Chương 16
Qualy Demy
18/08/2015
Nghe 2 đứa nó la lên. Tụi hắn tò mò lo lắng.
Ken: - Bị bắt là sao? Người lái xe là ai?
Kelvin: - Có chuyện gì sao?
Nhìn Lavy và Demy căng thẳng khác với cái vẻ thường ngày làm bọn hắn lo lắng hơn.
Kason thúc giục: - Hai người mau nói đi.
Lavy: - Đó là anh trai của Bảo Hân.
Tụi hắn ngạc nhiên khó hiểu. Ken: - Anh sao?
Demy: - Uh. Anh ấy tên Anh Duy. Còn gọi là anh Nick.
Kason: - Nếu là anh trai thì 2 người đâu cần bồn chồn như vậy. Còn bị bắt nữa là sao?
Lavy: - Chuyện này không thể giải thích cho 3 người hiểu được. 3 người chỉ cần biết nếu anh Nick đã đến đây thì Bảo Hân sẽ không được ở đây nữa
Kelvin: - Thật khó hiểu.
Ken: - Tại sao lại như vậy?
Demy: - Mọi người chỉ nên biết là vậy.
Lavy nhìn Demy: - Không biết tại sao anh Nick lại về Việt Nam. Anh ấy nên ở Ý mới đúng.
Demy lắc đầu đôi mắt đâm chiêu.
Ken: - Tôi sẽ gọi Bảo Hân.
Mọi người cùng im lặng chăm chú nhìn Ken. Riêng Lavy và Demy đã biết trước sẽ không gọi được cho Luzy, nhưng tụi nó vẫn hy vọng nó sẽ bắt máy. Mọi người nhìn Ken cứ bấm gọi liên tục mà lòng đầy lo lắng nhưng không thể hiện ra bên ngoài.
Kelvin: - Không gọi được sao?
Ken lắc đầu: - Khóa máy rồi. Ken lại đưa máy lên bấm gọi lần nữa nhưng Lavy đã lên tiếng:
-Đừng cố gắng nữa, khi ở cạnh anh Nick không được sử dụng phone. Bây giờ chỉ còn cách chờ Bảo Hân về thôi.
Kason: - Vậy nếu muốn liên lạc thì phải làm sao?
Lavy và Demy chỉ lắc đầu không nói. Không phải là tụi nó không biết mà vì công việc của anh Nick tụi nó không thể tiết lộ, điều đó sẽ ảnh hưởng đến cuộc sống và thậm chí là tính mạng của cả gia đình Luzy.
6 tiếng trôi qua nhưng tụi nó vẫn không có tin tức của Luzy, cả 5 đứa đều lo lắng bất an. Kason nhìn đồng hồ rồi nhìn Lavy đang ngồi bên cạnh trầm mặt, hắn cũng sốt ruột nhẹ đặt tay lên vai nó: - Luzy đi với anh hai chắc không sao đâu. Mọi chuyện sẽ ổn thôi. Đã 5h hơn rồi chúng ta nên đi thôi. Nếu không ông sẽ lo lắng.
Lavy chỉ gật đầu rồi đứng lên cùng Kason. Kason nhìn mọi người: -Chúng tôi phải đi rồi nếu có tin gì của Luzy thì hãy gọi nhé.
Kelvin gật đầu. Kason và Lavy cùng bước ra xe. Khi Kason và Lavy đi khỏi, Kelvin nhìn Demy ánh mắt mơ hồ, gương mặt lạnh lùng khẽ mệt mỏi. Hắn nhìn nó 1 lúc rồi nói: - Thiên Ân, trông cô có vẻ mệt mỏi hãy lên phòng nghĩ ngơi đi. Khi nào Luzy về tôi sẽ gọi.
Demy mắt buồn không nhúc nhích chỉ nhìn chằm chằm vào ly nước trước mặt đáp lời: -Không sao. Tôi ổn.
Kelvin cũng không nói gì thêm rồi bỏ lên phòng. Ken đôi mắt khép hờ lâu lâu lại gọi vào số của Luzy nhưng vẫn không có tính hiệu trả lời.
Ở nhà ông Kason, Lavy dù cố tươi cười để làm ông vui nhưng không thể che đi nỗi buồn đang hiện hữu trên gương mặt. Kason càng cảm thấy lo lắng hơn, lo vì chưa có tin tức của Luzy và lo vì gương mặt ủ rũ của Lavy.
3 tiếng lại trôi qua, Kason và Lavy cũng đã về nhà, bước vào nhà vẫn im lặng như lúc trước khi đi, Demy vẫn ngồi bất động ở đó, Kelvin nghe tiếng xe Kason từ trên lầu bước xuống vẻ mặt vẫn lạnh lùng: -Về rồi sao.
Kason: - Uh
Lavy đến chỗ Demy lay nhẹ: -Vẫn chưa có tin của Bảo Hân?
Demy lắc đầu: -Vẫn chưa.
Kason nhìn quanh rồi hỏi Kelvin: -Ken đâu?
Kelvin: -Lúc nãy bỏ đi rồi.
Kason: -Đi đâu?
