Chương 24: Xoa Bóp Cặp Vú Đầy Đặn
Mã Tử
02/05/2023
Lòng bàn tay Nguyên Lân vững vàng đặt trên da thịt Bạch Tiểu Đường, anh cảm giác cơ thể thiếu nữ không kìm lòng được mà run lên.
Có lẽ vừa nóng vừa sợ hãi, lập tức quần áo trước người anh lại một lần nữa bị cô kéo chặt.
“Hức…”
Giọng nói của cô nhẹ đến mức giống như một cái bóng đang nhấp nháy, nhưng Nguyên Lân chuẩn xác bắt được.
Mục đích lần này của anh rất rõ ràng, tay không lưu luyến trên thắt lưng cô, trực tiếp trượt về phía xương bả vai của sống lưng.
Nút áo lót không dễ cởi, nhất là bằng một tay, Nguyên Lân đã kéo nó hai lần mà không tìm được cách mở, anh gần như suýt nữa kéo áo lót của cô gái nhỏ ra .
Hai cặp vú tròn trịa phía trước Bạch Tiểu Đường bị lôi kéo đến lắc trái lắc phải, thân thể như cỏ dại không rễ, cô đành phải đỡ lấy thắt lưng Nguyên Lân mới có thể ổn định thân thể.
Cuối cùng anh cũng cởi được áo lót ra, Nguyên Lân lại tiến thêm một bước nữa, hoàn toàn ép cô vào bức tường bê tông phía sau anh, bàn tay không khách khí đặt lên ngực của cô.
“Haiz, người trẻ tuổi bây giờ…”
Đầu vú bị anh kẹp giữa ngón tay đi theo cặp vú đầy đặn cùng nhau bị lòng bàn tay nóng bỏng vừa đẩy vừa xoa, chàng trai dùng sức lực thật lớn, cảm giác vừa đau đớn vừa tê dại kỳ diệu, ở trong thân thể nhỏ của Bạch Tiểu Đường lên men nở rộ.
Trong lúc hoảng hốt, cô dường như nghe thấy ông Triệu đang thở dài, cảm thán một tiếng gì đó, nhưng những câu chữ mơ hồ kia căn bản không có biện pháp đi vào trong đầu cô
Nhưng tiếng bước chân chậm rãi dần dần đi xa mang đến cho người ta một loại cảm giác an toàn theo bản năng, Bạch Tiểu Đường dư quang nhìn bóng lưng ông lão quen thuộc vừa lắc đầu một bên đi xa, còn chưa kịp thở phào nhẹ nhõm, sau lưng lại một lần nữa bị bàn tay chàng trai đẩy trở lại mặt tường.
“Nguyên Lân, Nguyên Lân…” Giọng nói của cô như ruồi muỗi gọi anh: “Cậu nhẹ tay một chút… Tớ hơi đau…”
Những nơi anh chạm vào đều nóng như lửa đốt, cảm giác này rất kỳ diệu rồi lại phức tạp, không chỉ là đau mà còn xen lẫn một chút ngứa ngáy và tê dại, làm cho cái nhìn của cô đối với cảm giác này cũng không có biện pháp cố định trong một loại thích hay chán ghét, chỉ có thể không ngừng di chuyển.
Có lẽ âm lượng đã bị cố tình đè nén quá mức, giọng nói thiếu nữ đang run rẩy.
Thế nhưng tất cả đều là kết quả sau khi Nguyên Lân kìm nén xong, giờ phút này anh căng thẳng đến gân xanh nổi lên cánh tay đã đủ để nói rõ vấn đề hiện tại.
Bộ ngực vừa mềm mại vừa cao ngất của thiếu nữ không ngừng kích thích thần kinh xúc giác của anh, khiến anh bất giác lại có chút mất khống chế, hận không thể đưa bàn tay đầy thịt mềm này vào làm ở bên dưới mình.
Máu dục vọng trong người không ngừng thiêu đốt, bản thân Nguyên Lân cũng có chút mơ màng không tỉnh táo.
Anh vốn tưởng rằng chỉ muốn sờ ngực của cô chỉ cần xoa chúng là được, anh sẽ không ngứa ngáy như vậy, nhưng hóa ra hoàn toàn không phải vậy.
Giống như bây giờ, toàn thân anh vì một tiếng Bạch Tiểu Đường phát ra thỉnh thoảng ngắn ngủi mà lại còn kêu rất nhỏ, như những đốm lửa đang gầm thét, nhen nhón muốn càng nhiều thứ hơn nữa, muốn chiếm hữu hoàn toàn.
Anh đành phải buông lỏng một bàn tay khác đặt trên tường, đẩy chiếc áo ngực còn chưa kịp nhấc lên của cô ra, cầm hai cặp vú tròn trịa của cô vào lòng bàn tay anh, dùng năm ngón tay nắm đầy .
Vú của cô khi chạm vào có cảm giác rất thích, mềm mại không xương, như nước vừa ngon vừa ngọt, một khi không có ngoại lực chống đỡ giống như sẽ biến thành một bãi chất lỏng không thể chứa được, lấp đầy ngón tay anh còn không thể dừng lại, còn không ngừng tràn ra ngoài.
Cả người Bạch Tiểu Đường bị một đôi bàn tay to của anh gắt gao đè lên tường không thể nhúc nhích, hai chân cô đang nhũn ra, thắt lưng cũng không ngừng phát ra tín hiệu vô lực về phía não bộ, mặt cô đỏ gần như sắp đến cả mang tai, ánh mắt thích ứng với hoàn cảnh tối tăm nhưng thế nào cũng không rời được màu trắng phập phồng trước ngực mình.
Màu trắng là màu của đồng phục học sinh, nhưng sự chuyển động lên xuống một cách phập phồng sinh động chính là tay của Nguyên Lân, đồng phục rộng thùng thình ấy gần như không nhìn ra hình dạng của bàn tay người trong đó. Người khác nhìn có lẽ chỉ cảm thấy đó là một hình tròn bất quy tắc có góc cạnh đang đảo quanh, nhưng Bạch Tiểu Đường là đương sự, nên có thể tưởng tượng rõ ràng giờ phút này Nguyên Lân dùng đôi tay kia xoa bóp cặp vú của cô như thế nào, ngón tay của anh kẹp chặt núm vú xinh của cô mà chơi đùa, đầu ngón tay mân mê đầu vú của cô, khiến chúng lưu lại những vết đỏ ấn lộn xộn.
Có lẽ vừa nóng vừa sợ hãi, lập tức quần áo trước người anh lại một lần nữa bị cô kéo chặt.
“Hức…”
Giọng nói của cô nhẹ đến mức giống như một cái bóng đang nhấp nháy, nhưng Nguyên Lân chuẩn xác bắt được.
Mục đích lần này của anh rất rõ ràng, tay không lưu luyến trên thắt lưng cô, trực tiếp trượt về phía xương bả vai của sống lưng.
Nút áo lót không dễ cởi, nhất là bằng một tay, Nguyên Lân đã kéo nó hai lần mà không tìm được cách mở, anh gần như suýt nữa kéo áo lót của cô gái nhỏ ra .
Hai cặp vú tròn trịa phía trước Bạch Tiểu Đường bị lôi kéo đến lắc trái lắc phải, thân thể như cỏ dại không rễ, cô đành phải đỡ lấy thắt lưng Nguyên Lân mới có thể ổn định thân thể.
Cuối cùng anh cũng cởi được áo lót ra, Nguyên Lân lại tiến thêm một bước nữa, hoàn toàn ép cô vào bức tường bê tông phía sau anh, bàn tay không khách khí đặt lên ngực của cô.
“Haiz, người trẻ tuổi bây giờ…”
Đầu vú bị anh kẹp giữa ngón tay đi theo cặp vú đầy đặn cùng nhau bị lòng bàn tay nóng bỏng vừa đẩy vừa xoa, chàng trai dùng sức lực thật lớn, cảm giác vừa đau đớn vừa tê dại kỳ diệu, ở trong thân thể nhỏ của Bạch Tiểu Đường lên men nở rộ.
