Chương 31: Diệu Hàn bị bắt cóc(1)
Tịch Ân
05/06/2023
Chẳng hiểu sao khi ngửi mùi hoa cô lại cảm thấy choáng váng, hai mắt hơi trĩu xuống đang định đi đến chỗ Thiệu Huy để nói về tình hình hiện tại thì phía sau có người dùng khăn bịt miệng cô lại.Trên khăn có một liều thuốc ngủ , Diệu Hàn không có đề phòng gì nên đã hít phải và cô từ từ ngất đi.....
Sau khi Thiệu Huy nói chuyện điện thoại xong , quay lại không thấy Diệu Hàn đâu nữa cứ nghĩ là cô đi đâu mua đồ thôi nên anh ta cũng không quan tâm liền tiếp tục đứng đợi Tiểu Mai
Hơn 15 phút sau, Tiểu Mai đi đến trên tay cầm một chiếc túi tỏ ra rất thần bí đi đến gần Thiệu Huy
- " chị mua gì vậy? " Thiệu Huy tò mò hỏi Tiểu Mai. Tiểu Mai nháy mắt dựa sát vào người Thiệu Huy , một tay chà xát chỗ riêng tư của hắn : " đồ để...chúng ta chơi"
Thiệu Huy nghe vậy thì đỏ mặt vội vàng lùi ra sau rồi vội vàng nhìn xung quanh xem có bóng dáng của cô không : " chị đừng làm bậy!! lỡ cô ấy nhìn thấy thì sao..."
Tiểu Mai khẽ cười nhạt rồi cô quay đầu nhìn xung quanh tìm bóng dáng của Diệu Hàn : " Tiểu Hàn đi đâu rồi? "
- " để em gọi cho cô ấy" Thiệu Huy cầm điện thoại ra gọi cho Cô, gọi mấy cuộc liền nhưng không thấy cô bắt máy làm cho Thiệu Huy rất sốt ruột.Hai người đợi thêm 10 phút nữa nhưng không thấy bóng dáng cô quay lại nên quyết định chia nhau đi tìm, khoảng gần 10 giờ trưa tìm khắp nơi cũng không thấy bóng dáng của cô đâu
Thiệu Huy không còn cách nào khác đành phải đi về rồi nói chuyện này cho Bạch Thiên Dạ.Khi hai người trở về đến khu cắm trại , Bạch Thiên Dạ đang ngồi dưới ánh nắng hưởng thụ
Ánh nắng xuyên qua những tán lá chiếu thẳng vào người Bạch Thiên Dạ trông anh ta hiện giờ rất hưởng thụ.Vừa nhìn thấy xe của Thiệu Huy, Bạch Thiên Dạ khá vui vẻ khi Hàn Hàn trở về rồi
Kết quả chỉ thấy hai người xuống xe làm cho Bạch Thiên Dạ khẽ nhíu mày đợi thêm vài phút không thấy bóng dáng Bé con đâu làm cho hắn có dự cảm chẳng lành.Ông Diệu và bà Diệu thấy ba đứa gần 10 giờ rồi mới về nên cũng đi ra xem
- " ba!! Xảy ra chuyện rồi"
Bạch Thiên Dạ bình tĩnh đứng dậy không cần Thiệu Huy nói hết hắn đã biết vấn đề như thế nào : " không tìm thấy? "
Thiệu Huy nghe vậy khẽ nuốt nước bọt rồi gật đầu, Bạch Thiên Dạ không kìm được đi đến đấm một phát vào mặt Thiệu Huy làm cho cậu ta ngã nhoài ra sau.Ông bà Diệu chưa hiểu chuyện gì khi thấy Bạch Thiên Dạ đánh Thiệu Huy liền chạy tới ngăn cản.Thiệu Huy ngồi xuống đất sững người sờ lên mũi , máu đang không ngừng chảy ra làm cho tất cả mọi người đều hoảng loạn
- " có chuyện gì từ từ nói! mọi người cứ bình tĩnh "
- " đúng vậy!! Hai cha con có chuyện gì thì từ từ rồi nói "
Bạch Thiên Dạ sắc mặt rất không tốt, hắn xoay người đi vào bên trong nhà chuẩn bị thứ gì đó.Ông bà Diệu đỡ Thiệu Huy vào trong nhà rồi nghe cậu ta nói lại thì hai người gần như sụp đổ
Lúc này đột nhiên có người đến gõ cửa , Tiểu Mai mở cửa ra thì thấy người này đang mặc áo chống đạn cùng với quần rằn ri đen nhìn qua là biết người của quân đội, Tiểu Mai nhìn thấy vậy thì khiếp sợ lùi ra phía sau
Bác dâu đi ra xem thì cũng rất sợ theo vội vàng nói : " chu.. chúng tôi..k.. không có giấu ca..cái gì đâu..các anh tìm nhầm nhà rồi!!!"
