Cặp Đôi Siêu Quậy

Chương 42: Đêm Dạ Vũ

Chiryu Vũ

10/03/2016

Cánh cổng Royal Villa hôm nay mở cửa dang rộng, chào đón những quý tộc giàu sang, những doanh nhân trẻ tuổi có tiềm lực, những chính trị gia có máu mặt trong xã hội....

Cô với cương vị là người của gia tộc Ruana tới dự bữa tiệc này, hoàn toàn vô cùng bình thường cơ mà, tại sao giờ trong lòng cô lại bồn chồn không dứt thế này? Vì hôm nay hắn sẽ tới ư?

Cô hôm nay diện một bộ váy dạ hội màu tím xinh đẹp. Đó là sự kết hợp giữa chất liệu vải chiffon và lưới chiếc đầm dạ hội này, tạo nên một vẻ đẹp nhẹ nhàng nữ tính và thanh lịch. Đầm dạ hội này có chất liệu nhẹ nhàng kết hợp với phần cườm trên thân cho cô trở nên quý phái vạn phần. Chiếc váy tuy đơn giản trong thiết kế nhưng sự kết hợp giữa các chất liệu nhất định sẽ khiến cô nổi bật trong suốt buổi dạ hội. Cháu gái Alisia xinh đẹp đã nói như vậy đó.

Bữa tiệc được tổ chức trong một đại sảnh tầng 2. Căn phòng hoa lệ chạm khắc tinh xảo khiến cô có cảm tưởng như mình bước vào một cung điện vậy. Thật sự là vô cùng xa hoa. Bước vào thế giới thượng lưu, cô đã phải học vô cùng nhiều những lễ nghi hà khắc để phục vụ cho những bữa tiệc như thế này, đương nhiên không thể để An mất mặt được.

_Bonjour. Sûr qu'elle était lady Lione Ruana?(xin chào, chắc cô là tiểu thư Lione Ruana?)-Một người đàn ông trẻ có mái tóc màu vàng óng, cầm li sâm-panh tới gần cô, chìa một tay ra với cô.

(*: Từ nay tiếng Anh mình sẽ gạch chân, còn tiếng Pháp là in nghiêng nhé.)

_Ồ, xin chào. Tôi đúng là Lione Ruana. Anh là...?-nhỏ bắt lại theo phép lịch sự

Khá quen với những trường hợp như thế này nên cô cũng chẳng tó vẻ gì mà đối đáp vô cùng tự nhiên. Tuy thân phận này giúp được nhiều việc cho cô nhưng căn bản cũng gây cho cô không ít phiền toái.

_Tôi là Johnson. Cứ gọi tôi là John là được rồi. Cô biết không, tôi là một trong những người hâm mộ đấy!-John nắm chặt tay cô, tỏ ra vô cùng thân tình.

_Tôi có gì đáng ngưỡng mộ sao?-cô khó chịu rút tay ra nhưng người đàn ông này hình như không muốn hay sao ấy.

_Sao lại không? Cô là 1 doanh nhân trẻ tuổi thành đạt, lại còn là nhị tiểu thư của gia tộc Ruana lớn nhất Kanya, sao lại không ngưỡng mộ cho được?-John cười lấy lòng

Nghe tới đây, cô bỗng hiểu ra. Hắn là đang tán tỉnh cô a! Mấy cái lí do hắn đưa ra quả thực chẳng mấy thuyết phục. Nếu không vì còn muốn tìm gặp hắn, cô nhất định sẽ xử lí gã một trận. Đến lúc đó, cô chắc chắn sẽ bị đuổi ra dù có thân phận thế nào đi chăng nữa. Ài....

_Ông John, ông cứ quá khen. Tôi sao có thể bì được với một số người khác. Chỉ là chút tài mọn, ông nói ra, tôi thật xấu hổ.-Cô khách sáo cười xã giao. Gã này phải đuổi sớm!

_Đừng khiêm tốn vậy chứ. Tôi.....-

Gã định nói gì đó tiếp thì một cô nhóc xinh xắn, ăn mặc hoa lệ đi tới. Nhỏ đi tới gần cô, đôi mắt dị sắc trân trối nhìn gã đàn ông tóc vàng trước mặt. Cuối cùng, nhỏ phán một câu

_Xấu như vậy mà dám tới tán tỉnh dì!

Thanh âm non nớt đặc biệt nổi bật giữa những thanh âm trưởng thành. Mọi người đồng loạt hướng mắt về phía cô, nhỏ và gã.

Gương mặt gã đỏ ửng, hiển nhiên vì tức giận. Một con nhóc miệng còn hôi sữa mà dám nói những lời ấy. Có biết gã là ai không chứ? Anh trai gã là Tổng quản thị vệ bên người Hoàng đế Kanya đấy! Hơn nữa, gã còn là tổng giám đốc một chi nhánh nhỏ của Tập đoàn Đình Phong nha, há lại để xem thường!

Johnson Kain nổi danh trên thương trường trong giây phút đó lại không nhận ra nhỏ gọi cô là dì!

Đám người dồn ánh mắt về phía cô nên cô cũng chẳng thể để ý xung quanh được. Khi đó, một người con trai mặc vest đen với mái tóc nâu hạt dẻ bước vào. Chàng trai ấy vừa vào, thấy mọi người đổ dồn sự chú ý về một hướng, liền theo hướng đó mà nhìn.

Giây phút đó, hắn có cảm tưởng như tim mình ngừng đập. Rồi lại sợ cô là hư ảnh mà bỗng chốc biến mất. Hắn không dám động, còn không dám thở mạnh. "Nhỏ'' của hắn đó ư?

Rồi....không chịu được nữa, hắn cất bước đi tới gần cô. Mỗi bước chân như dài vạn dặm. Mỗi giây phút dài tựa thế kỉ. Nhưng sắp rồi, hắn sắp được chạm vào thân ảnh đã xuất hiện liên tục trong những giấc mơ năm năm qua của hắn. Nhỏ của hắn.....

_Quỳnh....

Thanh âm ấy như vang dội trong tâm trí cô. Cô dù đã chuẩn bị tinh thần sẵn đến bao nhiêu thì bây giờ giờ phút ấy lại chẳng được chút sức lực nào. Cô muốn ngã xuống nhưng nếu cô ngã xuống chẳng phải sẽ là thừa nhận mình chính là Quỳnh sao? Không được, cô phải kiên định. Bằng mọi giá không được để lộ.

Khi đó, cô quay lưng về phía hắn nên hắn không thể nhìn thấy sự đấu tranh trong con ngươi màu tím của cô, nếu không, kế hoạch năm xưa nhất định sẽ bại lộ!

Thấy cô không chút phản ứng, hắn bước tới gần...



_Thanh Quỳnh....-hắn nắm lấy bàn tay nhỏ bé, giọng nói run run

_Hơ....-cô quay nhìn hắn, đè nén tâm tư-Xin chào. Ồ, anh là người Nam Dương hả?

Vẫn là chất giọng quen thuộc ấy nhưng sao lời nói lại lạ lẫm tới vậy? Cô đang giả vờ sao? Là giận hắn ư?

_Thanh Quỳnh, tớ là Du Duyệt.-hắn không ngại nói ra tên của mình, không ngại để cô hờn giận. Chỉ sợ đó không phải là giả.

_A, anh là Du Duyệt?-cô cười dịu dàng, (giả vờ) kinh ngạc

_Cậu giận tớ sao?-hắn nửa mừng nửa lo. Thái độ này là thế nào?

_Em rất ngưỡng mộ anh, anh Raymond Đỗ. Em gọi anh là Ray được chứ?-cô e ngại hỏi hắn

_Thanh Quỳnh, cậu không nhận ra tớ sao?-hắn choáng váng. Nhỏ của hắn......sao lại như thế?

_Em với anh là gặp nhau lần đầu mà. Em là em gái của chị Analise, Lione. Tên tiếng Nam Dương của em là Mỹ Tiên Tuyết. Còn về cô gái tên Quỳnh.....chị em nói em rất giống cô ấy. Thật vậy sao?

Không phải nhỏ của hắn sao?

Hắn loạng choạng muốn ngã. Nhỏ của hắn...thực sự là chết rồi sao?

Hắn đã từng nghe An nói em gái chị rất giống nhỏ của hắn....nhưng thực giống quá! Hắn sẽ phải làm thế nào đây?

Câu chuyện về cô, nhỏ và gã John bị ném qua một bên. Sự chú ý bây giờ lại đặt qua Ray và Lione. Thân phận hai người xác thực không nhỏ a!

Thế mà một lần nữa, nhỏ-công chúa Alisia lại một lần nữa phá đám. Cô nhóc tỏ ra vô cùng đáng yêu, khác hẳn với bộ mặt thật của bản thân.

_Chú Ray cũng tán tỉnh dì của con sao?

_Anh Anh, đây là dì của con?-hắn le lói một tia hi vọng. Trẻ con không nói dối, dù rằng đứa trẻ này cũng không mấy đáng tin. Dù sao con bé cũng là con gái của Đại Ma nữ Analise mà!(danh hào này là An mới được phong nha! )

_Dạ. Là dì Tuyết-con bé gật đầu khẳng định

Là thật sao? Nhỏ chết rồi, hắn phải tỉnh mộng thôi!

_Ray, hôm nay anh là khách mời danh dự nha! Anh rể em mời anh sau buổi lễ ở lại nói chuyện đấy. Bé Will và Alee cũng rất muốn anh ở lại.-cô cười rạng rỡ, giả bộ y như thật!

_Chú Ray, chú tới rồi!

Nhóc Will từ đâu đi tới. Đôi chân nhỏ nhắn len lỏi qua hàng người dày đặc, bước tới gần trung tâm sự chú ý hiện tại.

_Thái tử William-một số người nhận ra thân phận chú nhóc, liền cúi người 90 độ hành lễ.

_Miễn đi. Ủa, chị Anh Anh, chị ở đây sao? Will tìm chị mãi-bé nhận ra ở đây không chỉ có mình chú Ray của bé. Còn có chị gái xinh đẹp của bé và...-.....Di....dì....dì....Tuyết.....(giọng bé run run)

_Tiểu Will, con chưa từng giới thiệu với chú rằng con có một người dì!

Bé Will đáng thương có cảm tưởng như mình đang bị kẹp giữa hai luồng ác độc khí(?). Một bên là phù thủy chuyên bắt nạt, đe dọa, uy hiếp trẻ con. Một bên là vương tử ôn nhu thánh thiện đột nhiên trở nên ác độc. Oa oa, hai người này không thể đắc tội với ai hay gây thù với ai được, phải làm thế nào đây? Chị Alee chưa từng chỉ cho bé cách để giải quyết tình huống này....!!!!

_Là em không cho chúng nó nói. Em vốn chỉ là một con nhỏ yếu ớt, nếu bị lộ ra thì chẳng phải là mới kẻ thù tới đánh sao?-Cô ''dũng cảm'' phá đi Ác độc khí của Vương tử.



Bé đột nhiên cảm thấy dì cũng không xấu quá. Nhưng mà, lời nói của dì sao lại có vẻ không đáng tin mấy nhỉ?

Hắn đương nhiên hiểu được ý nghĩa câu nói của cô. Đúng là thế. Cô là em gái của gia trưởng gia tộc Ruana, là em vợ của Hoàng đế Kanya, thân phận vô cùng hào nhoáng. Nếu cô mạnh mẽ thì không nói làm gì. Nhưng nhìn cô mảnh mai, yểu điệu thế này, hơn nữa lại chính miệng cô nói cô yếu ớt....quả thực rất dễ là mục tiêu bắt cóc của những kẻ có hiềm khích với những vị cao cao tại thượng kia.

