Cắt Bao Quy Đầu Cho Đàn Anh (H)
Chương 24: Ôm Trong Vòng Tay Cơ Thể Mềm Mại Người Phụ Nữ
Tưởng Cật Miêu Đích
31/01/2024
Buổi sáng ngày mà Hứa Lê thức dậy và bỏ chạy sau khi say rượu loạn tình, cô hớt ha hớt hãi không để ý đến vị trí cụ thể nhà của Lục Từ, thậm chí còn không thèm nhìn xung quanh lân cận.
Hôm nay khi cô đi qua và thấy rằng nó thực sự gần với bệnh viện liên kết, Lục Từ đúng là không lừa cô.
Những ngôi nhà ở khu vực này khá đắt tiền, và những ngôi nhà trông như được làm bằng vàng.
Sau khi vào cửa, Hứa Lê trong giây lát nhớ lại sự ngang tàn của đêm hôm đó, phòng khách này ... hai người hình như hôn nhau, vuốt ve từ ngoài cửa cho đến ghế sofa, sau đó vào phòng ngủ. cảnh tượng rất ưa là gợi tình.
Lục Từ rót hai ly nước đi tới, thấy Hứa Lê đang đỏ mặt và ngẩn người.
Anh cảm thấy Hứa Lê cô gái này rất thú vị, cô rõ ràng là rất dễ xấu hổ, nhưng cô lại luôn nghĩ đến cảnh tượng lúc trước, và cô còn phải giả vờ rằng cô rất cởi mở và rất sảng khoái, rõ ràng không buông xuống được, rõ ràng cũng rất thích.
Anh ngồi ở bên cạnh Hứa Lê, "Uống chút nước rồi lên giường nghỉ ngơi một lát."
Hứa Lê tỉnh táo lại, "À, ờ ... được rồi."
Cô lơ đễnh cầm Lãnh Yên nước uống hai ngụm.
Cho đến khi nằm ở trên giường, Hứa Lê vẫn có chút choáng váng, cứ thế mà lại nằm ở trên chiếc giường này? Khăn trải giường đã được thay mới và phơi nắng, chúng có mùi của ánh nắng, còn có ... mùi của Lục Từ ...
Lục Từ đóng cửa lại, cũng nằm lên đấy, con ngươi của Hứa Lê run rẩy, "Anh lên đây làm gì?" "Ngủ chứ làm gì? Tôi không cần nghỉ ngơi sao?" Lục Từ nằm nghiêng, nhìn Hứa Lê một cách nhàn hạ.
Hứa Lê ấp a ấp úng: "Không phải còn một phòng sao?"
Lục Từ đắp chăn lại, cũng đắp cho cô, "Phòng kia chỉ có một cái giường, ngoài ra không có gì khá, em lại không phải chưa từng ngủ trên giường này, cho nên không cần thay."
Hứa Lê thở ra một hơi, nằm xuống, trở mình, quay lưng về phía Lục Từ, dù sao cũng đã đã ngủ nhau rồi, lo lắng nhiều như vậy làm gì?
Nhưng Hứa Lê sau khi nhắm mắt lại không thể ngủ được, nhiệt độ thuộc về Lục Từ luôn nhắc nhở cô lúc này đang nằm cùng một người đàn ông, đầu óc chỉ toàn là mớ hỗn độn, nếu có thể ngủ thiếp đi thì mới lạ đó.
Lục Từ không còn lựa chọn nào khác ngoài hành động, cánh tay dài ôm lấy eo Hứa Lê kéo về hướng của mình, cơ thể mỏng manh mềm mại của phụ nữ hoàn toàn được ôm trước ngực của anh, và cơ thể ấm áp sát vào nhau.
Anh dụi má vào vai và cổ của Hứa Lê từ phía sau, chỉnh lại tư thế rồi nhắm mắt lại, "Có phải em không biết tim em đập mạnh đến thế nào? Đang suy nghĩ lung tung gì vậy? Mau ngủ đi, giờ nghỉ trưa không còn nhiều đâu."
Hứa Lê nhìn xuống bàn tay đang đặt ở bụng dưới của mình, khóc không ra nước mắt, như thế không phải sẽ không khó đi vào giấc ngủ hơn.
"Tối nay em sẽ cho em cắn lần nữa ~" Lục Từ nói ở bên tai cô.
Hứa Lê: Hứ! Ai muốn cắn anh chứ! Vốn dĩ cô đã chuẩn bị tâm lý mở trừng mắt cả buổi trưa không ngủ nhưng trong vòng tay của người phía sau, hơi nóng bao trùm lấy cô, thân thể dần dần thả lỏng, mi mắt cũng nặng trĩu, không mất bao lâu thì cô liền thực sự nhắm mắt lại và chìm vào giấc ngủ.
Ánh nắng buổi trưa xuyên qua tấm kính chiếu vào lên người con trai và con gái đang ôm ấp trên giường, căn phòng trống trải vốn có giờ đã trở nên ấm áp hơn.
Sau khi Hứa Lê chìm vào giấc ngủ, cô trở mình và vùi vào vòng tay của Lục Từ, hơi thở phả lên xương quai xanh xinh đẹp của Lục Từ, và tần số nhịp tim của cô dần dần chậm lại giữa mỗi lần thở.
Sự tin tưởng của Hứa Lê dành cho Lục Từ nhiều hơn những gì cô tưởng tượng, đây là điều mà cô chưa bao giờ nghĩ tới, một ngày nào đó, cô sẽ chìm vào giấc ngủ yên bình trong vòng tay của một người đàn ông mới tiếp xúc chưa bao lâu, trong trạng thái không một chút phòng bị.
Lục Từ quả thật đáng để cô tin tưởng, ngay cả thời khắc quan trọng đêm đó anh vẫn hỏi cô có chắc chắn không, ngay cả khi xuất tinh cũng không chỉ vì sự sảng khoái nhất thời mà bắn vào trong, thật ra cô vẫn còn nhớ, không nói rõ được lúc đó rốt cuộc cô có say hay không.
Có lẽ chỉ là mượn rượu để thêm can đảm làm càn mà thôi, nếu không uống một ngụm rượu nào thì chắc cô sẽ không dám ...
Hôm nay khi cô đi qua và thấy rằng nó thực sự gần với bệnh viện liên kết, Lục Từ đúng là không lừa cô.
Những ngôi nhà ở khu vực này khá đắt tiền, và những ngôi nhà trông như được làm bằng vàng.
Sau khi vào cửa, Hứa Lê trong giây lát nhớ lại sự ngang tàn của đêm hôm đó, phòng khách này ... hai người hình như hôn nhau, vuốt ve từ ngoài cửa cho đến ghế sofa, sau đó vào phòng ngủ. cảnh tượng rất ưa là gợi tình.
Lục Từ rót hai ly nước đi tới, thấy Hứa Lê đang đỏ mặt và ngẩn người.
Anh cảm thấy Hứa Lê cô gái này rất thú vị, cô rõ ràng là rất dễ xấu hổ, nhưng cô lại luôn nghĩ đến cảnh tượng lúc trước, và cô còn phải giả vờ rằng cô rất cởi mở và rất sảng khoái, rõ ràng không buông xuống được, rõ ràng cũng rất thích.
Anh ngồi ở bên cạnh Hứa Lê, "Uống chút nước rồi lên giường nghỉ ngơi một lát."
Hứa Lê tỉnh táo lại, "À, ờ ... được rồi."
Cô lơ đễnh cầm Lãnh Yên nước uống hai ngụm.
Cho đến khi nằm ở trên giường, Hứa Lê vẫn có chút choáng váng, cứ thế mà lại nằm ở trên chiếc giường này? Khăn trải giường đã được thay mới và phơi nắng, chúng có mùi của ánh nắng, còn có ... mùi của Lục Từ ...
