Chương 2: Bùi Tổng, Bé Yêu Của Anh Đến Rồi Đây! (2)
Tương Tư Phong Tử Thái Tử Phi
10/01/2024
Lúc này, cô nàng diễn viên tuyến 18 vừa rời khỏi buổi đóng máy của đoàn phim, đang chạy thẳng tới văn phòng Tổng Giám đốc tập đoàn Gia Hoa.
Lý Tinh La thích chí nhảy nhót, vô cùng vui vẻ. Đã nửa tháng không gặp, nỗi nhớ như thủy triều dâng cao, khó có thể ngăn cản. Cô đứng trong thang máy, tân trang lại nhan sắc một chút, sau đó trên môi nở nụ cười hoàn mỹ nhất.
"Đinh!"
Lý Tinh La ra khỏi thang máy, vừa mới đi được vài bước ngang qua phòng trà, lỗ tai nhỏ nhắn nghe thấy gì đó, lập tức lùi lại.
Quả nhiên phòng trà luôn là nơi mà những câu chuyện phiếm ra đời.
A: "Vừa từ phòng họp ra, tôi phát hiện Bùi Tổng với Chu Tổng nhìn rất xứng đôi..."
Xứng đôi? Tôi khinh!!! (cười lạnh)
B: "Chẳng phải rất môn đăng hộ đối sao. Tôi đoán chừng sớm hay muộn chúng ta sẽ gọi Chu Hinh Nguyệt là Bùi phu nhân thôi."
C: "Không phải là Lý Tinh La..."
B: "Chẳng qua chỉ là một nữ diễn viên được bao nuôi, hừ, người ta có hứng thì chơi đùa chút thôi, làm gì có ai coi trọng, cô không nhớ trước kia cũng từng có hai người được Bùi Tổng bao nuôi..."
Lý Tinh La nhướng mày, khẽ cười một tiếng, đưa tay mở cửa, rồi gỡ kính râm xuống, thản nhiên nhìn về phía ba nhân viên nữ.
Cô vươn đầu ngón tay thon dài được sơn màu xanh ngọc, đếm từ phải qua trái, "Một, hai, ba…"
"Lý, Lý tiểu thư, chúng tôi..." Một trong ba người kia lắp bắp muốn giải thích.
Lý Tinh La xua tay, cười trông vô cùng ngây thơ, "Xem ra tôi phải thổi gió bên gối² kim chủ³ nhà mình thôi. Nhân viên không thèm để tâm đến công việc, hừm, chắc anh ấy cũng chẳng cần."
(2) Thổi gió bên gối: Người ta thường ví những lời vợ thủ thỉ với chồng như "gió bên gối", tuy nhỏ nhưng khiến người ta nghiêng ngả không yên. Nếu nói rõ ràng, có thể coi kế này là mỹ nhân kế, dùng nhan sắc và lời thủ thỉ mà lung lạc đối phương.
(3) Kim chủ: Là người có vị thế trong xã hội và có khả năng tài chính tốt để chu cấp (bao nuôi) cho một người nào đó (thường là ngôi sao trong giới giải trí) và người được bao nuôi sẽ phải tuân theo các yêu cầu mà kim chủ đưa ra.
Nói xong cũng không đợi bọn họ phản ứng, cô liền trực tiếp đi đến văn phòng của Tổng Giám đốc.
Chu Hinh Nguyệt?
Hoá ra là nữ giám đốc công ty Lịch Thịnh đang thèm muốn Bùi Dục Uyên nhà cô, bình thường toàn lấy danh nghĩa công việc để tiếp cận Dục Uyên, đã thế còn mượn tiếng cảm tạ gì gì đó để tặng đồng hồ cho anh, cô ta tưởng rằng cô không phát hiện ra sao?
Đúng là tức chết mà! Nghĩ tới cảnh hai người bọn họ đang ở chung một chỗ với nhau, không biết chừng lại làm ra bộ dạng vớ vẩn gì rồi, trong lòng cô càng thêm giận dữ!
Tới trước cửa, chẳng biết ngoài miệng Lý Tinh La lầm bầm điều gì, chỉ thấy cô hít một hơi thật sâu, rồi nở nụ cười vừa đáng yêu vừa quyến rũ, nhẹ nhàng mở cánh cửa.
"Tada! Bé yêu của Dục Uyên Uyên tới rồi đây..."
(Nụ cười dần đông cứng.jpg)
Cả phòng hội thảo đột nhiên im bặt.
"..."
"..."
"..."
Một không gian vô cùng yên tĩnh.
Bé yêu đã tới rồi... Bé yêu cái khỉ gì... A a a!!!
Lúc này trong lòng Lý Tinh La chỉ có hai chữ viết hoa: "ĐM!"
