Cắt Bao Quy Đầu Cho Đàn Anh (H)
Chương 23: Muốn Cắn Chỗ Nào…Cũng Được
Tưởng Cật Miêu Đích
31/01/2024
Không cho cô cơ hội được cắn, những người trong thang máy có vài người từ cùng một tầng đi xuống, cả tầng này! Tất cả đều khu khoa ngoại thần kinh ...
Sau đó Lục Từ đưa cô đi theo sau đến tận văn phòng. Hứa Lê bây giờ tê dại rồi nếu anh đã quen biết! Tại sao người đàn ông chó này không nhắc nhở cô! Làm sao cô có thể làm việc nghiêm túc trong bộ phận nữa!
May mắn thay, các bác sĩ và y tá không phải người lắm mồm, khi họ quay trở lại, họ bật máy tính và bắt đầu làm việc của riêng mình, không ai nói gì cả, đúng vậy, cô ùng lắm là một trong những học sinh của chủ nhiệm, bằng y sư còn chưa thi, ai mà thèm quan tâm đến cô chứ~
Nghĩ đến đây cô lại cảm thấy tâm trạng tốt hơn, đợi Lục Từ lấy sách ra, cô mặc kệ anh và hờn dỗi một mình.
Cô muốn cắn người nhưng do lo ngại người ra vào đông đúc trên hành lang của khu khám bệnh, dù hai người không mặc đồng phục cũng không thể quấy rối ở đây.
Lục Từ tìm một y tá để giúp đưa Hứa Lê đến phòng trực của bác sĩ nữ, và trở lại sau khi làm quen với nó.
Hôm nay ngày đầu tiên cô đến, buổi trưa cũng ngại ngùng nếu nghỉ ngơi trong đó nên bước ra ngay sau đó, thấy Lục Từ đang dựa vào cửa đợi cô.
“Buổi trưa anh không có gì làm sao?” Hàm ý là, đừng quan tâm đến tôi, nhanh đi đi.
Lục Từ đáp: "Công việc duy nhất của tôi vào buổi trưa là dẫn em đến đây làm quen ở đây, em quên lời thầy nói rồi sao?"
Hứa Lê sửa lại: "Lời của thầy là đưa chúng tôi, không phải tôi, hai người bọn họ anh không quan tâm nữa sao? "
Lục Từ vô tội giang hai tay ra: "Hai người bọn họ tự mình chạy đi, lại không phải tại tôi đuổi họ đi."
Hứa Lê tuy nhiên không thể phản bác.
"Em định cắn tôi sao ~" Lục Từ đã sớm nhìn thấu ý đồ của cô, vẻ mặt giống hệt như đang muốn cắn mạnh anh khi ở trên giường, răng miệng cũng tinh, trên vai bị cắn một cái, đến giờ vẫn còn dấu vết.
Sau đó, anh nói thêm: "Em muốn cắn chỗ nào ... cũng được cả."
Lần đầu tiên Hứa Lê biết có người có thể đem lời nói bình thường nói nên đầy khêu gợi như vậy, còn có thể cắn chỗ nào!
Không phải là suy nghĩ của cô ấy ô uế, chỉ là ánh mắt của Lục Từ quá không nghiêm túc, cô lập tức nghĩ đến lần trước làm tình bằng miệng cho anh trên giường bệnh!
Lập tức đỏ mặt, "Anh! Nói chuyện đàng hoàng nào! Có thể nghiêm túc hơn không! Là bác sĩ đó!"
Lục Từ không quan tâm, "Anh làm gì không nghiêm túc? Hơn nữa, bác sĩ thì đã làm sao? Bác sĩ không được cùng với người ta lên giường sao?"
Hứa Lê cảm thấy chính mình trước kia thật sự là không biết nhìn người mà, Lục Từ mặt lạnh lùng cao quý trong lần đầu gặp gỡ, nam thần của bao nhiêu người? Tuy nhiên ngoài đời lại chọc ghẹo nói đầy lời sắc dục với con gái! Sự tương phản quá lớn đi!
Lục Từ tiếp tục đến gần và mời mọc bằng một giọng nói mà chỉ có hai người có thể nghe thấy: "Em có nhớ nhà tôi ở đâu không? Cách đó chưa đầy 10 phút đi bộ, em có muốn về nghỉ ngơi một chút không, trong phòng nghỉ không thuận tiện cho lắm để em cắn tôi ~ "
Hứa Lê tức tối, giơ chân đá vào bắp chân của Lục Từ.
Lục Từ rất thích nhìn bộ dạng tức tối của Hứa Lê, dễ thương và sống động muốn được đâm.
Anh không kìm được mà đẩy Hứa Lê vào thang máy, lần này không có ai khác.
"Được rồi, đừng có mà giận nữa, trở về nghỉ ngơi đi, buổi chiều còn có ca phẫu thuật phải đi cùng, sớm đã đưa tên các em vào rồi, cùng nhau vào chùng, tuy rằng ca phẫu thuật chiều nay cũng không có lớn lắm sẽ mất hai hoặc ba giờ, sẽ rất mệt đó. "
Lý do của Lục Từ hợp tình hợp lý, Hứa Lê cũng như thế mà bị thuyết phục.
Nghĩ lại, dù sao cô cũng không thể thất hứa vào buổi tối, điều quan trọng nhất là cô không bài xích việc tiếp xúc thân mật với Lục Từ, cứ thế hôn nhau ôm nhau gây rối nhau, cô tuy nhiên cảm thấy có chút cảm giác của yêu đương……
Sau đó Lục Từ đưa cô đi theo sau đến tận văn phòng. Hứa Lê bây giờ tê dại rồi nếu anh đã quen biết! Tại sao người đàn ông chó này không nhắc nhở cô! Làm sao cô có thể làm việc nghiêm túc trong bộ phận nữa!
May mắn thay, các bác sĩ và y tá không phải người lắm mồm, khi họ quay trở lại, họ bật máy tính và bắt đầu làm việc của riêng mình, không ai nói gì cả, đúng vậy, cô ùng lắm là một trong những học sinh của chủ nhiệm, bằng y sư còn chưa thi, ai mà thèm quan tâm đến cô chứ~
Nghĩ đến đây cô lại cảm thấy tâm trạng tốt hơn, đợi Lục Từ lấy sách ra, cô mặc kệ anh và hờn dỗi một mình.
Cô muốn cắn người nhưng do lo ngại người ra vào đông đúc trên hành lang của khu khám bệnh, dù hai người không mặc đồng phục cũng không thể quấy rối ở đây.
Lục Từ tìm một y tá để giúp đưa Hứa Lê đến phòng trực của bác sĩ nữ, và trở lại sau khi làm quen với nó.
Hôm nay ngày đầu tiên cô đến, buổi trưa cũng ngại ngùng nếu nghỉ ngơi trong đó nên bước ra ngay sau đó, thấy Lục Từ đang dựa vào cửa đợi cô.
“Buổi trưa anh không có gì làm sao?” Hàm ý là, đừng quan tâm đến tôi, nhanh đi đi.
Lục Từ đáp: "Công việc duy nhất của tôi vào buổi trưa là dẫn em đến đây làm quen ở đây, em quên lời thầy nói rồi sao?"
Hứa Lê sửa lại: "Lời của thầy là đưa chúng tôi, không phải tôi, hai người bọn họ anh không quan tâm nữa sao? "
Lục Từ vô tội giang hai tay ra: "Hai người bọn họ tự mình chạy đi, lại không phải tại tôi đuổi họ đi."
Hứa Lê tuy nhiên không thể phản bác.
"Em định cắn tôi sao ~" Lục Từ đã sớm nhìn thấu ý đồ của cô, vẻ mặt giống hệt như đang muốn cắn mạnh anh khi ở trên giường, răng miệng cũng tinh, trên vai bị cắn một cái, đến giờ vẫn còn dấu vết.
Sau đó, anh nói thêm: "Em muốn cắn chỗ nào ... cũng được cả."
Lần đầu tiên Hứa Lê biết có người có thể đem lời nói bình thường nói nên đầy khêu gợi như vậy, còn có thể cắn chỗ nào!
Không phải là suy nghĩ của cô ấy ô uế, chỉ là ánh mắt của Lục Từ quá không nghiêm túc, cô lập tức nghĩ đến lần trước làm tình bằng miệng cho anh trên giường bệnh!
Lập tức đỏ mặt, "Anh! Nói chuyện đàng hoàng nào! Có thể nghiêm túc hơn không! Là bác sĩ đó!"
Lục Từ không quan tâm, "Anh làm gì không nghiêm túc? Hơn nữa, bác sĩ thì đã làm sao? Bác sĩ không được cùng với người ta lên giường sao?"
Hứa Lê cảm thấy chính mình trước kia thật sự là không biết nhìn người mà, Lục Từ mặt lạnh lùng cao quý trong lần đầu gặp gỡ, nam thần của bao nhiêu người? Tuy nhiên ngoài đời lại chọc ghẹo nói đầy lời sắc dục với con gái! Sự tương phản quá lớn đi!
Lục Từ tiếp tục đến gần và mời mọc bằng một giọng nói mà chỉ có hai người có thể nghe thấy: "Em có nhớ nhà tôi ở đâu không? Cách đó chưa đầy 10 phút đi bộ, em có muốn về nghỉ ngơi một chút không, trong phòng nghỉ không thuận tiện cho lắm để em cắn tôi ~ "
Hứa Lê tức tối, giơ chân đá vào bắp chân của Lục Từ.
Lục Từ rất thích nhìn bộ dạng tức tối của Hứa Lê, dễ thương và sống động muốn được đâm.
Anh không kìm được mà đẩy Hứa Lê vào thang máy, lần này không có ai khác.
"Được rồi, đừng có mà giận nữa, trở về nghỉ ngơi đi, buổi chiều còn có ca phẫu thuật phải đi cùng, sớm đã đưa tên các em vào rồi, cùng nhau vào chùng, tuy rằng ca phẫu thuật chiều nay cũng không có lớn lắm sẽ mất hai hoặc ba giờ, sẽ rất mệt đó. "
Lý do của Lục Từ hợp tình hợp lý, Hứa Lê cũng như thế mà bị thuyết phục.
Nghĩ lại, dù sao cô cũng không thể thất hứa vào buổi tối, điều quan trọng nhất là cô không bài xích việc tiếp xúc thân mật với Lục Từ, cứ thế hôn nhau ôm nhau gây rối nhau, cô tuy nhiên cảm thấy có chút cảm giác của yêu đương……
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.