Câu Chuyện Không Tên

Chương 3: Nụ Cười Và Mùa Hè

Đông Hải

30/07/2021

"Tiểu Ninh à sáng rồi dậy đi con."

"Mấy giờ rồi mẹ?' _" 5:30 rồi đấy."

" Vâng ạ, Được rồi con dậy ngay đây". Ngạc nhiên sao khi tôi dạy sớm như vậy. Hì hì ba mẹ tôi đều là người rất có kỉ luật nên sinh ra làm con của ba mẹ kỉ luật cũng là bình thường.

Chậc. Cổ tay đau quá, đến khi tôi quay lại nhìn thì trời ạ cổ tay tôi đã sưng hết cả rồi, cổ tay tôi khá nhỏ nên khi nó sưng to lên trông rất buồn cười. Khổ thật biết thế chiều qua đi khám cho xong ,để bây giờ chông xấu xí khó coi như vậy. Hừ, tên Lệ Kiêu đáng chết này, mình thật sự đã đánh giá thấp cậu ta rồi đi. Ngu quá đi ai bảo không đau cơ chứ ,giờ thì đau chết mất. Không được giờ mà ra nói với ba mẹ thì thế nào họ cũng lo lắng lắm đây, thôi được chịu đau tí vậy. Nghĩ xem nào có nên bắt đền cậu ta không đây,thôi tốt nhất là không nhỡ đâu cậu ta đột nhiên nổi khùng lên bẻ gãy cổ mình thì sao. Không được mình vẫn muốn sống thêm vài chục năm nữa.

Mùa hè ở thành phố này tuy không nóng lắm nhưng ngồi không cũng đổ mà hôi rồi. Bình thường mình mặc áo đồng phục cộc tay thì không sao, bây giờ mặc áo dài tay thật là hơi khó chịu tại mày tất tay ạ, tay đau thế này liệu có cầm được đũa ăn sáng không vậy trời. Chắc là không cầm được rồi nhịn đói vậy. Đi học thôi.

" Ba mẹ con đi học đây ạ".

" Ơ thế con không ăn sáng ở Tiểu Ninh"

Hôm nay tôi đi học sớm nhưng lại quên rằng là xe bus đâu có đi sớm ,làm tôi phải đợi gần ba mươi phút. Nhưng không sao quang cảnh mùa hè ở đây tốt thế này thì cũng đỡ. Tôi ngước nhìn lên bầu trời trong xanh, hít một hơi thật sâu cảm nhận cái không khí trong lành của buổi sớm mùa hè chỉ có thể diễn tả bằng hai từ thật thoải mái. Những cơn gió mang theo sự mát mẻ từ biển thổi vào đất liền, gió nhẹ khiến cho tà váy đồng phục của tôi nhẹ nhàng bay theo chiều gió. Nó khiến cho rôi cảm thấy khung cảnh này thật thơ mộng. Tuy cũng là mùa hè, nhưng tôi lại cảm thấy mùa hè ở đây không đẹp bằng mùa hè ở quê ngoại của tôi. Ở đó vào mùa hè những cánh đồng hoa hướng dương nở rộ trông tuyệt đẹp làm sao .Quê ngoại tôi cũng là địa điểm du lịch cho những cặp đôi yêu nhau, nên mùa hè khi được nghỉ là tôi lại về đó ngắm nhìn những bông hoa hướng dương,ngắm nhìn những cặp đôi yêu nhau tay trong tay đi dạo, trông họ rất là lãng mạn điều đó khiến tôi vô cùng ghen tị , tôi cũng từng tự hứa với bản thân mình rằng là khi tôi mà có một người yêu thương mình thật lòng tôi cũng sẽ dẫn anh ấy đây cùng tôi trải nghiệm qua cái mùa hè ngọt ngào này.

Cô gái xinh đẹp đó, mãi đắm chìm trong cảnh thơ mộng của mình mà không biết ở phía xa xa kia bên gốc cây cổ thụ gần trạm xe bus. Cũng có một chàng thiếu niên đang hướng về phía cô. Và tất cả khung cảnh đó đã được chàng thiếu niên ấy khắc ghi mãi vào trong lòng. Không những thế mà nó còn sẽ được lưu mãi trong chiếc điện thoại của anh ta, chàng trai ưu tú đó nhìn cô nhìn người con gái như thiên thần ấy rồi bất giác mỉm cười, đúng đúng là cậu ta đang cười, nụ cười duy nhất trong cuộc đời của cậu ta từ trước tới nay. Một lúc sau xe buýt đến chỉ có cô bé đó lên xe còn cậu thanh niên đó vẫn đứng ở đấy một lúc rồi mới rời đi và chàng trai đó không ai khác chính là người con trai mang tên Lê Kiêu

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện sắc
Vạn Cổ Thần Đế

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Câu Chuyện Không Tên

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook