Chương 3: Thằng Em Tôi Thật Kì Lạ (1)
Geunseo, 근서
25/06/2021
Tôi đang ngồi trên một chiếc giường chứ không phải trên thân của một con rồng. Mùi máu cũng không còn nữa. Cả quần áo tôi đang mặc cũng khác.
‘… Mình thực sự đã quay về quá khứ ư?’
Trước hết, tôi không thể mở được cửa sổ trạng thái. Kho trang bị của tôi cũng không còn. 5 năm trước tôi vẫn chưa Thức tỉnh.
‘Thằng nhóc Yoonhyun lúc ấy đã là hội trưởng tiếng tăm lừng lẫy rồi.’
Hội Haeyeon (垓埏).. Đây sẽ là hội không chỉ mạnh nhất tại Hàn Quốc mà còn mạnh nhất trên thế giới. Chỉ sau 5 năm phát triển vượt bậc với số thành viên ít ỏi nhưng đều là những người ưu tú.
Và đương nhiên là tôi không có cửa rồi… có rất nhiều hội viên không thích tôi.
‘Tôi đã nghe cả trăm lần mấy câu chỉ trích rằng tôi nên dừng việc lẩn quẩn trong hội lại và cút đi.’
Hừm, những kí ức tồi tệ. Lần này tôi sẽ chỉ yên phận mà sống thôi.
Tôi lục túi của mình và lấy điện thoại ra kiểm tra. Hôm nay là… Vãi thật, tôi thực sự đã quay lại 5 năm trước.Tin nhắn gần đây nhất là…
‘Khoan đã, đó thực sự là một người Môi Giới Thức Tỉnh ư?’
Ngay buổi sáng hôm đó, tôi đã liên lạc với Người Môi Giới Thức Tỉnh . Thấy vậy, tôi bắt đầu hồi tưởng lại quá khứ.
‘Mình đã quay lại thời điểm đó.’
Đã 3 năm kể từ khi ngục tối xuất hiện trên thế giới và Thức Tỉnh biết bao Thợ săn nhiệt huyết. Hiện tại, đây là thời điểm mà cái thế giới đang thay đổi này dần dần đi vào quỹ đạo.
Và đây cũng là lúc tôi phải vật lộn với mặc cảm tự ti khi chỉ có thể đứng sau cái bóng của em trai tôi, một người được biết với cái danh “Thức tỉnh cấp S”. Nên tôi đã liên lạc với một tên Môi Giới Thức Tỉnh với hi vọng rằng nếu tôi Thức Tỉnh, tôi cũng sẽ giống như em trai mình.
Người Môi Giới Thức Tỉnh, nói một cách đơn giản thì họ là những kẻ lừa đảo.
Người Môi Giới Thức Tỉnh là người sẽ cho bạn vào ngục tối một cách bất hợp pháp với điều kiện, bạn phải trả cho hắn một số tiền lớn. Hắn nói là bạn sẽ Thức Tỉnh nếu bạn vượt qua ngục tối. Hầu hết những tay môi giới đều vô cùng đê tiện, chúng sẽ lặn mất tăm ngay khi nhận được tiền. Cho nên dù chúng đưa bạn đến ngục tối, chúng cũng không bảo đảm an toàn cho bạn đâu.
‘Từ đầu mình cũng đâu Thức tỉnh thông qua việc qua ải ngục tối.’
Đúng là khả năng Thức Tỉnh rất cao nếu gặp phải môi trường nguy hiểm như ngục tối, nhưng nó không liên quan gì đến việc phải hoàn thành vượt qua hầm ngục cả. Sự thật này đã được tiết lộ nửa năm sau đó. Hiệp hội Thợ săn Hàn Quốc đã tạo ra một cơ sở Thức Tỉnh an toàn và những kẻ môi giới cũng hoàn toàn biến mất.
Dù sao thì, tôi cũng đã chuẩn bị một khoản tiền để đi gặp tay môi giới.
‘Mình bị người của thằng bé bắt được và đưa tới đây.’
Đúng thế, tôi nhớ rõ việc này. Đây là một trong những phòng của tòa nhà hội Haeyeon.
Ngay lúc này đây, có lẽ em trai của tôi sẽ bước vào và mắng tôi với khuôn mặt đầy vẻ bất mãn. Ngay khi vừa nghĩ thế thì cánh cửa bật mở. Han Yoohyun bước vào phòng.
Thằng bé cũng không phải là một quý ông.
“Anh”
Đứa em trai còn sống sờ sờ của tôi gọi. Khuôn mặt đang nhìn tôi trông rất trẻ. 5 năm sau nó vẫn còn trẻ nhưng bây giờ trông nó thậm chí còn trẻ hơn nữa.
Hiện tại nó chỉ mới 20 tuổi.
Thằng bé cũng chỉ mới trổ mã thôi, nếu thế giới hòa bình thì nó vẫn chỉ là một học sinh. Hoặc là đã nhập ngũ rồi. Đương nhiên, quân đội vẫn còn tồn tại.
‘Thế nhưng những người thức tỉnh cấp S được miễn nghĩa vụ quân sự.’
Tôi đã từng đến đó. Có rất nhiều thanh niên trẻ trong quân ngũ đã Thức tỉnh và được cho giải ngũ sớm. Ước gì tôi được cho giải ngũ một cách đầy vinh dự như vậy, nhưng tôi lại là cấp F. Từ cấp E trở đi đều phải tham gia nghĩa vụ quân sự.
Dù sao thì Yoohyun xuất sắc đến mức không cần phải thực hiện nghĩa vụ quân sự… Trời ơi, tôi lại sắp nổi cơn mặc cảm rồi.
Thôi đừng tham nữa và hãy gạt bỏ hết nỗi đau đi. Nam mô a di đà Phật.
Với một sắc mặt cực kì tồi tệ, Yoohyun bước về phía tôi. Khi thằng bé tiến lại gần, tôi có thể thấy khoảng thời gian 5 năm đã gây khó khăn cho nó nhiều hơn tôi tưởng.
Tôi chưa bao giờ nghĩ về điều này trước khi tôi quay trở về quá khứ, nhưng bây giờ có vẻ như nó đang phải trải qua một quãng thời gian cực kì căng thẳng. Việc thành lập và phát triển một hội của riêng mình không hề dễ dàng chút nào, dù có là cấp S đi chăng nữa.
Đó cũng là lúc anh trai của nó gặp tai nạn nữa chứ.
… Tôi sai thật rồi.
‘Người Môi Giới Thức Tỉnh là…”
“Anh xin lỗi”
Tôi đã xin lỗi trước. Điều này làm cho thằng bé – người đang chuẩn bị lên lớp tôi, nín thinh.
Nó nhìn tôi như thể nó không quen tôi vậy.
“Anh sẽ không làm như thế nữa.”
Vì việc này và vì tất cả mọi thứ. Tôi sẽ giữ lời. Mặt Yoohyun trở nên bối rối, chậm rãi nói.
“Có phải… anh vừa gặp tai nạn….”
“Không phải”
Nó không tin tôi. Nó không tin lời tôi nói
Tôi đánh nhẹ tay của nó và cười.
“Ừ thì, anh đã ngồi xuống và suy nghĩ về điều này và rồi anh nhận ra rằng anh dường như đã quá trẻ con.”
Lưng của rồng rất mát nên nó đã trở thành một nơi hoàn hảo để tôi ngả đầu.
Em trai tôi đã sửng sốt trước lời nhận xét kì quặc của tôi.
“Không, anh không có… trẻ con đâu.”
“Anh có thể ôm em một cái không?”
“H…Hả?”
“Đã rất lâu rồi.”
Đã rất lâu đối với nó, chứ không phải tôi. Tôi vẫn có thể cảm nhận rõ ràng cơ thể lạnh lẽo của nó trong lòng bàn tay này.
“… cứ làm theo ý anh đi.”
