Câu Chuyện Của Tôi - Tình Yêu Đẹp
Chương 91
01/01/2020
Mình thực sự hơi ngỡ ngàng trước thái độ của thằng P, nếu như bình thường thì chắc nó sẽ như thằng điên mà chơi hết đám kia, đàng này.
Sau khi nó đi khỏi thì bên mình cũng nhào vào dm toàn bọn rr mà cũng ra to họng. Mấy ông mà chuẩn bị để ôm hoa cũng định vào nhưng mình cản lại. Chắc mỗi thằng cũng được mấy hit là lằm hết cmnr. Thằng nào gục thì thôi chứ riêng tml mà nhỏ Nhi kia thì tôi xúc nhiệt tình, mà mỗi tôi đéo đâu cả bốn mạng bâu vào cu đấy nó cũng nát bươm rồi.
Vẫn đang hăng thì nhỏ Nhi vào can, cũng còn chút gọi là tình cảm bạn bè hay anh em nên chúng tôi cũng ngừng tay. Xong lùi về quán.
Chả khó để tìm thấy thằng P đang ngồi nốc rượu ở góc quầy. Hoá ra nó cũng vẫn vậy, tỏ ra vẻ thôi chứ vẫn còn yếu đuối. Nó ngồi nốc rượu chúng tôi cũng không cản, ngồi cả vào cùng nó. Tôi bảo quản lý cho đóng cửa sớm, dồn hết khách về.
– Tao tồi đến mức đấy à? Mới giận nhau một tuần mà đã tay trong tay với thằng khác.
-….
– Khi trước nói bao điều, đừng nghe bố con thằng nào hết.
-…
– Tao buông tay, không níu kéo làm gì phải không?
Xong nó cười, cười như điên. Cười chán nó lại uống. Đang ngồi thì thấy có đám làm loạn ở cửa.
Cái đám kia, giờ thêm cũng khoảng 20 mạng nữa. Tôi thì cũng không quan tâm số lượng lắm, tìm thằng khi nãy. Hai thằng đang cốc hai bên nách thằng bé, nhìn đến tội.
– Cho bọn nó vào. Tôi nói vọng ra.
– Hoá ra toàn bọn lắm tiền tới đây gậy chuyện hả? Thằng chắc cầm đầu bên kia nói.
– Có chuyện gì?
– Bọn mày đánh em tao.
– Ừ.
– Thế thì mày tới số rồi.
– Ai hả? Ông Huy lên tiếng.
Và khi nó nhận ra câu nói vừa rồi phát ra từ đâu thì trông mặt biến sắc hẳn. Lắp bắp
– Anh… Anh Huy mới đến chơi ạ?
– Không dám, tao đến chung vui với thằng em thôi.
– Em không biết, mà thằng em em nhỏ dại mong anh bỏ qua.
– Nể mày tao bỏ qua, nhưng còn mấy cậu em đây thì tao chịu.
– Anh phải vậy à? Thằng kia nói rồi nhào lên túm cái vỏ chai đập ngay đầu thằng P.
Tôi cũng hơi hoảng, thằng P nó điên lâu nay, giờ được dịp hiền đột xuất vậy rồi mà thằng ngu này còn động vào.
Thằng P ngồi đó, một dòng máu đỏ chảy dọc dài xuống. Tưởng sẽ có chuyện xảy ra nhưng nó lại thản nhiên đưa chai lên uống bình thường, nó tu một hơi sâu, đặt cái vỏ chai xuống rồi bóp nát cả phần cổ chai, giờ thêm máu từ tay nó.
– Mày thắng mà. Thắng làm vua thua làm giặc.
Nó vừa nói đấy ư? Thực sự giờ bọn tôi lại lo hơn về nó.
– Mày gan nhỉ? Thằng kia nói rồi định bồi thêm chai nữa thì ông L túm tay nó lại rồi đập thẳng cái chai nó đang cầm vào đầu nó.
– Đừng bao giờ thử động vào em tao, dù chỉ là một cọng lông. Ông L nói mà mình nghe cũng lạnh gáy.
– Đóng cửa lại, không cho ai ra ngoài, bên ngoài vào thêm thì thoải mái. Thằng P trở lại với câu nói quen thuộc ngày trước.
