Chương 1: Bùi Tổng, Bé Yêu Của Anh Đến Rồi Đây! (1)
Tương Tư Phong Tử Thái Tử Phi
10/01/2024
Đầu hạ, một trận mưa rửa sạch toàn bộ cái nóng nực cùng phiền muộn của thành phố A.
Sau cơn mưa, ngọn gió nam ấm áp chậm rãi mà du đãng khắp thành phố, nhưng cuộc sống vội vã nơi đây không vì vậy mà bị quấy rầy.
Trong tầng hầm của toà cao ốc quốc tế Gia Hoa, biểu tượng cho địa vị tài chính của thành phố A, một chiếc xe chuyên dụng màu đen chậm rãi tiến vào và đỗ ở vị trí quen thuộc như thường lệ, tiếp đó liền có người từ trên xe nhảy xuống.
Áo đồng phục bóng chày rộng rãi màu lam khổng tước tôn lên vẻ ngoài tươi sáng và lộng lẫy của cô gái, dưới chiếc váy mini siêu ngắn là đôi chân thon dài đi giày thể thao được thiết kế riêng, một chiếc kính râm che khuất nửa khuôn mặt nhỏ bằng lòng bàn tay, trên mái tóc ngắn ghim chiếc kẹp tóc hình thỏ con.
Trông vừa trẻ trung, năng động lại vừa gợi cảm, đáng yêu.
Chỉ thấy cô gái đeo một cái túi nhỏ, vội vàng vòng qua trước thân xe, nhanh chóng chạy tới chỗ thang máy chuyên dụng dành cho Tổng Giám đốc.
Trên xe, chị Hoa - người quản lý của cô, nhìn thấy bộ dạng cấp bách vừa rồi, sợ cô bị vấp ngã liền hét lớn: "Bà cô nhỏ của tôi ơi, cẩn thận một chút!"
Lời nói còn chưa dứt thì người đã biến mất ở cửa thang máy. Cô ấy bực bội mà nói thầm một câu: "Không có lương tâm."
Ngẫm lại bản thân từng là người quản lý nghệ sĩ xuất sắc của tập đoàn Gia Hoa trước khi giải nghệ, hiện tại chỉ cần dẫn dắt chồi non nào đó để thuận lợi khôi phục danh tiếng, ai mà ngờ lại dính phải bà cô nhỏ này.
Cô nàng này thì có tiền đồ gì được cơ chứ, chị Hoa nghiêng đầu một bên thầm oán trách.
Độ nổi tiếng ở tuyến 18¹, kỹ năng diễn xuất không có, mưu mô cũng chẳng bằng người ta, trông có phần ngốc nghếch và đơn thuần, mấu chốt là leo được lên cái đùi vàng của Tổng Giám đốc Gia Hoa rồi nhưng vẫn không thấy có chí khí gì...
(1) Tuyến 18: Dùng để ám chỉ những diễn viên kém nổi, thường chỉ đóng vai phụ, không có địa vị.
Bà cô nhỏ trong miệng chị Hoa, giờ phút này đang đứng trong thang máy, chính là nữ diễn viên Lý Tinh La. Ngoại trừ khuôn mặt xinh đẹp ra thì chẳng có gì, đăng ảnh trên Weibo cũng chỉ nhận được nhiều nhất là một trăm hoặc hai trăm lượt thích.
Ban đầu khi bị Bùi Tổng chỉ điểm chọn Lý Tinh La, trong lòng chị Hoa nhất thời hưng phấn lạ thường, thầm nghĩ, cho dù có là ngôi sao tuyến 18 không có diễn xuất, chỉ cần được tay cô nâng đỡ thì nhất định sẽ có chỗ đứng!!!
Nhưng người tính không bằng trời tính, danh tiếng bao năm của cô đã bị phá vỡ bởi Lý Tinh La.
Từ chương trình giải trí cho đến quảng cáo lẫn phim truyền hình đều không muốn nhận, chỉ có mấy bộ điện ảnh là còn để mắt tới. Nếu là người khác thì cô chỉ cần tung ra vài chiêu là đảm bảo sẽ nghe lời ngay, nhưng mà đối với Lý Tinh La… chị Hoa đành bó tay chịu trận, chỉ vì một câu nói của Bùi Tổng khi đó: Mọi chuyện đều do cô ấy làm chủ.
