Chương 71: Giả ma hù lại ma
Qualy Demy
25/12/2017
Lavy nãy giờ im lặng cũng bắt đầu lên tiếng:
- Những chuyện hai cô làm, không cần đến người lớn tụi tôi cũng có thể khiến gia đình hai cô sụp đổ. Nhưng vì ba cô đã ra mặt cầu xin chúng tôi chân thành như vậy. Cho nên tôi đã chấp nhận chỉ để hai cô nghỉ học ở trường này. Còn bây giờ thì dù cả gia đình cô có quỳ xuống cầu xin tôi cũng sẽ không nể tình nữa.
-TRong đây đã ghi âm toàn bộ lại mọi chuyện xảy ra từ nãy đến giờ.
Demy giơ cao cây bút máy có đóm đèn neon xanh lá đang nhấp nháy ở giữa thân bút. Đưa tay nhấn đầu bút một tiếng cạch nhỏ làm ánh đèn neon tắt. Rồi Demy đút cây viết vào túi quần.
-Tôi cho 2 cô một lời khuyên chân thành. Nếu bây giờ tranh thủ về nhà chắc vẫn còn kịp nghĩ cách cứu ba của 2 người.
Đỗ Như nguyệt và Cảnh Ngọc Linh hoảng hốt khi nghe Luzy nói liền hỏi vồn:
-Tụi mày đã làm gì ba tao?
-Ba tôi làm sao? Mấy người nói đi?
-Sao không về hỏi ba cô đã làm gì?
Lavy vừa dứt lời, Ngọc Linh chẳng màng đến người khác vội vã rời đi trong lòng đầy hoản loạn. Như Nguyệt mệt mỏi đứng dậy bước đi loạn choạng cũng mau chóng rời đi. Bốn người còn lại không biết chuyện gì đang xảy ra chỉ biết trong lòng rất sợ hãi run rãy không biết làm thế nào cho đến khi Lavy lên tiếng:
- Còn bốn người muốn tự động thôi học hay đợi thư đuổi học?
-Chúng tôi sai rồi. Chúng tôi biết lỗi rồi. Xin tha cho chúng tôi...
Bốn cô gái luốn cuốn khóc lốc van xin nhưng bị Luzy lên tiếng khước từ:
- Từ nay về sau tôi không muốn thấy mặt các cô nữa. Cút đi.
Biết không thể xin tha thứ từ tụi nó, bốn cô gái thút thít rời đi.
Demy nãy giờ không lên tiếng, lúc này mọi người rời đi hết, Demy mới tiến đến cửa kho, tay với lấy con chip màu đen ẩn mình trong màng đêm nếu không quan sát kĩ sẽ không phát hiện ra. Demy đưa con chip cho Lavy, Lavy quan sát một lúc rồi đưa lại gần môi hét lớn:
-AAaaaaaaa....
Từ xa, trong một góc trường, ba người con trai đang ngồi xổm đeo tai nghe bị giậc mình mặt nhăn nhó quăn tai nghe một cách thô bạo, tay không ngừng xoa xoa lỗ tai. Ba người đó chính là Kason, Ken và Kelvin. Bọn hắn nhìn nhau rồi nhìn mấy cái đầu lâu cùng một mớ dây nhợ, túi máu giả rồi lắc đầu. Kason lên tiếng đầu tiên:
-Xem ra mấy cái này không có tác dụng với họ rồi. Giả ma hù lại ma. Thật không biết ba người đó có phải là con gái không nữa.
Ken tiếp lời:
-Tao đang thắc mắc chuyện gì xảy ra với ba của NHư Nguyệt và Ngọc Linh?
Kelvin mắt đâm chiêu, khẽ thở dài nói:
-Cái này... chắc ngày mai sẽ biết thôi. Nhưng mà ba người đó có điều gì đó không bình thường.
Kason cũng bắt đầu nghĩ ngợi:
-Tao cũng thấy vậy.
CÒn Ken không đáp chỉ lẳng lặng nhớ đến bí mật của Luzy và hắn trong thời gian qua.