Yoohyun do dự gật đầu. Anh trai của em chỉ muốn ôm em một lần thôi mà. Tại sao em lại ngại ngùng như vậy chứ?
Ờ thì, thú thực là tôi cũng hơi ngượng.
Tôi dang rộng vòng tay và ôm lấy thằng bé. Cái ôm bao trọn cả cơ thể nó. Người của nó nhỏ hơn trước khi tôi trở về quá khứ.
“ Han Yoohyun, em trai của anh.”
Tôi có thể cảm nhận hơi ẩm của nó trong vòng tay. Cảm nhận cả nhiệt độ và hơi thở đang đang dần dồn dập của thằng bé.
Tâm trí tôi bỗng nhẹ tênh, rồi thốt ra câu nói mà tưởng như sẽ không bao giờ nói ra.
“Anh yêu em”
Cơ thể của thằng bé giật nhẹ một cái rồi run rẩy. Này, anh cũng xấu hổ lắm, nên đừng nói gì hết nhé. Chỉ cần-
/’Han Yoojin’ đã Thức tỉnh./
…hả?
/Đã đạt được danh hiệu huyền thoại ‘Người chăm sóc hoàn hảo’!/
Cái gì cơ ?
/Danh hiệu ‘ Người chăm sóc hoàn hảo’ đang có hiệu lực./
Người chăm sóc hoàn hảo kĩ năng bổ sung – Em trai Bé nhỏ Là Nhất.
Tốc độ phát triển của người Thức tỉnh ‘Han Yoohyun được tăng gấp đôi.
Thời gian có hiệu lực - 3 ngày./
Cái quái gì đây?!
Trời má, cái kĩ năng lừa đảo gì vậy?
Danh hiệu Người chăm sóc khá phổ biến. Bạn có thể nhận được danh hiệu này một cách vô cùng dễ dàng nếu như có bố mẹ hoặc anh chị em ruột chăm sóc và nuôi nấng một Người Thức Tỉnh. Kể cả không có quan hệ huyết thống đi nữa vẫn có thể nhận được.
Một người tự lập khi Thức Tỉnh từ cấp C trở lên và có mối quan hệ tốt với ai đó, thì danh hiệu này cũng có thể xuất hiện. Nếu người ấy Thức tỉnh ở cấp B hoặc C, danh hiệu sẽ là ‘Người chăm sóc vụng về’. Cấp A sẽ là ‘Người chăm sóc thường’. Còn cấp S sẽ chỉ là ‘Người Chăm Sóc’ thôi.
Tôi tưởng danh hiệu ‘Người chăm sóc’ đã là cao nhất do không ai có thể Thức tỉnh hơn cấp S cả.
‘Người chăm sóc hoàn hảo’ là cái khỉ gì?’
Thêm nữa, tốc độ tăng trưởng còn tăng gấp đôi.
Danh hiệu ’Người chăm sóc’ cũ của tôi đã làm tốc độ tăng trưởng tăng 10% và chỉ kéo dài trong một ngày. Nhưng cái này lại tăng gấp đôi. Không phải điều này có nghĩa là bạn sẽ thăng cấp trong nửa năm sao?
‘Không, những lợi ích này thiên về kĩ năng hơn là cấp độ. Các kỹ năng cấp cao sẽ phát triển với tốc độ chậm một cách đáng thất vọng!’
Trời đất, đây chính xác là một trò lừa đảo. Nếu như tôi đưa cho ai đó một cái bùa tăng trưởng trước khi họ đi vào ngục tối, họ sẽ phát triển với tốc độ ánh sáng.
‘… anh à?”
“À ừ, phải rồi. Không.”
Thật ngạc nhiên là tôi vẫn ôm thằng bé.
Khi tôi thả tay ra và lùi lại, Yoohyun hơi đỏ mặt và ho nhẹ.
“Gần đây em hay gây áp lực cho anh. Cảm ơn anh vì đã nói vậy.”
“C-Cảm ơn.”
“…”
“…”
Một sự im lặng kì quặc bao trùm. Ừm. Hừmmm
Khi tôi cảm thấy mình không thể chịu đựng bầu không khí khó xử này thêm một giây nào nữa, đến mức tôi muốn đập vỡ cái cửa sổ này và nhảy luôn ra bên ngoài thì Yoohyun cất lời.
“…Anh có muốn ăn tối với em không? Đã lâu rồi chúng ta không ăn cùng nhau.”
“Ồ, được thôi, anh rất thích.”
“Vâng ạ. Vậy thì, em phải đi làm bây giờ đây.”
“Ừm, làm việc tốt nhé.”
Thằng bé ra ngoài và đóng cửa lại. Tôi thì vò đầu bứt tai.
“Wow, xấu hổ muốn chết.”
Mọi thứ sẽ như thế nào khi chúng tôi ăn tối đây? Tôi cứ nghĩ rằng mình đã nói là không muốn ăn. Hay là bây giờ bùng kèo-
Đột nhiên.
“Em quên mất”
Yoohyun người vừa mới rời đi lại mở cửa bước vào. Giật cả mình.
“Xóa số của người môi giới ra khỏi danh bạ của anh đi.”
Nó vừa nói vừa nhìn vào cái điện thoại trên giường.
“Đằng nào thì em cũng không để anh trả lời điện thoại đâu.’
“… cái gì cơ?”
Nó nói như thể tôi vừa phạm phải lỗi gì đó và sẽ lẻn đi cùng với người môi giới vậy.
Yoohyun bắt đầu nhìn chằm chằm vào tôi và không có ý định rời đi mặc dù đã nói xong… nó muốn tôi xóa số ngay lập tức ư? Khi tôi cầm điện thoại lên và cho nó thấy là tôi đã xóa số của người môi giới rồi, nó rời đi với một bộ mặt thỏa mãn.
Thái độ của thằng em tôi trông căng hơn bình thường.
‘Cửa sổ trạng thái của mình!’
Tôi ngay lập tức mở điện thoại lên xem.
Người Thức Tỉnh Han Yoojin
Danh hiệu – Sát Long Nhân (L), Người chăm sóc hoàn hảo (L)
Bây giờ thì, khoan đã. Sát Long Nhân?
‘Sao mày lại ở đây?’
‘… Mình thực sự đã quay về quá khứ ư?’
Trước hết, tôi không thể mở được cửa sổ trạng thái. Kho trang bị của tôi cũng không còn. 5 năm trước tôi vẫn chưa Thức tỉnh.
‘Thằng nhóc Yoonhyun lúc ấy đã là hội trưởng tiếng tăm lừng lẫy rồi.’
Hội Haeyeon (垓埏).. Đây sẽ là hội không chỉ mạnh nhất tại Hàn Quốc mà còn mạnh nhất trên thế giới. Chỉ sau 5 năm phát triển vượt bậc với số thành viên ít ỏi nhưng đều là những người ưu tú.
Và đương nhiên là tôi không có cửa rồi… có rất nhiều hội viên không thích tôi.
‘Tôi đã nghe cả trăm lần mấy câu chỉ trích rằng tôi nên dừng việc lẩn quẩn trong hội lại và cút đi.’
Hừm, những kí ức tồi tệ. Lần này tôi sẽ chỉ yên phận mà sống thôi.
Tôi lục túi của mình và lấy điện thoại ra kiểm tra. Hôm nay là… Vãi thật, tôi thực sự đã quay lại 5 năm trước.Tin nhắn gần đây nhất là…
‘Khoan đã, đó thực sự là một người Môi Giới Thức Tỉnh ư?’
Ngay buổi sáng hôm đó, tôi đã liên lạc với Người Môi Giới Thức Tỉnh . Thấy vậy, tôi bắt đầu hồi tưởng lại quá khứ.
‘Mình đã quay lại thời điểm đó.’
Đã 3 năm kể từ khi ngục tối xuất hiện trên thế giới và Thức Tỉnh biết bao Thợ săn nhiệt huyết. Hiện tại, đây là thời điểm mà cái thế giới đang thay đổi này dần dần đi vào quỹ đạo.