Kelvin : -Không biết.
Rồi 4 đứa lại ngồi chờ.
Ken: - Bị bắt là sao? Người lái xe là ai?
Kelvin: - Có chuyện gì sao?
Nhìn Lavy và Demy căng thẳng khác với cái vẻ thường ngày làm bọn hắn lo lắng hơn.
Kason thúc giục: - Hai người mau nói đi.
Lavy: - Đó là anh trai của Bảo Hân.
Tụi hắn ngạc nhiên khó hiểu. Ken: - Anh sao?
Demy: - Uh. Anh ấy tên Anh Duy. Còn gọi là anh Nick.
Kason: - Nếu là anh trai thì 2 người đâu cần bồn chồn như vậy. Còn bị bắt nữa là sao?
Lavy: - Chuyện này không thể giải thích cho 3 người hiểu được. 3 người chỉ cần biết nếu anh Nick đã đến đây thì Bảo Hân sẽ không được ở đây nữa
Kelvin: - Thật khó hiểu.
Ken: - Tại sao lại như vậy?
Demy: - Mọi người chỉ nên biết là vậy.
Lavy nhìn Demy: - Không biết tại sao anh Nick lại về Việt Nam. Anh ấy nên ở Ý mới đúng.
Demy lắc đầu đôi mắt đâm chiêu.
Ken: - Tôi sẽ gọi Bảo Hân.
Mọi người cùng im lặng chăm chú nhìn Ken. Riêng Lavy và Demy đã biết trước sẽ không gọi được cho Luzy, nhưng tụi nó vẫn hy vọng nó sẽ bắt máy. Mọi người nhìn Ken cứ bấm gọi liên tục mà lòng đầy lo lắng nhưng không thể hiện ra bên ngoài.
Kelvin: - Không gọi được sao?
Ken lắc đầu: - Khóa máy rồi. Ken lại đưa máy lên bấm gọi lần nữa nhưng Lavy đã lên tiếng:
-Đừng cố gắng nữa, khi ở cạnh anh Nick không được sử dụng phone. Bây giờ chỉ còn cách chờ Bảo Hân về thôi.
Kason: - Vậy nếu muốn liên lạc thì phải làm sao?
Lavy và Demy chỉ lắc đầu không nói. Không phải là tụi nó không biết mà vì công việc của anh Nick tụi nó không thể tiết lộ, điều đó sẽ ảnh hưởng đến cuộc sống và thậm chí là tính mạng của cả gia đình Luzy.
6 tiếng trôi qua nhưng tụi nó vẫn không có tin tức của Luzy, cả 5 đứa đều lo lắng bất an. Kason nhìn đồng hồ rồi nhìn Lavy đang ngồi bên cạnh trầm mặt, hắn cũng sốt ruột nhẹ đặt tay lên vai nó: - Luzy đi với anh hai chắc không sao đâu. Mọi chuyện sẽ ổn thôi. Đã 5h hơn rồi chúng ta nên đi thôi. Nếu không ông sẽ lo lắng.
Lavy chỉ gật đầu rồi đứng lên cùng Kason. Kason nhìn mọi người: -Chúng tôi phải đi rồi nếu có tin gì của Luzy thì hãy gọi nhé.
Kelvin gật đầu. Kason và Lavy cùng bước ra xe. Khi Kason và Lavy đi khỏi, Kelvin nhìn Demy ánh mắt mơ hồ, gương mặt lạnh lùng khẽ mệt mỏi. Hắn nhìn nó 1 lúc rồi nói: - Thiên Ân, trông cô có vẻ mệt mỏi hãy lên phòng nghĩ ngơi đi. Khi nào Luzy về tôi sẽ gọi.
Demy mắt buồn không nhúc nhích chỉ nhìn chằm chằm vào ly nước trước mặt đáp lời: -Không sao. Tôi ổn.
Kelvin cũng không nói gì thêm rồi bỏ lên phòng. Ken đôi mắt khép hờ lâu lâu lại gọi vào số của Luzy nhưng vẫn không có tính hiệu trả lời.
Ở nhà ông Kason, Lavy dù cố tươi cười để làm ông vui nhưng không thể che đi nỗi buồn đang hiện hữu trên gương mặt. Kason càng cảm thấy lo lắng hơn, lo vì chưa có tin tức của Luzy và lo vì gương mặt ủ rũ của Lavy.
3 tiếng lại trôi qua, Kason và Lavy cũng đã về nhà, bước vào nhà vẫn im lặng như lúc trước khi đi, Demy vẫn ngồi bất động ở đó, Kelvin nghe tiếng xe Kason từ trên lầu bước xuống vẻ mặt vẫn lạnh lùng: -Về rồi sao.
Kason: - Uh
Lavy đến chỗ Demy lay nhẹ: -Vẫn chưa có tin của Bảo Hân?
Demy lắc đầu: -Vẫn chưa.
Kason nhìn quanh rồi hỏi Kelvin: -Ken đâu?
Kelvin: -Lúc nãy bỏ đi rồi.
Kason: -Đi đâu?
Kelvin : -Không biết.
Rồi 4 đứa lại ngồi chờ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.