_Tiểu Will à, là chú Ray trách nhầm con, chú xin lỗi. Khi nào chú rảnh, chú sẽ đưa Will đi vườn bách thú, coi như là đền bù. Chịu không?-Hắn mặt tươi hòa nhã, dục dỗ trẻ con ngây thơ

_Vườn bách thú? Đó là nói có hàng trăm con thú bị người ta bắt nhốt lại làm cảnh đúng không ạ?-Will ngơ ngác hỏi.

Hắn với cô nghe vậy có chút không biết nói sao. Khái niệm ''vườn bách thú'' của bé so với những đứa trẻ khác thật kì quái. Đây là kết quả của việc giáo dục trước tuổi hay sao?

_Will. Dám làm phiền chú Ray với dì Tuyết, chị sẽ không chơi với em nữa!-Alisia nhàn nhạt nói,

Câu nói của nhỏ đã khiến không khí trở lại trạng thái bình thường.

_Will! Alee!-Giọng nói lạnh lùng mang chút gì đó yêu thương vang lên.

_Chị An/Analise-Hắn với cô nhìn người phụ nữ quý phái mặc bộ đầm màu đen tuyền cùng thốt lên.

_Nữ hoàng cát tường-Ai nấy cùng cúi chào

_Hôm nay là ngày vui, mọi người cứ tiếp tục việc của mình đi.

Chủ nhân nói này đã nói như thế rồi, đám đông cũng vì thế mà tản đi. Đợi tất cả đi hết rồi, AN mới nói với Ray

_Đây là em gái tôi. Tối nay hãy làm bạn nhảy với nó. Được không?-An hỏi hắn

_Tớ biết rồi.-hắn cầu còn không được nữa là

_Chăm sóc nó. Có gì ngày mai nói. Đêm nay ở lại đây đi.

An kéo hai tên quỷ nhỏ đi. Đi chừng 2 bước, An khựng lại một chút rồi quay người nói với hắn

_Đó là Mỹ Tiên Tuyết Lione Ruana. Không phải Lâm Hòa Thanh Quỳnh

Hắn gật đầu. Nhưng trong lòng hắn biết, hắn sẽ coi cô là nhỏ của hắn, hắn sẽ mù quáng một lần trong đời. Đêm nay, hắn sẽ ở cùng nhỏ, nhảy cùng nhỏ....lần đầu tiên và cũng là duy nhất!

Quả thực đêm hôm đó, hắn cùng cô đã cùng nhau hòa mình vào những bản Valse lướt nhanh, vừa phải chậm rãi. Họ cho mình chìm đắm trong sai lầm, để một lần tận hưởng hạnh phúc.

Bóng đen bao phủ Royal Villa, bao phủ trái tim con người nhưng rồi cũng sẽ bị niềm hạnh phúc xua tan...

Hai người gặp lại nhau, tự cho mình lạc lối một lần nhưng rồi mọi chuyện sẽ còn đi đến đâu? Không ai biết. Đó... là số phận con người!

-=-=-=-=-=-=-=-=-=-=-=-=-=-=-=-=-=-=-=-=-=-=-=-=-=-=-=-=-=-=-=-=-=-=-=-=-=-

Thông báo một chút về chap sau:

Do năm nay Ryu học lớp 9 rồi nên phải thi nghề. 18/1 này nên Ryu phải tập trung học lý thuyết, Sau đó thi Nghề xong Ryu còn phải thi Điện, nói chung là rất bận. Chính vì thế chap 31 sau phải một thời gian dài nữa mới có. Nhưng các mem yên tâm, Ryu sẽ không bỏ fic đâu, sắp tới đoạn kết rồi mà. Đừng bỏ Ryu nhé! Yêu các mem nhìu nhìu.

Thân ái tặng độc giả của Cặp đôi siêu quậy

Chiryu Vũ.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Cặp Đôi Siêu Quậy

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook