Câu Dẫn Cầm Thú Giáo Sư Nhà Bên
Chương 33: Bị Làm Nhiều Đến Mức Lãnh Cảm (H)
Hứa Đa Nhục
10/03/2024
Hứa Dao nhẹ nhàng mím môi một cái: “Có thể...Cho em suy nghĩ thêm một chút không?"
Thái độ của cô không còn cứng rắn như trước nữa, Khương Phạn cũng không tức giận, hắn ghé sát vào tai cô, vừa mút vừa liếm vành tai ướt át của cô, bên dưới vẫn điên cuồng di chuyển, chà đạp tiểu huyệt dâm đãng, trầm giọng nói: “Suy nghĩ bao lâu?”
“Ba ngày.” Vốn dĩ Hứa Dao muốn nói bảy ngày hoặc một tháng, nhưng cô sợ đắc tội với người đàn ông này, cảm thấy như thế thì kéo dài thời gian quá, thế nên cuối cùng quyết định nói ba ngày.
Ba ngày không dài không ngắn, Khương Phạn nhìn chằm chằm Hứa Dao mấy giây, hắn hoàn toàn có thể tiếp nhận thời gian này. Hơn nữa, đúng là hắn cũng nên để cho cô chút thời gian suy nghĩ.
Mặc dù kết thúc đã được định sẵn, nhưng mà vẫn nên cho cô chút cảm giác quá trình tiến triển.
“Ba ngày sau, đừng để tôi phải thất vọng.” Khương Phạn cúi đầu hôn lên môi Hứa Dao, Hứa Dao hơi sững sờ, theo bản năng tránh qua một bên, muốn tránh né nụ hôn này.
Nụ hôn của Khương Phạn rơi lên gò má Hứa Dao, sắc mặt hắn lập tức âm trầm, giọng nói như ra lệnh: “Hôn tôi.” Nói xong, hắn còn dùng sức đâm vào trong tiểu huyệt của cô một chút.
Ban đầu, Hứa Dao và hắn ân ái vô cùng vui vẻ, nhưng mà vừa nghe thấy giọng nói của Diệp Linh Vũ ở bên ngoài thì dây thần kinh của cô căng hết lên, bây giờ cộng thêm cả những lời nói uy hiếp của người đàn ông này nữa, khiến cô chỉ còn lại sự sợ hãi.
Mẹ kiếp, quả nhiên là lời không thể nói bừa, đàn ông cũng không thể ngủ loạn!
Có lẽ đây là sự trừng phạt của ông trời đối với sự thiếu tự trọng của cô. Trong vòng ba ngày, cô nhất định phải nghĩ được cách thoát khỏi tên đại ác ma này!
Bàn tay đang ôm mông cô đột nhiên siết chặt lại, Hứa Dao bị đau đến mức tỉnh táo lại, lập tức nhìn thấy ánh mắt thiếu kiên nhẫn và thúc giục của Khương Phạn.
Hứa Dao âm thầm cắn răng, ánh mắt nhìn về phía hai tay bị trói chặt của mình. Cô cố tình kẹp chặt tiểu huyệt, sau đó uốn éo thân thể, cọ xát lên người hắn: “Thầy cởi trói cho em trước đã.”
Nghĩ đến thân thủ bất phàm của cô, Khương Phạn khẽ cười, đâm dương vật vào tận nơi sâu nhất trong cơ thể cô, nhướn mày nói với giọng điệu quyến rũ: “Cởi trói xong thì muốn làm gì?”
Tất nhiên là muốn vặt rụng cái thứ to lớn đang ngang tàng trong người cô rồi!
Tất nhiên là Hứa Dao không thể nói ra những lời đó, nhưng mà ánh mắt của cô lộ ra ý tứ vô cùng rõ ràng, khiến người ta liếc mắt một cái là biết được cô đang nghĩ gì xấu xa.
Khương Phạn bật cười, thổi khí vào tai cô, giọng nói trầm thấp mang theo vài phần vui vẻ: “Em không sợ hủy đi hạnh phúc cả đời của mình à?”
“Giáo sư, thầy đúng là biết nói đùa...”
"Giáo sư, hả?" Không đợi Hứa Dao nói hết lời, Khương Phạn lại một lần nữa nhéo nhéo cái mông của cô.
Mẹ nó, tên biến thái chết tiệt!
Cắm vào tiểu huyệt của cô còn chưa đủ, lại còn muốn ngược đãi cô!
Hứa Dao âm thầm hỏi thăm mười tám đời tổ tông của Khương Phạn, sau đó khẽ kêu lên một tiếng: “Ông xã...”
Khương Phạn hài lòng gật đầu.
Hứa Dao lại nói tiếp: “Cởi trói cho người ta đi mà, được không?”
Khương Phạn nhướn mày, không nói.
"Dao Dao? Hứa Dao?" Giọng nói của Diệp Linh Vũ ở ngoài cửa không ngừng vang lên.
Nghĩ đến người đàn ông thanh nhã ôn nhuận ở bên ngoài, cô khẽ cụp mắt xuống, khẽ nói: “Em muốn để học trưởng rời đi trước.”
Khương Phạn nhíu mày, ánh mắt lóe lên hàn ý: “Tiểu huyệt đang mút chặt dương vật của tôi, thế mà trong đầu em lại còn nghĩ đến người đàn ông khác? Có phải em cũng đang tưởng tượng dương vật của tôi là cửa người khác không hả?”
Hứa Dao vội vàng lắc đầu.
Đàn anh tốt với cô như vậy, cô chưa bao giờ dám nghĩ chuyện gì quá phận với đàn anh.
Cô còn chưa kịp nói chuyện, Khương Phạn đã tức giận di chuyển vô cùng thô bạo: “Hứa Dao, em phải nhớ cho kỹ, người đang làm tình với em là tôi, người đang nhét dương vật vào người em là tôi, từ nay về sau cũng chỉ có thể là tôi...”
Động tác của người đàn ông vô cùng thô bạo, Hứa Dao cảm thấy đau đớn nhiều hơn là thoải mái, cô không nhịn được mà run rẩy, thân thể phát lạnh.
Trong lòng cô càng lúc càng bài xích chuyện làm tình này, nếu như không có chuyện gì bất ngờ xảy ra, cô cảm thấy sau lần này chắc chắn mình sẽ bị lãnh cảm.
Thái độ của cô không còn cứng rắn như trước nữa, Khương Phạn cũng không tức giận, hắn ghé sát vào tai cô, vừa mút vừa liếm vành tai ướt át của cô, bên dưới vẫn điên cuồng di chuyển, chà đạp tiểu huyệt dâm đãng, trầm giọng nói: “Suy nghĩ bao lâu?”
“Ba ngày.” Vốn dĩ Hứa Dao muốn nói bảy ngày hoặc một tháng, nhưng cô sợ đắc tội với người đàn ông này, cảm thấy như thế thì kéo dài thời gian quá, thế nên cuối cùng quyết định nói ba ngày.
Ba ngày không dài không ngắn, Khương Phạn nhìn chằm chằm Hứa Dao mấy giây, hắn hoàn toàn có thể tiếp nhận thời gian này. Hơn nữa, đúng là hắn cũng nên để cho cô chút thời gian suy nghĩ.
Mặc dù kết thúc đã được định sẵn, nhưng mà vẫn nên cho cô chút cảm giác quá trình tiến triển.
“Ba ngày sau, đừng để tôi phải thất vọng.” Khương Phạn cúi đầu hôn lên môi Hứa Dao, Hứa Dao hơi sững sờ, theo bản năng tránh qua một bên, muốn tránh né nụ hôn này.
Nụ hôn của Khương Phạn rơi lên gò má Hứa Dao, sắc mặt hắn lập tức âm trầm, giọng nói như ra lệnh: “Hôn tôi.” Nói xong, hắn còn dùng sức đâm vào trong tiểu huyệt của cô một chút.
Ban đầu, Hứa Dao và hắn ân ái vô cùng vui vẻ, nhưng mà vừa nghe thấy giọng nói của Diệp Linh Vũ ở bên ngoài thì dây thần kinh của cô căng hết lên, bây giờ cộng thêm cả những lời nói uy hiếp của người đàn ông này nữa, khiến cô chỉ còn lại sự sợ hãi.
Mẹ kiếp, quả nhiên là lời không thể nói bừa, đàn ông cũng không thể ngủ loạn!
Có lẽ đây là sự trừng phạt của ông trời đối với sự thiếu tự trọng của cô. Trong vòng ba ngày, cô nhất định phải nghĩ được cách thoát khỏi tên đại ác ma này!
Bàn tay đang ôm mông cô đột nhiên siết chặt lại, Hứa Dao bị đau đến mức tỉnh táo lại, lập tức nhìn thấy ánh mắt thiếu kiên nhẫn và thúc giục của Khương Phạn.
Hứa Dao âm thầm cắn răng, ánh mắt nhìn về phía hai tay bị trói chặt của mình. Cô cố tình kẹp chặt tiểu huyệt, sau đó uốn éo thân thể, cọ xát lên người hắn: “Thầy cởi trói cho em trước đã.”
Nghĩ đến thân thủ bất phàm của cô, Khương Phạn khẽ cười, đâm dương vật vào tận nơi sâu nhất trong cơ thể cô, nhướn mày nói với giọng điệu quyến rũ: “Cởi trói xong thì muốn làm gì?”
Tất nhiên là muốn vặt rụng cái thứ to lớn đang ngang tàng trong người cô rồi!
Tất nhiên là Hứa Dao không thể nói ra những lời đó, nhưng mà ánh mắt của cô lộ ra ý tứ vô cùng rõ ràng, khiến người ta liếc mắt một cái là biết được cô đang nghĩ gì xấu xa.
Khương Phạn bật cười, thổi khí vào tai cô, giọng nói trầm thấp mang theo vài phần vui vẻ: “Em không sợ hủy đi hạnh phúc cả đời của mình à?”
“Giáo sư, thầy đúng là biết nói đùa...”
"Giáo sư, hả?" Không đợi Hứa Dao nói hết lời, Khương Phạn lại một lần nữa nhéo nhéo cái mông của cô.
Mẹ nó, tên biến thái chết tiệt!
Cắm vào tiểu huyệt của cô còn chưa đủ, lại còn muốn ngược đãi cô!
Hứa Dao âm thầm hỏi thăm mười tám đời tổ tông của Khương Phạn, sau đó khẽ kêu lên một tiếng: “Ông xã...”
Khương Phạn hài lòng gật đầu.
Hứa Dao lại nói tiếp: “Cởi trói cho người ta đi mà, được không?”
Khương Phạn nhướn mày, không nói.
"Dao Dao? Hứa Dao?" Giọng nói của Diệp Linh Vũ ở ngoài cửa không ngừng vang lên.
Nghĩ đến người đàn ông thanh nhã ôn nhuận ở bên ngoài, cô khẽ cụp mắt xuống, khẽ nói: “Em muốn để học trưởng rời đi trước.”
Khương Phạn nhíu mày, ánh mắt lóe lên hàn ý: “Tiểu huyệt đang mút chặt dương vật của tôi, thế mà trong đầu em lại còn nghĩ đến người đàn ông khác? Có phải em cũng đang tưởng tượng dương vật của tôi là cửa người khác không hả?”
Hứa Dao vội vàng lắc đầu.
Đàn anh tốt với cô như vậy, cô chưa bao giờ dám nghĩ chuyện gì quá phận với đàn anh.
Cô còn chưa kịp nói chuyện, Khương Phạn đã tức giận di chuyển vô cùng thô bạo: “Hứa Dao, em phải nhớ cho kỹ, người đang làm tình với em là tôi, người đang nhét dương vật vào người em là tôi, từ nay về sau cũng chỉ có thể là tôi...”
Động tác của người đàn ông vô cùng thô bạo, Hứa Dao cảm thấy đau đớn nhiều hơn là thoải mái, cô không nhịn được mà run rẩy, thân thể phát lạnh.
Trong lòng cô càng lúc càng bài xích chuyện làm tình này, nếu như không có chuyện gì bất ngờ xảy ra, cô cảm thấy sau lần này chắc chắn mình sẽ bị lãnh cảm.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.