng hắn mơ hồ dâng lên dự cảm bất an, hiện giờ quả thực không sai.
Tình huống tệ nhất đã xảy ra.
Hoàng đế lại nghĩ tới hôm qua tam công chúa tránh mình như rắn rết, điều này càng xác thật chuyện kia Khang Hi chậm rãi siết chặt nắm tay, hắn còn mong có một tia may mắn.
Có lẽ chỉ là hiểu lầm, có lẽ Lương Cửu Công tra sai rồi, có lẽ cung nhân tuần tra ban đêm ánh mắt không tốt, có lẽ tiểu cung nữ kia không phải người của Vĩnh Hòa cung.
Nhưng vô luận là loại khả năng nào đi chăng nữa, hôm nay các cung nhân đã nghe được lời nói của hắn và Lương Cửu Công , xác thực không thể lưu lại được nữa Nếu đã không giữ lại được thì nghe chút nữa cũng chẳng sao.
"Đã tra được ngày đó là ai hạ dược trẫm chưa?" Hoàng đế ngữ khí bình đạm hỏi.
Nhưng ở trong tai Lương Cửu Công nghe được giống như lời sấm, hắn lúng ta lúng túng trả lời: "Bẩm vạn tuế gia, là một cung nữ lớn mật, nô tài đã xử trí rồi."
"Vậy sao?" Hoàng đế ngữ khí nhẹ nhàng.
Lương Cửu Công liên tục gật đầu, "Giờ chắc là đã ở trong bãi tha ma rồi."
Trong cung không thiếu nô tài to gan lớn mật, giống như Đức Phi, hoặc như Vệ thứ phi sinh hạ Bát a ca Dận Tự . Nhưng những nô tài to gan lại không đủ thủ đoạn chỉ có đường một con đường chết.
"À." Hoàng đế cười khẽ, ngay sau đó nhàn nhạt nói: "Truyền khẩu dụ của trẫm, chu di cửu tộc. Truyền khẩu dụng đến lục cung, ai có liên quan đến nữ nhân này thì sẽ bị xử trí theo quy định."
Nói xong hắn xoay người rời đi,khi đi ngang qua Lương Cửu Công đang quỳ trên mặt đất, dừng bước chân, "Lương Cửu Công, nhớ rõ đem nơi này quét tước sạch sẽ, thuận tiện cũng đem cổ ngươi tẩy rửa sạch sẽ. Nếu như trẫm nghe việc này được đồn lung tung ở nơi nào đó thì ngươi lại chờ kiếp sau tiếp tục hầu hạ trẫm đi"
Hoàng đế đi rồi, Lương Cửu Công quỳ trên mặt đất thật lâu vẫn chưa lấy lại bình tĩnh, sau một lúc lâu rốt cuộc mới yên tâm.
Hắn chậm rãi bò lên, đứng dậy, dùng ánh mắt giống như nhìn người chết liếc qua những cung nhân vẫn đang quỳ trên mặt đất, cho dù việc này là thật hay giả, bọn họ cũng không thể sống tiếp.
Lương Cửu Công hoàn toàn hiểu ' quét tước sạch sẽ ' trong miệng hoàng đế là có ý tứ gì, lời này có nghĩa là vừa phải dọn dẹp sạch sẽ nơi này vừa phải xử lí tất cả cung nhân có mặt ở đây để diệt trừ tai họa .
Hắn thương hại nhìn thoáng qua bọn họ, ngay sau đó nhẹ nhàng phất phất tay, "Người đâu."
Một đám thị vệ lặng yên không một tiếng động xuất hiện.
Các cung nhân đang quỳ, họ cũng đã đón trước được kết cục của mình, có người nhịn không được thấp giọng khóc lên, ngay sau đó liền bị thị vệ thân thể cao to bưng kín miệng, lặng yên không tiếng động mà kéo ra ngoài.
Từ đoạn đối thoại giữa Hoàng đế và Lương Cửu Công cũng có thể đoán được vài điều, biết mình đã nghe chuyện không nên nghe; còn có người trên mặt vẫn mang theo sự ngây thơ, không rõ nguyên do, chỉ ngơ ngác theo mọi người quỳ xuống.
Không khí đông cứng lại.