Ông Bà Diệu ngó ra nhìn thấy là người của quân đội cũng hơi sợ nhưng khi người ở trên lầu đi xuống làm cho hai người không khỏi ngạc nhiên , Bạch Thiên Dạ đi xuống trên người mặc bộ quần áo rằn ri đen trông cả người hắn toát ra khí thế bức người khiến cho người khác run sợ
- " ông bà cứ yên tâm! Tôi sẽ tìm được con bé "
Nói xong anh ta đi về phía cửa chính , người lính kia thấy Tổng tư lệnh ra thì đưa tay lên đứng nghiêm chào rồi đi theo Bạch Thiên Dạ vừa đi anh ta vừa báo cáo lại : " thưa Tổng Tư Lệnh! Người của chúng ta đã chuẩn bị đầy đủ chỉ đợi mệnh lệnh của ngài thôi ạ "
Bạch Thiên Dạ đi đến chiếc xe Jeep ở đó ngồi vào rồi nói : " vị trí cụ thể? "
- " theo thiết bị định vị , cô Diệu đang ngày càng rời khỏi khu vực Vân Thanh ạ "
Vốn dĩ hắn không tính gọi quân đội đến nhưng khi quan sát thấy thiết bị theo dõi mà hắn lén cài vào trong hoa tai của cô phát hiện vị trí ngày càng xa , hắn nghĩ ngay đến bắt cóc .Mà cùng lúc đó có mấy gia đình đã báo án con gái của họ mất tích kết hợp với việc tình báo được cài vào thì Bạch Thiên Dạ nghĩ ngay đến đám Kim Chỉ , vỗn dĩ anh ta đợi đến khi nghỉ lễ xong sau đó mới bắt đầu tập hợp quân đội để phá đường dây của bọn chính ,ai ngờ mới có ngày thứ 3 của nghỉ lễ anh ta đã tập hợp quân đội lại
Ngồi xe mấy tiếng đồng hồ theo sát đám Kim Chỉ kia , hiện tại bọn chúng đã dừng lại ở đoạn phía tây Vân Thanh nơi này không có người sinh sống mấy, địa hình khá hiểm trở xung quanh là núi rừng và đầm lầy khá thuận lợi cho bọn họ trong việc trốn thoát
Bạch Thiên Dạ lúc này đã mặc áo chống đạn , anh ta dùng ống nhòm nhìn về phía đám khói đang bốc lên ở giữa rừng
- " báo cáo!! Tất cả đã vào vị trí thưa ngài " Một người chạy đến báo cáo cho Bạch Thiên Dạ.Anh cầm lấy khẩu súng súng trường M4 ở trên bàn rồi gật đầu : " bắt đầu hành động "
- " vâng!! " Tiếp đó là một loạt chỉ huy của người chỉ huy đó.Lần này Bạch Thiên Dạ sẽ trực tiếp vào trong hang ổ của bọn chúng để cứu Diệu Hàn
Sau khi Thiệu Huy nói chuyện điện thoại xong , quay lại không thấy Diệu Hàn đâu nữa cứ nghĩ là cô đi đâu mua đồ thôi nên anh ta cũng không quan tâm liền tiếp tục đứng đợi Tiểu Mai
Hơn 15 phút sau, Tiểu Mai đi đến trên tay cầm một chiếc túi tỏ ra rất thần bí đi đến gần Thiệu Huy
- " chị mua gì vậy? " Thiệu Huy tò mò hỏi Tiểu Mai. Tiểu Mai nháy mắt dựa sát vào người Thiệu Huy , một tay chà xát chỗ riêng tư của hắn : " đồ để...chúng ta chơi"
Thiệu Huy nghe vậy thì đỏ mặt vội vàng lùi ra sau rồi vội vàng nhìn xung quanh xem có bóng dáng của cô không : " chị đừng làm bậy!! lỡ cô ấy nhìn thấy thì sao..."
Tiểu Mai khẽ cười nhạt rồi cô quay đầu nhìn xung quanh tìm bóng dáng của Diệu Hàn : " Tiểu Hàn đi đâu rồi? "
- " để em gọi cho cô ấy" Thiệu Huy cầm điện thoại ra gọi cho Cô, gọi mấy cuộc liền nhưng không thấy cô bắt máy làm cho Thiệu Huy rất sốt ruột.Hai người đợi thêm 10 phút nữa nhưng không thấy bóng dáng cô quay lại nên quyết định chia nhau đi tìm, khoảng gần 10 giờ trưa tìm khắp nơi cũng không thấy bóng dáng của cô đâu
Thiệu Huy không còn cách nào khác đành phải đi về rồi nói chuyện này cho Bạch Thiên Dạ.Khi hai người trở về đến khu cắm trại , Bạch Thiên Dạ đang ngồi dưới ánh nắng hưởng thụ
Ánh nắng xuyên qua những tán lá chiếu thẳng vào người Bạch Thiên Dạ trông anh ta hiện giờ rất hưởng thụ.Vừa nhìn thấy xe của Thiệu Huy, Bạch Thiên Dạ khá vui vẻ khi Hàn Hàn trở về rồi
Kết quả chỉ thấy hai người xuống xe làm cho Bạch Thiên Dạ khẽ nhíu mày đợi thêm vài phút không thấy bóng dáng Bé con đâu làm cho hắn có dự cảm chẳng lành.Ông Diệu và bà Diệu thấy ba đứa gần 10 giờ rồi mới về nên cũng đi ra xem
- " ba!! Xảy ra chuyện rồi"
Bạch Thiên Dạ bình tĩnh đứng dậy không cần Thiệu Huy nói hết hắn đã biết vấn đề như thế nào : " không tìm thấy? "
Thiệu Huy nghe vậy khẽ nuốt nước bọt rồi gật đầu, Bạch Thiên Dạ không kìm được đi đến đấm một phát vào mặt Thiệu Huy làm cho cậu ta ngã nhoài ra sau.Ông bà Diệu chưa hiểu chuyện gì khi thấy Bạch Thiên Dạ đánh Thiệu Huy liền chạy tới ngăn cản.Thiệu Huy ngồi xuống đất sững người sờ lên mũi , máu đang không ngừng chảy ra làm cho tất cả mọi người đều hoảng loạn
- " có chuyện gì từ từ nói! mọi người cứ bình tĩnh "
- " đúng vậy!! Hai cha con có chuyện gì thì từ từ rồi nói "
Bạch Thiên Dạ sắc mặt rất không tốt, hắn xoay người đi vào bên trong nhà chuẩn bị thứ gì đó.Ông bà Diệu đỡ Thiệu Huy vào trong nhà rồi nghe cậu ta nói lại thì hai người gần như sụp đổ
Lúc này đột nhiên có người đến gõ cửa , Tiểu Mai mở cửa ra thì thấy người này đang mặc áo chống đạn cùng với quần rằn ri đen nhìn qua là biết người của quân đội, Tiểu Mai nhìn thấy vậy thì khiếp sợ lùi ra phía sau
Bác dâu đi ra xem thì cũng rất sợ theo vội vàng nói : " chu.. chúng tôi..k.. không có giấu ca..cái gì đâu..các anh tìm nhầm nhà rồi!!!"
Ông Bà Diệu ngó ra nhìn thấy là người của quân đội cũng hơi sợ nhưng khi người ở trên lầu đi xuống làm cho hai người không khỏi ngạc nhiên , Bạch Thiên Dạ đi xuống trên người mặc bộ quần áo rằn ri đen trông cả người hắn toát ra khí thế bức người khiến cho người khác run sợ
- " ông bà cứ yên tâm! Tôi sẽ tìm được con bé "
Nói xong anh ta đi về phía cửa chính , người lính kia thấy Tổng tư lệnh ra thì đưa tay lên đứng nghiêm chào rồi đi theo Bạch Thiên Dạ vừa đi anh ta vừa báo cáo lại : " thưa Tổng Tư Lệnh! Người của chúng ta đã chuẩn bị đầy đủ chỉ đợi mệnh lệnh của ngài thôi ạ "
Bạch Thiên Dạ đi đến chiếc xe Jeep ở đó ngồi vào rồi nói : " vị trí cụ thể? "
- " theo thiết bị định vị , cô Diệu đang ngày càng rời khỏi khu vực Vân Thanh ạ "
Vốn dĩ hắn không tính gọi quân đội đến nhưng khi quan sát thấy thiết bị theo dõi mà hắn lén cài vào trong hoa tai của cô phát hiện vị trí ngày càng xa , hắn nghĩ ngay đến bắt cóc .Mà cùng lúc đó có mấy gia đình đã báo án con gái của họ mất tích kết hợp với việc tình báo được cài vào thì Bạch Thiên Dạ nghĩ ngay đến đám Kim Chỉ , vỗn dĩ anh ta đợi đến khi nghỉ lễ xong sau đó mới bắt đầu tập hợp quân đội để phá đường dây của bọn chính ,ai ngờ mới có ngày thứ 3 của nghỉ lễ anh ta đã tập hợp quân đội lại
Ngồi xe mấy tiếng đồng hồ theo sát đám Kim Chỉ kia , hiện tại bọn chúng đã dừng lại ở đoạn phía tây Vân Thanh nơi này không có người sinh sống mấy, địa hình khá hiểm trở xung quanh là núi rừng và đầm lầy khá thuận lợi cho bọn họ trong việc trốn thoát
Bạch Thiên Dạ lúc này đã mặc áo chống đạn , anh ta dùng ống nhòm nhìn về phía đám khói đang bốc lên ở giữa rừng
- " báo cáo!! Tất cả đã vào vị trí thưa ngài " Một người chạy đến báo cáo cho Bạch Thiên Dạ.Anh cầm lấy khẩu súng súng trường M4 ở trên bàn rồi gật đầu : " bắt đầu hành động "
- " vâng!! " Tiếp đó là một loạt chỉ huy của người chỉ huy đó.Lần này Bạch Thiên Dạ sẽ trực tiếp vào trong hang ổ của bọn chúng để cứu Diệu Hàn
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.