Chương 43: Em Là Bạn Gái Anh Nhé?
Chiryu Vũ
10/03/2016
******Chương 31: Em là bạn gái anh nhé?******
Cô gái nhỏ sau một đêm gặp lại người cũ, cùng người ta tay trong tay nhảy suốt đêm, cuối cùng không chịu nổi mà đánh mất hình tượng tiểu thư đài các mà mình xây dựng 5 năm nay. Aizzz.....được cái này mất cái kia, ông bà nói thật chẳng sai chút nào!
Sáng hôm sau cô dậy thì đã là lúc 6h. Đêm qua vui quá, cô mệt nên ở lại luôn trong Royal. Theo thói quen, cô xuống giường vệ sinh cá nhân xong liền ra ngoài tản bộ. Vườn hoa trong Royal là số một, đâu dễ gì mà có cơ hội ngắm chúng lúc sáng sớm thế này!
Vườn hoa muôn hoa khoe sắc ấy rộng hơn 1ha, mỗi khu là một điều kiện sinh thái phù hợp với cây. Chính vì thế mà dù chỉ là những cây trồng nhân tạo trong nhà kính nhưng nó lại khiến ta có cảm giác như đang sống trong một thế giới của hoa vậy.
Mẫu Đơn đỏ tươi hồng thắm được tôn là ''Vạn hoa chi vương'' đứng kiêu sa giữa những bụi Thược Dược nào trắng, nào hồng, nào tím.... Dù nhiều màu sắc hơn nhưng Thược Dược mãi chẳng bì được với Mẫu Đơn. Hoa Tướng mãi mãi chỉ là tướng, đâu thế xưng Vương được!
Lam Sắc Yêu Cơ được trồng ở chính giữa vườn. Có lẽ bởi sắc xanh của nó quá nổi bật mà cũng bởi Nữ Hoàng thích nó nhất chăng?
Rồi nhiều loại hoa khác nữa nhưng cô chẳng mà tới, chỉ phăm phăm tiến về một phía nhỏ sâu trong khu vườn. Càng đi cô càng vui vẻ.
Là loại hoa đem lại may mắn, được mệnh danh ''thảo dược của tình yêu'' - herb of love_Lavender. Mang sắc tím của sự thuỷ chung, mang hương thơm dịu nhẹ, từ xưa tới nay, Lavender luôn là loài hoa cô thích nhất.
Thế nhưng, nơi góc vườn ấy không chỉ có loài hoa ưa thích mà giờ còn có cả người con trai ưa thích của cô nữa. Người con trai với mái tóc màu hạt dẻ và đôi mắt thần thánh nhìn thấu lòng người..... Người con trai đã đưa cô ra khỏi thế giới u ám..... Người con trai...Không!... Người duy nhất-lí do duy nhất để cô còn có thể tồn tại ớ đây!
Một cái chớp mắt liền đem mọi tâm tình áp xuống, cô giả bộ rụt rè e thẹn tiến tới gần cậu, cất lên giọng nói yêu hoặc của mình
_Người yêu anh thích lavender đúng không?
Hắn quay người lại nhìn người vừa tới. Đôi con ngươi trong một chốc nhá lên bi thương nhưng nhanh chóng thu liễm. Người con gái này không phải Quỳnh. Đó là Tuyết, em của An. Tuyệt đối không được nhầm nữa!
_Sao em đoán hay vậy? - hắn nhợt nhạt hỏi
_Anh nhìn Lavender với ánh mắt yêu chiều nhưng thần trí lại bay lơ lửng. Em nghĩ chính là anh không phải yêu hoa, mà là yêu người yêu hoa! - Cô rành rọt phân tích
_Yêu sao? - Hắn dường như đang chìm sâu vào thế giới đã chìm vào quên lãng - Anh còn chưa kịp nói lời yêu với cô ấy....
_Không phải đâu! - Cô bước tới gần, chạm đôi bàn tay ngọc ngà lên má hắn - Anh có một đôi mắt biết nói. Thông minh như chị ấy chắc hẳn sẽ nhìn ra. Hơn nữa, yêu không cần lời. Yêu cần trái tim.
Đặt tay lên lồng ngực ấm áp của cậu, cô bao lâu rồi mới thấy ấm áp như vậy? Cô tham luyến muốn hưởng thụ sự ấm áp đó thêm chút nữa nhưng cô có tư cách gì để làm điều đó. Nuối tiếc đem bàn tay rời đi, thế nhưng cô chưa kịp làm gì nữa thì một bàn tay buốt giá khác đã nắm lấy tay cô. Bàn tay ấy thật lạnh, khác hắn với thân nhiệt nồng ấm kia!
Hắn cũng không rõ vì sao bản thân lại làm như thế, hắn chỉ biết khi bàn tay cô chạm vào cơ thể hắn, một dòng nhiệt lưu lan toả toàn bộ tế bào. Bao lâu rồi hắn mới thấy ấm áp như vậy? Cho nên, lí trí còn chưa qua kiểm duyệt, hắn đã theo bản năng giữ lại hơi ấm ấy. Hắn nắm lấy tay cô, vô thức áp nó vào lồng ngực, cảm nhận cái giá lạnh bị đẩy lùi, thay vào đó là hơi ấm của bàn tay nhỏ nhắn kia......
