Chương 32: Diệu Hàn bị bắt cóc(2)
Tịch Ân
05/06/2023
Ở bên này Diệu Hàn sau khi tỉnh dậy , cô đã nhận thức được việc mình đã bị một đám người bắt cóc hai tay bị trói chặt ra sau , mắt và miệng đều đang bị một miếng vải bịt kín nên cô không thể kêu cầu cứu hay quan sát tình hình của bên ngoài
Ở bên cạnh và đằng trước đột nhiên có cử động cô tái mặt lại , hoảng sợ khi phát hiện xung quanh còn có người khác
Cô hơi động người để người bên cạnh phát hiện ra, người bên cạnh dừng lại hoạt động của mình một lúc sau đó dịch vào người cô rồi cố gắng nhét vào tay cô một thứ gì đó, Diệu Hàn sờ qua vật được nhét vào tay thì phát hiện ra nó là một mảnh dao
Có lẽ ý của người bên cạnh muốn cô dùng mảnh dao nhỏ để cắt dây trói chặt tay của bọn họ ở phía sau, Diệu Hàn dịch người về phía người bên cạnh sau đó dùng hết sức để cứa sợi dây đang chói tay bọn họ
Được vài phút, Diệu Hàn đưa tay sờ lên dây của cô ấy sau đó lại tiếp tục cứa nhưng lúc này bên ngoài đột nhiên vang lên tiếng giày và tiếng nói chuyện
- " đại ca bảo mày chọn con bé nào ngon ngon mang ra cho đại ca! "
- " tao nhìn rồi! trong này có một con bé rất xinh da trắng mịn rất giống với gái thành phố về đây "
Hai giọng nói vang lên từ bên ngoài làm cho cô run rẩy , tiếng mở cửa vang lên lách cách làm cho tất cả cô gái đều hoảng sợ .Bọn chúng đi vào nhìn qua một lướt sau đó chọn vài cô gái mang đi
- " mày nhìn con bé kia đi! ngon hơn con này!! vào kéo nó ra "
Cô gái đang bị túm tóc kéo đi được bọn chúng thả ra sau đó một tên đi qua những cô gái khác rồi dừng lại ở trước mặt Diệu Hàn .Hắn không nói nhiều mà túm lấy tóc cô kéo đi , thấy kéo mãi không được tên đó quay lại tát cô một phát: " con nhỏ này, mày có đứng dậy không thì bảo"
Diệu Hàn bị tát , cô khẽ kêu lên sau đó lại cố gắng kiềm chế cơ thể không để bản thân run rẩy sợ hãi trước bọn chúng nữa.Tên kia đi đến đánh vào đầu tên đang nắm tóc cô : " mày điên à! nó bị trói sao đi được"
- " à...tao quên đấy "
Thế là hắn cúi xuống cắt sợi dây đang buộc chân cô lại rồi lôi cô đi ra ngoài. Cả chặng đường đều bị bịt mắt mãi đến khi được tháo bịt mắt ra , cô khẽ nheo mắt lại sau vài giây mới thích ứng được ánh sáng ở nơi này
Bọn họ đang ở trong lòng đất, khắp nơi đều có người canh gác ở chính giữa có một người đàn ông béo đang ngồi ở đó chăm chú nhìn về phía bọn họ
- " ông Trương! ông xem ở đây có rất nhiều cô gái, ông muốn cô gái nào? "
Tên đàn ông béo phì dùng ánh mắt bỉ ổi liếc qua từng người một sau đó dừng lại trước gương mặt của Diệu Hàn , tất cả cô gái ở trong đều rất hoảng sợ mọi người không nói gì mà cùng dịch sát người vào nhau để có thể cảm nhận được sự an toàn hơn khi đang ở giữa bầy sói
Tuy bọn họ là con gái khó có thể địch lại nổi mấy tên đàn ông , việc tốt nhất lúc này chính là chờ người đến cứu.Nhưng không biết là ai có thể đến cứu bọn họ ngay vào lúc này chứ
Một tên đi đến túm lấy tay của Diệu Hàn kéo cô lên , người đàn ông béo dùng đôi bàn tay của mình bóp lấy cằm cô sau đó cúi xuống hít hà hương thơm trên cơ thể Diệu Hàn : " xử nữ!! chúng mày kiếm đâu ra được con nhỏ này vậy? "
- " dạ...bọn em thấy nó đang ngồi ở chợ Bân Ni một mình nên đã bắt về đây!! "
Diệu Hàn không kìm được cơn run rẩy , chẳng biết tại sao lúc này người duy nhất mà cô nghĩ đến là Bạch Thiên Dạ.Có lẽ vì anh ta là Tổng Tư Lệnh, là người có thể cứu được cô trong tình huống như này
Tên béo không nhịn được bắt đầu giở trò xàm xỡ với Diệu Hàn , cô không ngừng giãy dụa muốn thoát khỏi tay của hắn.Tên béo thấy cô cứ giãy dụa mãi vung tay tát thật mạnh vào mặt của Diệu Hàn.Năm ngón tay in hằn trên má cái cảm giác đau truyền đến sau đó biến mất, bây giờ cô chỉ cảm thấy hơi choáng và rát ở má
- " con nhỏ chết tiệt!! giữ nó lại cho tao"
4 người đàn ông xúm lại đè cô trên đất , bọn họ cùng hợp sức lại giữ chặt lấy tứ chi của Diệu Hàn ,cô dùng hết sức bình sinh mà giãy dụa, gào lên trong vô vọng
- " đứa nào bị miệng con bé này lại!!! " Tên béo đứng ở trên bắt đầu cởi bỏ quần áo của mình , hắn cúi xuống sờ soạng lên đùi của Diệu Hàn.Đột nhiên một thuộc hạ từ trên chạy xuống hầm , hắn hét lớn với bọn họ : " người của quân đội đến!!! "
Diệu Hàn nghe vậy trong lòng rất nhẹ nhõm , tên béo kia tỏ ra mất hết hứng, đứng dậy quát lớn với thuộc hạ: " mở lối thoát đi nhanh!! "
Mấy tên đàn ông đơ người trong vài giây sau đó lập tức thả tay ra, rồi chuẩn bị mở lối thoát
Đoàng một tiếng, tên thuộc hạ vừa chạy vào báo cáo bị trúng đạn liền ngã xuống tiếp sau đó là những người trang bị đầy đủ từ mũ đến áo chống đạn xông vào khiến cho đám người bên trong không kịp trở tay
Tên béo trong lúc hoảng hốt liền túm lấy một người con gái chưa kịp ngồi dậy, Diệu Hàn chưa kịp phản ứng thì đã bị ông ta túm được lôi ra trước mặt nhằm lấy cô làm lá chắn
- " chúng mày đừng qua đây!!! không thì tao sẽ giết chết nó "
Diệu Hàn cảm nhận được họng súng đen ngòm đang chĩa vào thái dương của cô , cái bàn tay béo của ông ta quặt ngang qua cổ khiến cô rất khó chịu.
Ở trong đám người quân đội, cô nhìn thấy một bóng người rất cao lớn đang nhìn cô chằm chằm sau đó từ từ tiến lên trên.Những người khác lập tức nhường vị trí cho hắn đi lên đầu.Ánh mắt anh ta nhìn thẳng vào cô rất bình tĩnh
Ở bên cạnh và đằng trước đột nhiên có cử động cô tái mặt lại , hoảng sợ khi phát hiện xung quanh còn có người khác
Cô hơi động người để người bên cạnh phát hiện ra, người bên cạnh dừng lại hoạt động của mình một lúc sau đó dịch vào người cô rồi cố gắng nhét vào tay cô một thứ gì đó, Diệu Hàn sờ qua vật được nhét vào tay thì phát hiện ra nó là một mảnh dao
Có lẽ ý của người bên cạnh muốn cô dùng mảnh dao nhỏ để cắt dây trói chặt tay của bọn họ ở phía sau, Diệu Hàn dịch người về phía người bên cạnh sau đó dùng hết sức để cứa sợi dây đang chói tay bọn họ
Được vài phút, Diệu Hàn đưa tay sờ lên dây của cô ấy sau đó lại tiếp tục cứa nhưng lúc này bên ngoài đột nhiên vang lên tiếng giày và tiếng nói chuyện
- " đại ca bảo mày chọn con bé nào ngon ngon mang ra cho đại ca! "
- " tao nhìn rồi! trong này có một con bé rất xinh da trắng mịn rất giống với gái thành phố về đây "
Hai giọng nói vang lên từ bên ngoài làm cho cô run rẩy , tiếng mở cửa vang lên lách cách làm cho tất cả cô gái đều hoảng sợ .Bọn chúng đi vào nhìn qua một lướt sau đó chọn vài cô gái mang đi
- " mày nhìn con bé kia đi! ngon hơn con này!! vào kéo nó ra "
Cô gái đang bị túm tóc kéo đi được bọn chúng thả ra sau đó một tên đi qua những cô gái khác rồi dừng lại ở trước mặt Diệu Hàn .Hắn không nói nhiều mà túm lấy tóc cô kéo đi , thấy kéo mãi không được tên đó quay lại tát cô một phát: " con nhỏ này, mày có đứng dậy không thì bảo"
Diệu Hàn bị tát , cô khẽ kêu lên sau đó lại cố gắng kiềm chế cơ thể không để bản thân run rẩy sợ hãi trước bọn chúng nữa.Tên kia đi đến đánh vào đầu tên đang nắm tóc cô : " mày điên à! nó bị trói sao đi được"