Hoàng đế đứng tại chỗ, nhìn một đám cung nữ thái giám quỳ đầy đất, mặt vô biểu tình.
Hắn thật sự không nghĩ tới, chính mình cư nhiên rất có thể đã lầm gian chính nữ nhi của mình, rồi sau đó còn đối với thân thể của nàng nhớ mãi không quên, dư vị vẫn còn đó.
Thời điểm nghe Lương Cửu Công nhắc đến Tam công chúa, trong lòng hắn mơ hồ dâng lên dự cảm bất an, hiện giờ quả thực không sai.
Tình huống tệ nhất đã xảy ra.
Hoàng đế lại nghĩ tới hôm qua tam công chúa tránh mình như rắn rết, điều này càng xác thật chuyện kia Khang Hi chậm rãi siết chặt nắm tay, hắn còn mong có một tia may mắn.
Có lẽ chỉ là hiểu lầm, có lẽ Lương Cửu Công tra sai rồi, có lẽ cung nhân tuần tra ban đêm ánh mắt không tốt, có lẽ tiểu cung nữ kia không phải người của Vĩnh Hòa cung.
Nhưng vô luận là loại khả năng nào đi chăng nữa, hôm nay các cung nhân đã nghe được lời nói của hắn và Lương Cửu Công , xác thực không thể lưu lại được nữa Nếu đã không giữ lại được thì nghe chút nữa cũng chẳng sao.
"Đã tra được ngày đó là ai hạ dược trẫm chưa?" Hoàng đế ngữ khí bình đạm hỏi.
Nhưng ở trong tai Lương Cửu Công nghe được giống như lời sấm, hắn lúng ta lúng túng trả lời: "Bẩm vạn tuế gia, là một cung nữ lớn mật, nô tài đã xử trí rồi."
"Vậy sao?" Hoàng đế ngữ khí nhẹ nhàng.
Lương Cửu Công liên tục gật đầu, "Giờ chắc là đã ở trong bãi tha ma rồi."
Trong cung không thiếu nô tài to gan lớn mật, giống như Đức Phi, hoặc như Vệ thứ phi sinh hạ Bát a ca Dận Tự . Nhưng những nô tài to gan lại không đủ thủ đoạn chỉ có đường một con đường chết.
"À." Hoàng đế cười khẽ, ngay sau đó nhàn nhạt nói: "Truyền khẩu dụ của trẫm, chu di cửu tộc. Truyền khẩu dụng đến lục cung, ai có liên quan đến nữ nhân này thì sẽ bị xử trí theo quy định."
Nói xong hắn xoay người rời đi,khi đi ngang qua Lương Cửu Công đang quỳ trên mặt đất, dừng bước chân, "Lương Cửu Công, nhớ rõ đem nơi này quét tước sạch sẽ, thuận tiện cũng đem cổ ngươi tẩy rửa sạch sẽ. Nếu như trẫm nghe việc này được đồn lung tung ở nơi nào đó thì ngươi lại chờ kiếp sau tiếp tục hầu hạ trẫm đi"
Hoàng đế đi rồi, Lương Cửu Công quỳ trên mặt đất thật lâu vẫn chưa lấy lại bình tĩnh, sau một lúc lâu rốt cuộc mới yên tâm.
Hắn chậm rãi bò lên, đứng dậy, dùng ánh mắt giống như nhìn người chết liếc qua những cung nhân vẫn đang quỳ trên mặt đất, cho dù việc này là thật hay giả, bọn họ cũng không thể sống tiếp.
Lương Cửu Công hoàn toàn hiểu ' quét tước sạch sẽ ' trong miệng hoàng đế là có ý tứ gì, lời này có nghĩa là vừa phải dọn dẹp sạch sẽ nơi này vừa phải xử lí tất cả cung nhân có mặt ở đây để diệt trừ tai họa .
Hắn thương hại nhìn thoáng qua bọn họ, ngay sau đó nhẹ nhàng phất phất tay, "Người đâu."
Một đám thị vệ lặng yên không một tiếng động xuất hiện.
Các cung nhân đang quỳ, họ cũng đã đón trước được kết cục của mình, có người nhịn không được thấp giọng khóc lên, ngay sau đó liền bị thị vệ thân thể cao to bưng kín miệng, lặng yên không tiếng động mà kéo ra ngoài.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.