Cho nên, đã không có chí lớn lại còn được Bùi Tổng nuông chiều như thế thì phất lên được mới là chuyện lạ.
Sau cơn mưa, ngọn gió nam ấm áp chậm rãi mà du đãng khắp thành phố, nhưng cuộc sống vội vã nơi đây không vì vậy mà bị quấy rầy.
Trong tầng hầm của toà cao ốc quốc tế Gia Hoa, biểu tượng cho địa vị tài chính của thành phố A, một chiếc xe chuyên dụng màu đen chậm rãi tiến vào và đỗ ở vị trí quen thuộc như thường lệ, tiếp đó liền có người từ trên xe nhảy xuống.
Áo đồng phục bóng chày rộng rãi màu lam khổng tước tôn lên vẻ ngoài tươi sáng và lộng lẫy của cô gái, dưới chiếc váy mini siêu ngắn là đôi chân thon dài đi giày thể thao được thiết kế riêng, một chiếc kính râm che khuất nửa khuôn mặt nhỏ bằng lòng bàn tay, trên mái tóc ngắn ghim chiếc kẹp tóc hình thỏ con.
Trông vừa trẻ trung, năng động lại vừa gợi cảm, đáng yêu.
Chỉ thấy cô gái đeo một cái túi nhỏ, vội vàng vòng qua trước thân xe, nhanh chóng chạy tới chỗ thang máy chuyên dụng dành cho Tổng Giám đốc.
Trên xe, chị Hoa - người quản lý của cô, nhìn thấy bộ dạng cấp bách vừa rồi, sợ cô bị vấp ngã liền hét lớn: "Bà cô nhỏ của tôi ơi, cẩn thận một chút!"
Lời nói còn chưa dứt thì người đã biến mất ở cửa thang máy. Cô ấy bực bội mà nói thầm một câu: "Không có lương tâm."
Ngẫm lại bản thân từng là người quản lý nghệ sĩ xuất sắc của tập đoàn Gia Hoa trước khi giải nghệ, hiện tại chỉ cần dẫn dắt chồi non nào đó để thuận lợi khôi phục danh tiếng, ai mà ngờ lại dính phải bà cô nhỏ này.
Cô nàng này thì có tiền đồ gì được cơ chứ, chị Hoa nghiêng đầu một bên thầm oán trách.
Độ nổi tiếng ở tuyến 18¹, kỹ năng diễn xuất không có, mưu mô cũng chẳng bằng người ta, trông có phần ngốc nghếch và đơn thuần, mấu chốt là leo được lên cái đùi vàng của Tổng Giám đốc Gia Hoa rồi nhưng vẫn không thấy có chí khí gì...
(1) Tuyến 18: Dùng để ám chỉ những diễn viên kém nổi, thường chỉ đóng vai phụ, không có địa vị.
Bà cô nhỏ trong miệng chị Hoa, giờ phút này đang đứng trong thang máy, chính là nữ diễn viên Lý Tinh La. Ngoại trừ khuôn mặt xinh đẹp ra thì chẳng có gì, đăng ảnh trên Weibo cũng chỉ nhận được nhiều nhất là một trăm hoặc hai trăm lượt thích.
Ban đầu khi bị Bùi Tổng chỉ điểm chọn Lý Tinh La, trong lòng chị Hoa nhất thời hưng phấn lạ thường, thầm nghĩ, cho dù có là ngôi sao tuyến 18 không có diễn xuất, chỉ cần được tay cô nâng đỡ thì nhất định sẽ có chỗ đứng!!!
Nhưng người tính không bằng trời tính, danh tiếng bao năm của cô đã bị phá vỡ bởi Lý Tinh La.
Từ chương trình giải trí cho đến quảng cáo lẫn phim truyền hình đều không muốn nhận, chỉ có mấy bộ điện ảnh là còn để mắt tới. Nếu là người khác thì cô chỉ cần tung ra vài chiêu là đảm bảo sẽ nghe lời ngay, nhưng mà đối với Lý Tinh La… chị Hoa đành bó tay chịu trận, chỉ vì một câu nói của Bùi Tổng khi đó: Mọi chuyện đều do cô ấy làm chủ.
Cho nên, đã không có chí lớn lại còn được Bùi Tổng nuông chiều như thế thì phất lên được mới là chuyện lạ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.