Cô có chút sửng sốt nhưng ngay sau đó lập tức lấy lại lí trí. Cô sẽ lợi dụng cơ hội này, từng bước đem trái tim của hắn buộc chặt bên cô thêm lần nữa....
_Em làm bạn gái anh nhé?
Tiếng nói của cô đưa thần trí đã bay phương nào của hắn trở lại thể xác. Hắn giật mình buông tay cô ra. Sau đó, nhớ tới lời nói vừa rồi câu nói của cô, hắn hỏi lại
_Em vừa nói cái gì?
_Em nói ''Em làm bạn gái anh nhé?''. Anh không hiểu tiếng Nam Dương à? Vậy để em nói tiếng anh cho em nghe nhé. I said '' Do you want me will be your girlfriend?''. Hay để em nói tiếng Pháp.....-Cô tính nói nữa thì...
Một nụ hôn bất ngờ!
Dù chỉ là chuồn chuồn đạp nước nhưng đây là lần đầu tiên hắn hôn cô a! Thiếu chút nữa cô nhảy dựng lên rồi!
Cô sững người trước hành động đột ngột ấy. Sao tự nhiên hắn lại làm vậy chứ? Hắn là đang khiến cô ảo tưởng là hắn thích cô ư? Nhưng chẳng phải quá rõ ràng rồi sao? cô là quá giống người ta....mà hắn....nhìn cảnh nhớ người.....
Nghĩ tới đây, khóe mắt cô chảy ra hai hàng lệ nóng. Từ lúc nào mà cô lại yếu đuối như vậy?
_A! Tuyết, em sao vậy? Anh xin lỗi, anh chỉ là muốn nói với em, hôn xã giao như vậy em còn cự tuyệt anh thì làm bạn gái anh làm sao được! - Hắn gấp gáp giải thích
Hóa ra ý hắn là như vậy sao? Nhưng là vì lí do gì mà cô lại mau nước mắt như vậy? Cô rất mạnh mẽ, rất kiêu ngạo kia mà? Sao có thể khóc một cách vô duyên như vậy được!
_Em.... em không phải.....Thực ra em.....
Cô cũng chẳng biết nói gì, chỉ lẳng lặng cúi rạp đầu xuống. Aaaaa!!!!! Sao lại e thẹn chứ!
_Tiên Tuyết, em đáng yêu quá! Anh làm anh trai em nhé?-hắn nhìn vẻ mặt cô như trẻ con, trong lòng nảy ra ý muốn bảo vệ.
_Anh Ray, anh có tin vào tình yêu sét đánh không?-cô hờn dỗi, đánh lảng sang vấn đề khác
_Sao lại không tin? Nhưng tình yêu sét đánh mà hai người có thể cùng nhau sống hết cả cuộc đời, e là khó có chuyện đó xảy ra-hắn thật tình trả lời
_Anh đúng là phá vỡ mơ mộng của con gái mà. Nhưng anh Ray, anh cũng biết em hiện giờ. Em đã hai mươi ba tuổi rồi mà hoàn toàn không hề có chút scandal tình ái lằng nhằng nào, cho nên rất nhiêu nghi vấn là em đồng tính. Anh chẳng thế à? vậy thì chúng ta ''rổ rá cạp lại'' à không..... ghép thành một đôi, vừa có lợi cho cả anh lẫn em, lại vừa có cơ hội tìm hiểu nhau. Em rất muốn biết, người bạn nam duy nhất có thể chơi với chị gái em là người như thế nào-Cô nói mà mặt không đỏ, lại vô cùng hợp lí.
_Em nói cũng có lí....-hắn nghe rồi gật gù- Có điều, em là con gái, việc tỏ tình này có phải nên là anh chủ động?
_Đúng thế!-Cô gật đầu-Cho nên nếu anh đồng ý thì tỏ tình với em đi.
_Anh thấy thú vị với em rồi ha! Nhưng anh cảnh báo trước, chúng ta sẽ không có tình yêu đâu. Em không nên hi vọng vào cái kiểu giao dịch rồi hẹn hò, từ giả thành thật. mấy cái đó chỉ xảy ra trong ngôn tình tiểu thuyết thôi!-hắn cảnh báo
_Đừng có lo cho em. anh nên lo thân mình trước đi. Đừng bao giờ nghĩ em là chị Quỳnh mà đè em ra hôn đấy. Em không muốn làm người thay thế đâu!-Cô cũng biết nói ra sẽ đau lòng nhưng không nói thì sao hắn hiểu đây.
_Ờ-hắn có chút chột dạ. Đúng là hắn có chút suy nghĩ đó thật-Vậy Mỹ Tiên Tuyết Lione Ruana, em làm bạn gái anh nhé?
_Vâng, anh Raymond.
_Gọi anh là Du Duyệt đi. Anh là Đỗ Lập Du Duyệt.
******Chương 31: Em là bạn gái anh nhé?******
Cô gái nhỏ sau một đêm gặp lại người cũ, cùng người ta tay trong tay nhảy suốt đêm, cuối cùng không chịu nổi mà đánh mất hình tượng tiểu thư đài các mà mình xây dựng 5 năm nay. Aizzz.....được cái này mất cái kia, ông bà nói thật chẳng sai chút nào!
