Cặp Đôi Ngớ Ngẩn

Chương 23: CHAP 23

Nguyễn Thủy Tiên

07/07/2015

Chiều…

Ngắm nhìn cảnh vật qua cửa sổ. Ngoài ban công, những chú chim đang đua nhau hót líu lo. Bất chợt có tiếng chuông điện thoại reo lên. Là bố tôi…

-Alo con gái. Việc học của con thế nào rồi? Có bạn nào bắt nạt con không?

Bố hôm nay lại gọi về. Có chuyện gì không nữa. Tôi trả lời…

-Không ai dám bắt nạt con đâu bố!

-Ừm. Tuần sau bố sẽ làm thủ tục để chuyển con sang đây. Con không phải giả trai nữa. Con có thể nghỉ học ở trường đó để chờ tuần sau sang học luôn.

Biết ngay mà, kiểu gì cũng có chuyện.

-Tuần sau? Nhưng mà tại sao đột ngột thế ạ?

-Để con bên ấy một mình thiệt thòi cho con quá.

-Nhưng con đã quen ở đây rồi!

-Bố nghĩ con hiểu tại sao bố nói con sang đây mà. Nghe lời bố đi. Tất cả cũng chỉ vì muốn tốt cho con thôi!

-Con không sao đâu bố ạ. Con muốn ở đây!

-Thôi bố cúp máy làm việc đây con! Con nhớ giữ gìn sức khỏe nhé! Bố không thay đổi quyết định đâu. Chúng ta đã giao ước rồi.

-Bố…!!!!

Bố dập máy. Tôi gọi lại thì không được.

Chuyển đi??? Một dòng cảm xúc hụt hẫng chạy qua tôi. Bạn bè thì sao? Duy của tôi, Hạo của tôi thì sao? Tôi phải xa họ ư? Ông ấy đã biết tôi bị người khác phát hiện mình là nữ?



“Tất cả cũng chỉ vì tớ thích cậu quá nhiều mà thôi”

Câu nói đó chỉ mới vài giờ đây thôi, nó vẫn văng vẳng trong suy nghĩ tôi. Trước giờ tôi vẫn luôn mơ ước được nghe Duy nói thích tôi, nhưng trong hoàn cảnh ấy, tôi chẳng biết nên thế nào. Khoảng cách giữa chúng tôi cứ như xa dần. Cũng chỉ do tôi, khi tôi là cương vị con trai tôi cảm thấy thoải mái hơn. Quen yêu đơn phương rồi, giờ được nhận tình cảm, cảm giác thật là….khó tả.

Giờ bắt tôi phải xa tất cả? Tôi còn chưa dám nói với Duy, rằng tôi cũng thích cậu ấy, rằng sự xuất hiện của Duy rất có ý nghĩa với tôi.

***

Giữa chiều, Hạo sang nhà.

Hôm nay bạn bè đến nhiệt tình thật. Chắc ông trời thương vì tôi sắp phải đi.

– Cậu sang có việc gì đấy Hạo?

-Hôm nay bài tập về nhà khó quá, tớ sang nhờ cậu giảng bài.

-Uh. Cũng lâu cậu chưa sang đây học. Cậu vào nhà đi!

-Ừ. hì hì

***

Chúng tôi ngồi học bài. Hôm nay thiếu Duy thật trống vắng.

-Bảo!

Hạo lên tiếng gọi tôi.

-Ơi? Cậu hỏi gì à?

-Cậu xuống mặt đất chưa?

Có lẽ vì tôi mất tập trung nên Hạo mới hỏi vậy. Tôi trả lời cậu ấy.

-Hỏi gì khó hiểu?

-Sao cậu cứ nghĩ đâu đâu thế. Người ở đây còn hồn ở cành cây phải không?

-Hồn và người vẫn đang ở đây trả lời cậu thôi!

-Dạo trước cậu bày cho tớ học hành nhiệt tình lắm. Dạo này, cậu khác quá.

Câu này nghe quen thật. Tôi vẫn là tôi mà khác chỗ nào chứ?

-Không. làm gì có? Tớ nhiệt tình mà. Bài nào? Cậu hỏi bài nào nữa??

-Bỏ đi. Cậu đang nghĩ đến Duy à?

-Không có. Cậu đừng nói bừa. Sao lại nhắc đến Duy. Chuyện lúc sáng cậu đừng đem ra đùa.

!!!

Tôi lấy quyển sách đánh trên đầu Hạo.



-Tớ chỉ hỏi bâng quơ vậy thôi. Không phải vậy à?

-Này thì…!!!

Tôi lại đánh cho Hạo vài cái vào đầu. Còn Hạo cười trừ. Hạo sắp thành Khải Ca thứ hai rồi.

-Thôi bây giờ học đi, sau này chẳng còn ai bày cậu học bài nữa đâu…

Tôi cố tình nói để Hạo chuyển sang chủ đề khác.

– Còn cậu mà. Cậu định đi đâu à?

Hạo hỏi làm tôi giật mình.

-Không có. Tớ nói thế thôi.

Tôi sắp phải đi rồi. Đúng vậy. Thời gian mới đó thôi. Tôi còn chưa nhìn nhận được rằng tôi sắp phải đi nữa. Bạn bè và mọi thứ ở đây, bây giờ tôi mới nhận ra họ quan trọng với tôi biết nhường nào. Khi tôi buồn, tôi ốm đau, hay đại loại tôi có như thế nào thì tôi tin rằng bạn bè ở đây sẽ quan tâm tôi. Trời ơi, giờ nhìn khuôn mặt đần thối của Hạo, tôi cũng thấy cảm xúc dạt dào nữa.

Hạo nói rằng tôi không nên lo nghĩ nhiều chuyện hồi sáng làm gì, bởi chuyện đấy cũng chẳng có gì to tát cả. Ngày mai rồi sẽ ổn cả thôi. Tôi cũng mong là vậy, vì tôi không muốn gây phiền phức cho người khác.

****

Ngày hôm sau.

Tôi vẫn đến lớp như bình thường. Thời gian này lớp bắt đầu tập trung vào việc ôn thi tốt nghiệp và đại học. Vài đứa khá giả hơn xác định đi nước ngoài.

Tuần sau, tôi có đi cũng chỉ là chia tay sớm bạn bè một tháng . Nhưng cho dù là một tháng cuối cùng tôi vẫn muốn ở cạnh bạn bè.

Hôm nay Duy đi học rồi, tôi mừng quá. Cậu ấy vẫn cười nói bình thường, chỉ là không nói gì với tôi. Mọi người ngừng bàn tán về Duy vì tối qua Hạo đã đăng stt nói là nick Duy bị hack. Kể ra Hạo cũng thông minh phết.

****

Hôm nay có hai tiết thể dục, chúng tôi được nghỉ vì thầy bận việc gì đó. Vậy là đứa đến canteen, đứa chơi thể thao, đứa thì trốn ra ngoài khu vực trường. Tôi thì lên thư viện một mình.

Có lẽ từ khi về trường, đây là lần đầu tôi lên thư viện.

Nơi đây vắng như chùa bà đanh vậy, chỉ có rải rác vài người.

Lựa mấy quyển sách, tôi chọn vị trí im ắng, sát cửa sổ.

……

“Anh sẽ thích em trong bao lâu đây?”

“Mãi mãi”

“…..Mãi mãi như thế nào?”

“Kể cả khi em không yêu anh nữa,kể cả khi em đã quên anh đi,kể cả khi anh không còn trên thế gian này nữa,anh sẽ vẫn luôn yêu em.”

“Nói lung tung!Không còn trên thế gian này nữa,thế thì còn yêu em thế nào đây.”

“Anh sẽ đi tìm một thiên sứ,để người đó thay anh yêu em.”



-Cậu cũng đọc những thể loại như thế à?

Giọng nói quen thuộc vang lên từ phía sau tôi. Là Duy..

-Ừm.

-Chà. Đúng là …

-Tôi chỉ vừa chọn bừa được thôi.

-Ừ. Dù sao cậu cũng phải xem bìa mới lấy mà.

-Hic. Ừ. Thì tôi thích đọc mấy quyển đại loại thế được chưa. Cậu đến đây lúc nào thế?

-Sau cậu 1 lúc..

-Vui đấy!

-Ừ vui.



-Tính làm ồn thư viện à?

-Có ai đâu mừ?

-Có chứ sao . Cậu cũng đọc sách à?

Tôi hỏi Duy.



-Không. Tôi vào đây chỉ để ngủ?

o.O

-Sao cậu không nằm trong lớp ngủ luôn đi?

-Thích ở đây hơn được chưa?

-Ờm. Èm hèm.

-Cãi nhau thế này không thấy buồn cười à?

-Cái gì? Ai bắt đầu trước chứ?

-Cậu nghe cái này đi. Chỉ mình hai đứa nghe thôi.

***

Duy im lặng rồi đến ngồi chỗ tôi. Cậu đưa một bên tai phone đeo vào tai tôi rồi nằm ngon lành trên bàn.

“Today is the special day for me to show

The emotion I’m holdin’ I want you to know

It’s been a month since you entered my world

Forever ain’t enough with the love for you girl

Those kisses we shared

All moments we spent

Every single word you say you know I always care

This song for you babie

So many days I’ve waited

Standin’ here with you all I wanna say is …

[Hook]

Girl I love you (I love you)

Yes I love you (I love you)

Girl I love you (I love you)

I just want you to know that I love you (I love you)

Yes I love you (I love you)

Girl I love you (I love you)

I just want you to know that I love you!”

I Love you- Rhymastic

(Dịch:

Hôm nay là một ngày đặc biệt với anh để cho em biết

Cảm xúc mà anh đang giấu kín, giờ anh muốn em biết

Đã một tháng kể từ khi em bước vào thế giới của anh

Sẽ không bao giờ là đủ với tình yêu dành cho em, em yêu à

Những nụ hôn chúng ta trao cho nhau

Tất cả những kỷ niệm mà ta dành cho nhau

Tất cả những từ em nói ra, em biết rằng anh luôn quan tâm mà

Bài hát này dành cho em đấy, em yêu

Anh đã đợi rất nhiều ngày rồi

Đứng ở đây với em, tất cả những điều anh muốn nói là…

Em à, anh yêu em (anh yêu em)

Anh yêu em (anh yêu em)

Anh chỉ muốn em biết rằng anh yêu em thôi!”

Tôi vẫn giả như nhìn vào quyển truyện. Chữ bay loạn xạ lên. Tim đập rộn ràng. Nghoảnh sang khuôn mặt ấy, tôi nhẹ mỉm cười, cậu cũng mỉm cười. Tình yêu đơn giản là vậy đấy…

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Cặp Đôi Ngớ Ngẩn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook