Chương 31
Qualy Demy
18/08/2015
Luzy mắt mở to nhìn Ken bối rối. Ken đưa bàn tay bị thương lên. Nó đành đi qua giúp hắn mặt áo. Mặc xong Luzy vừa đứng dậy thì bị bàn tay không thương của Ken nắm tay kéo ngồi xuống. Nó ngạc nhiên.
-Cô ngủ ở đây đi.
-Ngủ cùng anh sao?
-Tôi bị thương nên không làm gì cô đâu.
Nói rồi nó kéo nó nầm xuống cạnh mình. Tay hắn vẫn nắm chặt tay nó. Nó ngớ người không nhúc nhích mà nằm im cạnh hắn. Nó cũng không hiểu bản thân đang bị làm sao nữa. “Thình thịch” tiếng tim nó lại đập. Nó dùng tay còn lại ôm lấy tim. Nằm 1 lúc nó cảm thấy nếu như thế này nó sẽ chết mất. Nó ngồi dậy vừa rút tay ra khỏi tay Ken thì lại bị nắm lại. Ken vẫn không mở mắt nói với nó.
-Đừng cựa quậy nữa. Nằm xuống ngủ đi.
Nó lại ngoan ngoãn nằm xuống. Nó có thể phản khán nhưng nó đã không làm. “Haizz. Mày điên rồi. Điên thật rồi Luzy.” Cứ nằm nghĩ lung tung rồi nó ngủ quên lúc nào không biết.
Sáng hôm sau. Vừa mở mắt ra Ken đã thấy 1 gương mặt nó đang nép sát vào người mình ngủ ngon lành. Hắn cảm thấy thích thú cái cảm giác này. Thật dễ chịu. Nhìn Luzy ngủ hắn cảm thấy thật bình yên. Hắn phì cười rồi rời giường. 1 lúc sau Luzy cũng đã tỉnh dậy. Nó lơ mơ nhìn quanh:
-Nhất Bảo.
Nó không thấy hắn đâu vội vàng xuống nhà thì thấy hắn ung dung ngồi vắt chéo chân đọc tờ báo trong tay. Nhìn trang phục và phong thái cứ như hôm qua hắn không có bị thương vậy. Thấy nó hắn vẫn cái mặt như mọi ngày lạnh lùng nói:
-Đến đây ăn sáng rồi về nhà.
Nó nhếch mép “Nhìn cái mặt khó ưa ngày nào của hắn kìa. Thèm đập 1 phát. Làm mình lo lắng cho hắn. Thật phí”
Quản gia Chu từ nhà bếp mang bữa sáng lên thấy Luzy ông cười niềm nở:
-Bữa sáng của cậu chủ. Còn đây là của cháu
-Dạ cháu cảm ơn. Làm phiền chú rồi. Luzy lễ phép nhận lấy bữa sáng từ quản gia Chu.
Ăn sáng xong cả 2 trở về nhà.
Quản gia Chu chào tạm biệt Ken và Luzy:
-Thiếu gia đi đường cẩn thận. Lần sau nhớ đến nữa nha cháu.
Luzy mỉm cười gật đầu chào rồi lên xe.
Vừa về tới nhà Luzy đã bay thẳng lên phòng. Nghe có âm thanh lạ Demy và Kelvin mở cửa phòng ra xem. Luzy thì đã vào phòng còn Ken thì đi đằng sau.
-2 người về rồi hả? Kelvin nhìn Ken hỏi. Ken gật đầu.
-Bảo Hân có bị gì không? Demy thấy Luzy lao thẳng về phòng nên lo lắng hỏi Ken
-Không có gì đâu chỉ bị chạm mạch.
Nghe câu nói của Ken thì Demy đã biết mọi vẫn ổn. Ken nhìn Kelvin hỏi:
-Kason và An Nhiên đi rồi sao?
-Um. Dậy tao cũng đi chuẩn bị.
1 lúc sau. Demy vào phòng Luzy:
-Hôm qua mày đi đâu mà cả đêm vậy? Mày và Nhất Bảo không xảy ra chuyện gì chứ.
-Chuyện gì? Giữa tao và tên đó thì xảy ra chuyện gì. Luzy chạy đến khoát vai Demy:
-Mày đừng lo lắng quá. Hôm qua tao gặp anh Nick xong thì tình cờ gặp hắn. Rồi cãi nhau sau đó là xe hư chỉ có vậy.
-Vậy qua mày ngủ chung với hắn?
Nghe Demy hỏi nó hơi giật mình nhớ đến chuyện tối qua. Rồi gật đầu.
-Ngủ ở đâu? Demy hỏi tiếp.
-Nhà hắn.
-2 người đã làm gì chưa? Demy cau mày ánh mắt nghi ngờ nhìn Luzy.
-Làm gì là làm gì. Không làm gì hết.
Nó nghĩ thầm "Không thể để Demy biết mình ngủ chung giường với Nhất Bảo" nghĩ vậy nó nói tiếp.
-Tao ngủ phòng khách hắn ngủ phòng hắn thì làm gì được.
Luzy quay mặt tránh ánh mắt của Demy.
-Hắn để mày ngủ phòng khách sao?
-Không…À ý tao là tao muốn ngủ ngoài phòng khách cho an toàn. Và… Thôi đừng nói nữa đi ăn cơm thôi. Tao đói bụng rồi.
Luzy xoa cái bụng nhánh chóng đi xuống bếp.
-Cô ngủ ở đây đi.
-Ngủ cùng anh sao?
-Tôi bị thương nên không làm gì cô đâu.
Nói rồi nó kéo nó nầm xuống cạnh mình. Tay hắn vẫn nắm chặt tay nó. Nó ngớ người không nhúc nhích mà nằm im cạnh hắn. Nó cũng không hiểu bản thân đang bị làm sao nữa. “Thình thịch” tiếng tim nó lại đập. Nó dùng tay còn lại ôm lấy tim. Nằm 1 lúc nó cảm thấy nếu như thế này nó sẽ chết mất. Nó ngồi dậy vừa rút tay ra khỏi tay Ken thì lại bị nắm lại. Ken vẫn không mở mắt nói với nó.
-Đừng cựa quậy nữa. Nằm xuống ngủ đi.
Nó lại ngoan ngoãn nằm xuống. Nó có thể phản khán nhưng nó đã không làm. “Haizz. Mày điên rồi. Điên thật rồi Luzy.” Cứ nằm nghĩ lung tung rồi nó ngủ quên lúc nào không biết.
Sáng hôm sau. Vừa mở mắt ra Ken đã thấy 1 gương mặt nó đang nép sát vào người mình ngủ ngon lành. Hắn cảm thấy thích thú cái cảm giác này. Thật dễ chịu. Nhìn Luzy ngủ hắn cảm thấy thật bình yên. Hắn phì cười rồi rời giường. 1 lúc sau Luzy cũng đã tỉnh dậy. Nó lơ mơ nhìn quanh:
-Nhất Bảo.
Nó không thấy hắn đâu vội vàng xuống nhà thì thấy hắn ung dung ngồi vắt chéo chân đọc tờ báo trong tay. Nhìn trang phục và phong thái cứ như hôm qua hắn không có bị thương vậy. Thấy nó hắn vẫn cái mặt như mọi ngày lạnh lùng nói:
-Đến đây ăn sáng rồi về nhà.
Nó nhếch mép “Nhìn cái mặt khó ưa ngày nào của hắn kìa. Thèm đập 1 phát. Làm mình lo lắng cho hắn. Thật phí”
Quản gia Chu từ nhà bếp mang bữa sáng lên thấy Luzy ông cười niềm nở:
-Bữa sáng của cậu chủ. Còn đây là của cháu
-Dạ cháu cảm ơn. Làm phiền chú rồi. Luzy lễ phép nhận lấy bữa sáng từ quản gia Chu.
Ăn sáng xong cả 2 trở về nhà.
Quản gia Chu chào tạm biệt Ken và Luzy:
-Thiếu gia đi đường cẩn thận. Lần sau nhớ đến nữa nha cháu.
Luzy mỉm cười gật đầu chào rồi lên xe.
Vừa về tới nhà Luzy đã bay thẳng lên phòng. Nghe có âm thanh lạ Demy và Kelvin mở cửa phòng ra xem. Luzy thì đã vào phòng còn Ken thì đi đằng sau.
-2 người về rồi hả? Kelvin nhìn Ken hỏi. Ken gật đầu.
-Bảo Hân có bị gì không? Demy thấy Luzy lao thẳng về phòng nên lo lắng hỏi Ken
-Không có gì đâu chỉ bị chạm mạch.
Nghe câu nói của Ken thì Demy đã biết mọi vẫn ổn. Ken nhìn Kelvin hỏi:
-Kason và An Nhiên đi rồi sao?
-Um. Dậy tao cũng đi chuẩn bị.
1 lúc sau. Demy vào phòng Luzy:
-Hôm qua mày đi đâu mà cả đêm vậy? Mày và Nhất Bảo không xảy ra chuyện gì chứ.
-Chuyện gì? Giữa tao và tên đó thì xảy ra chuyện gì. Luzy chạy đến khoát vai Demy:
-Mày đừng lo lắng quá. Hôm qua tao gặp anh Nick xong thì tình cờ gặp hắn. Rồi cãi nhau sau đó là xe hư chỉ có vậy.
-Vậy qua mày ngủ chung với hắn?
Nghe Demy hỏi nó hơi giật mình nhớ đến chuyện tối qua. Rồi gật đầu.
-Ngủ ở đâu? Demy hỏi tiếp.
-Nhà hắn.
-2 người đã làm gì chưa? Demy cau mày ánh mắt nghi ngờ nhìn Luzy.
-Làm gì là làm gì. Không làm gì hết.
Nó nghĩ thầm "Không thể để Demy biết mình ngủ chung giường với Nhất Bảo" nghĩ vậy nó nói tiếp.
-Tao ngủ phòng khách hắn ngủ phòng hắn thì làm gì được.
Luzy quay mặt tránh ánh mắt của Demy.
-Hắn để mày ngủ phòng khách sao?
-Không…À ý tao là tao muốn ngủ ngoài phòng khách cho an toàn. Và… Thôi đừng nói nữa đi ăn cơm thôi. Tao đói bụng rồi.
Luzy xoa cái bụng nhánh chóng đi xuống bếp.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.