Sáng hôm sau cô dậy thì đã là lúc 6h. Đêm qua vui quá, cô mệt nên ở lại luôn trong Royal. Theo thói quen, cô xuống giường vệ sinh cá nhân xong liền ra ngoài tản bộ. Vườn hoa trong Royal là số một, đâu dễ gì mà có cơ hội ngắm chúng lúc sáng sớm thế này!
Vườn hoa muôn hoa khoe sắc ấy rộng hơn 1ha, mỗi khu là một điều kiện sinh thái phù hợp với cây. Chính vì thế mà dù chỉ là những cây trồng nhân tạo trong nhà kính nhưng nó lại khiến ta có cảm giác như đang sống trong một thế giới của hoa vậy.
Mẫu Đơn đỏ tươi hồng thắm được tôn là ''Vạn hoa chi vương'' đứng kiêu sa giữa những bụi Thược Dược nào trắng, nào hồng, nào tím.... Dù nhiều màu sắc hơn nhưng Thược Dược mãi chẳng bì được với Mẫu Đơn. Hoa Tướng mãi mãi chỉ là tướng, đâu thế xưng Vương được!
Lam Sắc Yêu Cơ được trồng ở chính giữa vườn. Có lẽ bởi sắc xanh của nó quá nổi bật mà cũng bởi Nữ Hoàng thích nó nhất chăng?
Rồi nhiều loại hoa khác nữa nhưng cô chẳng mà tới, chỉ phăm phăm tiến về một phía nhỏ sâu trong khu vườn. Càng đi cô càng vui vẻ.
Là loại hoa đem lại may mắn, được mệnh danh ''thảo dược của tình yêu'' - herb of love_Lavender. Mang sắc tím của sự thuỷ chung, mang hương thơm dịu nhẹ, từ xưa tới nay, Lavender luôn là loài hoa cô thích nhất.
Thế nhưng, nơi góc vườn ấy không chỉ có loài hoa ưa thích mà giờ còn có cả người con trai ưa thích của cô nữa. Người con trai với mái tóc màu hạt dẻ và đôi mắt thần thánh nhìn thấu lòng người..... Người con trai đã đưa cô ra khỏi thế giới u ám..... Người con trai...Không!... Người duy nhất-lí do duy nhất để cô còn có thể tồn tại ớ đây!
Một cái chớp mắt liền đem mọi tâm tình áp xuống, cô giả bộ rụt rè e thẹn tiến tới gần cậu, cất lên giọng nói yêu hoặc của mình
_Người yêu anh thích lavender đúng không?
Hắn quay người lại nhìn người vừa tới. Đôi con ngươi trong một chốc nhá lên bi thương nhưng nhanh chóng thu liễm. Người con gái này không phải Quỳnh. Đó là Tuyết, em của An. Tuyệt đối không được nhầm nữa!
_Sao em đoán hay vậy? - hắn nhợt nhạt hỏi
_Anh nhìn Lavender với ánh mắt yêu chiều nhưng thần trí lại bay lơ lửng. Em nghĩ chính là anh không phải yêu hoa, mà là yêu người yêu hoa! - Cô rành rọt phân tích
_Yêu sao? - Hắn dường như đang chìm sâu vào thế giới đã chìm vào quên lãng - Anh còn chưa kịp nói lời yêu với cô ấy....
_Không phải đâu! - Cô bước tới gần, chạm đôi bàn tay ngọc ngà lên má hắn - Anh có một đôi mắt biết nói. Thông minh như chị ấy chắc hẳn sẽ nhìn ra. Hơn nữa, yêu không cần lời. Yêu cần trái tim.
Đặt tay lên lồng ngực ấm áp của cậu, cô bao lâu rồi mới thấy ấm áp như vậy? Cô tham luyến muốn hưởng thụ sự ấm áp đó thêm chút nữa nhưng cô có tư cách gì để làm điều đó. Nuối tiếc đem bàn tay rời đi, thế nhưng cô chưa kịp làm gì nữa thì một bàn tay buốt giá khác đã nắm lấy tay cô. Bàn tay ấy thật lạnh, khác hắn với thân nhiệt nồng ấm kia!
Hắn cũng không rõ vì sao bản thân lại làm như thế, hắn chỉ biết khi bàn tay cô chạm vào cơ thể hắn, một dòng nhiệt lưu lan toả toàn bộ tế bào. Bao lâu rồi hắn mới thấy ấm áp như vậy? Cho nên, lí trí còn chưa qua kiểm duyệt, hắn đã theo bản năng giữ lại hơi ấm ấy. Hắn nắm lấy tay cô, vô thức áp nó vào lồng ngực, cảm nhận cái giá lạnh bị đẩy lùi, thay vào đó là hơi ấm của bàn tay nhỏ nhắn kia......
Cô có chút sửng sốt nhưng ngay sau đó lập tức lấy lại lí trí. Cô sẽ lợi dụng cơ hội này, từng bước đem trái tim của hắn buộc chặt bên cô thêm lần nữa....
_Em làm bạn gái anh nhé?