Và đây cũng là lúc tôi phải vật lộn với mặc cảm tự ti khi chỉ có thể đứng sau cái bóng của em trai tôi, một người được biết với cái danh “Thức tỉnh cấp S”. Nên tôi đã liên lạc với một tên Môi Giới Thức Tỉnh với hi vọng rằng nếu tôi Thức Tỉnh, tôi cũng sẽ giống như em trai mình.
Người Môi Giới Thức Tỉnh, nói một cách đơn giản thì họ là những kẻ lừa đảo.
Người Môi Giới Thức Tỉnh là người sẽ cho bạn vào ngục tối một cách bất hợp pháp với điều kiện, bạn phải trả cho hắn một số tiền lớn. Hắn nói là bạn sẽ Thức Tỉnh nếu bạn vượt qua ngục tối. Hầu hết những tay môi giới đều vô cùng đê tiện, chúng sẽ lặn mất tăm ngay khi nhận được tiền. Cho nên dù chúng đưa bạn đến ngục tối, chúng cũng không bảo đảm an toàn cho bạn đâu.
‘Từ đầu mình cũng đâu Thức tỉnh thông qua việc qua ải ngục tối.’
Đúng là khả năng Thức Tỉnh rất cao nếu gặp phải môi trường nguy hiểm như ngục tối, nhưng nó không liên quan gì đến việc phải hoàn thành vượt qua hầm ngục cả. Sự thật này đã được tiết lộ nửa năm sau đó. Hiệp hội Thợ săn Hàn Quốc đã tạo ra một cơ sở Thức Tỉnh an toàn và những kẻ môi giới cũng hoàn toàn biến mất.
Dù sao thì, tôi cũng đã chuẩn bị một khoản tiền để đi gặp tay môi giới.
‘Mình bị người của thằng bé bắt được và đưa tới đây.’
Đúng thế, tôi nhớ rõ việc này. Đây là một trong những phòng của tòa nhà hội Haeyeon.
Ngay lúc này đây, có lẽ em trai của tôi sẽ bước vào và mắng tôi với khuôn mặt đầy vẻ bất mãn. Ngay khi vừa nghĩ thế thì cánh cửa bật mở. Han Yoohyun bước vào phòng.
Thằng bé cũng không phải là một quý ông.
“Anh”
Đứa em trai còn sống sờ sờ của tôi gọi. Khuôn mặt đang nhìn tôi trông rất trẻ. 5 năm sau nó vẫn còn trẻ nhưng bây giờ trông nó thậm chí còn trẻ hơn nữa.
Hiện tại nó chỉ mới 20 tuổi.
Thằng bé cũng chỉ mới trổ mã thôi, nếu thế giới hòa bình thì nó vẫn chỉ là một học sinh. Hoặc là đã nhập ngũ rồi. Đương nhiên, quân đội vẫn còn tồn tại.
‘Thế nhưng những người thức tỉnh cấp S được miễn nghĩa vụ quân sự.’
Tôi đã từng đến đó. Có rất nhiều thanh niên trẻ trong quân ngũ đã Thức tỉnh và được cho giải ngũ sớm. Ước gì tôi được cho giải ngũ một cách đầy vinh dự như vậy, nhưng tôi lại là cấp F. Từ cấp E trở đi đều phải tham gia nghĩa vụ quân sự.
Dù sao thì Yoohyun xuất sắc đến mức không cần phải thực hiện nghĩa vụ quân sự… Trời ơi, tôi lại sắp nổi cơn mặc cảm rồi.
Thôi đừng tham nữa và hãy gạt bỏ hết nỗi đau đi. Nam mô a di đà Phật.
Với một sắc mặt cực kì tồi tệ, Yoohyun bước về phía tôi. Khi thằng bé tiến lại gần, tôi có thể thấy khoảng thời gian 5 năm đã gây khó khăn cho nó nhiều hơn tôi tưởng.