- " à...tao quên đấy "
Thế là hắn cúi xuống cắt sợi dây đang buộc chân cô lại rồi lôi cô đi ra ngoài. Cả chặng đường đều bị bịt mắt mãi đến khi được tháo bịt mắt ra , cô khẽ nheo mắt lại sau vài giây mới thích ứng được ánh sáng ở nơi này
Bọn họ đang ở trong lòng đất, khắp nơi đều có người canh gác ở chính giữa có một người đàn ông béo đang ngồi ở đó chăm chú nhìn về phía bọn họ
- " ông Trương! ông xem ở đây có rất nhiều cô gái, ông muốn cô gái nào? "
Tên đàn ông béo phì dùng ánh mắt bỉ ổi liếc qua từng người một sau đó dừng lại trước gương mặt của Diệu Hàn , tất cả cô gái ở trong đều rất hoảng sợ mọi người không nói gì mà cùng dịch sát người vào nhau để có thể cảm nhận được sự an toàn hơn khi đang ở giữa bầy sói
Tuy bọn họ là con gái khó có thể địch lại nổi mấy tên đàn ông , việc tốt nhất lúc này chính là chờ người đến cứu.Nhưng không biết là ai có thể đến cứu bọn họ ngay vào lúc này chứ
Một tên đi đến túm lấy tay của Diệu Hàn kéo cô lên , người đàn ông béo dùng đôi bàn tay của mình bóp lấy cằm cô sau đó cúi xuống hít hà hương thơm trên cơ thể Diệu Hàn : " xử nữ!! chúng mày kiếm đâu ra được con nhỏ này vậy? "
- " dạ...bọn em thấy nó đang ngồi ở chợ Bân Ni một mình nên đã bắt về đây!! "
Diệu Hàn không kìm được cơn run rẩy , chẳng biết tại sao lúc này người duy nhất mà cô nghĩ đến là Bạch Thiên Dạ.Có lẽ vì anh ta là Tổng Tư Lệnh, là người có thể cứu được cô trong tình huống như này
Tên béo không nhịn được bắt đầu giở trò xàm xỡ với Diệu Hàn , cô không ngừng giãy dụa muốn thoát khỏi tay của hắn.Tên béo thấy cô cứ giãy dụa mãi vung tay tát thật mạnh vào mặt của Diệu Hàn.Năm ngón tay in hằn trên má cái cảm giác đau truyền đến sau đó biến mất, bây giờ cô chỉ cảm thấy hơi choáng và rát ở má
- " con nhỏ chết tiệt!! giữ nó lại cho tao"
4 người đàn ông xúm lại đè cô trên đất , bọn họ cùng hợp sức lại giữ chặt lấy tứ chi của Diệu Hàn ,cô dùng hết sức bình sinh mà giãy dụa, gào lên trong vô vọng
- " đứa nào bị miệng con bé này lại!!! " Tên béo đứng ở trên bắt đầu cởi bỏ quần áo của mình , hắn cúi xuống sờ soạng lên đùi của Diệu Hàn.Đột nhiên một thuộc hạ từ trên chạy xuống hầm , hắn hét lớn với bọn họ : " người của quân đội đến!!! "
Diệu Hàn nghe vậy trong lòng rất nhẹ nhõm , tên béo kia tỏ ra mất hết hứng, đứng dậy quát lớn với thuộc hạ: " mở lối thoát đi nhanh!! "
Mấy tên đàn ông đơ người trong vài giây sau đó lập tức thả tay ra, rồi chuẩn bị mở lối thoát
Đoàng một tiếng, tên thuộc hạ vừa chạy vào báo cáo bị trúng đạn liền ngã xuống tiếp sau đó là những người trang bị đầy đủ từ mũ đến áo chống đạn xông vào khiến cho đám người bên trong không kịp trở tay
Tên béo trong lúc hoảng hốt liền túm lấy một người con gái chưa kịp ngồi dậy, Diệu Hàn chưa kịp phản ứng thì đã bị ông ta túm được lôi ra trước mặt nhằm lấy cô làm lá chắn
- " chúng mày đừng qua đây!!! không thì tao sẽ giết chết nó "
Diệu Hàn cảm nhận được họng súng đen ngòm đang chĩa vào thái dương của cô , cái bàn tay béo của ông ta quặt ngang qua cổ khiến cô rất khó chịu.
Ở trong đám người quân đội, cô nhìn thấy một bóng người rất cao lớn đang nhìn cô chằm chằm sau đó từ từ tiến lên trên.Những người khác lập tức nhường vị trí cho hắn đi lên đầu.Ánh mắt anh ta nhìn thẳng vào cô rất bình tĩnh
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.