Chương 30: Kẻ Thứ Ba
Chiryu Vũ
10/03/2016
-Cái gì? Duyệt của ta lại có thêm bạn gái nx sao?-Cô gái với khuôn mặt khả ái ngồi trên chiếc ghế trưởng phòng nhân sự hét lên
-Tiểu thư, cô đừng quá kích động! Tôi nghĩ sớm muộn gì cậu ấy cx chia tay con nhỏ đó thôi mà.-Cô thư kí sợ hãi
-Lần này khác! Là bạn gái chứ không phải hôn thê-Ả đập bàn-Tại sao chứ? Tại sao lại thế?!
-....-cô thư kí không biết phải trả lời câu hỏi đó như thế nào bởi chính cô cx ko hiểu câu hỏi
-Lency, mau làm hồ sơ nhập học Sunshine cho ta. ta nhất định phải xem con hồ ly đó là ai!
-Nhưng....-cô thư kí e ngại
-Dù cho có bị anh ấy lạnh lùng, nhất định ta cx phải xem mặt ''bạn gái'' đó-Đôi mắt ả đỏ ngầu-nhất định ta sẽ cho cô ta thấy, chỉ có ta xứng với anh
-Nhưng....-cô thư kí bặm môi
-Không nói nhiều nx. Làm mau. Ngày mai ta sẽ nhập học
Biết ko thể ngăn cô chủ của mình, Lency vội lui ra ngoài. Ai biết rằng, trong lòng Lency đã xuất hiện một nụ cười gian trá. Mọi việc vẫn đang diễn ra đúng như kế hoạch đã định sẵn. Đúng là vì tình yêu mà ngay cả một kẻ như ả cx phải đeo lên mình cái mặt nạ hiền lành.
Cô gái đc gọi là tiểu thư ngồi trên ghế xoay. Ả khẽ nghịch mái tóc màu saphia đẹp đẽ của mình. Một nụ cười khẽ xuất hiện trên đôi môi đỏ mọng_''Để ta xem, cô là ai mà có thể quyến rũ duyệt của ta?''. Mụ cười kia bỗng phần nào trở nên quỷ mịn sau câu nói ấy.
.....
Lâm Hoà Thanh Quỳnh..... tôi rất muốn xem......chị sẽ đối phó thế nào với cô ta.....
Tại một ngôi biệt thự màu xanh lam, mái tóc tím vờn gió, không nghe lệnh chủ nhân mà bay tứ tung. Đôi môi hình tim hơi nhếch lên. Mắt xám tro nhìn vào một khoảng không vô định. Từ cô thoát ra một sự lạnh lùng đầy mê hoặc. Tất cả đang diễn ra đúng như kế hoạch.
Ly vang đỏ trên tay cô gái sóng sánh, rồi bỗng nhiên.....Choang! Chiếc ly thuỷ tinh vỡ vụn. Những giọt rượu đỏ tươi tràn ra sàn như dòng chảy của máu.....Phải chăng? Dó là sự báo hiệu cho một kết thúc đáng thương cả ai đó? Phanh thây thành trăm ngàn mảnh.....dong máu lan tràn khắp mặt đất?......
...........
Tất cả bọn họ...là ai? Ai là bạn....và.....ai là thù.....?
***
Những bông tuyết trắng tinh nhẹ rơi trên con đường lát đá. Nhỏ mỉm cười lướt qua những con phố trên chiếc xe máy điện màu lục.
Giữa tháng 11, trời đã trở lạnh nhưng vẫn không ngăn nổi lòng nhiệt huyết của nhỏ. Nhỏ ngày càng yêu ngôi trường ấy.....yêu những người bạn ấy.....và hơn hết là yêu hắn....
Nhưng nhỏ vẫn chưa sẵn sàng đáp lại tình yêu của hắn.
Lâm Duyệt mới hôm qua cx đã tỏ tình với An bằng những chiêu trò vô cùng lãng mạn với cánh đồng bồ công anh thơ mộng, những chùm pháo bông rực rỡ, những đoá lan quyến rũ,những câu nói chân thành từ tận đáy lòng nhưng lại bị chị từ chối phũ phàng bằng câu nói: Mấy cái này....cũ lắm rồi!
Lâm Duyệt đau khổ lôi hắn đi uống rượu nhưng hắn từ chối vì cả hai đứa chưa đủ tuổi vào pub và nhỏ đã giúp Lâm Duyệt ''câu'' An. Cậu ta mừng ra mặt, ngay lập tức quẳng hắn sang một bên và nịnh nọt nhỏ bằng đủ thứ tiểu thuyết ngôn tình từ cổ đại đến hiện đại. Nhỏ vừa mê truyện vừa nhận thấy An cx có tình cảm với cậu ta nên miễn cưỡng đồng ý.
Hôm nay La Sát phu nhân không có tiết nhưng không hiểu sao vẫn xuất hiện trước cửa lớp. Bà cô nhìn nhỏ và hắn với ánh mắt thông cảm và ái ngại. Hắn thấy sắp có chuyện xảy ra rồi, còn là một việc hệ trọng. Còn nhỏ thì vẫn cứ vô tư, chẳng quan tâm lắm.
Trống vào tiết, bà cô bước vào, bên cạnh là một cô gái với mái tóc màu saphia lấp lánh. Cả lũ nhìn ả, ánh mắt chuyển từ ngạc nhiên sang giận dữ và khinh bỉ. Nhỏ thấy mọi người không ai thích cô ả này nên cx ko thích.
-Chào mọi người-Ả chỉ cười mà chẳng giới thiệu gì nhiều. Ả nghĩ ai cx biết nhoe nên ko cần nói nhiều
-Bạn là ai? Sao ko giới thiệu gì hết vậy?-Anh Anh giả vờ không quen
-Ác mà còn giả nai...-Lâm Duyệt lầm bầm
-Mình là Triệu Quỳnh Anh, mọi người thường gọi mình là công chúa Ruby vì ba mình là chủ tịch công ty đá quý Diamond. Các bạn là người học rộng hiểu nhiều nên ắt hẳn biết hết về gia đình mình rồi đúng ko?-Ả nở nụ cười mà nghe ra lời nói hoàn toàn đầy ''thiện chí''
Bọn nó không ai bảo ai cùng đưa ánh mắt ai oán ném cho ả và hắn. Hắn xua tay vô tội. Lâm Duyệt thì ngồi sau hắn, lầm bà lầm bầm không ngớt. Thái tử gì mà nói nhiều kinh dị. Hắn ôm đầu gục xuống bàn.
-Anh Duyệt, anh không sao chứ?-ả chạy tới âm thầm hỏi han hắn
-Này cô kia, tôi cx tên Duyệt cho nên đừng phỉ báng cái tên ấy dù chỉ là nó đc thoát ra từ ''mõm'' của cô-Lâm Duyệt đay nghiến nhìn ả ta
-Hừ!-Ả nhìn cậu đầy khó chịu nhưng ko dám làm gì. Cậu oai hơn ả mà! Ả quay sang nhỏ-Phiền bạn cho mình ngồi đây đc không? Mình muốn chăm sóc hôn thê của mình.
-Hả?!-nhỏ nghệt mặt ra
-Thanh Linh!-một giọng nói từ ngoài cửa phát ra, thu hút ánh nhìn của mọi người
-Hả?!-nhỏ tiếp tục trong trạng thái đơ toàn tập.
Người con trai đó, người vừa gọi tên nhỏ bước vào lớp. Mọi người trố mắt nhìn cái bàn đầy những mĩ nam mĩ nữ. Chàng trai đó có một khí phách hơn người và vẻ ngoài xuất chúng. Hơn hẳn hắn và cả chàng Thái tử kia. An nhìn người đó, đôi môi anh đào khẽ nở một nụ cười trong nháy mắt.
Anh bước gần tới chỗ nhỏ đang ngồi, khẽ nói
-Anh chuyển về đây để học cùng em đấy. Hôm trước anh thấy em ở buổi liên hoan trường. Thanh Linh, anh học 12A1, lát anh sẽ tới gặp em, đừng đi đâu nhé!-Anh nở một nụ cười dịu dàng, mê đắm ngàn cô gái
-Anh Dương......-nhỏ không biết nói gì, chỉ khẽ khàng gọi tên anh, khoé mi chớm lệ
-Bye em, anh phải về lớp rồi!
Nhỏ nhìn theo bóng anh..... đau lòng. Anh chính là ca sĩ tuổi teen Đặng Tùng Dương_người mà nhỏ không muốn gặp nhất!
Hắn thấy nhỏ cứ nhìn chàng trai ấy, đâm ra....ghen. Hắn ...ừ thì chấp nhận cho nhỏ thời gian để suy nghĩ....ừ thì ko bắt ép nhỏ.... nhưng có ai mà chịu nổi khi người mình yêu thương say đắm nhìn một kẻ khác mà ko phải mình. Hắn lúc này.....lồng ngực nhói đau....hoàn toàn mất kiểm soát!
-Quỳnh! Cậu có thể chuyển chỗ đc ko? Hôn thê của tôi muốn ngồi đây!-Hắn lạnh lùng
-Ừ!-nhỏ vô hồn đáp lại
Câu nói của nhỏ một lúc đâm vào trái tim cả hai người. Cả nhỏ và hắn. Nhỏ ko muốn mình trở thành kì đà cản mũi...phu thê người ta mặn nồng. Còn hắn....hắn chỉ muốn nhỏ có chút biểu hiện gì đó là nhỏ đang ghen mà thôi. Nhưng có vẻ như, hi vọng của hắn đã bị nhỏ phũ phàng dập tắt. Nhỏ ko hề ghen. Hai con người cố chấp cứ thế mà mang trái tim đau xót của mình rời xa nhau.
......
Tiết học bao trùm bởi sự u ám mịt mù. Nhỏ và hắn....ko ai nói câu nào. Thực sự là rất khó chịu!
Trống ra chơi vang lên, nhỏ ngay tức khắc chạy ra khỏi lớp. Hắn nhìn theo bóng nhỏ....hắn thực sự ko có vị trí nào trong tim nhỏ sao?.....nhỏ ko có chút tình cảm nào với hắn ư?....
Nhưng, vừa ra khỏi cửa lớp, cái giọng của Ruby lại vang lên
-Cô là bạn gái của duyệt phải ko?
Hắn thực sự muốn nhỏ trả lời đúng thế vào lúc này nhưng....
-Ơ, Thanh Linh! Em có bạn trai rồi à?-Dương ngạc nhiên hỏi
-.....-''cho tới bây giờ, anh vẫn....''nhỏ đau khổ-tất nhiên là ko rồi. Ngốc như em chỉ có anh Dương yêu thôi!
Nhỏ tươi cười khoác tay anh kéo đi
-Nhưng cô bạn của em bảo.....-Anh với lại
-Đó là học sinh mới của lớp em. Bạn ấy mới vào nên ko biết!-Nhỏ thực sự ko muốn làm ai tổn thương nhưng vì lời hứa kia, nhỏ bất đắc dĩ phải làm cho hắn và chính nhỏ đau
-.....Quỳnh......-hắn đưa con mắt ngây dại nhìn theo bóng nhỏ rời đi nhưng lòng hắn lại chính là đang giễu cợt nhỏ
''Thanh Quỳnh, em nghĩ em ngoài miệng nói lời thản nhiên mà tôi ko biết sao? Ánh mắt em ko bao giờ nói dối. Tôi tin ánh mắt em hơn chính em. Nhưng em biết ko, cùng lúc... yêu 2 người.... thực sự là quá tham lam đấy!''
Nhưng hắn sai hoàn toàn. Nhỏ là người rất giỏi che giấu cảm xúc, chính là nhỏ muốn cho hắn nhìn thấy ánh mắt đáng thương ấy. Nhỏ muốn ngầm cho hắn biết nhỏ thích hắn. Vì sao ư? Nhỏ cx là một cô gái. Đâu ai muốn người con trai của mình lại có tình cảm với một người con gái khác chứ?! Nhỏ muốn... mình một lần đc tham lam trong tình yêu.
Tuy nhiên, Ruby đã thấy đc ánh mắt bi thương nhỏ nhìn hắn. Ả dù sao cx là một cô gái tài giỏi, sao ko thể ko hiểu ánh mắt nhìn người con trai ả yêu có ý gì kia chứ? Hon nx, ả cx nhìn thấy ánh mắt đớn đau của hắn dành cho nhỏ, sao lại ko biết nhỏ có phải người ả đang tìm hay ko chứ.
Cô gái ngồi sau khẽ nhếch mép. Cô đã biết kẻ điều khiển trò chơi số phận này là ai rồi. Thật tài giỏi! Chuyện tiếp theo càng ngày càng hay rồi! Đôi môi anh đào khẽ vẽ lên một đường cong nhẹ nhàng mà hoàn hảo.....
Hỏi đời người tình yêu là thứ gì mà lại thay đổi con người nhiều như vậy?
Hỏi thế gian ai chưa từng đau trong tình yêu?
Hỏi đã có bao nhiêu nàng công chúa tìm thấy hoàng tử của mình trong đời thực?
Hỏi rằng khắp chốn nhân gian ai đã yêu mà ko khóc?
Tiết 4, nhỏ trở về lớp.
Lớp học im ắng hoàn toàn khác xa tưởng tượng
-Lâm Hoà Thanh Quỳnh! Tôi muốn thách đấu với cô. Kẻ thua phải rời khỏi trường, rời khỏi Du Duyệt! Tôi lấy thân phạn là một cô bạn cùng lớp để thách đấu với cô nên cô có thể yên tâm tôi sẽ ko quá áp bức cô đâu-giọng nói ngạo nghễ cùng sự khinh miệt vang lên
-Tôi ko thi!-nhỏ ko cần suy nghĩ đáp ngay
-Tôi k cho phép....-An bỗng dưng lên tiếng-.....ai ép Quỳnh làm việc nó ko thích!
-Cô là ai?-ả khó chịu
-Votre mort!-An nhìn ả khinh bỉ-partez si vous voulez vivre!
(Thần chết của bạn!-.......-Cút đi nếu còn muốn sống!)
-Cô nghĩ mình là ai? Tôi có thể chỉ trong một đêm mà làm gia đình cô phá sản đấy! Cho nên, im miệng đi!-giọng ả đầy đe doạ mặc dù chẳng hiểu cô nói gì
-Oh mon dieu! Peur d'aller!-An bỡn cợt. Cô nhìn vẻ mặt ả thì biết ngay ả ko hiểu gì-Imbécillité!
(Ôi chúa ơi! Sợ quá đi!-...-Ngu xuẩn!)
-Chị....nói đc tiếng Pháp sao?-nhỏ kinh ngạc
-....-An gật. Cô ko muốn mình cho những kẻ ko đáng để nghe những âm thanh của thứ tiếng mẹ đẻ. Cô khinh!
-Je préfère jouer avec son Quynh.-An khích nhỏ
(tôi sẽ thay Quỳnh đấu với cô.)
-Ko cần đâu. Em vừa nghĩ lại.-nhỏ ko muốn An phải đụng tay đụng chân với người mà cô ko thích-Tôi đồng ý!
-Oh!-An mừng thầm vì kế hoạch dồn nhỏ thừa nhận tình cảm với hắn đã thành công_''Du Duyệt, mi nợ ta một ân tình....''
Hai người biết tiếng Pháp? Mọi người thật ko ngờ trình độ ngoại ngữ của nhỏ và cô lại giỏi tới như vậy. Nhỏ nghĩ cô ko phải người bình thường nên mới ko ngạc nhiên khi nhỏ hiểu đc lời cô nói. nhỏ phải tìm thêm thông tin về người này mới đc!
''Đặng Tùng Dương, anh tới thật đúng lúc. Tôi rất muốn xem Quỳnh sẽ chọn ai trong hai người....''_đôi mắt bạc khẽ ánh lên trong căn phòng ngập hoa hồng đen. Đôi môi đỏ mọng nhếch lên mang đầy tà ý.
-Thanh Quỳnh, cậu đồng ý tức là.....
-Tiểu thư, cô đừng quá kích động! Tôi nghĩ sớm muộn gì cậu ấy cx chia tay con nhỏ đó thôi mà.-Cô thư kí sợ hãi
-Lần này khác! Là bạn gái chứ không phải hôn thê-Ả đập bàn-Tại sao chứ? Tại sao lại thế?!
-....-cô thư kí không biết phải trả lời câu hỏi đó như thế nào bởi chính cô cx ko hiểu câu hỏi
-Lency, mau làm hồ sơ nhập học Sunshine cho ta. ta nhất định phải xem con hồ ly đó là ai!
-Nhưng....-cô thư kí e ngại
-Dù cho có bị anh ấy lạnh lùng, nhất định ta cx phải xem mặt ''bạn gái'' đó-Đôi mắt ả đỏ ngầu-nhất định ta sẽ cho cô ta thấy, chỉ có ta xứng với anh
-Nhưng....-cô thư kí bặm môi
-Không nói nhiều nx. Làm mau. Ngày mai ta sẽ nhập học
Biết ko thể ngăn cô chủ của mình, Lency vội lui ra ngoài. Ai biết rằng, trong lòng Lency đã xuất hiện một nụ cười gian trá. Mọi việc vẫn đang diễn ra đúng như kế hoạch đã định sẵn. Đúng là vì tình yêu mà ngay cả một kẻ như ả cx phải đeo lên mình cái mặt nạ hiền lành.
Cô gái đc gọi là tiểu thư ngồi trên ghế xoay. Ả khẽ nghịch mái tóc màu saphia đẹp đẽ của mình. Một nụ cười khẽ xuất hiện trên đôi môi đỏ mọng_''Để ta xem, cô là ai mà có thể quyến rũ duyệt của ta?''. Mụ cười kia bỗng phần nào trở nên quỷ mịn sau câu nói ấy.
.....
Lâm Hoà Thanh Quỳnh..... tôi rất muốn xem......chị sẽ đối phó thế nào với cô ta.....
Tại một ngôi biệt thự màu xanh lam, mái tóc tím vờn gió, không nghe lệnh chủ nhân mà bay tứ tung. Đôi môi hình tim hơi nhếch lên. Mắt xám tro nhìn vào một khoảng không vô định. Từ cô thoát ra một sự lạnh lùng đầy mê hoặc. Tất cả đang diễn ra đúng như kế hoạch.
Ly vang đỏ trên tay cô gái sóng sánh, rồi bỗng nhiên.....Choang! Chiếc ly thuỷ tinh vỡ vụn. Những giọt rượu đỏ tươi tràn ra sàn như dòng chảy của máu.....Phải chăng? Dó là sự báo hiệu cho một kết thúc đáng thương cả ai đó? Phanh thây thành trăm ngàn mảnh.....dong máu lan tràn khắp mặt đất?......
...........
Tất cả bọn họ...là ai? Ai là bạn....và.....ai là thù.....?
***
Những bông tuyết trắng tinh nhẹ rơi trên con đường lát đá. Nhỏ mỉm cười lướt qua những con phố trên chiếc xe máy điện màu lục.
Giữa tháng 11, trời đã trở lạnh nhưng vẫn không ngăn nổi lòng nhiệt huyết của nhỏ. Nhỏ ngày càng yêu ngôi trường ấy.....yêu những người bạn ấy.....và hơn hết là yêu hắn....
Nhưng nhỏ vẫn chưa sẵn sàng đáp lại tình yêu của hắn.
Lâm Duyệt mới hôm qua cx đã tỏ tình với An bằng những chiêu trò vô cùng lãng mạn với cánh đồng bồ công anh thơ mộng, những chùm pháo bông rực rỡ, những đoá lan quyến rũ,những câu nói chân thành từ tận đáy lòng nhưng lại bị chị từ chối phũ phàng bằng câu nói: Mấy cái này....cũ lắm rồi!
Lâm Duyệt đau khổ lôi hắn đi uống rượu nhưng hắn từ chối vì cả hai đứa chưa đủ tuổi vào pub và nhỏ đã giúp Lâm Duyệt ''câu'' An. Cậu ta mừng ra mặt, ngay lập tức quẳng hắn sang một bên và nịnh nọt nhỏ bằng đủ thứ tiểu thuyết ngôn tình từ cổ đại đến hiện đại. Nhỏ vừa mê truyện vừa nhận thấy An cx có tình cảm với cậu ta nên miễn cưỡng đồng ý.
Hôm nay La Sát phu nhân không có tiết nhưng không hiểu sao vẫn xuất hiện trước cửa lớp. Bà cô nhìn nhỏ và hắn với ánh mắt thông cảm và ái ngại. Hắn thấy sắp có chuyện xảy ra rồi, còn là một việc hệ trọng. Còn nhỏ thì vẫn cứ vô tư, chẳng quan tâm lắm.
Trống vào tiết, bà cô bước vào, bên cạnh là một cô gái với mái tóc màu saphia lấp lánh. Cả lũ nhìn ả, ánh mắt chuyển từ ngạc nhiên sang giận dữ và khinh bỉ. Nhỏ thấy mọi người không ai thích cô ả này nên cx ko thích.
-Chào mọi người-Ả chỉ cười mà chẳng giới thiệu gì nhiều. Ả nghĩ ai cx biết nhoe nên ko cần nói nhiều
-Bạn là ai? Sao ko giới thiệu gì hết vậy?-Anh Anh giả vờ không quen
-Ác mà còn giả nai...-Lâm Duyệt lầm bầm
-Mình là Triệu Quỳnh Anh, mọi người thường gọi mình là công chúa Ruby vì ba mình là chủ tịch công ty đá quý Diamond. Các bạn là người học rộng hiểu nhiều nên ắt hẳn biết hết về gia đình mình rồi đúng ko?-Ả nở nụ cười mà nghe ra lời nói hoàn toàn đầy ''thiện chí''
Bọn nó không ai bảo ai cùng đưa ánh mắt ai oán ném cho ả và hắn. Hắn xua tay vô tội. Lâm Duyệt thì ngồi sau hắn, lầm bà lầm bầm không ngớt. Thái tử gì mà nói nhiều kinh dị. Hắn ôm đầu gục xuống bàn.
-Anh Duyệt, anh không sao chứ?-ả chạy tới âm thầm hỏi han hắn
-Này cô kia, tôi cx tên Duyệt cho nên đừng phỉ báng cái tên ấy dù chỉ là nó đc thoát ra từ ''mõm'' của cô-Lâm Duyệt đay nghiến nhìn ả ta
-Hừ!-Ả nhìn cậu đầy khó chịu nhưng ko dám làm gì. Cậu oai hơn ả mà! Ả quay sang nhỏ-Phiền bạn cho mình ngồi đây đc không? Mình muốn chăm sóc hôn thê của mình.
-Hả?!-nhỏ nghệt mặt ra
-Thanh Linh!-một giọng nói từ ngoài cửa phát ra, thu hút ánh nhìn của mọi người
-Hả?!-nhỏ tiếp tục trong trạng thái đơ toàn tập.
Người con trai đó, người vừa gọi tên nhỏ bước vào lớp. Mọi người trố mắt nhìn cái bàn đầy những mĩ nam mĩ nữ. Chàng trai đó có một khí phách hơn người và vẻ ngoài xuất chúng. Hơn hẳn hắn và cả chàng Thái tử kia. An nhìn người đó, đôi môi anh đào khẽ nở một nụ cười trong nháy mắt.
Anh bước gần tới chỗ nhỏ đang ngồi, khẽ nói
-Anh chuyển về đây để học cùng em đấy. Hôm trước anh thấy em ở buổi liên hoan trường. Thanh Linh, anh học 12A1, lát anh sẽ tới gặp em, đừng đi đâu nhé!-Anh nở một nụ cười dịu dàng, mê đắm ngàn cô gái
-Anh Dương......-nhỏ không biết nói gì, chỉ khẽ khàng gọi tên anh, khoé mi chớm lệ
-Bye em, anh phải về lớp rồi!
Nhỏ nhìn theo bóng anh..... đau lòng. Anh chính là ca sĩ tuổi teen Đặng Tùng Dương_người mà nhỏ không muốn gặp nhất!
Hắn thấy nhỏ cứ nhìn chàng trai ấy, đâm ra....ghen. Hắn ...ừ thì chấp nhận cho nhỏ thời gian để suy nghĩ....ừ thì ko bắt ép nhỏ.... nhưng có ai mà chịu nổi khi người mình yêu thương say đắm nhìn một kẻ khác mà ko phải mình. Hắn lúc này.....lồng ngực nhói đau....hoàn toàn mất kiểm soát!
-Quỳnh! Cậu có thể chuyển chỗ đc ko? Hôn thê của tôi muốn ngồi đây!-Hắn lạnh lùng
-Ừ!-nhỏ vô hồn đáp lại
Câu nói của nhỏ một lúc đâm vào trái tim cả hai người. Cả nhỏ và hắn. Nhỏ ko muốn mình trở thành kì đà cản mũi...phu thê người ta mặn nồng. Còn hắn....hắn chỉ muốn nhỏ có chút biểu hiện gì đó là nhỏ đang ghen mà thôi. Nhưng có vẻ như, hi vọng của hắn đã bị nhỏ phũ phàng dập tắt. Nhỏ ko hề ghen. Hai con người cố chấp cứ thế mà mang trái tim đau xót của mình rời xa nhau.
......
Tiết học bao trùm bởi sự u ám mịt mù. Nhỏ và hắn....ko ai nói câu nào. Thực sự là rất khó chịu!
Trống ra chơi vang lên, nhỏ ngay tức khắc chạy ra khỏi lớp. Hắn nhìn theo bóng nhỏ....hắn thực sự ko có vị trí nào trong tim nhỏ sao?.....nhỏ ko có chút tình cảm nào với hắn ư?....
Nhưng, vừa ra khỏi cửa lớp, cái giọng của Ruby lại vang lên
-Cô là bạn gái của duyệt phải ko?
Hắn thực sự muốn nhỏ trả lời đúng thế vào lúc này nhưng....
-Ơ, Thanh Linh! Em có bạn trai rồi à?-Dương ngạc nhiên hỏi
-.....-''cho tới bây giờ, anh vẫn....''nhỏ đau khổ-tất nhiên là ko rồi. Ngốc như em chỉ có anh Dương yêu thôi!
Nhỏ tươi cười khoác tay anh kéo đi
-Nhưng cô bạn của em bảo.....-Anh với lại
-Đó là học sinh mới của lớp em. Bạn ấy mới vào nên ko biết!-Nhỏ thực sự ko muốn làm ai tổn thương nhưng vì lời hứa kia, nhỏ bất đắc dĩ phải làm cho hắn và chính nhỏ đau
-.....Quỳnh......-hắn đưa con mắt ngây dại nhìn theo bóng nhỏ rời đi nhưng lòng hắn lại chính là đang giễu cợt nhỏ
''Thanh Quỳnh, em nghĩ em ngoài miệng nói lời thản nhiên mà tôi ko biết sao? Ánh mắt em ko bao giờ nói dối. Tôi tin ánh mắt em hơn chính em. Nhưng em biết ko, cùng lúc... yêu 2 người.... thực sự là quá tham lam đấy!''
Nhưng hắn sai hoàn toàn. Nhỏ là người rất giỏi che giấu cảm xúc, chính là nhỏ muốn cho hắn nhìn thấy ánh mắt đáng thương ấy. Nhỏ muốn ngầm cho hắn biết nhỏ thích hắn. Vì sao ư? Nhỏ cx là một cô gái. Đâu ai muốn người con trai của mình lại có tình cảm với một người con gái khác chứ?! Nhỏ muốn... mình một lần đc tham lam trong tình yêu.
Tuy nhiên, Ruby đã thấy đc ánh mắt bi thương nhỏ nhìn hắn. Ả dù sao cx là một cô gái tài giỏi, sao ko thể ko hiểu ánh mắt nhìn người con trai ả yêu có ý gì kia chứ? Hon nx, ả cx nhìn thấy ánh mắt đớn đau của hắn dành cho nhỏ, sao lại ko biết nhỏ có phải người ả đang tìm hay ko chứ.
Cô gái ngồi sau khẽ nhếch mép. Cô đã biết kẻ điều khiển trò chơi số phận này là ai rồi. Thật tài giỏi! Chuyện tiếp theo càng ngày càng hay rồi! Đôi môi anh đào khẽ vẽ lên một đường cong nhẹ nhàng mà hoàn hảo.....
Hỏi đời người tình yêu là thứ gì mà lại thay đổi con người nhiều như vậy?
Hỏi thế gian ai chưa từng đau trong tình yêu?
Hỏi đã có bao nhiêu nàng công chúa tìm thấy hoàng tử của mình trong đời thực?
Hỏi rằng khắp chốn nhân gian ai đã yêu mà ko khóc?
Tiết 4, nhỏ trở về lớp.
Lớp học im ắng hoàn toàn khác xa tưởng tượng
-Lâm Hoà Thanh Quỳnh! Tôi muốn thách đấu với cô. Kẻ thua phải rời khỏi trường, rời khỏi Du Duyệt! Tôi lấy thân phạn là một cô bạn cùng lớp để thách đấu với cô nên cô có thể yên tâm tôi sẽ ko quá áp bức cô đâu-giọng nói ngạo nghễ cùng sự khinh miệt vang lên
-Tôi ko thi!-nhỏ ko cần suy nghĩ đáp ngay
-Tôi k cho phép....-An bỗng dưng lên tiếng-.....ai ép Quỳnh làm việc nó ko thích!
-Cô là ai?-ả khó chịu
-Votre mort!-An nhìn ả khinh bỉ-partez si vous voulez vivre!
(Thần chết của bạn!-.......-Cút đi nếu còn muốn sống!)
-Cô nghĩ mình là ai? Tôi có thể chỉ trong một đêm mà làm gia đình cô phá sản đấy! Cho nên, im miệng đi!-giọng ả đầy đe doạ mặc dù chẳng hiểu cô nói gì
-Oh mon dieu! Peur d'aller!-An bỡn cợt. Cô nhìn vẻ mặt ả thì biết ngay ả ko hiểu gì-Imbécillité!
(Ôi chúa ơi! Sợ quá đi!-...-Ngu xuẩn!)
-Chị....nói đc tiếng Pháp sao?-nhỏ kinh ngạc
-....-An gật. Cô ko muốn mình cho những kẻ ko đáng để nghe những âm thanh của thứ tiếng mẹ đẻ. Cô khinh!
-Je préfère jouer avec son Quynh.-An khích nhỏ
(tôi sẽ thay Quỳnh đấu với cô.)
-Ko cần đâu. Em vừa nghĩ lại.-nhỏ ko muốn An phải đụng tay đụng chân với người mà cô ko thích-Tôi đồng ý!
-Oh!-An mừng thầm vì kế hoạch dồn nhỏ thừa nhận tình cảm với hắn đã thành công_''Du Duyệt, mi nợ ta một ân tình....''
Hai người biết tiếng Pháp? Mọi người thật ko ngờ trình độ ngoại ngữ của nhỏ và cô lại giỏi tới như vậy. Nhỏ nghĩ cô ko phải người bình thường nên mới ko ngạc nhiên khi nhỏ hiểu đc lời cô nói. nhỏ phải tìm thêm thông tin về người này mới đc!
''Đặng Tùng Dương, anh tới thật đúng lúc. Tôi rất muốn xem Quỳnh sẽ chọn ai trong hai người....''_đôi mắt bạc khẽ ánh lên trong căn phòng ngập hoa hồng đen. Đôi môi đỏ mọng nhếch lên mang đầy tà ý.
-Thanh Quỳnh, cậu đồng ý tức là.....
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.