– Tao đếm đến ba. Nó
– Q theo nó đi. Ông Huy
Và tôi hô đám nhân viên đóng cửa lại.
– Anh Huy mong anh tha cho. Thằng cầm đầu bên kia.
– Tao có thể tha, nhưng nó là em tao.
Giờ đây cả đám kia như chuột trong giọ. Nhưng chắc chỉ có mỗi thằng cầm đầu kia biết sự nguy hiểm từ mấy “chàng trai” kia.
– Mày đéo xứng làm đại ca bọn tao. Một thằng bên kia nói rồi gạt thẳng thằng cầm đầu khi nãy ra.
– Giờ anh em bọn nó có 5 thằng thôi, bên mình đông hơn nhiều mà. Thằng đó.
– Mọi người ngồi đấy. Thằng P đứng dậy gạt mấy anh em lại.
– Sao? Xin thua hả mày. Ha ha……
Thằng P cho ngay một đấm vào cổ họng thằng kia. Đám còn lại lao lên, cứ thế tứng thằng một lên rồi gục. Thằng P nay ra đòn lần nào hiểm đòn đấy, thực sự mình nhìn mà cũng kinh.
Đánh xong nó quay lại bên thằng bên nhỏ Nhi.
– Mày cũng đéo đáng, nhưng Nhi mà buồn thì nhớ lại ngày hôm nay nhớ. Xong nó cho một đạp vào mạn sườn thằng kia.
Đúng lúc đó Nhi chạy vào, chứng kiến cảnh đó luôn.
– Anh cũng chỉ như vậy thôi sao? Nhỏ Nhi nói với thằng P.
– Tôi chỉ nói chuyện với những người xứng đáng. Tạm à nhầm vĩnh biệt.
– Anh không thể nghe một lời giải thích từ em sao?
– Thấy tôi cần nghe giải thích à?
– Anh tồi lắm.
– Giờ cô mớ biết sao?
Nhỏ Nhi không mói nên lời nữa, gục mặt xuống khóc.
– Mày cũng đéo xứng với cô ấy. Thằng kia đã đéo đưng dậy nổi vẫn cố nói với theo.
– Vậy nên tao không giữ…. Nó nói xong đi thẳng.
Mình cũng chả ham hố gì nữa. Bỏ đi theo thằng P luôn. Nhưng khi ra nó đã phóng biệt tích rồi.
Sau khi nó đi khỏi thì bên mình cũng nhào vào dm toàn bọn rr mà cũng ra to họng. Mấy ông mà chuẩn bị để ôm hoa cũng định vào nhưng mình cản lại. Chắc mỗi thằng cũng được mấy hit là lằm hết cmnr. Thằng nào gục thì thôi chứ riêng tml mà nhỏ Nhi kia thì tôi xúc nhiệt tình, mà mỗi tôi đéo đâu cả bốn mạng bâu vào cu đấy nó cũng nát bươm rồi.
Vẫn đang hăng thì nhỏ Nhi vào can, cũng còn chút gọi là tình cảm bạn bè hay anh em nên chúng tôi cũng ngừng tay. Xong lùi về quán.
Chả khó để tìm thấy thằng P đang ngồi nốc rượu ở góc quầy. Hoá ra nó cũng vẫn vậy, tỏ ra vẻ thôi chứ vẫn còn yếu đuối. Nó ngồi nốc rượu chúng tôi cũng không cản, ngồi cả vào cùng nó. Tôi bảo quản lý cho đóng cửa sớm, dồn hết khách về.
– Tao tồi đến mức đấy à? Mới giận nhau một tuần mà đã tay trong tay với thằng khác.
-….
– Khi trước nói bao điều, đừng nghe bố con thằng nào hết.
-…
– Tao buông tay, không níu kéo làm gì phải không?
Xong nó cười, cười như điên. Cười chán nó lại uống. Đang ngồi thì thấy có đám làm loạn ở cửa.
Cái đám kia, giờ thêm cũng khoảng 20 mạng nữa. Tôi thì cũng không quan tâm số lượng lắm, tìm thằng khi nãy. Hai thằng đang cốc hai bên nách thằng bé, nhìn đến tội.
– Cho bọn nó vào. Tôi nói vọng ra.
– Hoá ra toàn bọn lắm tiền tới đây gậy chuyện hả? Thằng chắc cầm đầu bên kia nói.
– Có chuyện gì?
– Bọn mày đánh em tao.
– Ừ.
– Thế thì mày tới số rồi.
– Ai hả? Ông Huy lên tiếng.
Và khi nó nhận ra câu nói vừa rồi phát ra từ đâu thì trông mặt biến sắc hẳn. Lắp bắp
– Anh… Anh Huy mới đến chơi ạ?
– Không dám, tao đến chung vui với thằng em thôi.
– Em không biết, mà thằng em em nhỏ dại mong anh bỏ qua.
– Nể mày tao bỏ qua, nhưng còn mấy cậu em đây thì tao chịu.
– Anh phải vậy à? Thằng kia nói rồi nhào lên túm cái vỏ chai đập ngay đầu thằng P.
Tôi cũng hơi hoảng, thằng P nó điên lâu nay, giờ được dịp hiền đột xuất vậy rồi mà thằng ngu này còn động vào.
Thằng P ngồi đó, một dòng máu đỏ chảy dọc dài xuống. Tưởng sẽ có chuyện xảy ra nhưng nó lại thản nhiên đưa chai lên uống bình thường, nó tu một hơi sâu, đặt cái vỏ chai xuống rồi bóp nát cả phần cổ chai, giờ thêm máu từ tay nó.
– Mày thắng mà. Thắng làm vua thua làm giặc.
Nó vừa nói đấy ư? Thực sự giờ bọn tôi lại lo hơn về nó.
– Mày gan nhỉ? Thằng kia nói rồi định bồi thêm chai nữa thì ông L túm tay nó lại rồi đập thẳng cái chai nó đang cầm vào đầu nó.
– Đừng bao giờ thử động vào em tao, dù chỉ là một cọng lông. Ông L nói mà mình nghe cũng lạnh gáy.
– Đóng cửa lại, không cho ai ra ngoài, bên ngoài vào thêm thì thoải mái. Thằng P trở lại với câu nói quen thuộc ngày trước.
– Tao đếm đến ba. Nó
– Q theo nó đi. Ông Huy
Và tôi hô đám nhân viên đóng cửa lại.
– Anh Huy mong anh tha cho. Thằng cầm đầu bên kia.
– Tao có thể tha, nhưng nó là em tao.
Giờ đây cả đám kia như chuột trong giọ. Nhưng chắc chỉ có mỗi thằng cầm đầu kia biết sự nguy hiểm từ mấy “chàng trai” kia.
– Mày đéo xứng làm đại ca bọn tao. Một thằng bên kia nói rồi gạt thẳng thằng cầm đầu khi nãy ra.
– Giờ anh em bọn nó có 5 thằng thôi, bên mình đông hơn nhiều mà. Thằng đó.
– Mọi người ngồi đấy. Thằng P đứng dậy gạt mấy anh em lại.
– Sao? Xin thua hả mày. Ha ha……
Thằng P cho ngay một đấm vào cổ họng thằng kia. Đám còn lại lao lên, cứ thế tứng thằng một lên rồi gục. Thằng P nay ra đòn lần nào hiểm đòn đấy, thực sự mình nhìn mà cũng kinh.
Đánh xong nó quay lại bên thằng bên nhỏ Nhi.
– Mày cũng đéo đáng, nhưng Nhi mà buồn thì nhớ lại ngày hôm nay nhớ. Xong nó cho một đạp vào mạn sườn thằng kia.
Đúng lúc đó Nhi chạy vào, chứng kiến cảnh đó luôn.
– Anh cũng chỉ như vậy thôi sao? Nhỏ Nhi nói với thằng P.
– Tôi chỉ nói chuyện với những người xứng đáng. Tạm à nhầm vĩnh biệt.
– Anh không thể nghe một lời giải thích từ em sao?
– Thấy tôi cần nghe giải thích à?
– Anh tồi lắm.
– Giờ cô mớ biết sao?
Nhỏ Nhi không mói nên lời nữa, gục mặt xuống khóc.
– Mày cũng đéo xứng với cô ấy. Thằng kia đã đéo đưng dậy nổi vẫn cố nói với theo.
– Vậy nên tao không giữ…. Nó nói xong đi thẳng.
Mình cũng chả ham hố gì nữa. Bỏ đi theo thằng P luôn. Nhưng khi ra nó đã phóng biệt tích rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.