Tụi nó cũng rời khỏi nhà kho và lên xe chuẩn bị về, Luzy chợt thấy bóng con Ferrari của Kason lướt vụt qua theo sau đó là Viper của Ken. Luzy nhếch mép cười không vội rời đi xoay đầu nói với Lavy và Demy:
-Ba tên đó theo dõi tụi mình.
-Ra ngoài quan sát một vòng xem thế nào?
Lavy vừa dứt lời mở cửa tiến đến gần các lớp học. Demy và Luzy cũng bước theo sau. Sau một vòng dạo quanh tụi nó dừng lại trước cái thùng giấy khá to cạnh thùng rác. Nếu chỉ là thùng giấy bình thường thì chẳng thể gây chú ý với tụi nó nhưng từ kích thước đến những lọn tóc xõa trên mặt thùng và một vài vệt đỏ loan lỗ nơi gốc thùng làm tụi nó nghi hoặc. Luzy cuối người mở nắp thùng giấy, bên trong là đầu lâu hình nộm, vải trắng và vài túi máu đang rò rỉ thấm ướt cả thùng. Đưa tay lật vài món đồ thì thấy có 3 tai nghe bluetooth có vết trầy xướt nhẹ do lúc nãy vì tiếng hét của Lavy mà quẳn xuống đất không thương tiếc. Luzy cầm một cái tai nghe đứng dậy đưa cho Lavy và Demy xem đắc ý cười một cái:
-Vậy là rõ con chip lúc nãy là của ai rồi.
-Theo tao quan sát, những đồ vật trong thùng này chắc chắn là muốn hù ma tụi mình. Nhưng sao lại không hành động gì mà liền vứt đi?
Demy tay khoanh trước ngực nhìn những đồ vật bên trong thùng giấy quan sát hỏi.Luzy khoát tay lên vai Demy nghĩ nghĩ rồi nói:
-Chắc là nghe được đoạn đối thoại của tụi mình với tụi Như Nguyệt nên cho rằng mình không sợ ma, vì thế có dọa cũng vô dụng. Cho nên mới vứt mấy thứ này đi.
Lavy nghe vậy môi cong lên cười mỉm:
-Mang cái thùng này về cho chủ của nó.
- Những chuyện hai cô làm, không cần đến người lớn tụi tôi cũng có thể khiến gia đình hai cô sụp đổ. Nhưng vì ba cô đã ra mặt cầu xin chúng tôi chân thành như vậy. Cho nên tôi đã chấp nhận chỉ để hai cô nghỉ học ở trường này. Còn bây giờ thì dù cả gia đình cô có quỳ xuống cầu xin tôi cũng sẽ không nể tình nữa.
-TRong đây đã ghi âm toàn bộ lại mọi chuyện xảy ra từ nãy đến giờ.
Demy giơ cao cây bút máy có đóm đèn neon xanh lá đang nhấp nháy ở giữa thân bút. Đưa tay nhấn đầu bút một tiếng cạch nhỏ làm ánh đèn neon tắt. Rồi Demy đút cây viết vào túi quần.
-Tôi cho 2 cô một lời khuyên chân thành. Nếu bây giờ tranh thủ về nhà chắc vẫn còn kịp nghĩ cách cứu ba của 2 người.
Đỗ Như nguyệt và Cảnh Ngọc Linh hoảng hốt khi nghe Luzy nói liền hỏi vồn:
-Tụi mày đã làm gì ba tao?
-Ba tôi làm sao? Mấy người nói đi?
-Sao không về hỏi ba cô đã làm gì?
Lavy vừa dứt lời, Ngọc Linh chẳng màng đến người khác vội vã rời đi trong lòng đầy hoản loạn. Như Nguyệt mệt mỏi đứng dậy bước đi loạn choạng cũng mau chóng rời đi. Bốn người còn lại không biết chuyện gì đang xảy ra chỉ biết trong lòng rất sợ hãi run rãy không biết làm thế nào cho đến khi Lavy lên tiếng:
- Còn bốn người muốn tự động thôi học hay đợi thư đuổi học?
-Chúng tôi sai rồi. Chúng tôi biết lỗi rồi. Xin tha cho chúng tôi...