Tiếng nói của cô đưa thần trí đã bay phương nào của hắn trở lại thể xác. Hắn giật mình buông tay cô ra. Sau đó, nhớ tới lời nói vừa rồi câu nói của cô, hắn hỏi lại
_Em vừa nói cái gì?
_Em nói ''Em làm bạn gái anh nhé?''. Anh không hiểu tiếng Nam Dương à? Vậy để em nói tiếng anh cho em nghe nhé. I said '' Do you want me will be your girlfriend?''. Hay để em nói tiếng Pháp.....-Cô tính nói nữa thì...
Một nụ hôn bất ngờ!
Dù chỉ là chuồn chuồn đạp nước nhưng đây là lần đầu tiên hắn hôn cô a! Thiếu chút nữa cô nhảy dựng lên rồi!
Cô sững người trước hành động đột ngột ấy. Sao tự nhiên hắn lại làm vậy chứ? Hắn là đang khiến cô ảo tưởng là hắn thích cô ư? Nhưng chẳng phải quá rõ ràng rồi sao? cô là quá giống người ta....mà hắn....nhìn cảnh nhớ người.....
Nghĩ tới đây, khóe mắt cô chảy ra hai hàng lệ nóng. Từ lúc nào mà cô lại yếu đuối như vậy?
_A! Tuyết, em sao vậy? Anh xin lỗi, anh chỉ là muốn nói với em, hôn xã giao như vậy em còn cự tuyệt anh thì làm bạn gái anh làm sao được! - Hắn gấp gáp giải thích
Hóa ra ý hắn là như vậy sao? Nhưng là vì lí do gì mà cô lại mau nước mắt như vậy? Cô rất mạnh mẽ, rất kiêu ngạo kia mà? Sao có thể khóc một cách vô duyên như vậy được!
_Em.... em không phải.....Thực ra em.....
Cô cũng chẳng biết nói gì, chỉ lẳng lặng cúi rạp đầu xuống. Aaaaa!!!!! Sao lại e thẹn chứ!
_Tiên Tuyết, em đáng yêu quá! Anh làm anh trai em nhé?-hắn nhìn vẻ mặt cô như trẻ con, trong lòng nảy ra ý muốn bảo vệ.
_Anh Ray, anh có tin vào tình yêu sét đánh không?-cô hờn dỗi, đánh lảng sang vấn đề khác
_Sao lại không tin? Nhưng tình yêu sét đánh mà hai người có thể cùng nhau sống hết cả cuộc đời, e là khó có chuyện đó xảy ra-hắn thật tình trả lời
_Anh đúng là phá vỡ mơ mộng của con gái mà. Nhưng anh Ray, anh cũng biết em hiện giờ. Em đã hai mươi ba tuổi rồi mà hoàn toàn không hề có chút scandal tình ái lằng nhằng nào, cho nên rất nhiêu nghi vấn là em đồng tính. Anh chẳng thế à? vậy thì chúng ta ''rổ rá cạp lại'' à không..... ghép thành một đôi, vừa có lợi cho cả anh lẫn em, lại vừa có cơ hội tìm hiểu nhau. Em rất muốn biết, người bạn nam duy nhất có thể chơi với chị gái em là người như thế nào-Cô nói mà mặt không đỏ, lại vô cùng hợp lí.
_Em nói cũng có lí....-hắn nghe rồi gật gù- Có điều, em là con gái, việc tỏ tình này có phải nên là anh chủ động?
_Đúng thế!-Cô gật đầu-Cho nên nếu anh đồng ý thì tỏ tình với em đi.
_Anh thấy thú vị với em rồi ha! Nhưng anh cảnh báo trước, chúng ta sẽ không có tình yêu đâu. Em không nên hi vọng vào cái kiểu giao dịch rồi hẹn hò, từ giả thành thật. mấy cái đó chỉ xảy ra trong ngôn tình tiểu thuyết thôi!-hắn cảnh báo
_Đừng có lo cho em. anh nên lo thân mình trước đi. Đừng bao giờ nghĩ em là chị Quỳnh mà đè em ra hôn đấy. Em không muốn làm người thay thế đâu!-Cô cũng biết nói ra sẽ đau lòng nhưng không nói thì sao hắn hiểu đây.
_Ờ-hắn có chút chột dạ. Đúng là hắn có chút suy nghĩ đó thật-Vậy Mỹ Tiên Tuyết Lione Ruana, em làm bạn gái anh nhé?
_Vâng, anh Raymond.
_Gọi anh là Du Duyệt đi. Anh là Đỗ Lập Du Duyệt.
_Được, anh Duyệt. Mà...nghe nó kinh kình! em gọi ah Ray là được rồi!
-Tùy em thôi.
Ngày đó, giữa khu vườn hoa oải hương của màu tím chung thủy, câu tỏ tình của hắn đã vang lên, gắn liền số mệnh hai con người vốn nên thuộc về nhau từ lâu.
_Được, anh Duyệt. Mà...nghe nó kinh kình! em gọi ah Ray là được rồi!
-Tùy em thôi.
Ngày đó, giữa khu vườn hoa oải hương của màu tím chung thủy, câu tỏ tình của hắn đã vang lên, gắn liền số mệnh hai con người vốn nên thuộc về nhau từ lâu.
Cô gái nhỏ sau một đêm gặp lại người cũ, cùng người ta tay trong tay nhảy suốt đêm, cuối cùng không chịu nổi mà đánh mất hình tượng tiểu thư đài các mà mình xây dựng 5 năm nay. Aizzz.....được cái này mất cái kia, ông bà nói thật chẳng sai chút nào!
Sáng hôm sau cô dậy thì đã là lúc 6h. Đêm qua vui quá, cô mệt nên ở lại luôn trong Royal. Theo thói quen, cô xuống giường vệ sinh cá nhân xong liền ra ngoài tản bộ. Vườn hoa trong Royal là số một, đâu dễ gì mà có cơ hội ngắm chúng lúc sáng sớm thế này!
Vườn hoa muôn hoa khoe sắc ấy rộng hơn 1ha, mỗi khu là một điều kiện sinh thái phù hợp với cây. Chính vì thế mà dù chỉ là những cây trồng nhân tạo trong nhà kính nhưng nó lại khiến ta có cảm giác như đang sống trong một thế giới của hoa vậy.
Mẫu Đơn đỏ tươi hồng thắm được tôn là ''Vạn hoa chi vương'' đứng kiêu sa giữa những bụi Thược Dược nào trắng, nào hồng, nào tím.... Dù nhiều màu sắc hơn nhưng Thược Dược mãi chẳng bì được với Mẫu Đơn. Hoa Tướng mãi mãi chỉ là tướng, đâu thế xưng Vương được!
Lam Sắc Yêu Cơ được trồng ở chính giữa vườn. Có lẽ bởi sắc xanh của nó quá nổi bật mà cũng bởi Nữ Hoàng thích nó nhất chăng?
Rồi nhiều loại hoa khác nữa nhưng cô chẳng mà tới, chỉ phăm phăm tiến về một phía nhỏ sâu trong khu vườn. Càng đi cô càng vui vẻ.
Là loại hoa đem lại may mắn, được mệnh danh ''thảo dược của tình yêu'' - herb of love_Lavender. Mang sắc tím của sự thuỷ chung, mang hương thơm dịu nhẹ, từ xưa tới nay, Lavender luôn là loài hoa cô thích nhất.
Thế nhưng, nơi góc vườn ấy không chỉ có loài hoa ưa thích mà giờ còn có cả người con trai ưa thích của cô nữa. Người con trai với mái tóc màu hạt dẻ và đôi mắt thần thánh nhìn thấu lòng người..... Người con trai đã đưa cô ra khỏi thế giới u ám..... Người con trai...Không!... Người duy nhất-lí do duy nhất để cô còn có thể tồn tại ớ đây!
Một cái chớp mắt liền đem mọi tâm tình áp xuống, cô giả bộ rụt rè e thẹn tiến tới gần cậu, cất lên giọng nói yêu hoặc của mình
_Người yêu anh thích lavender đúng không?
Hắn quay người lại nhìn người vừa tới. Đôi con ngươi trong một chốc nhá lên bi thương nhưng nhanh chóng thu liễm. Người con gái này không phải Quỳnh. Đó là Tuyết, em của An. Tuyệt đối không được nhầm nữa!
_Sao em đoán hay vậy? - hắn nhợt nhạt hỏi
_Anh nhìn Lavender với ánh mắt yêu chiều nhưng thần trí lại bay lơ lửng. Em nghĩ chính là anh không phải yêu hoa, mà là yêu người yêu hoa! - Cô rành rọt phân tích
_Yêu sao? - Hắn dường như đang chìm sâu vào thế giới đã chìm vào quên lãng - Anh còn chưa kịp nói lời yêu với cô ấy....
_Không phải đâu! - Cô bước tới gần, chạm đôi bàn tay ngọc ngà lên má hắn - Anh có một đôi mắt biết nói. Thông minh như chị ấy chắc hẳn sẽ nhìn ra. Hơn nữa, yêu không cần lời. Yêu cần trái tim.
Đặt tay lên lồng ngực ấm áp của cậu, cô bao lâu rồi mới thấy ấm áp như vậy? Cô tham luyến muốn hưởng thụ sự ấm áp đó thêm chút nữa nhưng cô có tư cách gì để làm điều đó. Nuối tiếc đem bàn tay rời đi, thế nhưng cô chưa kịp làm gì nữa thì một bàn tay buốt giá khác đã nắm lấy tay cô. Bàn tay ấy thật lạnh, khác hắn với thân nhiệt nồng ấm kia!
Hắn cũng không rõ vì sao bản thân lại làm như thế, hắn chỉ biết khi bàn tay cô chạm vào cơ thể hắn, một dòng nhiệt lưu lan toả toàn bộ tế bào. Bao lâu rồi hắn mới thấy ấm áp như vậy? Cho nên, lí trí còn chưa qua kiểm duyệt, hắn đã theo bản năng giữ lại hơi ấm ấy. Hắn nắm lấy tay cô, vô thức áp nó vào lồng ngực, cảm nhận cái giá lạnh bị đẩy lùi, thay vào đó là hơi ấm của bàn tay nhỏ nhắn kia......
Cô có chút sửng sốt nhưng ngay sau đó lập tức lấy lại lí trí. Cô sẽ lợi dụng cơ hội này, từng bước đem trái tim của hắn buộc chặt bên cô thêm lần nữa....
_Em làm bạn gái anh nhé?
Tiếng nói của cô đưa thần trí đã bay phương nào của hắn trở lại thể xác. Hắn giật mình buông tay cô ra. Sau đó, nhớ tới lời nói vừa rồi câu nói của cô, hắn hỏi lại
_Em vừa nói cái gì?
_Em nói ''Em làm bạn gái anh nhé?''. Anh không hiểu tiếng Nam Dương à? Vậy để em nói tiếng anh cho em nghe nhé. I said '' Do you want me will be your girlfriend?''. Hay để em nói tiếng Pháp.....-Cô tính nói nữa thì...
Một nụ hôn bất ngờ!
Dù chỉ là chuồn chuồn đạp nước nhưng đây là lần đầu tiên hắn hôn cô a! Thiếu chút nữa cô nhảy dựng lên rồi!
Cô sững người trước hành động đột ngột ấy. Sao tự nhiên hắn lại làm vậy chứ? Hắn là đang khiến cô ảo tưởng là hắn thích cô ư? Nhưng chẳng phải quá rõ ràng rồi sao? cô là quá giống người ta....mà hắn....nhìn cảnh nhớ người.....
Nghĩ tới đây, khóe mắt cô chảy ra hai hàng lệ nóng. Từ lúc nào mà cô lại yếu đuối như vậy?
_A! Tuyết, em sao vậy? Anh xin lỗi, anh chỉ là muốn nói với em, hôn xã giao như vậy em còn cự tuyệt anh thì làm bạn gái anh làm sao được! - Hắn gấp gáp giải thích
Hóa ra ý hắn là như vậy sao? Nhưng là vì lí do gì mà cô lại mau nước mắt như vậy? Cô rất mạnh mẽ, rất kiêu ngạo kia mà? Sao có thể khóc một cách vô duyên như vậy được!
_Em.... em không phải.....Thực ra em.....
Cô cũng chẳng biết nói gì, chỉ lẳng lặng cúi rạp đầu xuống. Aaaaa!!!!! Sao lại e thẹn chứ!
_Tiên Tuyết, em đáng yêu quá! Anh làm anh trai em nhé?-hắn nhìn vẻ mặt cô như trẻ con, trong lòng nảy ra ý muốn bảo vệ.
_Anh Ray, anh có tin vào tình yêu sét đánh không?-cô hờn dỗi, đánh lảng sang vấn đề khác
_Sao lại không tin? Nhưng tình yêu sét đánh mà hai người có thể cùng nhau sống hết cả cuộc đời, e là khó có chuyện đó xảy ra-hắn thật tình trả lời
_Anh đúng là phá vỡ mơ mộng của con gái mà. Nhưng anh Ray, anh cũng biết em hiện giờ. Em đã hai mươi ba tuổi rồi mà hoàn toàn không hề có chút scandal tình ái lằng nhằng nào, cho nên rất nhiêu nghi vấn là em đồng tính. Anh chẳng thế à? vậy thì chúng ta ''rổ rá cạp lại'' à không..... ghép thành một đôi, vừa có lợi cho cả anh lẫn em, lại vừa có cơ hội tìm hiểu nhau. Em rất muốn biết, người bạn nam duy nhất có thể chơi với chị gái em là người như thế nào-Cô nói mà mặt không đỏ, lại vô cùng hợp lí.
_Em nói cũng có lí....-hắn nghe rồi gật gù- Có điều, em là con gái, việc tỏ tình này có phải nên là anh chủ động?
_Đúng thế!-Cô gật đầu-Cho nên nếu anh đồng ý thì tỏ tình với em đi.
_Anh thấy thú vị với em rồi ha! Nhưng anh cảnh báo trước, chúng ta sẽ không có tình yêu đâu. Em không nên hi vọng vào cái kiểu giao dịch rồi hẹn hò, từ giả thành thật. mấy cái đó chỉ xảy ra trong ngôn tình tiểu thuyết thôi!-hắn cảnh báo
_Đừng có lo cho em. anh nên lo thân mình trước đi. Đừng bao giờ nghĩ em là chị Quỳnh mà đè em ra hôn đấy. Em không muốn làm người thay thế đâu!-Cô cũng biết nói ra sẽ đau lòng nhưng không nói thì sao hắn hiểu đây.
_Ờ-hắn có chút chột dạ. Đúng là hắn có chút suy nghĩ đó thật-Vậy Mỹ Tiên Tuyết Lione Ruana, em làm bạn gái anh nhé?
_Vâng, anh Raymond.
_Gọi anh là Du Duyệt đi. Anh là Đỗ Lập Du Duyệt.
******Chương 31: Em là bạn gái anh nhé?******
Cô gái nhỏ sau một đêm gặp lại người cũ, cùng người ta tay trong tay nhảy suốt đêm, cuối cùng không chịu nổi mà đánh mất hình tượng tiểu thư đài các mà mình xây dựng 5 năm nay. Aizzz.....được cái này mất cái kia, ông bà nói thật chẳng sai chút nào!
Sáng hôm sau cô dậy thì đã là lúc 6h. Đêm qua vui quá, cô mệt nên ở lại luôn trong Royal. Theo thói quen, cô xuống giường vệ sinh cá nhân xong liền ra ngoài tản bộ. Vườn hoa trong Royal là số một, đâu dễ gì mà có cơ hội ngắm chúng lúc sáng sớm thế này!
Vườn hoa muôn hoa khoe sắc ấy rộng hơn 1ha, mỗi khu là một điều kiện sinh thái phù hợp với cây. Chính vì thế mà dù chỉ là những cây trồng nhân tạo trong nhà kính nhưng nó lại khiến ta có cảm giác như đang sống trong một thế giới của hoa vậy.
Mẫu Đơn đỏ tươi hồng thắm được tôn là ''Vạn hoa chi vương'' đứng kiêu sa giữa những bụi Thược Dược nào trắng, nào hồng, nào tím.... Dù nhiều màu sắc hơn nhưng Thược Dược mãi chẳng bì được với Mẫu Đơn. Hoa Tướng mãi mãi chỉ là tướng, đâu thế xưng Vương được!
Lam Sắc Yêu Cơ được trồng ở chính giữa vườn. Có lẽ bởi sắc xanh của nó quá nổi bật mà cũng bởi Nữ Hoàng thích nó nhất chăng?
Rồi nhiều loại hoa khác nữa nhưng cô chẳng mà tới, chỉ phăm phăm tiến về một phía nhỏ sâu trong khu vườn. Càng đi cô càng vui vẻ.
Là loại hoa đem lại may mắn, được mệnh danh ''thảo dược của tình yêu'' - herb of love_Lavender. Mang sắc tím của sự thuỷ chung, mang hương thơm dịu nhẹ, từ xưa tới nay, Lavender luôn là loài hoa cô thích nhất.
Thế nhưng, nơi góc vườn ấy không chỉ có loài hoa ưa thích mà giờ còn có cả người con trai ưa thích của cô nữa. Người con trai với mái tóc màu hạt dẻ và đôi mắt thần thánh nhìn thấu lòng người..... Người con trai đã đưa cô ra khỏi thế giới u ám..... Người con trai...Không!... Người duy nhất-lí do duy nhất để cô còn có thể tồn tại ớ đây!
Một cái chớp mắt liền đem mọi tâm tình áp xuống, cô giả bộ rụt rè e thẹn tiến tới gần cậu, cất lên giọng nói yêu hoặc của mình
_Người yêu anh thích lavender đúng không?
Hắn quay người lại nhìn người vừa tới. Đôi con ngươi trong một chốc nhá lên bi thương nhưng nhanh chóng thu liễm. Người con gái này không phải Quỳnh. Đó là Tuyết, em của An. Tuyệt đối không được nhầm nữa!
_Sao em đoán hay vậy? - hắn nhợt nhạt hỏi
_Anh nhìn Lavender với ánh mắt yêu chiều nhưng thần trí lại bay lơ lửng. Em nghĩ chính là anh không phải yêu hoa, mà là yêu người yêu hoa! - Cô rành rọt phân tích
_Yêu sao? - Hắn dường như đang chìm sâu vào thế giới đã chìm vào quên lãng - Anh còn chưa kịp nói lời yêu với cô ấy....
_Không phải đâu! - Cô bước tới gần, chạm đôi bàn tay ngọc ngà lên má hắn - Anh có một đôi mắt biết nói. Thông minh như chị ấy chắc hẳn sẽ nhìn ra. Hơn nữa, yêu không cần lời. Yêu cần trái tim.
Đặt tay lên lồng ngực ấm áp của cậu, cô bao lâu rồi mới thấy ấm áp như vậy? Cô tham luyến muốn hưởng thụ sự ấm áp đó thêm chút nữa nhưng cô có tư cách gì để làm điều đó. Nuối tiếc đem bàn tay rời đi, thế nhưng cô chưa kịp làm gì nữa thì một bàn tay buốt giá khác đã nắm lấy tay cô. Bàn tay ấy thật lạnh, khác hắn với thân nhiệt nồng ấm kia!
Hắn cũng không rõ vì sao bản thân lại làm như thế, hắn chỉ biết khi bàn tay cô chạm vào cơ thể hắn, một dòng nhiệt lưu lan toả toàn bộ tế bào. Bao lâu rồi hắn mới thấy ấm áp như vậy? Cho nên, lí trí còn chưa qua kiểm duyệt, hắn đã theo bản năng giữ lại hơi ấm ấy. Hắn nắm lấy tay cô, vô thức áp nó vào lồng ngực, cảm nhận cái giá lạnh bị đẩy lùi, thay vào đó là hơi ấm của bàn tay nhỏ nhắn kia......
Cô có chút sửng sốt nhưng ngay sau đó lập tức lấy lại lí trí. Cô sẽ lợi dụng cơ hội này, từng bước đem trái tim của hắn buộc chặt bên cô thêm lần nữa....
_Em làm bạn gái anh nhé?
Tiếng nói của cô đưa thần trí đã bay phương nào của hắn trở lại thể xác. Hắn giật mình buông tay cô ra. Sau đó, nhớ tới lời nói vừa rồi câu nói của cô, hắn hỏi lại
_Em vừa nói cái gì?
_Em nói ''Em làm bạn gái anh nhé?''. Anh không hiểu tiếng Nam Dương à? Vậy để em nói tiếng anh cho em nghe nhé. I said '' Do you want me will be your girlfriend?''. Hay để em nói tiếng Pháp.....-Cô tính nói nữa thì...
Một nụ hôn bất ngờ!
Dù chỉ là chuồn chuồn đạp nước nhưng đây là lần đầu tiên hắn hôn cô a! Thiếu chút nữa cô nhảy dựng lên rồi!
Cô sững người trước hành động đột ngột ấy. Sao tự nhiên hắn lại làm vậy chứ? Hắn là đang khiến cô ảo tưởng là hắn thích cô ư? Nhưng chẳng phải quá rõ ràng rồi sao? cô là quá giống người ta....mà hắn....nhìn cảnh nhớ người.....
Nghĩ tới đây, khóe mắt cô chảy ra hai hàng lệ nóng. Từ lúc nào mà cô lại yếu đuối như vậy?
_A! Tuyết, em sao vậy? Anh xin lỗi, anh chỉ là muốn nói với em, hôn xã giao như vậy em còn cự tuyệt anh thì làm bạn gái anh làm sao được! - Hắn gấp gáp giải thích
Hóa ra ý hắn là như vậy sao? Nhưng là vì lí do gì mà cô lại mau nước mắt như vậy? Cô rất mạnh mẽ, rất kiêu ngạo kia mà? Sao có thể khóc một cách vô duyên như vậy được!
_Em.... em không phải.....Thực ra em.....
Cô cũng chẳng biết nói gì, chỉ lẳng lặng cúi rạp đầu xuống. Aaaaa!!!!! Sao lại e thẹn chứ!
_Tiên Tuyết, em đáng yêu quá! Anh làm anh trai em nhé?-hắn nhìn vẻ mặt cô như trẻ con, trong lòng nảy ra ý muốn bảo vệ.
_Anh Ray, anh có tin vào tình yêu sét đánh không?-cô hờn dỗi, đánh lảng sang vấn đề khác
_Sao lại không tin? Nhưng tình yêu sét đánh mà hai người có thể cùng nhau sống hết cả cuộc đời, e là khó có chuyện đó xảy ra-hắn thật tình trả lời
_Anh đúng là phá vỡ mơ mộng của con gái mà. Nhưng anh Ray, anh cũng biết em hiện giờ. Em đã hai mươi ba tuổi rồi mà hoàn toàn không hề có chút scandal tình ái lằng nhằng nào, cho nên rất nhiêu nghi vấn là em đồng tính. Anh chẳng thế à? vậy thì chúng ta ''rổ rá cạp lại'' à không..... ghép thành một đôi, vừa có lợi cho cả anh lẫn em, lại vừa có cơ hội tìm hiểu nhau. Em rất muốn biết, người bạn nam duy nhất có thể chơi với chị gái em là người như thế nào-Cô nói mà mặt không đỏ, lại vô cùng hợp lí.
_Em nói cũng có lí....-hắn nghe rồi gật gù- Có điều, em là con gái, việc tỏ tình này có phải nên là anh chủ động?
_Đúng thế!-Cô gật đầu-Cho nên nếu anh đồng ý thì tỏ tình với em đi.
_Anh thấy thú vị với em rồi ha! Nhưng anh cảnh báo trước, chúng ta sẽ không có tình yêu đâu. Em không nên hi vọng vào cái kiểu giao dịch rồi hẹn hò, từ giả thành thật. mấy cái đó chỉ xảy ra trong ngôn tình tiểu thuyết thôi!-hắn cảnh báo
_Đừng có lo cho em. anh nên lo thân mình trước đi. Đừng bao giờ nghĩ em là chị Quỳnh mà đè em ra hôn đấy. Em không muốn làm người thay thế đâu!-Cô cũng biết nói ra sẽ đau lòng nhưng không nói thì sao hắn hiểu đây.
_Ờ-hắn có chút chột dạ. Đúng là hắn có chút suy nghĩ đó thật-Vậy Mỹ Tiên Tuyết Lione Ruana, em làm bạn gái anh nhé?
_Vâng, anh Raymond.
_Gọi anh là Du Duyệt đi. Anh là Đỗ Lập Du Duyệt.
_Được, anh Duyệt. Mà...nghe nó kinh kình! em gọi ah Ray là được rồi!
-Tùy em thôi.
Ngày đó, giữa khu vườn hoa oải hương của màu tím chung thủy, câu tỏ tình của hắn đã vang lên, gắn liền số mệnh hai con người vốn nên thuộc về nhau từ lâu.
_Được, anh Duyệt. Mà...nghe nó kinh kình! em gọi ah Ray là được rồi!
-Tùy em thôi.
Ngày đó, giữa khu vườn hoa oải hương của màu tím chung thủy, câu tỏ tình của hắn đã vang lên, gắn liền số mệnh hai con người vốn nên thuộc về nhau từ lâu.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.