Tôi chưa bao giờ nghĩ về điều này trước khi tôi quay trở về quá khứ, nhưng bây giờ có vẻ như nó đang phải trải qua một quãng thời gian cực kì căng thẳng. Việc thành lập và phát triển một hội của riêng mình không hề dễ dàng chút nào, dù có là cấp S đi chăng nữa.
Đó cũng là lúc anh trai của nó gặp tai nạn nữa chứ.
… Tôi sai thật rồi.
‘Người Môi Giới Thức Tỉnh là…”
“Anh xin lỗi”
Tôi đã xin lỗi trước. Điều này làm cho thằng bé – người đang chuẩn bị lên lớp tôi, nín thinh.
Nó nhìn tôi như thể nó không quen tôi vậy.
“Anh sẽ không làm như thế nữa.”
Vì việc này và vì tất cả mọi thứ. Tôi sẽ giữ lời. Mặt Yoohyun trở nên bối rối, chậm rãi nói.
“Có phải… anh vừa gặp tai nạn….”
“Không phải”
Nó không tin tôi. Nó không tin lời tôi nói
Tôi đánh nhẹ tay của nó và cười.
“Ừ thì, anh đã ngồi xuống và suy nghĩ về điều này và rồi anh nhận ra rằng anh dường như đã quá trẻ con.”
Lưng của rồng rất mát nên nó đã trở thành một nơi hoàn hảo để tôi ngả đầu.
Em trai tôi đã sửng sốt trước lời nhận xét kì quặc của tôi.
“Không, anh không có… trẻ con đâu.”
“Anh có thể ôm em một cái không?”
“H…Hả?”
“Đã rất lâu rồi.”
Đã rất lâu đối với nó, chứ không phải tôi. Tôi vẫn có thể cảm nhận rõ ràng cơ thể lạnh lẽo của nó trong lòng bàn tay này.
“… cứ làm theo ý anh đi.”
Yoohyun do dự gật đầu. Anh trai của em chỉ muốn ôm em một lần thôi mà. Tại sao em lại ngại ngùng như vậy chứ?
Ờ thì, thú thực là tôi cũng hơi ngượng.
Tôi dang rộng vòng tay và ôm lấy thằng bé. Cái ôm bao trọn cả cơ thể nó. Người của nó nhỏ hơn trước khi tôi trở về quá khứ.
“ Han Yoohyun, em trai của anh.”
Tôi có thể cảm nhận hơi ẩm của nó trong vòng tay. Cảm nhận cả nhiệt độ và hơi thở đang đang dần dồn dập của thằng bé.
Tâm trí tôi bỗng nhẹ tênh, rồi thốt ra câu nói mà tưởng như sẽ không bao giờ nói ra.
“Anh yêu em”
Cơ thể của thằng bé giật nhẹ một cái rồi run rẩy. Này, anh cũng xấu hổ lắm, nên đừng nói gì hết nhé. Chỉ cần-
/’Han Yoojin’ đã Thức tỉnh./
…hả?
/Đã đạt được danh hiệu huyền thoại ‘Người chăm sóc hoàn hảo’!/
Cái gì cơ ?
/Danh hiệu ‘ Người chăm sóc hoàn hảo’ đang có hiệu lực./
Người chăm sóc hoàn hảo kĩ năng bổ sung – Em trai Bé nhỏ Là Nhất.
Tốc độ phát triển của người Thức tỉnh ‘Han Yoohyun được tăng gấp đôi.
Thời gian có hiệu lực - 3 ngày./
Cái quái gì đây?!
Trời má, cái kĩ năng lừa đảo gì vậy?
Danh hiệu Người chăm sóc khá phổ biến. Bạn có thể nhận được danh hiệu này một cách vô cùng dễ dàng nếu như có bố mẹ hoặc anh chị em ruột chăm sóc và nuôi nấng một Người Thức Tỉnh. Kể cả không có quan hệ huyết thống đi nữa vẫn có thể nhận được.
Một người tự lập khi Thức Tỉnh từ cấp C trở lên và có mối quan hệ tốt với ai đó, thì danh hiệu này cũng có thể xuất hiện. Nếu người ấy Thức tỉnh ở cấp B hoặc C, danh hiệu sẽ là ‘Người chăm sóc vụng về’. Cấp A sẽ là ‘Người chăm sóc thường’. Còn cấp S sẽ chỉ là ‘Người Chăm Sóc’ thôi.
Tôi tưởng danh hiệu ‘Người chăm sóc’ đã là cao nhất do không ai có thể Thức tỉnh hơn cấp S cả.
‘Người chăm sóc hoàn hảo’ là cái khỉ gì?’
Thêm nữa, tốc độ tăng trưởng còn tăng gấp đôi.
Danh hiệu ’Người chăm sóc’ cũ của tôi đã làm tốc độ tăng trưởng tăng 10% và chỉ kéo dài trong một ngày. Nhưng cái này lại tăng gấp đôi. Không phải điều này có nghĩa là bạn sẽ thăng cấp trong nửa năm sao?
‘Không, những lợi ích này thiên về kĩ năng hơn là cấp độ. Các kỹ năng cấp cao sẽ phát triển với tốc độ chậm một cách đáng thất vọng!’
Trời đất, đây chính xác là một trò lừa đảo. Nếu như tôi đưa cho ai đó một cái bùa tăng trưởng trước khi họ đi vào ngục tối, họ sẽ phát triển với tốc độ ánh sáng.
‘… anh à?”
“À ừ, phải rồi. Không.”
Thật ngạc nhiên là tôi vẫn ôm thằng bé.
Khi tôi thả tay ra và lùi lại, Yoohyun hơi đỏ mặt và ho nhẹ.
“Gần đây em hay gây áp lực cho anh. Cảm ơn anh vì đã nói vậy.”
“C-Cảm ơn.”
“…”
“…”
Một sự im lặng kì quặc bao trùm. Ừm. Hừmmm
Khi tôi cảm thấy mình không thể chịu đựng bầu không khí khó xử này thêm một giây nào nữa, đến mức tôi muốn đập vỡ cái cửa sổ này và nhảy luôn ra bên ngoài thì Yoohyun cất lời.
“…Anh có muốn ăn tối với em không? Đã lâu rồi chúng ta không ăn cùng nhau.”
“Ồ, được thôi, anh rất thích.”
“Vâng ạ. Vậy thì, em phải đi làm bây giờ đây.”
“Ừm, làm việc tốt nhé.”
Thằng bé ra ngoài và đóng cửa lại. Tôi thì vò đầu bứt tai.
“Wow, xấu hổ muốn chết.”
Mọi thứ sẽ như thế nào khi chúng tôi ăn tối đây? Tôi cứ nghĩ rằng mình đã nói là không muốn ăn. Hay là bây giờ bùng kèo-
Đột nhiên.
“Em quên mất”
Yoohyun người vừa mới rời đi lại mở cửa bước vào. Giật cả mình.
“Xóa số của người môi giới ra khỏi danh bạ của anh đi.”
Nó vừa nói vừa nhìn vào cái điện thoại trên giường.
“Đằng nào thì em cũng không để anh trả lời điện thoại đâu.’
“… cái gì cơ?”
Nó nói như thể tôi vừa phạm phải lỗi gì đó và sẽ lẻn đi cùng với người môi giới vậy.
Yoohyun bắt đầu nhìn chằm chằm vào tôi và không có ý định rời đi mặc dù đã nói xong… nó muốn tôi xóa số ngay lập tức ư? Khi tôi cầm điện thoại lên và cho nó thấy là tôi đã xóa số của người môi giới rồi, nó rời đi với một bộ mặt thỏa mãn.
Thái độ của thằng em tôi trông căng hơn bình thường.
‘Cửa sổ trạng thái của mình!’
Tôi ngay lập tức mở điện thoại lên xem.
Người Thức Tỉnh Han Yoojin
Danh hiệu – Sát Long Nhân (L), Người chăm sóc hoàn hảo (L)
Bây giờ thì, khoan đã. Sát Long Nhân?
‘Sao mày lại ở đây?’
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.