Chương 15
Qualy Demy
18/08/2015
Kelvin, Ken và Kason không nói gì lạnh lùng bước vào lớp. Cả buổi học hôm đó cũng không thấy bóng dáng Ngọc Linh và Như Nguyệt.
Một tháng đã trôi qua, có những lúc cãi nhau, trêu đùa và đánh nhau nhưng tụi nó cũng ngày càng khắng khít, thân thiết với nhau hơn. Hôm nay là chủ nhật nên tụi nó không phải đi học. Tụi nó đều ngủ đến trưa mới dậy, Lavy và Demy uể oải từ phòng ngủ bước xuống lầu, 2 đứa ngả người trên ghế một cách chán nản.
Lavy: - Haizz! Chán thật. Thà đến trường chọc tức tụi Ngọc Linh còn hơn ở nhà thế này.
Demy: - Nếu không phải ông Khánh Huy muốn mày và Khánh Huy đến ăn tối với ông vào cuối tuần thì cả 3 chúng ta có thể đi picnic rồi.
Lavy: - Uh. Đành chịu vậy.
Demy: - Mà tao thấy nhờ đi ăn tối nên mày và Khánh Huy bây giờ tình cảm rất tốt thì phải.
Lavy trề môi: - Ăn nói linh tinh. Một mình Bảo Hân tao đã mệt rồi giờ lại tới mày.
Demy 2 tay chóng lên bàn làm vẻ mặt thích thú chọc ghẹo Lavy:
- Nhưng sự thật là vậy mà phải không? Tao thấy mày với tên đó ít cãi nhau hơn, hòa thuận hơn còn vui vẻ để tên đó chở đi học. Mày thích thằng chả rồi phải không?
Lavy mày chau mặt nhăn phủ nhận: - Mày nói cái gì vậy hả? Ai mà thích cái tên đó. Tại ông kêu hắn chở tao đi học. Tao đâu thể không nghe.
Demy: - Uh thì nghe lời ông nhưng mày đi với hắn từ không cảm xúc đến vui vẻ hí hởn. Giải thích đi?
Lavy: ….
-Mày đứng đây chi vậy? Giọng Ken vang lên khi thấy Kason đang thụt thò tò mò ở đầu cầu thang nghe lén Lavy và Demy nói chuyện.
-Tao có làm gì đâu. Kason vẻ mặt gượng gạo cố tỏ bình tĩnh với Ken.
Kelvin từ đâu xuất hiện cười châm chọc: - Mày chỉ nghe lén thôi mà chứ đâu có làm gì. Hahahaha. Rồi bước xuống cầu thang.
Ken bước đến khoát vai Kason: - Nam nhi không nên nghe lén muốn biết gì thì xuống mà hỏi em ấy. Hahahaha. Ken cũng bước theo Kelvin.
Kason liếc mắt nhìn Ken và Kelvin: - Mấy cái thằng này, muốn chết sao? Kason nghĩ thầm trong đầu: “Nếu bị phát hiện thì tiêu đời. Mà đang đến lúc hay nữa chứ. Bạn với bè toàn phá hại.”
Vì Kelvin và Ken lên tiếng nên Kason không nghe được Lavy nói gì. Trong lòng hắn vừa tò mò vừa tiếc nuối. nhưng rồi hắn cũng bỏ xuống lầu và tỏ ra “ Tôi vô tội không biết gì hết”
Kelvin và Ken nghĩ: “Rất tiếc tụi anh biết hết rồi chú em ạ. Kakakakaka”
Nghe thấy tiếng cười sau đó là Kelvin, Ken và Kason từ cầu thang bước xuống. Lavy và Demy đưa mắt nhìn tụi hắn.
Demy: - 3 người có gì vui mà vừa đi vừa cười thế.
Kelvin: - Muốn biết thì hỏi vị hôn phu của An Nhiên ấy.
Lavy nhìn Kason thắc mắc hỏi: - Có chuyện gì vui vậy? Anh làm trò gì sao?
Kason: - Tôi có phải diễn viên xiếc đâu mà làm trò.
Demy: - Vậy thì các anh sao lại cười.
Kason: - Chuyện con trai, các chị không cần tò mò.
Lavy: - Uh. Vây em rót cho chị ly nước đi Kason.
-Hahahaha.
Lavy vừa nói xong, cả bọn lăn ra ôm bụng cười. Còn Kason khói bốc nghi ngút trên đỉnh đầu, tức giận nhìn Lavy:
-Ngày mai cô đi bộ đến trường đi.
Lavy: - Em ăn nói như vậy với chị em sao? Không có em chị đi với Bảo Hân cũng được. Hahahha.
Demy: - À. Nãy giờ không để ý? Luzy đâu? Còn ngủ sao?
Lavy bật dậy: - Để tao đi gọi nó cho.
Kelvin: - Cô ấy không có ở trong phòng đâu.
Demy: - Vậy nó ở đâu?
Kelvin: - Tôi không rõ.
Ken: - Nhưng sao mày biết Bảo Hân không có trong phòng.
Kelvin: - Sáng sớm tao nhìn ra cửa sổ thấy có xe đến đón cô ấy rồi.
Kason: - Mày có thấy ai ở trong xe không?
Lavy: - Xe hiệu gì? màu gì?
Kelvin: - Không thấy rõ người trong xe. Đó là chiếc Cadillac XTS xám.
Demy và Lavy tròn mắt nhìn nhau đồng thanh: - Không lẽ…. Nó bị bắt.
Một tháng đã trôi qua, có những lúc cãi nhau, trêu đùa và đánh nhau nhưng tụi nó cũng ngày càng khắng khít, thân thiết với nhau hơn. Hôm nay là chủ nhật nên tụi nó không phải đi học. Tụi nó đều ngủ đến trưa mới dậy, Lavy và Demy uể oải từ phòng ngủ bước xuống lầu, 2 đứa ngả người trên ghế một cách chán nản.
Lavy: - Haizz! Chán thật. Thà đến trường chọc tức tụi Ngọc Linh còn hơn ở nhà thế này.
Demy: - Nếu không phải ông Khánh Huy muốn mày và Khánh Huy đến ăn tối với ông vào cuối tuần thì cả 3 chúng ta có thể đi picnic rồi.
Lavy: - Uh. Đành chịu vậy.
Demy: - Mà tao thấy nhờ đi ăn tối nên mày và Khánh Huy bây giờ tình cảm rất tốt thì phải.
Lavy trề môi: - Ăn nói linh tinh. Một mình Bảo Hân tao đã mệt rồi giờ lại tới mày.
Demy 2 tay chóng lên bàn làm vẻ mặt thích thú chọc ghẹo Lavy:
- Nhưng sự thật là vậy mà phải không? Tao thấy mày với tên đó ít cãi nhau hơn, hòa thuận hơn còn vui vẻ để tên đó chở đi học. Mày thích thằng chả rồi phải không?
Lavy mày chau mặt nhăn phủ nhận: - Mày nói cái gì vậy hả? Ai mà thích cái tên đó. Tại ông kêu hắn chở tao đi học. Tao đâu thể không nghe.
Demy: - Uh thì nghe lời ông nhưng mày đi với hắn từ không cảm xúc đến vui vẻ hí hởn. Giải thích đi?
Lavy: ….
-Mày đứng đây chi vậy? Giọng Ken vang lên khi thấy Kason đang thụt thò tò mò ở đầu cầu thang nghe lén Lavy và Demy nói chuyện.
-Tao có làm gì đâu. Kason vẻ mặt gượng gạo cố tỏ bình tĩnh với Ken.
Kelvin từ đâu xuất hiện cười châm chọc: - Mày chỉ nghe lén thôi mà chứ đâu có làm gì. Hahahaha. Rồi bước xuống cầu thang.
Ken bước đến khoát vai Kason: - Nam nhi không nên nghe lén muốn biết gì thì xuống mà hỏi em ấy. Hahahaha. Ken cũng bước theo Kelvin.
Kason liếc mắt nhìn Ken và Kelvin: - Mấy cái thằng này, muốn chết sao? Kason nghĩ thầm trong đầu: “Nếu bị phát hiện thì tiêu đời. Mà đang đến lúc hay nữa chứ. Bạn với bè toàn phá hại.”
Vì Kelvin và Ken lên tiếng nên Kason không nghe được Lavy nói gì. Trong lòng hắn vừa tò mò vừa tiếc nuối. nhưng rồi hắn cũng bỏ xuống lầu và tỏ ra “ Tôi vô tội không biết gì hết”
Kelvin và Ken nghĩ: “Rất tiếc tụi anh biết hết rồi chú em ạ. Kakakakaka”
Nghe thấy tiếng cười sau đó là Kelvin, Ken và Kason từ cầu thang bước xuống. Lavy và Demy đưa mắt nhìn tụi hắn.
Demy: - 3 người có gì vui mà vừa đi vừa cười thế.
Kelvin: - Muốn biết thì hỏi vị hôn phu của An Nhiên ấy.
Lavy nhìn Kason thắc mắc hỏi: - Có chuyện gì vui vậy? Anh làm trò gì sao?
Kason: - Tôi có phải diễn viên xiếc đâu mà làm trò.
Demy: - Vậy thì các anh sao lại cười.
Kason: - Chuyện con trai, các chị không cần tò mò.
Lavy: - Uh. Vây em rót cho chị ly nước đi Kason.
-Hahahaha.
Lavy vừa nói xong, cả bọn lăn ra ôm bụng cười. Còn Kason khói bốc nghi ngút trên đỉnh đầu, tức giận nhìn Lavy:
-Ngày mai cô đi bộ đến trường đi.
Lavy: - Em ăn nói như vậy với chị em sao? Không có em chị đi với Bảo Hân cũng được. Hahahha.
Demy: - À. Nãy giờ không để ý? Luzy đâu? Còn ngủ sao?
Lavy bật dậy: - Để tao đi gọi nó cho.
Kelvin: - Cô ấy không có ở trong phòng đâu.
Demy: - Vậy nó ở đâu?
Kelvin: - Tôi không rõ.
Ken: - Nhưng sao mày biết Bảo Hân không có trong phòng.
Kelvin: - Sáng sớm tao nhìn ra cửa sổ thấy có xe đến đón cô ấy rồi.
Kason: - Mày có thấy ai ở trong xe không?
Lavy: - Xe hiệu gì? màu gì?
Kelvin: - Không thấy rõ người trong xe. Đó là chiếc Cadillac XTS xám.
Demy và Lavy tròn mắt nhìn nhau đồng thanh: - Không lẽ…. Nó bị bắt.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.