Bốn cô gái luốn cuốn khóc lốc van xin nhưng bị Luzy lên tiếng khước từ:
- Từ nay về sau tôi không muốn thấy mặt các cô nữa. Cút đi.
Biết không thể xin tha thứ từ tụi nó, bốn cô gái thút thít rời đi.
Demy nãy giờ không lên tiếng, lúc này mọi người rời đi hết, Demy mới tiến đến cửa kho, tay với lấy con chip màu đen ẩn mình trong màng đêm nếu không quan sát kĩ sẽ không phát hiện ra. Demy đưa con chip cho Lavy, Lavy quan sát một lúc rồi đưa lại gần môi hét lớn:
-AAaaaaaaa....
Từ xa, trong một góc trường, ba người con trai đang ngồi xổm đeo tai nghe bị giậc mình mặt nhăn nhó quăn tai nghe một cách thô bạo, tay không ngừng xoa xoa lỗ tai. Ba người đó chính là Kason, Ken và Kelvin. Bọn hắn nhìn nhau rồi nhìn mấy cái đầu lâu cùng một mớ dây nhợ, túi máu giả rồi lắc đầu. Kason lên tiếng đầu tiên:
-Xem ra mấy cái này không có tác dụng với họ rồi. Giả ma hù lại ma. Thật không biết ba người đó có phải là con gái không nữa.
Ken tiếp lời:
-Tao đang thắc mắc chuyện gì xảy ra với ba của NHư Nguyệt và Ngọc Linh?
Kelvin mắt đâm chiêu, khẽ thở dài nói:
-Cái này... chắc ngày mai sẽ biết thôi. Nhưng mà ba người đó có điều gì đó không bình thường.
Kason cũng bắt đầu nghĩ ngợi:
-Tao cũng thấy vậy.
CÒn Ken không đáp chỉ lẳng lặng nhớ đến bí mật của Luzy và hắn trong thời gian qua.
Tụi nó cũng rời khỏi nhà kho và lên xe chuẩn bị về, Luzy chợt thấy bóng con Ferrari của Kason lướt vụt qua theo sau đó là Viper của Ken. Luzy nhếch mép cười không vội rời đi xoay đầu nói với Lavy và Demy:
-Ba tên đó theo dõi tụi mình.
-Ra ngoài quan sát một vòng xem thế nào?
Lavy vừa dứt lời mở cửa tiến đến gần các lớp học. Demy và Luzy cũng bước theo sau. Sau một vòng dạo quanh tụi nó dừng lại trước cái thùng giấy khá to cạnh thùng rác. Nếu chỉ là thùng giấy bình thường thì chẳng thể gây chú ý với tụi nó nhưng từ kích thước đến những lọn tóc xõa trên mặt thùng và một vài vệt đỏ loan lỗ nơi gốc thùng làm tụi nó nghi hoặc. Luzy cuối người mở nắp thùng giấy, bên trong là đầu lâu hình nộm, vải trắng và vài túi máu đang rò rỉ thấm ướt cả thùng. Đưa tay lật vài món đồ thì thấy có 3 tai nghe bluetooth có vết trầy xướt nhẹ do lúc nãy vì tiếng hét của Lavy mà quẳn xuống đất không thương tiếc. Luzy cầm một cái tai nghe đứng dậy đưa cho Lavy và Demy xem đắc ý cười một cái:
-Vậy là rõ con chip lúc nãy là của ai rồi.
-Theo tao quan sát, những đồ vật trong thùng này chắc chắn là muốn hù ma tụi mình. Nhưng sao lại không hành động gì mà liền vứt đi?
Demy tay khoanh trước ngực nhìn những đồ vật bên trong thùng giấy quan sát hỏi.Luzy khoát tay lên vai Demy nghĩ nghĩ rồi nói:
-Chắc là nghe được đoạn đối thoại của tụi mình với tụi Như Nguyệt nên cho rằng mình không sợ ma, vì thế có dọa cũng vô dụng. Cho nên mới vứt mấy thứ này đi.
Lavy nghe vậy môi cong lên cười mỉm:
-Mang cái thùng này về cho chủ của nó.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.