Trong lúc hoảng hốt, cô dường như nghe thấy ông Triệu đang thở dài, cảm thán một tiếng gì đó, nhưng những câu chữ mơ hồ kia căn bản không có biện pháp đi vào trong đầu cô
Nhưng tiếng bước chân chậm rãi dần dần đi xa mang đến cho người ta một loại cảm giác an toàn theo bản năng, Bạch Tiểu Đường dư quang nhìn bóng lưng ông lão quen thuộc vừa lắc đầu một bên đi xa, còn chưa kịp thở phào nhẹ nhõm, sau lưng lại một lần nữa bị bàn tay chàng trai đẩy trở lại mặt tường.
“Nguyên Lân, Nguyên Lân…” Giọng nói của cô như ruồi muỗi gọi anh: “Cậu nhẹ tay một chút… Tớ hơi đau…”
Những nơi anh chạm vào đều nóng như lửa đốt, cảm giác này rất kỳ diệu rồi lại phức tạp, không chỉ là đau mà còn xen lẫn một chút ngứa ngáy và tê dại, làm cho cái nhìn của cô đối với cảm giác này cũng không có biện pháp cố định trong một loại thích hay chán ghét, chỉ có thể không ngừng di chuyển.
Có lẽ âm lượng đã bị cố tình đè nén quá mức, giọng nói thiếu nữ đang run rẩy.
Thế nhưng tất cả đều là kết quả sau khi Nguyên Lân kìm nén xong, giờ phút này anh căng thẳng đến gân xanh nổi lên cánh tay đã đủ để nói rõ vấn đề hiện tại.
Bộ ngực vừa mềm mại vừa cao ngất của thiếu nữ không ngừng kích thích thần kinh xúc giác của anh, khiến anh bất giác lại có chút mất khống chế, hận không thể đưa bàn tay đầy thịt mềm này vào làm ở bên dưới mình.
Máu dục vọng trong người không ngừng thiêu đốt, bản thân Nguyên Lân cũng có chút mơ màng không tỉnh táo.
Anh vốn tưởng rằng chỉ muốn sờ ngực của cô chỉ cần xoa chúng là được, anh sẽ không ngứa ngáy như vậy, nhưng hóa ra hoàn toàn không phải vậy.
Giống như bây giờ, toàn thân anh vì một tiếng Bạch Tiểu Đường phát ra thỉnh thoảng ngắn ngủi mà lại còn kêu rất nhỏ, như những đốm lửa đang gầm thét, nhen nhón muốn càng nhiều thứ hơn nữa, muốn chiếm hữu hoàn toàn.
Anh đành phải buông lỏng một bàn tay khác đặt trên tường, đẩy chiếc áo ngực còn chưa kịp nhấc lên của cô ra, cầm hai cặp vú tròn trịa của cô vào lòng bàn tay anh, dùng năm ngón tay nắm đầy .
Vú của cô khi chạm vào có cảm giác rất thích, mềm mại không xương, như nước vừa ngon vừa ngọt, một khi không có ngoại lực chống đỡ giống như sẽ biến thành một bãi chất lỏng không thể chứa được, lấp đầy ngón tay anh còn không thể dừng lại, còn không ngừng tràn ra ngoài.
Cả người Bạch Tiểu Đường bị một đôi bàn tay to của anh gắt gao đè lên tường không thể nhúc nhích, hai chân cô đang nhũn ra, thắt lưng cũng không ngừng phát ra tín hiệu vô lực về phía não bộ, mặt cô đỏ gần như sắp đến cả mang tai, ánh mắt thích ứng với hoàn cảnh tối tăm nhưng thế nào cũng không rời được màu trắng phập phồng trước ngực mình.
Màu trắng là màu của đồng phục học sinh, nhưng sự chuyển động lên xuống một cách phập phồng sinh động chính là tay của Nguyên Lân, đồng phục rộng thùng thình ấy gần như không nhìn ra hình dạng của bàn tay người trong đó. Người khác nhìn có lẽ chỉ cảm thấy đó là một hình tròn bất quy tắc có góc cạnh đang đảo quanh, nhưng Bạch Tiểu Đường là đương sự, nên có thể tưởng tượng rõ ràng giờ phút này Nguyên Lân dùng đôi tay kia xoa bóp cặp vú của cô như thế nào, ngón tay của anh kẹp chặt núm vú xinh của cô mà chơi đùa, đầu ngón tay mân mê đầu vú của cô, khiến chúng lưu lại những vết đỏ ấn lộn xộn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.