Lục Từ đóng cửa lại, cũng nằm lên đấy, con ngươi của Hứa Lê run rẩy, "Anh lên đây làm gì?" "Ngủ chứ làm gì? Tôi không cần nghỉ ngơi sao?" Lục Từ nằm nghiêng, nhìn Hứa Lê một cách nhàn hạ.
Hứa Lê ấp a ấp úng: "Không phải còn một phòng sao?"
Lục Từ đắp chăn lại, cũng đắp cho cô, "Phòng kia chỉ có một cái giường, ngoài ra không có gì khá, em lại không phải chưa từng ngủ trên giường này, cho nên không cần thay."
Hứa Lê thở ra một hơi, nằm xuống, trở mình, quay lưng về phía Lục Từ, dù sao cũng đã đã ngủ nhau rồi, lo lắng nhiều như vậy làm gì?
Nhưng Hứa Lê sau khi nhắm mắt lại không thể ngủ được, nhiệt độ thuộc về Lục Từ luôn nhắc nhở cô lúc này đang nằm cùng một người đàn ông, đầu óc chỉ toàn là mớ hỗn độn, nếu có thể ngủ thiếp đi thì mới lạ đó.
Lục Từ không còn lựa chọn nào khác ngoài hành động, cánh tay dài ôm lấy eo Hứa Lê kéo về hướng của mình, cơ thể mỏng manh mềm mại của phụ nữ hoàn toàn được ôm trước ngực của anh, và cơ thể ấm áp sát vào nhau.
Anh dụi má vào vai và cổ của Hứa Lê từ phía sau, chỉnh lại tư thế rồi nhắm mắt lại, "Có phải em không biết tim em đập mạnh đến thế nào? Đang suy nghĩ lung tung gì vậy? Mau ngủ đi, giờ nghỉ trưa không còn nhiều đâu."
Hứa Lê nhìn xuống bàn tay đang đặt ở bụng dưới của mình, khóc không ra nước mắt, như thế không phải sẽ không khó đi vào giấc ngủ hơn.
"Tối nay em sẽ cho em cắn lần nữa ~" Lục Từ nói ở bên tai cô.
Hứa Lê: Hứ! Ai muốn cắn anh chứ! Vốn dĩ cô đã chuẩn bị tâm lý mở trừng mắt cả buổi trưa không ngủ nhưng trong vòng tay của người phía sau, hơi nóng bao trùm lấy cô, thân thể dần dần thả lỏng, mi mắt cũng nặng trĩu, không mất bao lâu thì cô liền thực sự nhắm mắt lại và chìm vào giấc ngủ.
Ánh nắng buổi trưa xuyên qua tấm kính chiếu vào lên người con trai và con gái đang ôm ấp trên giường, căn phòng trống trải vốn có giờ đã trở nên ấm áp hơn.
Sau khi Hứa Lê chìm vào giấc ngủ, cô trở mình và vùi vào vòng tay của Lục Từ, hơi thở phả lên xương quai xanh xinh đẹp của Lục Từ, và tần số nhịp tim của cô dần dần chậm lại giữa mỗi lần thở.
Sự tin tưởng của Hứa Lê dành cho Lục Từ nhiều hơn những gì cô tưởng tượng, đây là điều mà cô chưa bao giờ nghĩ tới, một ngày nào đó, cô sẽ chìm vào giấc ngủ yên bình trong vòng tay của một người đàn ông mới tiếp xúc chưa bao lâu, trong trạng thái không một chút phòng bị.
Lục Từ quả thật đáng để cô tin tưởng, ngay cả thời khắc quan trọng đêm đó anh vẫn hỏi cô có chắc chắn không, ngay cả khi xuất tinh cũng không chỉ vì sự sảng khoái nhất thời mà bắn vào trong, thật ra cô vẫn còn nhớ, không nói rõ được lúc đó rốt cuộc cô có say hay không.
Có lẽ chỉ là mượn rượu để thêm can đảm làm càn mà thôi, nếu không uống một ngụm rượu nào thì chắc cô sẽ không dám ...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.