Nụ cười trên mặt vẫn còn rạng rỡ, mẹ nó tại sao lại nhiều người như vậy? Cô tưởng chỉ có mình Chu Hinh Nguyệt thôi chứ. (╥﹏╥)
(Nụ cười tươi rói hoàn toàn biến mất.jpg)
#Khi kim chủ đang nghiêm túc mở cuộc họp, tôi lại không biết xấu hổ mà lăn lộn làm nũng ở ngay trước mặt tất cả mọi người, phải làm sao đây? Cầu giải cứu online gấp! Cấp tốc!#
Lý Tinh La thích chí nhảy nhót, vô cùng vui vẻ. Đã nửa tháng không gặp, nỗi nhớ như thủy triều dâng cao, khó có thể ngăn cản. Cô đứng trong thang máy, tân trang lại nhan sắc một chút, sau đó trên môi nở nụ cười hoàn mỹ nhất.
"Đinh!"
Lý Tinh La ra khỏi thang máy, vừa mới đi được vài bước ngang qua phòng trà, lỗ tai nhỏ nhắn nghe thấy gì đó, lập tức lùi lại.
Quả nhiên phòng trà luôn là nơi mà những câu chuyện phiếm ra đời.
A: "Vừa từ phòng họp ra, tôi phát hiện Bùi Tổng với Chu Tổng nhìn rất xứng đôi..."
Xứng đôi? Tôi khinh!!! (cười lạnh)
B: "Chẳng phải rất môn đăng hộ đối sao. Tôi đoán chừng sớm hay muộn chúng ta sẽ gọi Chu Hinh Nguyệt là Bùi phu nhân thôi."
C: "Không phải là Lý Tinh La..."
B: "Chẳng qua chỉ là một nữ diễn viên được bao nuôi, hừ, người ta có hứng thì chơi đùa chút thôi, làm gì có ai coi trọng, cô không nhớ trước kia cũng từng có hai người được Bùi Tổng bao nuôi..."
Lý Tinh La nhướng mày, khẽ cười một tiếng, đưa tay mở cửa, rồi gỡ kính râm xuống, thản nhiên nhìn về phía ba nhân viên nữ.
Cô vươn đầu ngón tay thon dài được sơn màu xanh ngọc, đếm từ phải qua trái, "Một, hai, ba…"
"Lý, Lý tiểu thư, chúng tôi..." Một trong ba người kia lắp bắp muốn giải thích.
Lý Tinh La xua tay, cười trông vô cùng ngây thơ, "Xem ra tôi phải thổi gió bên gối² kim chủ³ nhà mình thôi. Nhân viên không thèm để tâm đến công việc, hừm, chắc anh ấy cũng chẳng cần."
(2) Thổi gió bên gối: Người ta thường ví những lời vợ thủ thỉ với chồng như "gió bên gối", tuy nhỏ nhưng khiến người ta nghiêng ngả không yên. Nếu nói rõ ràng, có thể coi kế này là mỹ nhân kế, dùng nhan sắc và lời thủ thỉ mà lung lạc đối phương.
(3) Kim chủ: Là người có vị thế trong xã hội và có khả năng tài chính tốt để chu cấp (bao nuôi) cho một người nào đó (thường là ngôi sao trong giới giải trí) và người được bao nuôi sẽ phải tuân theo các yêu cầu mà kim chủ đưa ra.
Nói xong cũng không đợi bọn họ phản ứng, cô liền trực tiếp đi đến văn phòng của Tổng Giám đốc.
Chu Hinh Nguyệt?
Hoá ra là nữ giám đốc công ty Lịch Thịnh đang thèm muốn Bùi Dục Uyên nhà cô, bình thường toàn lấy danh nghĩa công việc để tiếp cận Dục Uyên, đã thế còn mượn tiếng cảm tạ gì gì đó để tặng đồng hồ cho anh, cô ta tưởng rằng cô không phát hiện ra sao?
Đúng là tức chết mà! Nghĩ tới cảnh hai người bọn họ đang ở chung một chỗ với nhau, không biết chừng lại làm ra bộ dạng vớ vẩn gì rồi, trong lòng cô càng thêm giận dữ!
Tới trước cửa, chẳng biết ngoài miệng Lý Tinh La lầm bầm điều gì, chỉ thấy cô hít một hơi thật sâu, rồi nở nụ cười vừa đáng yêu vừa quyến rũ, nhẹ nhàng mở cánh cửa.
"Tada! Bé yêu của Dục Uyên Uyên tới rồi đây..."
(Nụ cười dần đông cứng.jpg)
Cả phòng hội thảo đột nhiên im bặt.
"..."
"..."
"..."
Một không gian vô cùng yên tĩnh.
Bé yêu đã tới rồi... Bé yêu cái khỉ gì... A a a!!!
Lúc này trong lòng Lý Tinh La chỉ có hai chữ viết hoa: "ĐM!"
Nụ cười trên mặt vẫn còn rạng rỡ, mẹ nó tại sao lại nhiều người như vậy? Cô tưởng chỉ có mình Chu Hinh Nguyệt thôi chứ. (╥﹏╥)
(Nụ cười tươi rói hoàn toàn biến mất.jpg)
#Khi kim chủ đang nghiêm túc mở cuộc họp, tôi lại không biết xấu hổ mà lăn lộn làm nũng ở ngay trước mặt tất cả mọi người, phải làm sao đây? Cầu giải cứu online gấp! Cấp tốc!#
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.